• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thư ký Hồ là ai, tại sao cậu lại nói chuyện với thư ký Hồ như vậy?”, Hàn Thành Sơn cau mày trợn mắt nhìn Đinh Dũng, đồng thời nhanh chóng tiến lên trước.

Đinh Dũng đưa mắt tiễn hai người rời đi rồi mới ngồi xuống bên cạnh, nhìn bác sĩ, hỏi: “Bác sĩ, tay của vợ tôi không sao chứ?”
Nghe Đinh Dũng hỏi vậy, bác sĩ có hơi ngạc nhiên đưa mắt nhìn anh rồi nhướng mày có vẻ không dám tin, hỏi lại: “Đây là vợ anh?”
“Tiểu tử, cậu đúng là may mắn vì cưới được một cô vợ xinh đẹp như vậy”, sau khi nhìn sang Đinh Dũng, bác sĩ lắc đầu cười nói.

“Có cô vợ thế này đúng là để thương yêu, đến bàn tay mà cũng đẹp như vậy, có lẽ không phải dọn dẹp bếp núc nhỉ?”
“Cảm ơn bác sĩ, tôi biết rồi”, Đinh Dũng chỉ gật đầu nắm lấy tay còn lại của Hàn Phương Nhiên rồi nói với giọng trách móc: “Ai bảo em nấu cơm, anh không ở nhà em có thể đưa bố mẹ đi ăn mà”.

“Dùng dao nguy hiểm lắm chứ.

Cũng may vết thương không sâu”, nghe Đinh Dũng nói vậy, Hàn Phương Nhiên thấy có đôi chút áy náy.


Trước đó cô luôn cho rằng Đinh Dũng vô dụng, ngoại trừ chỉ biết ở nhà nấu cơm dọn dẹp ra thì không biết làm gì khác.

Thế nhưng hôm nay, sau khi thử làm thì cô mới biết rằng việc đi chợ nấu cơm quả không đơn giản.

Thật không biết hai năm nay Đinh Dũng sống thế nào.

Hàn Phương Nhiên nhìn Đinh Dũng, trong lòng chợt cảm thấy ấm áp, giống như được trở thành một đứa trẻ làm sai, cứ thế ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Em biết rồi”.

“Phương Nhiên, có phải em có tâm sự gì không?”, Đinh Dũng ngồi bên đột nhiên lên tiếng.

Đinh Dũng ho khan một tiếng, bấm bụng nói: “Đương nhiên rồi, anh và người phụ trách bất động sản Đỉnh Kim là bạn học, lại rất thân thiết”.


“Trước đây sao em chưa nghe nói bao giờ nhỉ? Sao anh có nhiều bạn học đến vậy? Lại còn phụ trách bất động sản Đỉnh Kim”, Hàn Phương Nhiên không tin, cau mày nhìn Đinh Dũng.

“Ai ya, em yên tâm đi.

Nói tóm lại bên hợp tác hạng mục này chắc chắn là em”, Đinh Dũng bật cười ha ha, chuẩn bị tìm lý do nói qua loa thì đột nhiên điện thoại của Hàn Phương Nhiên vang lên.

“Là người của tập đoàn gọi đến”, Hàn Phương Nhiên bặm môi tỏ vẻ căng thẳng.

Hiện giờ địa vị của cô tại tập đoàn bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Khi đối diện với phần lớn cổ đông và các thành viên trong gia tộc lại càng bị người ta “đâm bị thóc chọc bị gạo”, thậm chí có người lôi vấn đề thịnh suy của tập đoàn ra đổ hết lên đầu cô, cho rằng đều do Hàn Phương Nhiên nên mới khiến tài sản tập đoàn bị ảnh hưởng, Hàn Phương Nhiên là tội nhân của tập đoàn Hàn Thị.

“Đừng lo lắng, em nghe đi”, Đinh Dũng vỗ vai Hàn Phương Nhiên, cười nói.

“Ừm?”, thấy Đinh Dũng cười ấm áp, Hàn Phương Nhiên hít vào một hơi thật sâu, bấm nghe điện thoại..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK