• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn đến đây, Trương Nguyên Thanh không nhịn được đưa ánh mắt nhìn về phía anh linh, trong lòng tự nhủ tiểu gia hỏa này hiển nhiên không có năng lực trường tồn cũng không thể là Linh Cảnh Hành Giả đẳng cấp cao được.

Hắn đọc tiếp nội dung bài post:

" Trên đây là những linh thể trong tình huống bình thường. Tiếp theo, hãy nói về những linh thể dị thường, cái gọi là linh thể dị thường. . ."

Nội dung đột ngột dừng lại, Trương Nguyên Thanh xem đến cuối, phát hiện nửa sau của bài viết đã bị khóa, hắn cần phải trả tiền mới có thể đọc tiếp được.

Đây chính là trả tiền cho tri thức? Hắn mím môi mím lợi, lấy di động nạp 200 nguyên vào tài khoản "Nguyên Thủy Thiên Tôn" của mình để hoàn thành thanh toán.

"Cái gọi là linh thể bất thường chính là linh thể được luyện hóa thông qua hiến tế, nổi tiếng nhất là ngự quỷ chi thuật của Dạ Du Thần, đương nhiên những nghề nghiệp khác cũng có phương pháp tương ứng, nên tôi sẽ không đi vào chi tiết ở đây.

" Linh thể trải qua tế luyện, có khả năng sinh ra năng lực đặc biệt, có thể coi như đạo cụ trân quý, sủng vật, theo cách nói của Dạ Du Thần, loại linh thể này có thể trở thành linh bộc.

"Nhưng phải chú ý, linh thể cũng chia tư chất, không phải là tất cả linh thể đều có thể luyện chế thành linh bộc.”

Tiếp theo sẽ nói về phương pháp tế luyện.

" Cuối cùng, tôi muốn nhắc nhở các bạn rằng, các linh thể của những kẻ tu luyện các nghề tà ác đều được phép tế luyện, nhưng việc nô lệ các linh hồn của người thường là vi phạm kỷ luật."

"Người viết: Viên Đình."

Sau khi đọc nội dung bài đăng Trương Nguyên Thanh từ đáy lòng cảm khái một câu, hai trăm tệ quả là xứng đáng .....

Bài đăng tiết lộ rất nhiều tin tức cho hắn.

Một: Sau khi tăng cấp độ, Dạ Du Thần đẳng cấp cao có thể nuôi quỷ luyện thi, giao chiến với Linh Cảnh Hành Giả, có thể chuyển đổi giữa dòng sát thủ và dòng triệu hồi.

Hai: Hài tử chết tiệt này là linh bộc cực kỳ trân quý, đúng là nhặt được bảo bối.

Sinh ra đã có năng lực đặc thù, chính là một linh bộc thực sự, chứ không đơn thuần là linh thể đặc thù.

Ba: Có vấn đề với bệnh viện chỗ dì út làm việc

"Vừa rồi dì út đột nhiên mất đi vị giác cùng khứu giác, chắc là do nó làm, cho nên có thể năng lực của nó là đánh cắp khứu giác cùng vị giác của người khác? Ân, chút nữa nghiệm chứng sau, nếu như có thể đem tiểu gia hỏa này bồi dưỡng tốt nói không chừng có thể thay thế một kiện đạo cụ."

Trương Nguyên Thanh mừng rỡ đồng thời trong lòng khó tránh khỏi sinh ra sầu lo.

Trong bệnh viện dì út sao lại có Linh Cảnh Hành Giả ẩn núp, hiện tại nó đi theo dì út về nhà, người tế luyện tuyệt đối sẽ không để mất đi một linh bộc trân quý.

Sau này sẽ có nhiều phiền toái, thậm chí sẽ nguy hiểm đến dì út.

Mặc kệ đối phương là phía nhà nước hay là Linh Cảnh Hành Giả tán tu, dùng linh thể người bình thường luyện chế linh bộc đều là trái với quy định.

"Ngày mai phải đem chuyện này nói cho thập trưởng..."

Sau khi nghĩ thông suốt, hắn đột nhiên thả lỏng rất nhiều, nhìn về phía linh nhi nằm nhoài trong lòng bàn tay cùng cẳng tay.

Phát giác được hắn dò xét, tiểu gia hỏa mở to đôi mắt đen tròn giống như cúc áo, cất giọng nịnh nọt: "A ba, a ba. . . . ."

Thấy Trương Nguyên Thanh không để ý tới mình, nó tiếp tục liếm láp thái âm chi lực.

Chỉ số thông minh cao hơn những đứa trẻ bình thường, nhưng nó vẫn không thể giao tiếp bình thường ... hắn véo gáy anh linh một cái rồi lật lại: "Nào, để cho ta nhìn xem ngươi là con gái, hay con trai."

"Sau này gọi ngươi là Tiểu Đậu Bỉ."

Trương Nguyên Thanh mang theo anh linh ra khỏi toilet, bữa cơm tối đã chuẩn bị kết thúc.

Hắn trở về chỗ ngồi của mình, lặng lẽ đem anh linh treo ở cổ người cậu mình, rồi coi như không có chuyện gì xảy, tiếp tục ăn cơm.

Tiện thể dùng bại hoại gia tộc để kiểm tra năng lực của anh linh một chút.

Người cậu cắn cắn chỉ nha khoa, cẩn thận xỉa răng, không biết rằng một anh linh đang cưỡi trên cổ mình.

"Cậu, sao cậu không uống một chén canh."

Trương Nguyên Thanh thấy đã tới lúc, hắn múc cho cậu một bát canh.

Hắn muốn biết cậu có giống dì út, mất đi vị giác cùng khứu giác hay không.

Cậu vuốt ve cái bụng tròn vo, lắc đầu nói:

"Không, không uống, trừ phi ngươi có bánh rán trái cây."

Khi nói, cậu thực hiện động tác rap của riêng mình, ngay khi Trương Nguyên Thanh nghĩ rằng hắn sẽ nghe thấy những lời bài hát quen thuộc thì cậu của hắn đột nhiên ngậm lấy ngón tay cái, "A ba a ba a ba. . ."

Cùng lúc đó, linh anh đang cưỡi trên cổ cậu phát ra âm thanh chỉ có Trương Nguyên Thanh có thể nghe được: "Ô ô, check it out, bánh rán trái cây đến một bộ."

"Phốc ~ "

Trương Nguyên Thanh cùng Giang Ngọc Nhị, rất ăn ý phun canh gà trong miệng ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang