Rẽ vào một góc, Phượng Sơ chưa kịp bước đi hai bước đã bị Chung Hân vội vã kéo về phía trước.
- Trời ơi, chị mau mau chuẩn bị đi, các diễn viên chính đều phải lên sân khấu hết.
- Chung Hân, bình tĩnh nào, thời gian còn rất dư dả.
Phượng Sơ vỗ nhẹ vai Chung Hân khiến tâm tình cô bé thoáng bình tĩnh trở lại, nhưng vẻ hồi hộp vẫn không biến mất.
- Nhưng đây là phim điện ảnh đầu tiên của chị mà, khán giả bên ngoài đã mua vé đầy hết rồi, ông trời mới biết em khẩn trương biết bao nhiêu, so với đứng trước hội đồng bảo vệ luận văn tốt nghiệp đại học còn khẩn trương hơn nữa.
- Em cứ ngồi xuống thưởng thức phim được không, phim này chị chỉ đóng vai phụ thôi mà. Khi nào được đóng vai chính hãy hồi hộp.
Chung Hân chép miệng đành nghe theo, bước sau Phượng Sơ đi vào bên trong. Chỉ liếc mắt Phượng Sơ liền tìm được diễn viên chính và đạo diễn, đều là những người quan trọng trong đoàn làm phim, tất cả mọi người đang thư giãn trò chuyện, đợi sắp xếp để lên sân khấu phát biểu. Sau khi chào hỏi theo lễ phép, Phượng Sơ đi đến hàng ghế thứ hai, ở đó có cha mẹ cô và tiểu Ninh Vũ, người thân đều đến ủng hộ cho tác phẩm điện ảnh đầu tiên của mình, trong lòng Phượng Sơ rất ấm áp.
- Con yêu, chúc mừng con.
- Cảm ơn cha mẹ.
- Chị, hôm nay chị thật xinh đẹp.
- Bình thường chị không xinh đẹp sao?
- Có, nhưng mà hôm nay đặc biệt lộng lẫy.
Phượng Sơ vui vẻ nhận lời nịnh đầm của em trai đáng yêu, nói thêm với cha mẹ vài câu rồi trở lại cùng các diễn viên khác vào vị trí, theo sự sắp xếp mà bước lên sân khấu.
Dựa theo thông lệ cũ, trước khi phim bắt đầu chiếu thì họ cũng đọc sơ qua những câu hỏi được gửi đến. Người phát biểu đầu tiên là đạo diễn, lúc Phượng Sơ đứng bên cạnh ông ấy cô có chút kinh ngạc, vị trí chỗ ngồi vai nữ phụ của cô lại được xếp kế bên một người rất quen, khi ánh mắt cô nhìn đến người đó còn giơ tay chào kèm theo một nụ cười phong độ nhẹ nhàng. Phượng Sơ hơi giương khoé miệng gật nhẹ đầu đáp lại.
Sau khi diễn viên chính của phim lần lượt lên đài nói chuyện, rất nhanh liền đem thời gian còn lại cho khán giả thưởng thức điện ảnh, khi Phượng Sơ bọn họ đều trở về chỗ ngồi xuống, ánh đèn trong rạp chiếu phim dần dần tối đi, trên màn hình lớn rất nhanh xuất hiện một tia sáng, điện ảnh chính thức bắt đầu.
Trong lúc chiếu lại trailer phim, một người đàn ông đi qua trước mắt Phượng Sơ, ngồi xuống ghế trống còn lại bên cạnh cô, trước đó Chung Hân từng thắc mắc với cô không hiểu ghế trống này là để dành cho ai, vậy nên Phượng Sơ cũng hơi tò mò liếc mắt nhìn sang, bóng tối trong rạp không cản được tầm nhìn của Phượng Sơ, không ngờ lại là người cô không muốn gặp nhất. Vì sao anh ta lại xuất hiện ở đây? Phượng Sơ dùng lực miết ngón cái và ngón trỏ vào nhau, như thể làm vậy có thể giúp cô kìm chế cảm giác muốn đứng lên cho anh ta một đập đang thôi thúc trong lòng. Cô suýt nữa thì quên mất, nhà anh ta chính là một trong những nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này.
Nhưng Phượng Sơ cũng không muốn quan tâm đến tột cùng là tình huống gì nữa, hiện tại là thời gian thu hoạch những công sức cô đã bỏ ra, là thời khắc đơn thuần hưởng thụ xem điện ảnh.
Hình ảnh đầu tiên có sự xuất hiện của Phượng Sơ, chính là phân cảnh ngày cô thử vai. Trên mặt biển rộng xanh thẳm, nữ vương hải tộc vững vàng đạp trên ngọn sóng, một thân bạch y phiêu dật trong gió.
Nữ vương quân lâm thiên hạ thống trị toàn bộ hải tộc và hải vực còn rộng lớn hơn toàn bộ lục địa, gương mặt thuần khiết trong trẻo, lại phảng phất như đã trải qua bao thăng trầm sóng gió, chỉ một cái liếc mắt đã khiến người ta như chìm đắm vào những ảo tưởng xinh đẹp. Nữ vương lạnh lùng băng diễm, khí thế cao cao tại thượng khiến người có xúc động muốn quỳ bái.
Phượng Sơ có thể nghe thấy những tiếng trầm trồ nho nhỏ phát ra từ những hàng ghế khán giả phía sau, trong lòng không hiểu sao có chút vui vẻ.
Mạch phim vẫn tiếp tục, khán giả một lần nữa bị nhan sắc của Phượng Sơ chinh phục, khi cô hoá thân thành công chúa hải tộc xinh đẹp rực rỡ, luôn ngây thơ tin tưởng vào tình yêu, luôn có lòng tò mò với mọi thứ xinh đẹp và thú vị phía trên mặt biển, ở sâu trong lục địa xa xôi.
Để rồi bị phản bội đến mức thương tích đầy mình, từ trên vách núi đá cao dựng đứng trên mặt biển rộng xanh thẳm mà băng lãnh nhảy xuống, trong ánh mắt nửa mở toàn bộ là tuyệt vọng, theo cô không ngừng rơi xuống biển sâu, bầu trời cách cô càng ngày càng xa, một giọt nước mắt tan vào trong gió biển lồng lộng.
Xem bộ điện ảnh “Chiến Ca” này giống như đang xem một phần cuộc đời trước khi sống lại của cô, nhưng nàng công chúa mỹ nhân ngư còn có cơ hội sửa sai, còn cô?
Một bước sai lầm, tin tưởng nhầm người, kéo theo không chỉ là bản thân cô, mà còn là giang sơn đế nghiệp của Phượng gia, tính mạng của hoàng thất tông tộc biết bao nhiêu người, chính là tội nghiệt cô phải gánh chịu nhiều năm giày vò cô trước khi chết đi.
Cuối phim, Phượng Sơ hy sinh toàn bộ hải thần lực lượng tu hành hơn nghìn năm, cùng với bốn vị đại hiền giả của lục địa đồng tâm hiệp lực phong ấn cửa thâm uyên, đuổi tận ma tộc khỏi thiên nguyên giới, cũng tác hợp cho nam nữ chính thành đôi, sau đó bởi trọng thương mà từ nay ẩn lui biển rộng, không quản chúng sinh tam giới.
Từ đầu đến cuối, nữ vương hải tộc dù không có nhiều đất diễn như nam nữ chính những mỗi lần xuất hiện đều khiến khán giả kinh diễm không thôi, Phượng Sơ lại lần nữa ghi đậm dấu ấn của bản thân trong lòng khán giả và người hâm mộ.