Thương Ngôn không biết nên mở miệng nói gì cho phải.Chẳng lẽ nói mình và Tần Mục chưa tính chuyện hẹn hò nên mong anh ta đừng nói cho người khác biết? Rồi quay sang nói với Tần Mục rằng người trước mặt là người vừa mới cùng em đứng đầu hot search sáng nay?Mặc kể nói gì, cô cũng phải làm dịu bầu không khí này xuống.Thương Ngôn mỉm cười, lên tiếng: “Hai người hẳn đã biết nhau, cho nên không cần em giới thiệu đâu nhỉ?”Mà dường như Trình Cận và Tần Mục không biết đến nhau, ngay có ý tứ bắt tay chào hỏi đều không có.Nhất thời bầu không khí lâm vào tình trạng hít thở không thông.Trình Cận ngạc nhiên nhìn Tần Mục, càng ngạc nhiên hơn là cách tuyên bố của anh.
Người đàn ông trước mặt xưa nay đối với truyền thông luôn lạnh nhạt xa cách mà lúc này ánh mặt anh lạnh lùng, híp lại lộ rõ vẻ nguy hiểm.Tiếng hắt xì của Thương Ngôn kịp thời đánh vỡ bầu không khí yên lặng xấu hổ này.
Côkhoác tay Tần Mục, nhanh chóng phất tay tạm biệt Trình Cận: “Không còn sớm nữa, tôivới thầy Tần đi trước đây.
Hẹn gặp lại cậu.”Nói xong, cô vội vàng kéo anh đi.Mà Trình Cận nãy giờ không nhúc nhích, nhìn bóng dáng hai người họ khuất dần, khóe môi cong lên nụ cười châm chọc.
Cái gì mà nam thần, ảnh đế? Không phải chỉ là kẻ có bạn gái không dám công khai sao?Thương Ngôn kéo Tần Mục đi được một đoạn, đột nhiên nhớ ra điều gì đó ngẩng đầu hỏi: “Thầy Tần, đáng ra bây giờ anh phải ở trường quay của đạo diễn Hằng chứ? Sao lại tới đây?”Tần Mục: “…”Anh nhấp miệng, mất tự nhiên nói bừa một lý do: “Anh tới đây xem ngoại cảnh.”“Không đúng!” Thương Ngôn ánh mắt đầy nghi hoặc, “Bộ phim của anh thể loại lịch sử cổ đại kết hợp với khoa học viễn tưởng, chỗ này chỉ dùng đóng phim hiện đại.”Tần Mục ho khan, tiếp tục nói dối: “Lục Hằng nói với anh muốn quay vài cảnh hiện đại ở chỗ này nên bảo anh tới đây xem qua bối cảnh.”“Hóa ra là vậy.” Thương Ngôn gật đầu tỏ ý hiểu.
Cô nghe nói đạo diễn Hằng rất khó tính trong vấn đề bối cảnh.Nghe anh nói rõ như thế, cô cũng không tiếp túc vấn đề này nữa, chỉ nói: “Thầy Tần, anh ở lại đêm nay à? Lâm Tín có đi cùng anh không? “Cậu ta không đi cùng, tự bản thân anh lái xe đến.”Tần Mục thấy gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì lạnh của Thương Ngôn, đưa tay giúp cô kéo khăn quàng cổ cao thêm chỉ hở mỗi đôi mắt.“Trời lạnh thế này mau về khách sạn thôi, nếu không sẽ cảm mất.” Giọng nói anh trầm ổn mang theo mấy phần thân thiết.Thương Ngôn kháng nghị liếc anh, nhỏ giọng ai oán: “Quấn em thành cái dạng này, hẳn là trông rất xấu giống như gián điệp vậy.”Ai cũng mong sau một khoảng thời gian dài gặp lại người yêu sẽ thật xinh đẹp.
Bộ dạng hiện tại của cô thật là …Toàn thân trùm chiếc áo phao y hệt con sâu đo, cổ quấn thêm mấy vòng khăn.
Nếu biết anh tới, cô sẽ ăn mặc gọn gàng, xinh đẹp.Nghĩ tới đây, cô đâm ra ưu thương, ánh mắt đầy u oán cùng hờn dỗi.
Thật giống mèo nhỏ, Tần Mục khẽ cười đưa tay vuốt vuốt tóc con trên trán cô, trấn an: “Cho dù là gián điệp, em cũng là gián điệp đáng yêu nhất.”Hai từ đáng yêu quả là khiến tâm trạng Thương Ngôn vui vẻ hơn, “Được rồi, em tạm coi nó là câu nói khích lệ của anh.”Khách sạn cô ở đã hết phòng cao cấp, nơi này gần mấy phim trường.
Không chỉ riêng đoàn phim của cô còn thêm mấy đoàn phim khác thuê nên phòng cao cấp đã hết sạch chỉ còn gian phòng tiêu chuẩn.“Không thì anh tới phòng em ở đi?” Thương Ngôn kéo anh sang một bên nhỏ giọng đề nghị..