Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vãi chưởng!

Các tổ sư biết chơi như thế sao? !

Lê Uyên chấn kinh.

So với tiếng vang cùng với hình ảnh phù lục trước đó, thứ hiện ra trước mắt bây giờ phải gọi là quá đơn giản và rõ ràng!

"Chưởng Binh Chủ nhất giai? Tế ngàn cân gang, trăm lượng bạch ngân, một lượng hoàng kim, có thể tấn Chưởng Binh Chủ nhị giai?"

Lê Uyên nhắm mắt lại, cảm giác giống như vật đổi sao rời.

Sau khi hoảng hốt một lúc, hắn phát hiện bản thân ở trong một mảnh không gian không biết tên lờ mờ không ánh sáng.

Giờ phút này, hắn đứng trên một tiểu bình đài màu xám chỉ đủ cho hắn đặt chân, bốn phía đều là một mảnh tối tăm mờ mịt, kỳ quỷ mà nguy hiểm.

Mà đỉnh đầu, Chưởng Binh Lục to lớn liền tựa như một tấm tinh đồ ảm đạm.

Bây gừi trên tinh đồ chỉ có một ngôi sao lóe lên.

Nhìn tờ phù lục này, rất nhiều tin tức hiện lên ngay ở trong đầu Lê Uyên, thật giống như ký ức đã từng học qua sau khi quên đi đột nhiên bắt đầu nhớ lại.

"Binh giả, tử sinh chi đạo dã!"

"Dụng chi tắc hành, xá chi tắc tàng, huy chi giả vô địch, cầm chi giả thân hùng!"

"Phàm người xưng binh giả, đều có thể nắm!"

. . .

"Binh khí!"

Lần nữa mở mắt ra, ngón tay của Lê Uyên run rẩy, cố lắm mới kìm được không đoạt binh khí của người đi đường ở phụ cận.

Hắn cúi đầu xuống nhìn bàn tay của mình, trong lòng bàn tay là Chưởng Binh Lục thu nhỏ vô số lần, nhìn một chút đã thấy hoa mắt.

Chưa bao giờ hắn có xúc động cấp thiết muốn xách đao làm kiếm như bây giờ, nhưng cũng chỉ có thể gắt gao khắc chế.

"Một thanh đao hoặc kiếm phẩm chất kém nhất, cũng phải cần một lượng bạc, mà ta…nghèo rớt mồng tơi."

Lê Uyên siết chặt nắm đấm, chìm vào bên trong đám người đi đường, mặc dù hắn rất muốn làm quen với Chưởng Binh Lục, nhưng mắt thấy sắc trời dần dần tối, cũng chỉ có thể cất bước trở về Đoán Binh Phô.

Nếu như về trễ sẽ tính xin nghỉ thêm một ngày, như vậy thật quá lỗ.

"Phản ứng thật mãnh liệt, quả nhiên Đoán Binh Phô là địa phương thích hợp với ta nhất!"

Xuyên qua từng đầu phố lớn ngõ nhỏ, lại đến trước cửa Đoán Binh Phô, trong lòng Lê Uyên vẫn có chút khó đè nén xao động.

Xin nghỉ một ngày, lúc đứng ở trước cửa, tâm tình của hắn cũng đã khác nhiều.

"Đây chính là tự tin sao?"

Lê Uyên phỏng đoán tâm tình của mình biến hóa, chỉ cảm thấy con đường phía trước nguyên bản mờ tối, tựa hồ bị xé rách ra một lỗ hổng thật to, có ánh sáng chiếu vào.

"Phải thật cẩn thận chặt chẽ. . ."

Tự cảnh báo trong lòng, Lê Uyên trở lại Đoán Binh Phô, tầm mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa hàng và Đoán Tạo Phòng.

Đoán Binh Phô đã có danh tiếng hơn hai trăm năm, góp nhặt được bao nhiêu binh khí?

Cảm thụ được chấn động của Chưởng Binh Lục, cõi lòng của Lê Uyên có chút nóng hổi.

. . .

. . .

Xuyên qua tiền viện, trên diễn võ trường trước trung viện đã có không ít học đồ đang đứng cọc gỗ ở đấy, nhưng Ngưu Quý chăm chỉ thì lại không thấy, hiển nhiên công việc của trung viện vẫn còn chưa làm xong.

Lê Uyên liếc mấy cái, tự nhiên chưa có tâm tư trở về trung viện, dư quang quét qua, đã rơi vào thiết chùy cán gỗ chất đống bên cạnh diễn võ trường.

"Chùy, chắc cũng được nhỉ?"

Lê Uyên không có cách nào xác định, bởi vì trên đường đi đến, rung động đến từ Chưởng Binh Lục chưa từng gián đoạn.

"Tần sư phụ!"

Lê Uyên thoáng phân thần, sau lưng bỗng truyền đến tiếng bước chân trầm thấp.

Đám học đồ tiền viện đi theo Tần Hùng tới diễn võ trường, học đồ các viện còn lại cũng tuần tự bước đến.

Không cần phân phó, tất cả học đồ đã nhao nhao đứng vững, không dám phát ra mảy may tiếng động.

"Bạch Viên Phi Phong Chùy có hai điểm nội ngoại, bên trong là cọc, bên ngoài là chùy! Trong đó, bên trong có ba hợp, ngoài có ba hợp, lục hợp trong ngoài đều thông thấu, có thể đại thành!"

Tần Hùng cất bước như gió, đi tới trước mặt đám người.

Lê Uyên chỉ cảm thấy hoa mắt, bàn tay lớn giống như quạt hương bồ của Tần Hùng đã rơi xuống trên vai của Ngưu Quý đứng ngoài cùng đầu bên trái.

Lạch cạch!

Chỉ một vỗ, mí mắt Lê Uyên cũng không nhịn được run lên, cảm thấy giống như là một con gấu dữ đứng thẳng người lên, nặng nề vả xuống.

"A!"

Ngưu Quý hét thảm một tiếng.

Chỉ một vỗ, hai chân của Ngưu Quý văng ra một chút, hông lớn phát ra tiếng vang ‘rắc rắc’ khiến người ta ghê răng.

"Dưới chân không vững, rèn sắt. . . Đánh người không đủ mạnh!"

Bàn tay lớn của Tần Hùng giống như gảy rơm rạ, sửa tư thế Ngưu Quý thành một bộ dáng tương tự vượn lớn rủ cánh tay xuống, người sau sắc mặt đỏ lên, nhe răng trợn mắt.

"Đây chính là Bạch Viên Thung!"

Một đám học đồ nhao nhao nhìn xem, riêng phần mình bày ra động tác, Tần Hùng cất bước mà đi, bàn tay lớn giống như quạt hương bồ như liễu rủ thỉnh thoảng điểm xuống.

"Đùi phải căng!"

"Thả lỏng vai! Ngươi là người chết hả? !"

"Chưa thấy qua viên hầu sao? Đừng có đứng như chết trên cọc, mắt phải động, lỗ tai cũng phải động!"

. . .

"Lực từ dưới lên, chân phải nặng, thân như linh viên, thể phải thả lỏng! Bạch Viên Thung là cơ bản, đứng cũng không vững, thì đừng nghĩ đến học được Phi Phong Chùy!"

Tần Hùng bước đi như gió, xuyên qua giữa mười mấy học đồ, tốc độ vừa nhanh lại vừa linh hoạt.

Mỗi một học đồ đều bị đánh một bàn tay.

"Khí lực này. . ."

Lê Uyên cũng bị đánh một cái, kém chút hai mắt tối đen nằm trên mặt đất.

"Bạch Viên Phi Phong Chùy chính là võ công căn bản của Đoán Binh Phô ta truyền thừa qua hai trăm năm, gồm có bốn tầng, nhập môn, tinh thông, tiểu thành, đại thành!"

"Muốn vào nội viện, trước cửa ải cuối năm, phải luyện môn võ công này đến tầng thứ nhất, nhập môn!"

Giọng của Tần Hùng cực to, Lê Uyên đứng ở tít ngoài rìa cũng thấy đinh tai nhức óc.

"Xách chùy, đứng như cọc gỗ!"

Lỗ tai của Lê Uyên có chút ong ong, nhưng cũng nghe được hai chữ xách chùy, trong lòng không khỏi rung động.

Không bao lâu, học đồ trung viện đã đưa tới trên tay của hắn một chiếc chùy sắt, mà trước mắt của hắn, cũng hiện lên một vòng màu xám.

« Chùy luyện công tám cân (không nhập giai) »

« Đây là chùy luyện công các đời học đồ của Đoán Binh Phô sử dụng để tập luyện Bạch Viên Phi Phong Chùy, nhiễm máu và nước mắt trên trăm học đồ. . . »

« Yêu cầu chưởng ngự: Không »

« Hiệu quả chưởng ngự: Tinh thông Phi Phong Chùy! »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang