• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thoáng nhìn ánh mắt do dự của anh, cô đỏ mặt giải thích, “Em nghĩ phòng tiêu chuẩn không tốt lắm, sợ anh ở không quen.

Em không định chiếm tiện nghi của anh đâu, đừng có hiểu lầm.”Trước khi đi vào khách sạn, Tần Mục đội mũ, đeo khẩu trang kín đáo.

Tuy rằng biểu cảm che đi nhưng ánh mắt cong lên tiết lộ tâm tình vui vẻ của anh.“Chúng ta đã là người yêu của nhau, ở chung một phòng là chuyện bình thường.

Làm gì có chuyện hiểu lầm như em nói.”Đúng là có đạo lý này, Thương Ngôn cảm thấy mình khi nãy mình khẩn trương quá.

Bình thường cô toàn ở trên tài khoản phụ tìm ảnh cơ bụng Tần Mục đòi liếm màn hình, không biết xấu hổ hô vang khẩu hiệu ‘ông xã đến làm em’.Thế mà bây giờ có thể thực hiện thì cô lại lúng túng, sợ Tần Mục phát hiện ý đồ đen tối của mình.Phòng của cô ở tầng cao nhất, khi vào thang máy có chút lo lắng, đôi mắt linh hoạt nhìn ngó xung anh, “Không biết đến nơi có gặp người quen không.”Tuy rằng Tần Mục đã đeo khẩu trang nhưng anh là nghệ sĩ có chiều cao khủng, nếu ai để ý kỹ sẽ nhận ra ngay.“Nhận ra cũng không sao.” Tần Mục nhăn mi, “Cùng lắm thì công khai vậy.”Sáng nay anh xem được hot search về cô cùng Trình Cận, còn bị fans tên đó mắng chửi trong lòng dâng lên cỗ bực tức không thể áp chế xuống.Thương Ngôn nhìn ra phía ngoài, hành lang trống không.

Cô thở phào nhẹ nhõm, bàn tay mềm mại nắm lấy tay anh, “Bây giờ chưa phải lúc công khai, đợi đến thời điểm thích hợp em sẽ chiếu cáo toàn thiên hạ.

Bạn trai em giỏi giang như vậy, hẳn mọi người sẽ ghen tị đến nổ mắt.”Giọng nói cô lúc này ngọt ngào mang ý tứ làm nũng rõ ràng.

Đáy lòng Tần Mục liền mềm nhũn, phiền muộn ban nãy trôi thành mây khói.

Anh không nói gì, bàn tay nắm tay cô chặt hơn.Bộ khóa điện tử vang lên vài tiếng, Thương Ngôn kéo anh vào phòng.Toàn bộ căn phong được thiết kế theo phong cách Bắc Âu, mang đậm hơi hướng cổ điển.Tần Mục lướt nhìn qua, ánh mắt dừng lại vài giây rồi cố gắng nhìn ra chỗ khác.

Thương Ngôn vẫn đứng phía cửa thấy không thích hợp lắm mới đi lên phát hiện ra trên ghế sofa bày đủ loại áo ngực màu sắc bắt mắt.Cô khóc không ra nước mắt, chạy nhanh như gió cấp tốc cất nó vào tủ quần áo.

Chờ khi cô quay đầu lại phát hiện ra biểu cảm Tần Mục vẫn còn cứng đờ.Anh chỉ tay xuống sàn nhà bằng gỗ, nhắc nhở: “Còn có một cái.” Trên sàn gỗ, áo ngực đỏ thẫm đặc biệt chói mắt.Mặt cô đỏ lên, cố tỏ ra bình tĩnh cầm chiếc áo ngực lên cất vào tủ mỉm cười với anh, “Thầy Tần, em đi tắm trước, anh đợi em nhé.

Mật khẩu wifi có dán ở tấm bìa kia, điều khiển TV ở ngay trên bàn trà.”Nói xong, cô không nhìn sắc mặt anh tùy tiện cầm một bộ quần áo đi vào phòng tắm.Gương mặt so với trái cà chua còn đỏ hơn nhiều.Cố gắng áp chế sự ngượng ngùng này, cô bắt đầu tắm rửa.Một lúc sau, Thương Ngôn choàng chiếc áo tắm trắng như tuyết, phát hiện Tần Mục không dùng điện thoại cũng không xem TV mà ngồi đọc kịch bản cô tùy ý để trên bàn.------oOo------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK