• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Viên Dạ Trì cứ hôn rồi rời ra ngắm nghía khuôn mặt nữ nhân, sau cùng lại lưu luyến đặt tiếp lên môi cô nự hôn sâu, cánh môi mọng hồng đào thơm thơm như viên kẹo dẻo ngọt ngào, đã hôn một lần là sau chỉ muốn ngấu nghiến nhai cắn mãi cho đến khi cánh môi sưng phù lên giận dỗi. Sau cùng Viên Dạ Trì trầm mặc nói:



- Tú Ảnh, chúng ta cùng thực hiện lời thề đại dương



Hắn bắt đầu giải thích kĩ:.
Truyện Teen Hay



- Nó sẽ là biểu tượng cho mối quan hệ của hai ta, tôi từ nay trở đi toàn tâm toàn ý bên em, yêu chiều em mọi thứ, không có bất cứ sự lừa dối nào với em, bảo vệ bao bọc em thật kĩ. Còn em chỉ cần mãi bên tôi, đừng rời bỏ tôi. Có được không, Ảnh Ảnh?



Tú Ảnh ngây ra nghe, ánh mắt ẩn sâu bao suy nghĩ rồi cũng đáp lại:



- Được, lời thề đại dương



Tú Ảnh đưa bàn tay giơ ngón út lên ý chỉ móc ngoéo, cô cười tươi thủ thỉ:



- Nào, hai chúng ta cùng thề với nhau, giữ lời y như những gì anh nói, Dạ Trì



Nam nhân vui sướng tột cùng, hắn đưa lấy bàn tay to lớn của mình áp vào tay cô, ngón tay út hắn và cô cùng móc ngoéo giữ lời, cả hai nhìn nhau lần này có cả sự tin tưởng của đối phương. Mãi một lúc sau, trời dần nắng gắt, mặt biển nước cũng ấm nóng, Viên Dạ Trì cùng Tú Ảnh mới dần về bờ. Cả hai nắm tay đi cạnh nhau, Viên Dạ Trì lấy chiếc khăn tắm trên bờ quấn gọn vào cơ thể Tú Ảnh, nhăn nhó:



- Bây giờ em là của Viên Dạ Trì tôi một cách tuyệt đối, tôi không thích ánh mắt xung quanh nhìn vào người phụ nữ của mình



Hắn còn bạo dạn bế thúc cô lên, áp chặt vào lồng ngực mình, Tú Ảnh giáo giác nhìn xung quanh, ngại ngùng:



- Nào Dạ Trì, mọi người nhìn chúng ta đó... Ngại quá à, anh mau thả em xuống đi



Viên Dạ Trì cười khẩy, ghẹo:



- Không, cứ để họ nhìn, cho họ thấy chúng ta hạnh phúc đến nhường nào



Tối đến...



Tiếng cụng ly vang lên, cả bốn người ngồi quây lại, phục vụ bắt đầu bê món lên dần, chủ yếu là hải sản, kèm theo một chút bia tươi, lại có gió mát từ biển thổi vào khiến không khí cực kì mát mẻ, dù là hè nhưng không bị hầm hập nóng nực. Hàm Dương nhấp một ngụm bia dài, sau cùng khà khà nói:



- Haiz, vậy là chuyến đi du lịch 1 tháng sắp kết thúc, đây là bữa ăn tối nhất định em sẽ khó quên



Chu Toàn bên cạnh thủ thỉ:



- Không sao, chúng ta còn nhiều dịp, lần này là em tổ chức lên kế hoạch đi Việt Nam, lần sau anh tổ chức chúng ta đi Thái Lan, rồi lần lượt anh Dạ Trì, cô Tú Ảnh



Chu Toàn nhấp một ngụm bia dài lấy hơi rồi hào sảng nói tiếp:



- Chúng ta thành một hội, cứ lúc nào rảnh rỗi thì đi du lịch, mọi người thấy sao? Vừa trải nghiệm được các nền văn hóa mới, vừa thư thái thư giãn tinh thần haha



Tất cả đều đồng ý với ý kiến này, Dạ Trì bên cạnh hành động ôn nhu, hắn cẩn thận bóc vỏ tôm, lấy ngao,... tách mọi vỏ hay loại động vật nào cần bóc thịt sang bát Tú Ảnh. Chu Toàn trông thấy vậy dĩ nhiên cũng ga lăng như thế với Hàm Dương. Còn ba ngày nữa họ sẽ bay về Thượng Hải, đúng là thời gian trôi nhanh thật, nó cũng giúp xóa nhòa đi khoảng cách và vết thương trong mối quan hệ của Viên Dạ Trì và Võ Tú Ảnh. Cả hai thi thoảng liếc nhìn nhau, không ai nói lời gì, chỉ giao tiếp qua ánh mắt để thấy được tâm tư tình cảm của đối phương



Tất cả dùng bữa xong thì lại về phòng, hẹn mai sẽ lại tiếp tục chuyến đi. Ở resort này phòng VIP sẽ có một giường nằm ngoài ban công, view thẳng hướng ra mặt biển, có thể nằm đây ngắm nhìn một không gian tối lặng xa xăm, đón nghe tiếng sóng dập dìu đánh vào bờ và hưởng thụ cơn gió mát có phần se se. Tú Ảnh nhàn nhã nằm ngoài này, hai mắt nhắm nghiền lại, tập trung hết sức vào thính giác để nghe thật kĩ âm thanh từ đại dương vọng vào. Viên Dạ Trì đứng đằng sau dựa vào cửa, hắn cười thầm nhìn dáng vẻ nữ nhân nằm, trong đầu lại nhớ đến lời Tú Ảnh nói sáng nay:



- Cảm ơn anh, em tưởng ngay cả khi bản thân ăn bận kín đáo thì ánh mắt anh vẫn luôn hau háu vậy mà



Nghĩ đến thôi hắn đã phụt cười, đúng thật, ngay bây giờ vật nhỏ mặc chiếc váy hai dây thổ cẩm dài đến mắt cả chân, hoàn toàn che chắn kín mà Viên Dạ Trì vẫn có thể mường tượng ra dáng vẻ ngọt ngào của nữ nhân ẩn sau chiếc váy đó, mọi suy nghĩ đen tồi dần dần lấp đầy hắn. Viên Dạ Trì bắt đầu trườn lên, nằm áp lên lưng Tú Ảnh, cô bất ngờ tỉnh dậy, quay ra sau, môi nhếch lên cười nhẹ. Bàn tay Viên Dạ Trì xoa nắn vòng eo sau lớp váy, dần dà hắn kéo nhẹ chiếc váy từ mắt cá chân lên đùi non và tít trên nữa để hở bạo cà bầu mông đào. Bàn tay bắt đầu mân mê thớ da mát mẻ mịn màng, mũi lại hếch lên hửi dưới dái tai, hốc cổ nữ nhân, cánh môi mỏng lạnh di di qua vùng cổ ấm nóng như hai chất xúc tác hòa vào với nhau

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK