Mục lục
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình Vanh nhìn Trương Hợp với ánh mắt cực kỳ kiêng kỵ, tất cả mọi người bắt đầu đều cho rằng những tin tình báo chỉ phóng đại mà thôi, là vì tăng lên uy vọng Tần Vương phủ, sau đó khi Hình Vanh nhìn lấy Lữ Bố mới phát hiện có lẽ tình báo còn chưa đủ chân thực!

Trương Hợp ung dung không vội nhìn Hình Vanh, sau đó ánh mắt khẽ nhếch, lóe qua một đạo tinh quang!

- Ngươi còn có vấn đề gì, ngươi có thể trở về Lương thành hỏi lại, ta tin tưởng sẽ có người giải đáp vấn đề của ngươi!

Hình Vanh nghe Trương Hợp nói như thế, chỉ có thể bình tĩnh nhẹ gật đầu!

Trương Hợp phất tay, binh lính tiến lên điểm Khí Huyệt phong bế tu vi Hình Vanh, sau đó trói lại. Mà bộ hạ còn lại thấy Hình Vanh đầu hàng, cũng ném vũ khí, Trần Mãnh nhìn tất cả mọi người ném vũ khí, cũng bất đắc dĩ đầu hàng!

Bên ngoài Lương thành, chiến đấu đã kết thúc, Dũng Dụ Vương phái tới hai trăm ngàn đại quân chết thì chết, đầu hàng thì đầu hàng!

Bên trong Lương thành, trước kia là Phương Minh Cư ngồi chủ vị, nhưng ngay hôm nay chỉ có thể đứng ở trong nội đường một mặt căm hận nhìn Lữ Bố ngồi ở chủ vị cùng các vị tướng lĩnh Tần Vương phủ ngồi ở bên cạnh!

- Giỏi tính toán, các ngươi!

Hai tay Phương Minh Cư trắng bệch, căm hận nói.

Hôm nay như thế nào còn không rõ nguyên lai đây đều là cái bẫy, mà mình còn đần độn lao vào cái bẫy, chỉ có thể là nói người Tần Vương phủ tính toán quá tốt, mà tình báo mình cần chính là do Tần Vương thả ra. Phương Minh Cư một mặt phiền muộn ngẩng đầu, bây giờ không còn có cái gì nữa!

Mà đứng bên cạnh hắn cũng là tù binh tướng lĩnh đầu hàng, bọn họ đều cúi đầu xuống yên lặng không nói!

Lúc này Phương Lâm vội vã đi tới, nhìn thoáng qua tù binh trong nội đường, sau đó nói với Lữ Bố:

- Tướng quân, bây giờ đã kiểm kê hoàn tất nhân số, nhưng theo một số binh lính đầu hàng nói Hình Vanh Trần Mãnh đã theo đường nhỏ chạy về Dũng Dụ quận!

Lúc này, tướng lĩnh đầu hàng ào ào ngẩng đầu lên, mà Phương Minh Cư càng lộ ra cười lạnh!

Nhưng bọn người Lữ Bố Trần Cung yên ổn ngồi ỏ đó, không chút hoảng loạn!

Bởi vì vì bọn họ cũng biết Trương Hợp tướng quân đã đi ngăn chặn đối phương.

Quả nhiên, khi Phương Lâm liếc mắt nhìn tướng lĩnh tù binh đặc biệt là Phương Minh Cư biểu lộ, tiếp tục nói:

- Bây giờ Trương Hợp tướng quân đang trở lại Lương thành, đám người Hình Vanh Trần Mãnh đã bị Trương Hợp tướng quân bắt về!

- Cái gì!

Phương Minh Cư vừa mới còn đang cười lạnh, nghe Phương Lâm nói thế, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, ánh mắt chăm chú nhìn Phương Lâm!

- Ngươi có phải đang chơi ta hay không!

Quả nhiên, Trương Hợp sau đó không lâu đã dẫn Hình Vanh Trần Mãnh cùng các tướng lĩnh chủ yếu đi vào!

Hình Vanh nhìn bọn người Phương Minh Cư yên tĩnh không nói, lộ ra vẻ bất đắc dĩ!

Bọn người Phương Minh Cư gắt gao nhìn chằm chằm Hình Vanh....

Sau một ngày, Tần Vương phủ đã tiếp nhận tin tức tiêu diệt hai trăm ngàn đại quân của Dũng Dụ Vương!

Lý Chính nhìn tình báo trên thư, sắc mặt anh tuấn lộ ra một tia hưng phấn. Bây giờ đã cầm xuống bốn quận Yến Dương phủ, như vậy thừa thắng xông lên, tiếp tục đánh vào Dũng Dụ quận, chiếm luôn ba quận chi địa của Dũng Dụ Vương. Lý Chính trực tiếp viết thư phái người lan truyền cho Trần Cung, để hắn chỉ huy Lữ Bố Trương Hợp các võ tướng suất lĩnh hai trăm ngàn nhân mã tấn công Dũng Dụ Vương!

Mà Lý Chính lại nghĩ tới Biên Dương quận cùng Nam Dương quận, bây giờ hai quận vẫn đang đánh túi bụi như cũ. Tuy đã hợp tác cùng Tần Lâm Quân, nhưng còn cần đề phòng. Hai con mắt Lý Chính lộ ra vẻ suy tư, lập tức truyền lệnh Hoa Hùng, để hắn suất lĩnh một trăm ngàn đại quân trấn thủ Yến Dương quận. Chuyện Hoán Dương quận phát sinh là phương hướng trọng điểm chú ý của các thế lực. Rất nhanh, tất cả thế lực đều nhận được tin tức hai trăm ngàn đại quân của Dũng Dụ Vương bị diệt!

Bên trong quận phủ Biên Dương quận, thiếu chủ ba đại thế gia một mặt ngưng trọng.

- Không ngờ Tần Vương Lý Chính ẩn tàng sâu như thế, quả thực chính là bẫy rập thiết lập vì Dũng Dụ Vương kia, cố ý dẫn dụ Dũng Dụ Vương.

Ánh mắt Chu Viêm Liệt phức tạp trầm giọng nói.

Chu Hồng Đạt thở dài một hơi:

- Chúng ta đều bị lừa rồi, thời gian của chúng ta còn lại không nhiều lắm!

- Tần Vương Lý Chính bây giờ tất sẽ trước phái binh tấn công Dũng Dụ Vương, một khi giải quyết Dũng Dụ Vương liền sẽ đến phiên chúng ta!

- Không sai!

Hà Tất Thâm đứng lên nghiêm túc nói với mọi người:

- Hiện tại chúng ta nhất định phải nắm chặt thời gian, chúng ta nhất định phải giải quyết Tần Lâm Quân trước khi Tần Vương Lý Chính giải quyết Dũng Dụ Vương, nếu không một khi giải quyết xong Dũng Dụ Vương, Tần Vương tất sẽ động thủ với chúng ta, chúng ta sẽ thua không thể nghi ngờ!

Mọi người đều gật gật đầu, hiểu rõ thế cục hôm nay, nhưng lại bây giờ Tần Lâm Quân nghiêm phòng tử thủ, căn bản không tiến công được!

Mà Tưởng Bá kia thực sự quá mạnh, một Tông Sư sơ kỳ đuổi theo năm vị cường giả Tông Sư sơ kỳ mà đánh, lại thêm đã mất đi một vị trưởng lão Niết Bàn cảnh, bây giờ còn thừa lại hai vị trưởng lão Niết Bàn cảnh. Hai vị trưởng lão trước đó đã đánh với Lôi lão kia vài lần, Lôi lão so mỗi một người bọn hắn đều mạnh hơn, đơn đả độc đấu, căn bản đánh không lại. Lôi lão có thể ngăn chặn hai vị trưởng lão của bọn họ. Mà Tần Lâm Quân một người cũng có thể ngăn chặn ba vị thiếu chủ!

Bây giờ song phe thế lực thế lực ngang nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia. Đây cũng là nguyên nhân Tần Lâm Quân nhất định muốn giữ bọn họ lại, sau khi tiêu diệt hết bọn hắn, ba đại thế gia sẽ không có thực lực dư thừa phái tới đối phó Tần Lâm Quân, Tần Lâm Quân một khi rời khỏi Yến Dương phủ liền có thể nhanh chóng phát triển!

Lúc này bên trong quận phủ Nam Dương quận, bọn người Tần Lâm Quân vừa mới nhận được tình báo, không ít người lộ ra ánh mắt phức tạp!

Lâm Ngọc Kiệt thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp:

- Quả nhiên, là cái bẫy cố ý dẫn dụ Dũng Dụ Vương, chỉ là không có nghĩ đến Tần Vương phủ vậy mà có thể nhanh như vậy đem giải quyết hai trăm ngàn đại quân kia!

- Tiếp đó, Tần Vương Lý Chính tất sẽ trực tiếp xuất binh cầm xuống ba quận của Dũng Dụ Vương.

Phương Tư Vũ cũng lộ ra ánh mắt phức tạp. Bọn họ đều nhìn lầm Tần Vương Lý Chính, vốn cho rằng đây là một hoàng tử thường thường không có gì lạ, không nghĩ tới trong nháy mắt đã phát triển đến tình trạng như hiện tại!

Diệp Hân Ngữ cau mày, sắc mặt không tốt lắm nhìn Tần Lâm Quân nói:

- Tần Vương còn muốn chúng ta ngăn chặn một đoạn thời gian, bây giờ Hoa Hùng chỉ huy một trăm ngàn đại quân trấn thủ Yến Dương quận, nhìn xem hai quận chúng ta chém giết, không có bất kỳ ý dấu hiệu muốn xuất binh trợ giúp.

- Ha ha, kế sách hay, để chúng ta ngăn chặn Biên Dương quận, mình thì phát triển thực lực, đến lúc đó chênh lệch giữa chúng ta sẽ càng lúc càng lớn!

- Bằng không...

Sắc mặt Phương Tư Vũ lộ ra ý lạnh muốn nói lại thôi. Nhưng tất cả mọi người hiểu ý hắn.

Tần Lâm Quân nhìn Phương Tư Vũ một chút, kiên định nói với mọi người:

- Ngươi cho rằng Tần Vương sẽ nghĩ không ra nếu chúng ta ra tay với hắn sao!

- Bây giờ bên trong Tần Vương phủ còn có một trăm ngàn đại quân do Hoa Hùng dẫn đội trấn thủ, lại thêm vị Dung bà bà kia có thể đơn độc đánh giết một vị trưởng lão thực lực cường đại, đề phòng chúng ta dư xài!

- Vậy thử tìm người Biên Dương quận hợp tác! Bọn họ khẳng định cũng không muốn thế lực Tần Vương tiếp tục lớn mạnh.

Phương Tư Vũ âm hiểm nói.

- Không có khả năng, ba đại thế gia sẽ không hợp tác cùng chúng ta!

Nếu như một khi Tần Vương biết, như vậy hắn sẽ hợp tác cùng ba đại thế gia làm sao bây giờ!

Diệp Hân Ngữ đánh gãy tư tưởng của Phương Tư Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK