Mục lục
Minh Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cuộc họp buổi chiều diễn ra hết sức bình ổn.Bốn cái đầu người vẫn còn dính máu khiến tất cả mọi người hiểu, hoàng đế của bọn họ không chỉ hiền hòa dễ gần.Nhìn thấy bốn đầu người, phàm là người trong lòng còn có ý kiến với Vân Chiêu liền nhớ ra, y là kiêu hùng, là cường đạo.Vị đế vương nhìn rất tuấn mỹ, nhân từ, hiền hòa này là người 8 tuổi đã khống chế cả huyện Lam Điền, y có được ngày hôm nay không chỉ vì đưa huyện Lam Điền từ một nơi bần cùng hỗn loạn thành viên minh châu rực rỡ nhất trên vương miện, còn là nhờ đạp lên xác vô số tặc khấu.Nhiều năm qua người ta nghe thấy thành tựu của Hàn Tú Phân, Hàn Lăng Sơn, Đoàn Quốc Nhân, Cao Kiệt, Lý Định Quốc ...!Những người ấy có ai không là ma vương giết người không ghế tay, khiến người ta khiếp sợ.Còn Vân Chiêu, lâu rồi tin tức liên quan tới y chỉ toàn là chuyện phong lưu.Một người ở xa chút kỳ thực không quá nể phục vị hoàng đế trẻ này.Nhưng hôm nay họ biết mình nhầm rồi, những kẻ trong mắt họ đều là ma vương giết người đều thần phục xung quanh y, họ nhận ra ai mới là đại ma vương thật sự.Người trẻ tuổi hiền hòa đó nói một câu, thiên hạ sẽ phải nghiêng tai lắng nghe.Lôi Áo Ny nỗ lực kéo mũ chùm đầu để che đi mái tóc vàng óng của mình, đang cuồng si nhìn vị vương được đám đông bao vây ở giữa.Nàng không nghĩ ra có ai sánh được với vị vương chói mắt hơn cả mặt trời này không?“ Đừng yêu bệ hạ, cô sẽ chết không có đất chôn.” Hàn Tú Phân sớm phát hiện ra chỗ bất thường của Lôi Áo Ny, nha đầu thường ngày hỏi hết cái nọ tới cái kia như đứa bé hiếu kỳ, vậy mà hôm nay trầm mặc như thế, đây không phải chuyện tốt:“ Ta thích vương đấy, không ai cản được.”“ Tiền Đa Đa làm được, Phùng Anh cũng thế.”Lôi Áo Ny không coi ra gì:” Tiền Đa Đa mềm như sợi mỳ, Phùng Anh cũng thế! Ta khác, kiếm của ta rất lợi hại.”Hàn Tú Phân đánh một phát lên đầu Lôi Áo Ny:” Tỉnh mau, cho cô biết, Tiền Đa Đa là vu bà, có thể giết người không thấy máu, Phùng Anh là dã nhân, còn là dã nhân biết cuồng bạo, cô không đánh được ai trong số họ đâu.”Lôi Áo Ni ánh mắt si mê:” Juliet nói, tình yêu không biết sợ, thuyền trưởng Barbossa thậm chí đặt tên thuyền là Vô Úy, là muốn giống như theo đuổi ái tình, khiêu chiến với thần biển Poseidon.”“ Đừng như thế, thuyền trưởng Barbossa của cô cuối cùng bị Poseidon nuốt chửng, cô mà muốn có được ái tình ở chỗ bệ hạ thì còn ngu xuẩn hơn Barbossa muốn chinh phục Poseidon.


“ Hàn Tú Phân dỗ dành: “ Nghe lời, ta biết cô chỉ nhất thời mê muội đầu óc thôi, bệ hạ cũng nói rồi, không cưới thêm lão bà nữa đâu.”“ Đó là vì bệ hạ chưa thực sự nhìn ta, khi ở trên thuyền mỗi thủy thủ đều lén lút nhìn ta ch ảy nước dãi, Trương Truyền Lễ cũng thèm khát ta, nhưng ta là nữ vương mà bọn họ mãi mãi không có được.


“ Lôi Áo Ny rất tự tin vào dung mạo lẫn thân thể của mình:Hàn Tú Phân vỗ trán, vội vàng dùng sức lực hơn người kéo nghị viên đại nhân Lôi Áo Ny ra khỏi hội trường.À đúng vậy đấy, Lôi Áo Ny nghe Hàn Tú Phân giải thích Lam Điền không có phong tước, nàng vô cùng thất vọng còn khóc mất một đêm, đến khi được Hàn Tú Phân phát cho thẻ đại biểu nàng mới biết mình là đại biểu của Mã Lục Giáp tới tham dự đại hội, nàng kiêu ngạo nhận mình là nghị viên đại nhân.Giống như cha nàng, là thành viên hội nguyên lão.Phàm là mỗi một đại biểu tham dự hội nghị đều mong có được gì đó ở chỗ Vân Chiêu.Có người cần quan chức, có người muốn tài phú, muốn địa vị, muốn thanh danh, đương nhiên có loại ngu xuẩn muốn có được ái tình như Lôi Áo Ny.Vân Chiêu sở dĩ có thể thành hoàng đế, nguyên nhân chủ yếu là vì y có mọi thứ mà người ta muốn.Nhưng mà Hàn Tú Phân biết, Vân Chiêu không thể đáp ứng được mong muốn của Lôi Áo Ny, dù có cơ hội mong manh nào đó Lôi Áo Ny được toại nguyện thì phải qua được Tiền Đa Đa và Phùng Anh nữa, đó là điều không thể nào.Bất kỳ kết cục nào cũng là đau khổ thôi, chẳng bằng cắt đứt ý niệm này thật sớm.Cho tới đêm khuya trong đại thư phòng, nơi đó vẫn người qua người lại, bận rộn vô cùng.Vân Chiêu đưa chồng văn thư dày cho Vân Dương: “ Cơ cấu quân sự đã hoàn thành, ngươi cùng đám Hàn Tú Phân, Cao Kiệt, thương lượng xong rồi thi hành đi.

Ưu tiên trước tiên đặt vào thay đổi trang bị, phần quân công có thể chậm một chút ...”Vân Dương mở văn thư ra đọc thật kỹ, hỏi thứ không liên quan: “ Thần có thể thăng lên làm thượng tướng không?”“ Quân công của ngươi chưa đủ làm thượng tướng, xét ngươi kiêm nhiệm chức binh bộ thượng thư, nên ngươi có thể thăng lên làm bá tướng quân bậc cao nhất trong trung tướng.


Nếu ngươi lên làm chế tướng quân cao nhất của thượng tướng, ngươi không thể cầm quân, không thể đánh trận, còn phải từ chức binh bộ thượng thư, tới đại doanh Phượng Hoàng Sơn làm sơn trưởng.”Vân Dương gãi đầu: “ Í, thế chẳng phải là chức thái phó của Từ tiên sinh à, nhìn thì có vẻ cái gì cũng quản, thực chẳng quản nổi cái gì.”Vân Chiêu than: “ Đợi ngươi lên tới vị trí đó chắc phải sau 60 rồi, ngươi còn muốn quản gì nữa? Mang cái danh đi đá đít kẻ khác chẳng phải vui sao?”“ Vậy Hàn Tú Phân bố trí ra sao? “ Vân Dương biết nếu tính quân công, không ai hơn được Hàn Tú Phân:“ Thiên tướng quân bậc hai trong trung tướng, được rồi, được rồi, chuyện tiếp tới ngươi triệu tập bọn họ nghiên cứu, ta không làm thay ngươi được ...!“ Vân Chiêu đuổi Vân Dương ra ngoài:Năm người một ngũ, năm ngũ một lưỡng, năm lưỡng một tốt, năm tốt một lữ, năm lữ một sư, năm sư một quân, có thể khởi binh chinh phạt, tiền hành truy kích ngoại khấu và săn bắt đạo tặc trong nước.Đó là quân chế thực hiện từ thời Chu, các triều đại sau này cơ bản nối tiếp nó.Tới thời Minh dùng chế độ quân hộ của Nguyên Mông cho nên mới có các chức bách hộ, thiên hộ.Giờ quân đội Lam Điền là quân toàn hỏa khí, cho nên phân phối quân như vậy là không thích hợp.Vì thế Vân Chiêu đề xuất quân chế gồm quân, sư, lữ, đoàn, doanh, liên, bài, ban, làm cho tất cả mọi người nghe mà ù đầu, cho dù giải thích qua, họ vẫn cứ hỏi Vân Chiêu vì sao lại thay đổi như vậy, có phải có ý đồ gì bên trong không?Quân chế phân phối tam tam chế là thích hợp nhất, điều này đã được nghiệm chứng, cơ mà bắn quan viên cơ sở như Vân Chiêu phải giải thích cái lợi của nó thì làm khó y quá rồi.Hết cách Vân Chiêu đành lấy uy nghiêm của hoàng đế ra, chỉ vẻn vẹn tuyên bố, mỗi ban 12 người, sau đó cứ vậy tăng lên ba lần.Vân Dương lại là người lĩnh hội tốt nhất, đơn giản vì trước kia khi hắn còn cùng Vân Chiêu sát cánh tiễu phỉ, cướp bóc đã sớm phân phối đội ngũ như thế rồi.Quân hàm quân nhân cũng bố trí theo quy cách quân đội đời sau, liệt binh, tam đẳng binh, nhị đẳng binh, nhất đẳng binh, tới binh tào, thiếu úy, trung úy, thượng úy, thiếu ta, trung ta, thượng tá.Sau chuẩn tướng có danh hiệu, lấy tám chữ "chế bá thiên hạ, diễu võ dương uy" phân tướng quân làm tám cấp, trong đó chế tướng quân là cao nhất, uy tướng quân là thấp nhất.Cái cách chính trị cũng tiếp tục, chuyện này đã thương lượng xong, giờ lấy ra chỉ vẻn vẻn là hình thức, mai sẽ tuyên bố.Chính thể Lam Điền cơ bản nối tiếp chính thể Đại Minh, có điều sử dụng lại quốc tướng, bỏ đi các loại đại học sĩ.Dưới quốc tướng là thượng thư sáu bộ lại, hộ, lễ, binh, hình, công, dưới thượng thương có tả hữu thị lang, dưới thị lang là ti, xử, khoa.Quan lớn nhất ở địa phương là tỉnh trưởng, thị trưởng, huyện trưởng, phía dưới cũng có nha môn lục bộ hỗ trợ, địa phương và trung ương cùng quản lý.Viện tư pháp chủ quản phát quyến án hình sự, dân sự, đổng thời cũng thiết lập đơn vị ở ba cấp, tỉnh, thị, huyện.Hồng lư tự chủ quản nghênh đón sứ thần ngoại quốc, tế tự, lễ lạt.


Quang Lộc tự phụ trách thẩm định, truyền đạt ý chỉ hoàng đế, thưởng người có công, chiến sĩ dũng cảm, người dân lương thiện.Đó là cơ cấu thể chế Lam Điền.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK