• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, sắc mặt của cô lập tức tái nhợt. Cô quỳ gối lê lết tới chỗ Hoắc Nguyên đang ngồi rồi khẩn thiết cầu xin:

– “Chủ nhân, anh nuôi dưỡng tôi từ nhỏ và tôi cũng đã mang lại cho anh rất nhiều lợi ích rồi, xin anh làm ơn hãy tha cho tôi…”

Đúng vậy! Tuy rằng mới tròn 18 tuổi nhưng cô đã mang về cho chủ nhân rất nhiều lợi ích. Năm cô 15 tuổi, cô dùng giúp chủ nhân có được một miếng đất rộng hơn 10 ha (héc ta) có vị trí giao thông thuận lợi và rất có tiềm năng kinh doanh. Quả nhiên hơn 1 năm trước, khu đất đó được quy hoạch thành khu phố nhà giàu, chủ nhân của cô đã thu về được món hời 1 tỷ (nhân dân tệ) chỉ sau hơn 1 năm thu mua. Cô đã đánh tráo giấy tờ và lừa chủ sở hữu giao nộp “trắng” cho Hoắc Nguyên. Năm cô 16 tuổi, cô dùng kĩ năng bắn súng của mình để giúp chủ nhân thoát khỏi sự truy bắt của cảnh sát trong vụ cướp tàu trở vũ khí quy mô lớn. Suốt bao nhiêu năm nay, có lẽ cô chính là một công cụ kiếm tiền đắt giá nhất đối với hắn nên lần này chắc chắn hắn không dễ dàng gì để cô rời khỏi tổ chức. Thế nhưng trái với suy nghĩ của cô, đột nhiên Hoắc Nguyên hắn nói:

– “Kể ra cô cũng giúp tôi rất nhiều việc rồi,tính ra thì cũng không lỗ vốn với lại cô cũng là người phụ nữ duy nhất của tổ chức, tôi không đành lòng giết chết cô.”

Hoắc Nguyên túm lấy tóc của Nhã Kỳ, kéo mặt cô ngửa lên nhìn hắn rồi nói.

Nhã Kỳ nhịn đau rồi hỏi:

– “Vậy bây giờ anh muốn thế nào?”

– “Hừ, dễ thôi. Ta cũng muốn thử xem cô có thứ gì mà có thể dễ dàng mê hoặc một tên sát gái háo sắc như Mạc Ninh, khiến hắn vì cô mà suýt mất mạng, vì cô mà muốn đeo gông vào cổ sau bao nhiêu năm ăn chơi (ý nói là kết hôn).

– “Ý…ý anh là sao?”

Nhã Kỳ vừa nói vừa lùi người lại. Nét mặt cùng giọng điệu của chủ nhân khiến cô không rét mà run.

– “Phục vụ tôi bây giờ, nếu cô có thể khiến tôi thoả mãn thì tôi sẽ để cô đi.”

Thật tình mà nói thì hắn sau khi bắt cóc Nhã Kỳ về đây thì đã âm thầm báo cho Mạc Ninh biết và tới đây. Thời gian gần đây hắn đã sớm nhận ra rằng Janni đã có tình cảm với Mạc Ninh mà người của tổ chức thì không được phép để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công việc nếu không sẽ hỏng chuyện. Janni có tình cảm sâu đậm với Mạc Ninh thì cũng là lúc cô hết giá trị lợi dụng. Nhưng hắn không cam tâm để cô ra đi dễ dàng như vậy cũng không cam tâm chịu cảnh đồ vật mình mất công nuôi dưỡng lại bị kẻ thù thịt mất. Hắn phải khiến Mạc Ninh biết được sự thật để xem anh có chối bỏ cô không, để xem đến lúc đó cô còn muốn rời tổ chức để tới với một người đàn ông không thể chấp nhận được bản thân cô không.

Nhã Kỳ buổi tối hôm qua đi hẹn hò với anh nên cô đã lựa chọn một chiếc váy hai dây màu đỏ bó sát cơ thể để lộ ra vòng một và vòng ba đầy đặn cùng vòng eo con kiến trứ danh. Hoắc Nguyên vừa nói dứt lời thì hắn liền lấy một chai rượu vang đổ lên ngực cô làm ướt sũng cả chiếc váy cô đang mặc.

– “Không được, tôi…tôi không thể.”

Nhã Kỳ nói rồi lùi người lại.

Hoắc Nguyên lại nâng cằm cô lên rồi nói:

– “Không phải là cô đã ngủ với nó rồi sao? Một con đứa con gái dễ dàng trao thân cho một người đàn ông xa lạ ngay lần gặp đầu tiên để thực hiện mục đích của mình như cô còn tỏ ra thanh tao cái gì? Cô đã ngủ với hắn rồi thì ngủ thêm với ai cũng đâu có quan trọng? Hơn nữa, lần này nếu cô làm thì cô còn được rời khỏi tổ chức theo ý muốn của cô, không phải là dễ dàng và lãi cho cô lắm sao?”

Nhã Kỳ cả người run run, cô cảm thấy bản thân không đủ mạnh mẽ để coi chuyện này giống như cách cô đã dùng để mê hoặc anh. Cô chỉ muốn dành trọn thân mình cho Mạc Ninh mà thôi nhưng nếu cô chấp nhận thì cô sẽ có được tự do.

– “Nhanh lên! Cô biết tôi không phải là người thích chờ đợi mà?”

Hoắc Nguyên thấy cô chần chừ thì càng thêm thúc giục.

– “……..”

– “Nếu cô không đồng ý thì dẹp đi. Tôi còn bận lắm.”

Hoắc Nguyên nói rồi đứng dậy toan bỏ đi.

– “Tôi đồng ý.”_____Nhã Kỳ bị hối thúc liền đáp lại. Cô không biết rằng câu nói của mình như một nhát dao sắc nhọn đang cứa vào trái tim anh. Mạc Ninh đã mong chờ là cô sẽ không làm chuyện đó nhưng không ngờ cô lại đồng ý.

Về phần Nhã Kỳ, mặc dù cô rất muốn giữ trọn cho anh nhưng cô lại nghĩ dù sao cô cũng đã phản bội anh nhiều lần rồi nên nếu lần này phản bội anh để đổi lấy tự do thì cũng như nhau. Dù sao thì cô cũng không còn mặt mũi nào để nhận lấy tình yêu của anh nữa rồi. Hoắc Nguyên nghe thấy cô nói vậy thì khẽ nhếch mép rồi xoay người lại:

– ‘Vậy hãy để cho tôi thấy được sự chân thành của cô đi.”

Nhã Kỳ dù không muốn nhưng cô vẫn muốn bắt đầu cuộc chơi sớm để có thể kết thúc sớm. Thế là cô đứng dậy, từ từ bước lại gần Hoắc Nguyên, cô đưa tay từ từ cởi từng cúc áo sơ mi của hắn ra. Cơ ngực săn chắc từ từ lộ ra những không đẹp như cơ ngực của Mạc Ninh. Động tác của cô rất chậm khiến hắn mất kiên nhẫn liền cúi người xuống hôn lên ngực cô. Nước mắt Nhã Kỳ bắt đầu tuôn ra. Hoắc Nguyên tuột hai dây áo xuống, chiếc váy của cô lập tức tuột xuống eo, cô không mặc áo ngực mà chỉ dán đầu hai nhũ hoa hồng hào. Hoắc Nguyên cắn mút một bên nhũ hoa của cô, bên ngực còn lại dùng tay không ngừng xoa nắn. Quả nhiên rất mềm mại. Rất nhanh chóng, Hoắc Nguyên vừa tận hưởng bên trên cơ thể cô vừa lấy tay kéo chiếc quần nhỏ của Nhã Kỳ xuống.

– “Chủ nhân…đừng…”

Nhã Kỳ cảm thấy vô cùng nhục nhã. So với tự do thì những hành động thô bạo bây giờ hắn đang làm với cô còn khiến cô muốn chết hơn.

– “Bây giờ cô hối hận rồi sao? Nhưng tiếc là tôi cũng mê cơ thể cô rồi. Bảo sao tên Mạc Ninh hắn lại chết mê chết mệt vì cô như vậy. Con thỏ non như vậy, hừ, Mạc Ninh hắn mà biết tôi đang chơi người của hắn thì chắc hắn tức chết mất.”

Hoắc Nguyên cố tình nhắc tới tên Mạc Ninh như để chọc tức anh và cô.

– “Huhu…chủ nhân, tha cho tôi…tôi không muốn…”

Cơ thể Nhã Kỳ bắt đầu toát mồ hôi vì sợ hãi.

– “Má nó! Chúng mày buông tao ra!”

Nhã Kỳ chợt nghe thấy giọng nói của Mạc Ninh từ phía ngoài cửa, cô vội quay đầu nhìn ra. Quả nhiên là Mạc Ninh đang đứng trước cửa phòng, đằng sau là mấy tên đàn em của anh và Hoắc Nguyên. Ban nãy anh đã muốn xông vào sau khi biết được mọi sự thật nhưng đồng bọn của hắn lại ngăn cản nói là muốn anh xem thêm kịch hay. Thế nhưng dù là tức giận vì biết mình bị cô lừa gạt bấy lâu nay nhưng tim anh cũng rất đau khi chứng kiến cảnh cô nằm dưới thân kẻ khác.

– “Ma…Mạc Ninh, sao anh lại ở đây?”

Nhã Kỳ nhìn thấy anh thì như kẻ có tật bị vạch trần, vội đẩy Hoắc Nguyên ra rồi hỏi.

– “Tôi không ở đây thì làm sao biết được bộ mặt thật của cô? Thì ra bấy lâu nay cô lừa gạt tôi vậy mà tôi lại yêu cô nhiều như vậy. Hứa Nhã Kỳ, tôi hận cô.”

Dứt lời Mạc Ninh lập tức bỏ đi.

Nhã Kỳ vội chỉnh sửa lại quần áo rồi đuổi theo anh, trước khi bỏ đi, cô còn không quên nói với Hoắc Nguyên một câu:

– “Tôi không ngờ là anh lại lừa tôi, gọi anh ấy tới đây. Thật bỉ ổi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK