Đã bỏ đứa bé rồi?
Cô ta đang nói cái quỷ gì vậy, đứa bé nào cơ?
Ở một bên, toàn bộ các bạn cùng lớp và Diệt tuyệt sư thái trên bục giảng đều nghẹn họng nhìn trân trối, như thể không tin vào tai mình.
Tuy nhiên, lúc này, Tần Mi Nhi đột nhiên liếc nhìn Diệp Phong, ánh mắt mang theo chút oán hận, một chút u oán, trong giọng điệu uyển chuyển mang chút phiền muộn, thở dài một hơi, đôi môi hé mở, nói:
"Anh yêu, chẳng lẽ anh đã quên sao, đó là con của chúng ta đó! Em đã bỏ đi theo ý muốn của anh mà!"
"Bùm!"
Câu nói này chẳng khác nào sét đánh ngang tai, bùng nổ trong tai của tất cả mọi người, gây ra một cú sốc lớn cho họ.
Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Diệp Phong.
"Tần Mi Nhi, cô điên rồi, đừng có nói tầm bậy!"
Diệp Phong vội vàng mắng: "Giữa tôi và cô chẳng có tí quan hệ nào, cô đừng có mà vu khống tôi!"
"Vu khống?!"
Giọng điệu của Tần Mi Nhi đầy vô tội và bất bình.
Trong mắt cô ta, thậm chí còn ầng ậng nước, trực như sắp khóc, khiến cho người ta thấy mà đau lòng, như thể Diệp Phong là cái loại đàn ông phụ bạc vậy.
"Lúc trước thì gọi là bé yêu giờ thì lại muốn giũ sạch mọi thứ nhanh như vậy sao?"
Giọng nói của Tần Mi Nhi, ba phần thê lương, ba phần bất bình, ba phần buồn bã và một phần tuyệt vọng.
Diệp Phong định mở miệng nói nhưng cô ta căn bản không cho cậu cơ hội nào, tiếp tục nói:
"Anh yêu, mặc dù anh rất lạnh lùng và tàn nhẫn, nhưng người ta vẫn không thể nào ngừng yêu anh được! Trong tâm trí của người ta, mỗi giờ, mỗi khắc, mỗi phút, mỗi giây, đều nghĩ về thời gian tốt đẹp chúng ta ở bên nhau!
Anh nói rằng đời này sẽ luôn chỉ yêu mình em, chiều mình em. Em biết thân phận của em không xứng với anh, nhưng em thật sự quá si mê anh! Giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, biết anh là thuốc độc nhưng em không thể nào thoát ra được!
Tất cả lần đầu tiên trong đời em đều dành cho anh! Cái nắm tay đầu tiên, cái ôm đầu tiên, cái hôn đầu tiên và ... đêm đầu tiên của em!
Trước tất cả các yêu cầu của anh, em đều làm theo, nhưng em không ngờ, hóa ra những lời bay bướm anh nói với em trước đây đều chỉ là để lừa em lên giường với anh nhưng em vẫn rất yêu anh!
Nhưng không ngờ vài ngày trước, em bất ngờ phát hiện ra mình mang thai ngoài ý muốn. Em đã rất hoảng loạn và sợ hãi. Kết quả là, sau khi em nói với anh tin này, anh đã tàn nhẫn bảo em tự đi…phá, đó là con của chúng ta đó!
Em nghe lời anh, nghĩ rằng có thể có lại được trái tim của anh nhưng…anh vẫn lạnh lùng với em đến vậy!
Anh nói đi, có phải anh đã có người mới rồi không, có phải là cô gái em nhìn thấy trong trường hôm qua không? Cô ta có chỗ nào tốt hơn em, anh nói đi, em đều có thể làm tốt hơn mà!"
…
Nghe những lời nói của Tần Mi Nhi, Diệp Phong chỉ cảm thấy rằng da đầu tê rần đi, trong đầu liên tục có tiếng nổ ‘bùm bùm’, cảm thấy bị công kích tinh thần còn kinh khủng hơn Bất Động Minh Vương!
Lúc này, cậu chả quá rõ, Tần Mi Nhi, nhỏ tiểu quỷ ranh ma này đã dùng chiêu này để khiến cậu mang tiếng xấu là tên đàn ông bội bạc!
Vấn đề là chiêu này quá tàn nhẫn!
Người ta nói rằng phụ nữ đều là những diễn viên bẩm sinh, "diễn xuất" của Tần Mi Nhi xứng đáng đoạt giải Oscar!
Phô diễn một cách hoàn hảo sự oán giận, buồn bã, bất lực, tuyệt vọng của người phụ nữ khi bị bỏ rơi ...
Những tiểu hoa đán trên màn ảnh rộng không thể so sánh với cô ta!
Điều quan trọng hơn là quần áo cô ta mặc ngày hôm nay. Không phải là kiểu quần da đầy hoang dã mà là một chiếc váy trắng dài, đoan trang hiền thục, dịu dàng nữ tính, giống như một đóa hoa sen vậy!
Nếu đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, làm sao có thể nghĩ đến chuyện một cô gái thục nữ đến vậy lại hủy đi thanh danh mình để vu khống nhằm hãm hại Diệp Phong!
Bây giờ, Diệp Phong có một trăm cái miệng cũng chẳng thanh minh được.
Điều quan trọng hơn là vấn đề này đã được nói trước rất nhiều người, một truyền mười, mười truyền trăm, e rằng không bao lâu nữa, cả trường sẽ biết hết mất!
Diệp Phong không quan tâm nếu người khác hiểu nhầm cậu, nhưng nếu nó đến tai Sở Mai Dung thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không gột rửa được hết!