Sở Xa, thiên kim kiêu ngạo, gia cảnh tốt, bằng cấp cao, bộ dáng xinh đẹp, chưa từng chịu bất kì thất bại nào, kể cả tình yêu.
Sở Quốc Vĩ, thương nhân thành công, có vợ và con gái, tính tình ngay thẳng, coi sự nghiệp như sinh mệnh.
Xa Lan, điển hình vợ hiền mẹ tốt, yêu thích duy nhất là thích châu báo trang sức, đặc biệt thích nhà Thiết Kế Sư TT thiết kế trang sức kim cương tại Mĩ, theo như phỏng đóan, bà ít nhất cất giữ kim cương giá trị hai ba cái triệu.
Nhìn tài liệu trong tay, Vũ Vi mỉm cười, lúc trước cô không có cẩn thận lật xem những thứ tư liệu này, hiện tại vừa thấy, trong lòng không khỏi nhìn Giang Dĩ Đồng bằng cặp mắt khác xưa, thật sự rất lợi hại, không chỉ có tư liệu về Sở Quốc Vĩ,mà còn có tư liệu Sở Xa cùng Xa Lan đều đầy đủ hết như vậy.
Sở Xa,thiên kim kiêu ngạo sao?Chưa từng thất bại sao? Như thế cô sẽ khiến cho cô ta nếm thử tư vị gặp khó khăn!
Sở Quốc Vĩ,coi sự nghiệp như sinh mệnh sao? Như thế cô sẽ làm cho ông ta mất đi sự nghiệp!
Còn Xa Lan, rất dễ đối phó!
Còn có Lục Hàng, thích tiền bạc sao? Thích cậy quyền giàu sang sao?
Như thế cô khiến cho hắn bám rất cao, sau đó để cho hắn ngã thật nặng, tốt nhất ngã cho hắn bệnh liệt nửa người!
Chỉ cần dựa vào yêu thích cá nhân của bọn họ, làm cho bọn họ mất đi sự chống chọi,cô tin tưởng, mỗi người bọn họ sẽ sống không bằng chết!
Chỉ là toàn bộ sự trả thù này, đều cần thế lực cùng tiền tài, nhưng cô cái gì cũng không có!
Bất quá, cho dù cái gì cũng không có cô cũng sẽ không buông tha trả thù Sở gia!
Leng keng, leng keng.
Lúc này, chuông cửa vang.
Vũ Vi đem tất cả tư liệu thu vào, mở cửa phòng.
Cửa vừa mới mở ra, Lạc Ngưng Nhi liền bổ nhào vào trong ngực Vũ Vi gắt gao ôm cô, đau lòng kêu của tên cô, "Vũ Vi~."
"Làm sao vậy?" Vũ Vi nhẹ nhàng mà vỗ bả vai Lạc Ngưng Nhi, nhìn thấy Lạc Ngưng Nhi thương tâm rơi lệ, mũi cô đau xót suýt nữa rớt nước mắt xuống.
Lạc Ngưng Nhi rời khỏi trong lòng Vũ Vi, lau đi nước mắt, dùng lực hít hít cái mũi, sắc mặt lạnh lùng nhìn một chỗ nào đó, một đôi con ngươi đẹp hiện vẻ lạnh lùng, "Sở Xa, Lục Hàng kia thật hỗn đản dám hại chết dì Đồng, mình nhất định sẽ không bỏ qua bọn họ !" Mặc kệ dùng phương pháp gì, phương thức, cô sẽ báo thù cho dì Đồng , những lời này, là cô ở trong lòng nói.
Vũ Vi vừa nghe, liền biết Trác Nhất Phi đã đem toàn bộ nói cho Lạc Ngưng Nhi , hai tay cô nắm chặt hai tay Lạc Ngưng Nhi, "Ngưng Nhi, mình biết trong lòng cậu khổ sở, tự trách, cho rằng toàn bộ đều này là cậu tạo thành, nhưng cậu phải nhớ kỹ, mình chưa từng trách cậu, chuyện này cùng cậu không quan hệ, cái chết cuả mẹ, mình sẽ báo thù, cậu không cần nhúng tay!" Cô biết Lạc Ngưng Nhi nhất định cho rằng năm đó chính mình tác hợp cô cùng Lục Hàng mới có thể phát sinh nhiều sự tình như vậy , cô không hy vọng Lạc Ngưng Nhi tự trách.
Vũ Vi nói như vậy, trong lòng Lạc Ngưng Nhi càng thêm khổ sở, áy náy, nước mắt dừng không được chảy xuống khuôn mặt, cô làm sao có thể không tự trách? Nếu không phải năm đó cô cực lực tác hợp Vũ Vi cùng Lục Hàng, thì đã không xảy ra chuyện như vầy rồi.
"Ngưng Nhi, mình cùng Lục Hàng cùng một chỗ là do mình thích hắn, thương hắn, với cậu không có một điểm quan hệ, cho nên không cần tự trách, khổ sở, biết không?" Vũ Vi đem Lạc Ngưng Nhi ôm vào trong lòng, cô biết lúc này trong lòng Lạc Ngưng Nhi rất khổ sở, không thua gì cô.
"Oa!" Lạc Ngưng Nhi nhịn không được bắt đầu lớn tiếng khóc, Vũ Vi càng không trách cô, trong lòng của cô càng khổ sở, hai tay cô ôm Vũ Vi, "Nếu cậu chưa cùng Lục Hàng cùng một chỗ, ít nhất, ít nhất dì Đồng sẽ không chết a." Mà Vũ Vi cùng Lục Hàng cùng một chỗ,tất cả điều do cô.