Mục lục
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong đô phủ Nam Dương quận, Tần Lâm Quân cùng nhân kiệt thủ hạ cũng đang phân tích cách làm của Tần Vương Lý Chính.

Chỉ thấy Lâm Ngọc Kiệt ngồi ở ghế dựa mang theo một tia ưu sầu nói:

- Thiếu chủ, theo như Tần Vương làm người mưu lược, không có khả năng chưa có thu phục ba thành làm ra sự tình đánh mất lý trí như thế, không phải Tần Vương còn muốn để cho chúng ta cùng Biên Dương quận chém giết, tiêu hao thực lực của hai bên chúng ta sao?!

Lâm Ngọc Kiệt vừa dứt lời, Phương Tư Vũ ngồi ở bên cạnh lập tức nói:

- Theo ta thấy Lâm huynh nói không sai! Khẳng định là Tần Vương Lý Chính muốn tiêu hao thực lực của chúng ta mới mở miệng uy hiếp ba vị thành chủ, để ba vị thành chủ cùng hắn liều chết chống cự. Để cho Tần Vương phủ có lý do trì hoãn thời gian hợp tác cùng chúng ta tiêu diệt Biên Dương quận!

- Bằng không lấy tài năng của Trương Cư Chính, Trần Cung mấy người tài ba dưới trướng Tần Vương phủ làm sao có thể sẽ tùy ý để Tần Vương làm như vậy!

Bọn người Tưởng Bá ở bên cạnh có chút tán đồng gật đầu. Mà biểu lộ trên mặt Diệp Hân Ngữ một mực đang suy tư, sau đó ngẩng đầu nói với Tần Lâm Quân:

- Thiếu chủ, hôm đó ngài cùng Tần Vương Lý Chính hợp tác nói về chuyện này sao!

Tần Lâm Quân hồi tưởng lại điều kiện hợp tác cùng Tần Vương Lý Chính, lắc đầu giải thích nói:

- Đương nhiên ta cùng Tần Vương hợp tác là để hắn trợ giúp chúng ta cùng nhau giải quyết người ba đại thế gia Biên Dương quận. Lấy kế sách của chúng ta, như thế này chúng ta có thể kéo Tần Vương phủ xuống nước, đến lúc đó ba đại thế gia tất nhiên sẽ phân một số thực lực đối phó Tần Vương, mà áp lực chúng ta đối mặt với sẽ yếu bớt!

- Bởi vậy ta và Tần Vương thương lượng kế hoạch là: Trước để Tần Vương phái ra một người đi Bắc Dương quận giải quyết Chu gia trưởng lão, chúng ta ngăn chặn Biên Dương quận, sau đó lại tụ hợp cùng chúng ta cộng đồng giải quyết Biên Dương quận!

- Nói như vậy, bằng vào hiểu biết của ta với Tần Vương hẳn không phải là cố ý trì hoãn thời gian, ta nghĩ hắn đang mưu đồ một đại sự!

Diệp Hân Ngữ sờ sờ cái cằmmượt mà tinh tế nói.

- Bẫy rập, một cái bẫy rập!

- Tựa như là Tần Vương cố ý dẫn dụ người nào đó, hoặc là thế lực nào đó!

Tần Lâm Quân mở ra hai mắt sáng ngời, giọng nói mang theo một tia kiên định.

Lúc này mọi người giật mình!

Ánh mắt ào ào nhìn về phía Tần Lâm Quân.

Lâm Ngọc Kiệt cúi đầu nói:

- Nếu quả như thật đây là một cái bẫy rập, như vậy hắn đến cùng là muốn dẫn dụ ai đây, nếu quả như thật dẫn dụ thế lực nào đó, kia nhất định là thế lực bên ngoài Yến Dương phủ!

Lâm Ngọc Kiệt chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra một đạo tinh quang.

- Nếu là như vậy, chúng ta rất nhanh sẽ biết là người nào!

- Thế lực kia tất sẽ bắt lấy cơ hội này!

Phương Tư Vũ ngưng trọng nói.

- Vậy chúng ta còn muốn ngăn chặn Biên Dương quận bên này sao?

Tần Liệt hỏi.

Tần Lâm Quân lắc lắc đầu nói:

- Tiếp theo không phải chúng ta kéo lại, mà Biên Dương quận bên kia ngăn chặn chúng ta, chắc hẳn bọn họ đã biết chúng ta hợp tác cùng Tần Vương phủ!

Mọi người gật gật đầu....

Bên trong Tần Vương phủ, Yến Dương thành, Lý Chính nhìn khí tức Dung bà bà đã khôi phục bình thường nói lời cảm tạ:

- Đa tạ Dung bà bà tương trợ, lần này may mắn mà có Dung bà bà, bằng không thì sẽ không như thế nhanh cầm xuống Bắc Dương quận.

Dung bà bà chậm rãi gật đầu:

- Điện hạ, đây chính là việc nằm trong phận sự của lão thân!

Lý Chính nghe Dung bà bà nói câu nói này, trong lòng càng cao hứng!

Quả nhiên một thế lực nắm giữ Niết Bàn cảnh mới là tiêu chuẩn của đại thế lực. Niết Bàn cảnh, Cảnh giới Tông Sư phía trên. Nếu như nói võ giả Tông Sư trở xuống thuộc về phạm vi nhân loại cực hạn, như vậy Niết Bàn cảnh là giống như tên, niết bàn trọng sinh. Một cái tiêu chuẩn trọng yếu nổi bật nhất ở cảnh giới này là lăng không cất cánh, một chiêu một thức đánh nát ngọn núi đối với người Niết Bàn cảnh mà nói chỉ là tầm thường, số lượng người đã không có tác dụng đối với hắn!

Chỉ có người cùng loại cảnh giới kia mới có thể đỡ nổi!

Cũng tỷ như Bắc Dương thành, Dung bà bà chỉ đi một mình trực tiếp đánh chết tất cả cao tầng bên trong Bắc Dương thành, bắt sống quận thủ Bắc Dương quận Dương Nguy. Mới để cho Trương Hợp thu phục Bắc Dương quận nhẹ nhõm như thế!

Mà đúng lúc này, Phúc lão đi vào bên người Lý Chính nói:

- Điện hạ, tiền tuyến truyền đến tin tức, Dũng Dụ Vương đã phái hai trăm ngàn đại quân hướng đến Lương thành!

Ánh mắt Lý Chính hơi động!

- Rốt cuộc đã đến, bản vương chờ ngươi rất lâu......

Lúc này trong phủ thành chủ Lương thành, Phương Minh Cư tiếp nhận tin tức của Dũng Dụ Vương nhất thời kích động đứng lên từ trên ghế ngồi. Mấy năm nay hắn làm thành chủ ở Hoán Dương quận sợ mất mật, đặc biệt là sau khi Tần vương đến, rất sợ đối phương biết mình là gian tế của Dũng Dụ Vương. Bây giờ không sợ nữa, mình rốt cục trở thành người chói mắt nhất, lần này nếu như Dũng Dụ Vương cầm xuống Hoán Dương quận, mình là công thần lớn nhất!

- Vương gia rốt cục phái binh tới, Trần Mãnh tướng quân, ngươi lập tức tiến về biên giới nghênh đón đại quân!

Phương Minh Cư nói với võ tướng khôi ngô bên cạnh.

Hai mắt Trần Mãnh sáng lên, hắn trong khoảng thời gian này ở trong Lương thành nhịn gần chết, rốt cục có thể chiến đấu!

- Tốt, ta trước đi tiếp ứng Bàng tướng quân!

Không đến một ngày sau, Hình Vanh đã chỉ huy đại quân đi vào Lương thành. Phương Minh Cư ở trước cửa thành tiếp ứng, khi Phương Minh Cư nhìn lấy Hình Vanh cùng Bàng Bá Long cưỡi ngựa đi tới, lập tức đi về phía trước nghênh đón!

Còn chưa chờ Phương Minh Cư mở miệng, Hình Vanh nói thẳng:

- Phương thành chủ, bây giờ đại quân chúng ta đã đi tới Hoán Dương quận, thế lực Tần Vương phủ nhất định đã biết được, bởi vậy binh quý thần tốc, chúng ta lập tức binh phát ba đường, trực tiếp tấn công ba thành Hoán Dương thành! Trước khi Tần Vương Lý Chính chưa kịp phái binh đi vào Hoán Dương quận cầm xuống Hoán Dương quận!

Phương Minh Cư nghe thấy lời này, một mặt nghiêm nghị:

- Thuộc hạ nghe theo Hình đại nhân an bài!

- Được,

Hình Vanh cùng Bàng Bá Long đều gật gật đầu.

Sau đó Hình Vanh nói:

- Ta cùng Bàng tướng quân suất lĩnh một trăm ngàn đại quân tiến về Hoán Dương thành, Phương thành chủ ngươi suất lĩnh năm mươi ngàn đại quân tiến về Dương thành, Trần Mãnh tướng quân ngươi suất lĩnh năm mươi ngàn đại quân tiến về Giang thành. Sau khi các ngươi công phá hai thành lưu lại một vạn binh mã lập tức phái đại quân còn thừa tiến về Hoán Dương thành!

- Tuân lệnh!

Các tướng lĩnh mệnh!

Hai trăm ngàn đại quân nhanh chóng chia ra ba đường, lập tức xuất phát!

Bên trong Hoán Dương thành, Lữ Bố cùng Trần Cung và quan viên Hoán Dương thành ở đây nhìn tình báo vừa mới tới!

Mà Phương Lâm Tiêu Chiến hai người đã lĩnh ba mươi ngàn binh mã tiến về hai thành Dương Giang, tăng thêm mười ngàn hộ thành quân, hết thảy có bốn mươi ngàn binh mã. Lúc này thủ hạ binh mã của Lữ Bố cùng Trần Cung còn thừa bốn mươi ngàn, lại thêm lúc đầu Hoán Dương thành còn có hai mươi ngàn binh mã hộ thành quân, hết thảy sáu mươi ngàn binh mã.

Lữ Bố nhìn Trần Cung, ánh mắt như chứa ánh lửa, kích động mở miệng nói:

- Công Đài, bọn họ rốt cục mắc câu rồi, chúng ta bây giờ nên hành sự như thế nào!

Trần Cung cười nói với mọi người:

- Bây giờ Dũng Dụ Vương phái hai trăm ngàn đại quân đến đây, nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất chiếm lĩnh Hoán Dương quận. Bọn họ chắc chắn phân ra ba đường chiếm lấy ba thành!

- Như vậy có khả năng nhất là phái đi hai thành Dương Giang năm mươi ngàn binh mã, đến đây tấn công Hoán Dương thành có một trăm ngàn binh mã!

- Một trăm ngàn binh mã? A!

Trong mắt Lữ Bố lộ ra vẻ khinh thường!

- Công Đài, bọn họ bây giờ cực tốc chạy đến, khẳng định thể xác tinh thần đều mệt, ta trực tiếp suất lĩnh bốn mươi ngàn đại quân có thể trực tiếp một kích đánh tan bọn hắn!

Lữ Bố bá khí nói với Trần Cung.

Trần Cung lắc đầu:

- Phụng Tiên đừng vội, ta chắc người suất lĩnh hai trăm ngàn đại quân chính là thủ hạ mưu sĩ Hình Vanh của Dũng Dụ Vương, hắn khẳng định sẽ có đề phòng, huống chi nếu như bị hắn cảnh giác, hắn có thể sẽ lập tức thu binh rút lui, đến lúc đó chúng ta muốn lưu hai trăm ngàn đại quân ở lại Hoán Dương quận thì khó khăn!

Trần Cung tiếp tục nói:

- Chúng ta trước đang làm bộ chống cự, ở trong thành án binh bất động! Đợi Trương Hợp tướng quân suất lĩnh một trăm ngàn đại quân bí mật đến đây, lấy thế vây quanh, tiêu diệt hai trăm ngàn đại quân này của Dũng Dụ Vương!

- Như vậy chúng ta đến lúc đó sẽ trực tiếp tiến công Dũng Dụ Vương, hắn sẽ không còn lực lượng gì ngăn cản chúng ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK