• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 84:

Trịnh Tố Nhã lại tỉnh dậy do quá đói, cô thong thả mở mắt ra, giãy dụa thân thể nho nhỏ duỗi thắt lưng một cái thật sâu, dưới đáy mắt còn mang theo một chút sương mù.

Trịnh Tuyết Như chọc chọc gò má của cô, lúc này Trịnh Tố Nhã mới dời lực chú ý đến trên người của nữ nhân vẫn đang nằm ở bên cạnh cô, toàn bộ trong mắt đều là sương mù do vừa mới tỉnh ngủ.

Thẳng đến khi đáy mắt của Tố Nhã lóe ra sự sáng rõ, lúc này cô mới sợ hãi phát hiện, đại tỷ thế mà lại cười với cô? Này không bình thường, quá không bình thường! Mẹ nó, nhất định là phương thức tỉnh ngủ của ta bị sai rồi.

“Tiểu Nhã, muốn xem xem bộ dáng hiện tại của mình không?”

Cái gì, bộ dáng của mình? Này có cái gì đẹp đâu mà nhìn, Trịnh Tố Nhã chớp mắt mấy cái biểu thị nghi hoặc.


Trịnh Tuyết Như lại không cho cô cơ hội nói chuyện, ôm lấy cô đi tới trước gương, Tố Nhã quay đầu lại nhìn bản thân mình đang phản chiếu trong đó, gò má tròn ủm, phấn nộn phấn nộn, không có gì kỳ quái lắm nha.

Bỗng nhiên, Tố Nhã ngây ra một lúc, chiều cao của mình…

“Tỷ, hình như em… Cao hơn một chút rồi.”

“Ừm, hiện tại hẳn là em được 5 tuổi rồi đó.” Trịnh Tuyết Như ôn nhu cọ lên lông tơ trên trán Trịnh Tố Nhã, cảm nhận được xúc cảm nồng đậm, khóe môi lại không nhịn được ý cười.

Ánh mắt của Tố Nhã sáng lên: “Thật sao, nói như vậy có phải là rất nhanh, em liền có thể lớn lên hệt như trước đây hay không?”

“Không sai.”

Đúng là quá tốt mà, không cần tiếp tục làm bé con bi thúc nữa rồi! Trịnh Tố Nhã kích động cầm lấy móng vuốt đầy thịt be bé của mình lên nhìn xem một chút, có trời mới biết thực sự là cô đã chịu đủ cái chuyện làm con nít không có phương tiện này, đến cả ra khỏi cửa kiếm đồ ăn đều phải trải qua ngàn nguy vạn hiểm, còn thiếu chút nữa đã té xuống bị chấn thương sọ não luôn rồi đó.


Huống chi hiện tại lại chính là mạt thế a, cho dù đại tỷ của cô có lợi hại hơn bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể chiếu cố cô từng giờ từng phút được đâu. ╮(╯_╰)╭

Bị bộ dáng cười ngây ngô của Trịnh Tố Nhã manh đến, Trịnh Tuyết Như dựa sát vào khuôn mặt của cô, “bẹp” “bẹp” gặm hai ngụm lớn.

Trịnh Tố Nhã bất mãn quay đầu lại trừng nàng, chợt liếc đến ánh mắt rất là sáng lóe của Trịnh Tuyết Như, nhất thời trái tim liền giật thót lên.

....sao cô lại có thể quên mất nữ nhân này chứ!? Nhớ đến mấy lời đại tỷ nói, nhất thời Trịnh Tố Nhã cảm thấy có chút đau dạ dày, đây là muốn trình diễn tiết mục trinh tiết khó giữ hay sao? Cái eo non mềm đáng thương của ta a. o(>﹏

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK