Bên trong doanh trại quả nhiên rất ngăn nắp, quân lính duy trì trật tự, người dân thì mặc dù sắc mặt có chút buồn bã, thế nhưng cũng không tới mức thê thảm, dù sao được quân đội bảo vệ là cơ bản về mạng sống bọn họ đã an toàn rồi.
Thế nhưng từ nét mặt của mấy quân nhân này đều có thể nhận ra bọn họ chẳng dễ chịu gì cho cam.
"Quả nhiên nơi nào có con người, nơi đó có tranh đấu." Đậu đậu nằm trên vai Hạ Tiểu Hi thở dài.
Cũng bởi vì thế cho nên mới tồn tại những kẻ được thuê nhằm mục đích cho những tranh đấu này được kết thúc một cách nhanh nhất.
Sát thủ, chính là thứ được sinh ra từ những tranh đấu này.
Đậu đậu cười khẽ, nhìn về phía Từ Trường Thiên.
Người này chính là kẻ mang trong mình dòng máu lạnh lẽo của chính trị gia, thế nhưng hắn vì cái gì lại lưu lạc đến mức vì mục đích của mình mà ở bên cạnh một cảnh sát nhỏ nhoi như Hạ Tiểu Hi cơ chứ.
Trở thành kẻ đứng trên tất cả như cha hắn, Từ Trường Thiên có thể duy trì cái sở thích bệnh hoạn kia của hắn với bất cứ ai, mà không cần phải nhẫn nhịn bên cạnh Hạ Tiểu Hi của hắn như thế này.
Chính trị gia, quả nhiên là những kẻ khó hiểu nhất.
Hạ Tiểu Hi và đậu đậu dưới bảo hộ của Từ Trường Thiên liền ngay lập tức được nhận vào quân đội, bọn họ còn chưa kịp vui mừng thì đã nhận được thông báo ngày mai rời khỏi doanh trại đi vào trung tâm thành phố giải cứu người.
"Giáo sư thực vật học?" Hạ Tiểu Hi thở dài. "Ông ta quan trọng đến mức phái cả một chi nhánh quân đội 150 người đi giải cứu?"
"Không hẳn, là bởi vì giáo sư đã gửi tới một điện tín khẩn cấp. Có một loài thực vật kì quái đang chiếm lĩnh một khu vực lớn xung quanh nhà của ông ta, nói rằng nó đang phát triển cực nhanh, yêu cầu quân đội tiêu diệt ngay lập tức." Từ Trường Thiên đưa tài liệu cho đậu đậu và Hạ Tiểu Hi.
"Hai người nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát." Từ Trường Thiên dặn dò một chút rồi rời khỏi.
Ngôi nhà được cấp cho tiểu đội của Từ Trường Thiên bọn cô là một ngôi nhà 2 tầng rộng rãi nhiều phòng ngủ, có thể tách khỏi đậu đậu cũng làm Hạ Tiểu Hi yên tâm hơn nhiều.
"Cộc cộc..."
Cửa phòng bị gõ, Hạ Tiểu Hi vội vội vàng vàng lấy khăn che mình lại, mở cửa ra.
Đậu đậu một thân áo ngủ màu hường ôm gối nhìn Hạ Tiểu Hi vừa tắm xong, ánh mắt phát xanh.
Ah.
Có đậu hũ!"Tiểu Hi!!!" Đậu đậu nhào tới ôm lấy Hạ Tiểu Hi, ánh mắt sáng loè loè. "Tớ ngủ không được! Tớ sợ lắm..."
Hạ Tiểu Hi: "..."
"Ngủ cùng tớ đi Tiểu Hi..." Đậu đậu ôm chặt lấy Hạ Tiểu Hi không buông, cô cũng chỉ có thể thở dài đóng cửa phòng lại. "Được rồi, cậu tắm rửa hay gì chưa, rồi thì lên giường trước đi."
Đậu đậu nhanh nhảu nhảy lên giường cuộn mình lại, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Tiểu Hi mở khăn tắm, để tộ tấm lưng trần và đường cong tuyệt đẹp.
Má... hình như hắn lại muốn chảy máu mũi... đậu đậu hạnh phúc cười ngây ngô, xem Hạ Tiểu Hi tìm lấy chiếc bra đen mặc vào, cũng nhẹ nhàng lồng quần lót lên chiếc đùi xinh đẹp nhẹ nhàng kéo lên.
Chết tiệt!
"Áh! Đậu đậu!" Hạ Tiểu Hi đỏ mặt gắt gỏng, bàn tay của đậu đậu đột ngột xuất hiện, sau đó bình thản du lượn trên eo của cô.
"Tiểu Hi, cậu đẹp dễ sợ, thân hình đến cả "con gái" như tớ cũng mê." Đậu đậu một vẻ đơn thuần cười nói, vô cùng thích thú tỉ mỉ dùng bàn tay chơi đùa với da thịt Hạ Tiểu Hi.
Cơ thể Hạ Tiểu Hi bị đùa giỡn tới nóng lên, đỏ mặt nức nở, cả người thở dốc ngã người về đậu đậu phía sau.
Đậu đậu đắc thắng mỉm cười, đẩy ngã Hạ Tiểu Hi lên giường, lần này sử dụng cả miệng du tẩu ở phần ngực lộ ra trên chiếc áo bra.
"Uh.... ah... không... đậu đậu à..." Cảm giác bị trêu đùa tới muốn tan chảy này khiến Hạ Tiểu Hi khóc nấc lên. Bị một cô gái trêu đùa tới chảy nước ra thế này, cô chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống thôi.
"Đẹp ghê... Tiểu Hi, phần trên tớ xem đã rồi, bây giờ cho tớ xem phần dưới nha." Đậu đậu giảo hoạt cười, nhanh chóng dùng tay mở ra cặp chân thành hình chữ M, mắt sáng rực lên nhìn chằm chằm nơi kia.
Tên này liếm môi, sau đó gọn gàng cúi xuống ngậm lấy nơi mơ ước đã lâu.
"Agh..... ha ahhhhhhh...."
Bị tiếng rên rỉ của Hạ Tiểu Hi đánh thẳng vào màng nhĩ, đậu đậu run lên, đột ngột phía dưới bụng có một thứ lộ ra, trên cổ cũng bắt đầu có biến hoá.
"Chết tiệt..." Đậu đậu buồn bã rên rỉ, sau đó dùng lưỡi đánh vào nơi sâu nhất, khiến cho Hạ Tiểu Hi rơi vào cơn tiêu hồn, ngã xuống ngất xỉu.
"Chậc..." Đậu đậu rút miệng ra khỏi phía dưới, trên đôi môi mỏng gợi cảm còn động một tia chỉ bạc với phía dưới của Hạ Tiểu Hi, bị kéo dài nhỏ xuống vô cùng tình sắc.
Nam nhân vuốt vuốt chỗ sưng lớn phía dưới, ảo não lắc đầu.
Cảnh xuân trong phòng này kiều diễm như thế, ở phòng bên cạnh, một nam nhân khác im lặng ngồi trong bóng đêm, ngọn lửa trên tay và đôi mắt phát ra ánh dáng xanh lam.
Ngọn lửa trên tay hắn dần biến ảo thành hình ảnh một cô gái co quắp giãy dụa trong biển lửa, sau đó, cháy thành tro.