Chương 83: Con của Trịnh Tuyết Như?
“Chuyện gì vậy, tất cả mọi người tụ tập ở đây để làm chi?” Đường Văn Triết đi theo phía sau là Trịnh Tuyết Như, vừa vào biệt thự liền phát hiện bầu không khí có hơi là lạ, vốn dĩ hắn định đi tìm Tào Văn Hoan trước, nào ngờ vừa lúc đụng phải Trịnh Tuyết Như đang đi về, hắn lo lắng con nhóc không rõ lai lịch kia sẽ bị phát hiện liền đi về cùng nhau.
Không đợi đến khi có người trả lời, thân hình thon gầy của Trịnh Tuyết Như chợt lóe lên sau đó liền xuất hiện ở trước mặt Bạch Kiến Quốc, Bạch Kiến Quốc bị dọa sợ hết hồn, thiếu chút nữa đã buông tay ra.
Trên người Trịnh Tuyết Như tản ra áp suất thấp rất rõ ràng, nàng lạnh lùng nhìn Trịnh Tố Nhã đang hôn mê, chậm rãi nâng tay lên, đón lấy.
Căn bản là Bạch Kiến Quốc không dám có bất kỳ hành động phản kháng nào cả, Đường Văn Triết vừa nhìn thấy nhất thời cũng bị dọa sợ hết hồn, không phải chứ! Nhanh như vậy đã đụng mặt rồi, Tuyết tỷ toả ra khí tức khủng bố như thế chẳng lẽ là đang có dự định… Diệt khẩu?!
Trịnh Tuyết Như nâng tay lên nhẹ nhàng chọc chọc lên đôi gò má phúng phính của Tố Nhã, nhưng cô không có tỉnh lại, nàng nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay nho nhỏ của cô, cô vẫn không có tỉnh lại.
Nàng chậm rãi siết chặt vòng tay, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể càng ngày càng thấp, nhiệt độ cơ thể phảng phất như sắp chết tới nơi vậy.
Bỗng nhiên nàng ngẩng đầu lên, một mảnh sát ý điên cuồng tập kích lên cầu thang, đánh về phía thiếu nữ, cô gái hoảng sợ há to mồm, nhất thời tròng mắt đảo qua một vòng, miệng sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh.
Rốt cục Đường Văn Triết cũng ý thức được chuyện tình có chút không đúng! Nếu không ngăn cản kịp thời sợ rằng thực sự sẽ có chuyện lớn phát sinh.
“Tuyết tỷ, hẳn là trước tiên nên lập tức trị liệu cho… Ờm, cô nhóc này đi!”
Trịnh Tuyết Như thu hồi tầm nhìn, gật đầu, lập tức đã không thấy thân ảnh đâu nữa, trong không khí phiêu đãng một mảnh lãnh ý rất lâu cũng không có cách nào tiêu tan.
Thời điểm Đường Văn Triết vô cùng lo lắng chạy đi tìm Trần Đán, những người khác trong biệt thự cũng bắt đầu nhịn không được mà bát quái.
“Nè nè, mọi người nói coi, nhóc con hồi nãy là ai ha?”
“Này còn cần phải nói nữa sao, nhìn đại tỷ bảo bối như vậy, nhất định là con gái của đại tỷ rồi nha.” Vị này trực tiếp liếc mắt.
“Không phải đâu, không phát hiện ra đại tỷ có nam sủng a.”
“Thí, không có mắt nhìn hay sao a, đứa bé kia tối thiểu cũng đã ba tuổi, nhất định là trước đây đại tỷ đã có rồi.”
…
Vì vậy, về sự kiện con gái của bá chủ căn cứ —— Trịnh Tuyết Như, chính thức được lưu truyền rộng rãi bên trong căn cứ. Thế giới này mặc kệ là lúc nào cũng không thiếu người thích bát quái, nhất là bát quái về danh nhân.
Sau khi lời đồn được lan truyền ra, nhất thời hàng vạn hàng nghìn trái tim của thiếu nữ, thiếu nam cùng thiếu phụ vỡ vụn đầy đất, nữ thần trong lòng của bọn họ lại có một đứa bé !? Thế nhưng, sau khi nghe kỹ lại, mức độ trân trọng và thương yêu của Trịnh Tuyết Như dành cho con gái, chúng phụ nữ nhất trí nghĩ loại nữ nhân có trách nhiệm, có năng lực này mới thật sự là nữ nhân tốt a! Vượt trội hơn bọn đàn ông thúi biết bao nhiêu lần!
Nhất thời, hình tượng của Trịnh Tuyết Như trong lòng đa số nam, nữ nhân đã được nâng lên một tầm cao mới, do một lãnh tụ đầu kiêm bạn gái ưu tú, trở thành một mama kiêm người vợ tuyệt nhất.
Đương nhiên, giờ này khắc này, chuyện Trịnh Tuyết Như quan tâm nhất chính là Tiểu Nhã của nàng bị làm sao.
Nàng đi vào phòng, không nói hai lời liền lách người tiến vào không gian, chó Bắc Kinh nhỏ dưới mệnh lệnh của nàng đã sớm xuất hiện trước thời hạn để đi ra tiếp đón.
“Tiểu Nhã bị sao vậy, có phải là cái thân thể này có vấn đề gì hay không?” Trịnh Tuyết Như môi mỏng khẽ nhấc hỏi.
Chó Bắc Kinh nhỏ bị khí thế cường đại của Trịnh Tuyết Như bức bách, rất muốn trực tiếp đào hố tự chôn sống mình, thế nhưng lo lắng về hậu quả phía sau nên nó rất không dũng khí mà buông tha.
Nó bước cái chân ngắn củn qua chạy một vòng quanh Trịnh Tố Nhã, nhất thời thở dài một hơi: “Không sao, không sao, chỉ là Tố Nhã sử dụng dị năng quá độ, ngất đi mà thôi.”
“Nhiệt độ trên người em ấy là sao?” Trịnh Tuyết Như nhíu mi, xúc cảm lạnh như băng này căn bản không phải là nhiệt độ vốn có của người bình thường.
“Bởi vì độ phù hợp giữa thân thể cùng linh hồn của Tố Nhã chưa đủ nha, linh hồn của cô ấy đã 23 tuổi, cho nên thân thể cũng phải đạt được 23 tuổi trong một thời gian ngắn, cần linh khí của nơi này tẩm bổ, vừa nãy thoáng cái cô ấy đã dùng hết linh khí trong cơ thể, thân thể không được tẩm bổ nên mới xuất hiện tình huống như hiện tại này.”
Chó Bắc Kinh dùng móng vuốt chó của mình làm một cái hành động lắc ngón tay miêu tả sự bất lực.
Trịnh Tuyết Như nghe thấy Tố Nhã không sao, trái tim cũng thả lỏng xuống, ngay sau đó nghe được Trịnh Tố Nhã sẽ lớn lên trong một thời gian ngắn, nhất thời ánh mắt liền sáng lên.
“Nói cách khác, chỉ cần có đầy đủ linh khí của không gian, Tiểu Nhac có thể sinh trưởng nhanh hơn, thẳng đến khi 23 tuổi mới dừng lại?”
“Ừm ừm, không sai.” Chó Bắc Kinh bày ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy, “Bất quá sinh trưởng quá nhanh, dễ tạo thành căn cơ bất ổn, chí ít cũng phải tốn khoảng một hai tháng đi.”
Vốn dĩ bản thân đã nghĩ sẽ phải đợi thêm mười mấy năm, nhưng hiện tại biết mình chỉ cần nhịn khoảng hai tháng, không, thậm chí là không cần đến hai tháng, liền có thể hạ móng vuốt nhập tiệc rồi.
Lần thứ hai trong lịch sử nhân sinh, Trịnh Tuyết Như lại lộ ra một nụ cười ngây ngô như vậy.
Ha ha ha…
______
Đôi lời: Thứ con gái không có tiết tháo =(((((
Đợi qua tết ta sẽ đào hố mới 🤭