• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1,

Ngày 5 tháng 7 năm 2004

Bởi vì chúng tôi đã quyết định sẽ về quê của Tiểu Lại là đảo Tần Hoàng vào “Đầu tháng Mười” để gặp bố mẹ của Tiểu Lại, vì vậy —– gần đầy Mộc Mộc luôn tỏ ra kỳ lạ.

Mộc Mộc: Tiểu Lại, bố mẹ em thích cái gì?

Tiểu Lại: Bố em thích uống trà. Mẹ em……Thích đồ trang điểm và quần áo đẹp.

Mộc Mộc: Ồ, vậy sao. Vậy tuần này anh sẽ đi mua đồ trang điểm và quần áo đẹp cho bố em, rồi mua trà lấy lòng mẹ em nhé.

Tiểu Lại:……

Tiểu Lại: Mộc Mộc, chuyền cho em cây lược với.

Mộc Mộc (lấy ly nước trên bàn): Ờm, cho em nè.

Tiểu Lại: Không phải, em muốn cây lược.

Mộc Mộc (lấy điều khiển từ xa trên bàn): Ờm.

Tiểu Lại: Rốt cuộc anh có nghe em nói không thế?

Mộc Mộc (suy tư): Tiểu Lại à, em thấy anh thật sự rất đen sao?

Tiểu Lại: Sao vậy? Sao tự dưng anh lại hỏi chuyện này?

Mộc Mộc (ủ rũ): Lỡ như bố mẹ em ghét bỏ anh đen thì sao đây?

Tiểu Lại (nghiến răng):……Không sao, anh đen thì mới có thể làm em trắng hơn được. Hơn nữa, đen là vẻ đẹp của khoẻ mạnh đấy.

Mộc Mộc: Ờm, cũng đúng nhỉ. Nhưng mà, nhưng mà…….

Tiểu Lại: Được rồi, anh đừng nhưng nhị nữa. Anh căng thẳng cái gì chứ, không tin tưởng bản thân mình sao?

Mộc Mộc (phồng má giả thành người mũm mĩm, không nói lí lẽ): Không phải là anh căng thẳng, mà là anh không có cảm giác an toàn.

Tiểu Lại: Chuyện này liên quan gì tới cảm giác an toàn chứ?

Mộc Mộc: Anh lo lắng đến nơi mình không quen thuộc, em vốn hay bắt nạt anh rồi, lỡ như bố mẹ em cũng không phải cực kỳ thích anh, thế chẳng phải tập thể nhà em cùng bắt nạt anh sao, vậy anh phải làm sao bây giờ?

Tiểu Lại:…..

Mộc Mộc (quanh quẩn trong nhà): Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng!

Tiểu Lại: Mộc Mộc à, anh yên tâm đi, bố mẹ em sẽ thích anh thôi. Em thích anh như vậy, anh còn đẹp trai thế nữa.

Mộc Mộc: Anh thật sự rất đẹp trai sao? Nhưng tại sao chỉ có mình em khen anh đẹp trai chứ?

Tiểu Lại: Bởi vì người khác ngại trực tiếp khen anh thôi. Bọn họ ghen ghét anh, bọn họ tự luyến, không chịu thừa nhận có người đẹp trai hơn bọn họ.

Mộc Mộc (tiếp tục đi qua đi lại trong phòng): Bọn họ ghen ghét anh, (tạo thành câu ca dao, theo tiết tấu hip-hop, vừa nhảy vừa ca) bọn họ đều tự luyến, ồ ố ô ô; Bọn họ không chịu thừa nhận, ồ ố ô ô….Tôi đẹp trai nhất, đẹp trai nhất, bạn không đẹp trai bằng tôi!

Tiểu Lại:…..

***

2,

Ngày 13 tháng 7 năm 2004

Trước khi yêu nhau, Tiểu Lại cho rằng Mộc Mộc —— cần cù, thận trọng. Sau khi yêu nhau, Tiểu Lại cảm thấy —– Tất cả chỉ là giả dối! Đều là biểu hiện giả dối! Cô đã bị lừa rồi!

Tiểu Lại: Mộc Mộc, sao gần đây anh không đánh giày vậy? Không phải trước đây anh phải đánh giày ít nhất một lần một tuần sao?

Mộc Mộc (kinh ngạc): Có bạn gái rồi còn phải tự đánh giày làm gì chứ?

Tiểu Lại:……

Tiểu Lại: Mộc Mộc, sao lâu rồi anh không lau nhà vậy?

Mộc Mộc: Aiz, anh nhớ rõ em rất thích lau nhà mà. Anh yêu em như vậy, đương nhiên muốn nhường cơ hội này lại cho em rồi.

Tiểu Lại:……

Tiểu Lại: Mộc Mộc, anh rửa chén đi.

Mộc Mộc (vô cùng đáng thương nhìn Tiểu Lại): Thật sự phải rửa chén sao?

Tiểu Lại: Đúng, đi thôi. Anh rửa sạch chút đấy.

Mộc Mộc: Tiểu Lại nè, anh chợt nhận ra hôm nay em cực kỳ xinh đẹp!

Tiểu Lại: Ờm.

Mộc Mộc: Hình như em ốm bớt rồi đó!

Tiểu Lại: Ờm.

Mộc Mộc: Anh nghe người ta bảo rửa chén có thể giảm cân, hơn nữa hiệu quả còn cực kỳ tốt nữa!

Tiểu Lại: Được, vậy anh đi giảm cân đi, em phê chuẩn.

Mộc Mộc:……

***

3,

Ngày 26 tháng 07 năm 2004

Hôm nay tôi đi chợ mua thức ăn, chợt nhận ra một triết lý vô cùng quan trọng, thế là tôi bèn ghi chú lại!!!!

Lãng mạn có nghĩa là sau khi nấu xong một bữa thịnh soạn, nhìn thấy anh ấy ăn ngấu nghiến, vẻ mặt đầy hạnh phúc.

Nhưng thực tế lại là —— lết tấm thân mệt mỏi, chen chúc trên tàu điện ngầm suốt cả tiếng đến chợ mua thức ăn, trong miệng thì tức giận mắng chửi:

Đệch, tại sao con mẹ nó lần nào cũng đều là mình phải về nhà nấu cơm?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK