"Cô diễn viên kia làm sao có thể kết hôn với Tiểu Vinh được, nếu như nó có thật sự muốn kết hôn đi nữa thì chú cũng không đồng ý đâu"
Tô Đồ Lang Quân cười nhẹ không nói, Hoàng Thế Trung ngày hôm nay đến là vì chuyện họp báo sáng mai, ông cẩn thận muốn đến nhắc nhở con trai một số chuyện tránh cho việc ở trên họp báo phát ngôn ra những câu bất lợi:
"Tiểu Vinh đi đã lâu hay chưa?"
Tô Đồ Lang Quân đáp:
"Cậu ấy chỉ vừa mới đi mà thôi, hay là để cháu gọi cậu ấy về"
Hoàng Thế Trung cảm thấy có lẽ cũng không cần mình phải nhắc nhở nữa, bởi vì ở bên cạnh con trai ông cũng sớm có một người mưu mẹo rồi:
"Thôi cũng không cần, chú đến chỉ là muốn nhắc nó chuyện họp báo sáng mai mà thôi"
Tô Đồ Lang Quân gật đầu:
"Tiểu Vinh cũng đã trưởng thành rồi, cậu ấy sẽ tự biết việc mình nên nói cái gì, không nên nói cái gì"
Hoàng Thế Trung nhấp một ngụm nước, sau đó cũng nhanh chóng đứng dậy muốn rời đi:
"Được rồi, có cháu ở đây chú cũng yên tâm, chú về trước đây"
Tô Đồ Lang Quân đứng dậy tiễn Hoàng Thế Trung, cậu cũng không quên khách sáo bỏ lại một câu thế này:
"Hay là chú ở lại đây ăn cơm đi"
Hoàng Thế Trung cười cười, ông thừa biết đó chỉ là lời khách sáo mà thôi, huống hồ ông cũng không có ý định ở lại đây:
"Không cần đâu, Kỳ Kỳ ở nhà có nấu cơm rồi"
Tiễn Hoàng Thế Trung về nhà, Tô Đồ Lang Quân liền xoay người ngồi xuống ghế sô pha. Bạch Đằng vừa gửi một tin nhắn đến máy điện thoại của cậu, thông báo tình hình về Diêu Tịnh Tuyết cho cậu biết. Thì ra Hoàng Thế Vinh đã ra tay rồi, không những gây sức ép với đoàn làm phim hiện tại Diêu Tịnh Tuyết đang theo, khiến cho vai diễn của cô bị đổi cho người khác, hắn còn muốn hủy hợp đồng với Diêu Tịnh Tuyết, không những chỉ đơn giản hủy hợp đồng mà còn bắt bồi thường. Tô Đồ Lang Quân biết được chuyện này, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ cười, xem ra cũng đủ vô tình khiến cho Diêu Tịnh Tuyết hiểu ra mọi chuyện.
Hoàng Thế Vinh đi siêu thi về, vừa vào cửa liền thấy được Tô Đồ Lang Quân đang cúi đầu xem điện thoại, nụ cười trên môi cũng nhếch lên biểu hiện sự vui mừng, hắn thấy vậy tâm trạng cũng vui vẻ theo:
"Quân Quân, cậu có chuyện vui sao?"
Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu, cậu chậm rãi để điện thoại xuống bàn rồi đứng dậy đi về phía Hoàng Thế Vinh muốn giúp hắn xách đồ:
"Không có gì, chỉ là đọc được một câu chuyện cười thôi"
Hoàng Thế Vinh lo lắng cho vết thương kia của Tô Đồ Lang Quân cho nên không muốn cậu xách nặng, hắn nhanh chóng mang những túi đồ kia vào trong bếp:
"Không cần, để tớ xách vào trong là được rồi"
Tô Đồ Lang Quân cũng không tranh cùng với hắn, cậu xoay người đi theo phía sau hắn:
"Ba cậu vừa tới đây"
Hoàng Thế Vinh hả một tiếng:
"Vậy sao, ba tớ đến có việc gì vậy?"
Tô Đồ Lang Quân mở từng túi đồ ra xem thử, muốn xem xem hôm nay Hoàng Thế Vinh mua về những gì:
"Chú ấy lo lắng chuyện họp báo sáng mai"
Nghe đến chuyện kia Hoàng Thế Vinh liền ừ một tiếng, hắn không muốn nhắc đến những chuyện liên quan đến Diêu Tịnh Tuyệt, nhất là chuyện đêm hôm đó... Tuy rằng trong lòng hắn vẫn luôn nghi ngờ, người cùng hắn trải qua đêm hôm đó là cậu, nhưng từ khi cậu về nước đến giờ, thái độ của cậu vẫn như mọi khi không có gì biến đổi, cứ nghĩ đến đó trong lòng Hoàng Thế Vinh lại thở dài ảo não, có lẽ là do tác dụng cũng loại thuốc kia khiến cho hắn bị ảo giác rồi:
"Hôm nay cậu nấu món lẩu đi, không cần phải quá cầu kỳ đâu"
Tô Đồ Lang Quân gật đầu, mang xương ống trong túi ra rửa sạch rồi chặt thành từng đoạn:
"Vậy cậu đi tắm trước đi"
Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân đưa dao lên dùng sức chặt đoạn xương kia, lại sợ vì lực đạo này khiến cho vết thương trên tay cậu bị đau liền nhanh chóng ngăn cậu lại:
"Đưa đây, để tớ làm cho"
Tô Đồ Lang Quân khẽ mỉm cười, đôi mắt ôn nhu dán chặt lên người hắn, vết thương nhỏ ở tay này có lẽ đối với hắn biến thành vết thương lớn rồi, chỉ là chặt vài khúc xương ống mà thôi, làm sao có thể ảnh hưởng gì đến cậu được.
Tô Đồ Lang Quân đứng ở một bên quan sát, cảm thấy Hoàng Thế Vinh làm cũng không tệ thì có chút bất ngờ:
"Dạo này tay nghề của cậu cũng không tệ đâu"
Hoàng Thế Vinh cho xương ống vào ninh, vừa làm vừa nói:
"Lúc cậu dọn về nhà, tớ có thử học theo cậu nấu ăn, nhưng mà nấu sao ăn cũng không ngon miệng được, mà ăn ở ngoài thì cũng không hợp khẩu vị"
Tô Đồ Lang Quân khẽ cười, xoay người mang rau ra rửa:
"Vậy sao, như vậy hôm nay phải nấu cho cậu một bữa ăn thật ngon mới được"
Hoàng Thế Vinh làm xong mọi chuyện liền bị Tô Đồ Lang Quân đuổi đi tắm, lúc hắn rời đi vẫn còn luyến tiếc nhìn bóng lưng bận rộn của cậu trong phòng bếp một hồi lâu rồi mới đi được. Tô Đồ Lang Quân không cần xoay người nhìn cũng biết hắn đã đi rồi, cậu nhanh chóng đi đến phòng khách lấy điện thoại của mình nhắn tin cho Bạch Đằng:
[Những hình ảnh trong quá khứ của Diêu Tịnh Tuyết, ngày mai cũng nhân tiện công bố đi"]
Ánh mắt của Tô Đồ Lang Quân bao trùm một tia đáng sợ, cậu sẽ không coi đối phương là phụ nữ hay đàn ông mà có sự lưu tình nhất định, trên thế giới này chỉ cần là người có ý định tranh giành Hoàng Thế Vinh với cậu thì cậu nhất định sẽ không bỏ qua cho người đó.
Tô Đồ Lang Quân cũng sớm đã dự định trước chuyện buổi họp báo ngày mai sẽ ảnh hưởng đến Tấn Hoàng Thành, nói gì thì nói Tấn Hoàng Thành cũng là dự án lớn đầu tiên rất quan trọng với Hoàng Thế Vinh, cậu đã vì Hoàng Thế Vinh chuẩn bị trước phương án giải quyết rồi. Bắt đầu từ Lý Thanh Nghị, cậu nắm giữ được một số những thông tin gây bất lợi cho ông ta từ công ty tư vấn tín dụng mà ông ta mở mấy năm nay. Sau đó đến Hoàng Thế Minh, người này tuy rằng cẩn thận không hấp tấp nhưng cuối cùng vẫn bị cậu nắm được một điểm trí mạng, đó chính là chuyện ông ta thực chất không phải là con ruột của Hoàng gia, chuyện này Hoàng Thế Minh vẫn luôn che giấu rất kỹ, ông ta cũng chỉ biết chuyện này mãi cho đến khi mẹ ông ta qua đời mà thôi.
Bí mật của Hoàng Thế Minh là do Tô Đồ Lang Quân tình cờ biết được, từ sau vụ Hoàng Thế Minh cố tình sắp xếp chuyện Châu Nghệ Hiên xảy ra sự việc ngoài ý muốn trong quán bar, thì cậu đã bắt đầu cho người điều tra ông ta rồi. Nếu như Hoàng Thế Minh thực chất không phải là huyết thống của Hoàng gia, vậy thì vị trí của ông ta tại Hoàng thị khẳng định cũng sẽ lung lay. Tô Đồ Lang Quân sớm muộn cũng sẽ cho mọi người biết được chuyện này, chẳng qua là cậu muốn từ từ trêu chọc con mồi trước đã, ai nói con gái của Hoàng Thế Minh lúc trước dám ở trong bữa ăn nói Hoàng Thế Vinh chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi chứ.
Mọi chuyện đều được Tô Đồ Lang Quân xử lý ổn thỏa, họp báo ngày mai sẽ không xuất hiện hai cái gai luôn muốn đối đầu với Hoàng Thế Vinh nữa, chỉ cần không có bọn họ gây khó dễ thì Tấn Hoàng Thành cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Tô Đồ Lang Quân đang nấu ăn thì nhận được điện thoại của Đồ Du Du, ba cậu hiện tại đang đi du lịch ở Úc với người ba xảo quyệt còn lại của cậu, biết chuyện cậu phải phẫu thuật liền gọi điện đến lo lắng hỏi. Tô Đồ Lang Quân vừa nấu ăn vừa phải nói chuyện trấn an Đồ Du Du, người ba này của cậu có lẽ trước đây từng bị tai nạn nghiêm trọng, cho nên khi nghe đến cậu phải nhập viện liền không thể bình tĩnh được, cậu phải trấn an hồi lâu mới có thể ổn định tinh thân của ba mình. Đến khi Tô Đồ Lang Quân tắt điện thoại rồi, phía sau lưng cậu liền truyền đến một giọng đàn ông trầm thấp:
"Cậu phải phẫu thuật sao?"
Tô Đồ Lang Quân cũng không nghe thấy tiếng bước chân của Hoàng Thế Vinh cho nên hiện tại cũng bị dọa cho giật mình, cậu xoay người nhìn hắn một cái rồi đáp:
"Không có gì, tớ bị viêm ruột thừa, chỉ là tiểu phẫu nho nhỏ mà thôi"
Hoàng Thế Vinh luôn cảm thấy từ sau khi Tô Đồ Lang Quân trở về, cậu rất gầy, gương mặt cũng xanh xao, dáng người vốn dĩ thư sinh hiện tại càng thêm mềm yếu hơn. Hoàng Thế Vinh thật sự rất đau lòng, cảm giác trên người cũng bị cắt xuống một khối thịt vậy:
"Sao cậu không nói cho tớ?"
Tô Đồ Lang Quân tập trung cho gia vị vào nồi lẩu:
"Tiểu phẫu nho nhỏ thôi, không đáng quan tâm"
Hoàng Thế Vinh bước đến hỏi:
"Vết mổ có để lại sẹo không?"
Tô Đồ Lang Quân lắc đầu:
"Mổ nội soi thôi"
Thật ra lần đó vì Tô Đồ Lang Quân đã bị ảnh hưởng sau đêm cuồng loạn với Hoàng Thế Vinh, lại bị cậu nhịn đau suốt mấy tiếng, đến khi được đưa đến bệnh viện đã bất tỉnh nhân sự rồi. Bác sĩ thấy tình hình nghiêm trọng, nguy hiểm đến tính mạng nên không thể áp dụng phương pháp mổ nội soi được mà tiến hành phương pháp mổ thường, vùng bụng tuy đã tháo chỉ nhưng vẫn còn để lại một vế sẹo mờ. Tô Đồ Lang Quân mỗi ngày đều thoa thuốc mờ sẹo, công dụng cũng không tồi, nếu như kiên trì chăm sóc nơi đó sẽ khiến cho vết sẹo biến mất hoàn toàn.
Hoàng Thế Vinh thở dài, hắn không thể làm gì khác được, do dự nhìn bóng dáng cao gầy kia của Tô Đồ Lang Quân một hồi rồi nhanh chóng giúp cậu lấy bát đũa dọn ra bàn ăn.
Bữa ăn tối ngày hôm nay Hoàng Thế Vinh ăn rất vào, chỉ cần phòng bếp nhà hắn có Tô Đồ Lang Quân, cho dù là món đơn giản gì đi chẳng nữa cũng trở thành cao lương mỹ vị. Dưới ánh sáng vàng dịu dàng của phòng bếp, Hoàng Thế Vinh quan sát thấy được Tô Đồ Lang Quân càng ngày càng đẹp, đường nét trên gương mặt cậu nhu hòa tinh tế, làn da trắng hồng hào mịn màng, người này thật sự rất biết cách thu hút tầm nhìn của hắn.
Tối nay trời mưa lớn, phía dưới lòng đường cũng vì trận mưa này mà lụt đến tận 5cm. Hoàng Thế Vinh và Tô Đồ Lang Quân ngồi trước ti vi xem tin tức thời sự, thấy trên ti vi thông báo tình trạng giao thông ách tắc cục bộ, trong lòng Hoàng Thế Vinh thầm vui vẻ:
"Quân Quân, mưa lớn như vậy, cậu hôm nay ngủ lại đây đi"
Tô Đồ Lang Quân ngồi gọn trên chiếc ghế sô pha lớn bên cạnh Hoàng Thế Vinh, chiếc sô pha trắng nhà hắn rất lớn, một mình Tô Đồ Lang Quân ngồi cũng không hết được một khoang, khiến cho tình cảnh hiện tại khi Hoàng Thế vinh nhìn thấy liền sinh ra cảm giác vật nhỏ này thật đáng yêu biết bao:
"Đành vậy thôi".
- --
Mọi người nhớ vote ủng hộ nha, có tâm thì nhớ giới thiệu truyện này trên group, thấy dạo này viết truyện ít lượt view thê thảm:(