• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ đó vô tình mà thiện cảm về Thanh Trà cũng dần được cải thiện, Thiên Khôi dù không nói ra nhưng trong thâm tâm cậu lại là người vui hơn ai hết. Một hôm nọ Trà thấy Khôi đang ngồi ở trong vườn đang vẽ cái gì đó, cô từ từ bước lại và hoá ra cậu nhóc đang phát thảo trang phục cho nữ giới.

" Em đang thiết kế hả? Đẹp quá ta"

Thiên Khôi giật mình quay lại, tay cậu luống cuống che bản vẽ. Thanh Trà ngồi xuống rồi nói.

" Từ nay em không cần nhờ bọn họ làm mẫu nữa đâu, chị có thể giúp em"

Thiên Khôi nghi ngờ nhìn cô

" Được không đây?"

" Được chứ, body của chị chuẩn lắm đó nha, số đo ba vòng là tám mươi sáu, năm mươi tám, chín mươi đó nha. Mặc gì cũng chắc chắn đẹp"

Thiên Khôi khựng lại trong giây lát, rồi từ từ gật đầu đồng ý.

" Bây giờ luôn có được không?"

Thanh Trà vui vẻ mỉm cười mà đi theo cậu nhóc. Trong lúc đang chuẩn bị đo thì Thiên Hữu nghe tin chạy vội đến, vừa bước vào phòng mồ hôi của hắn đã chảy thành dòng. Giả vờ ho một cái rồi bước vào.

" Sao em lại nhờ chị dâu làm mẫu cho vậy? Lỡ người hầu lại đồn bậy bạ thì sao? đưa đây anh đo cho "

Thiên Khôi thở dài rồi nở một nụ cười gợi đòn

" Người đã là của anh rồi mà còn ghen được hay sao?"

Thanh Trà và Thiên Hữu đỏ mặt, hắn tiến lại giật sợi thước dây trên tay Khôi rồi nói.

" Không phải anh ghen anh chỉ sợ vì điều này mà em lại bị bàn tán, để anh"

Thiên Khôi nghi hoặc cau mày hỏi.

" Anh có biết đo hay không vậy?"

Thiên Hữu gật đầu cho có rồi tiến về phía cô bất đầu đo, nhưng cả hai lại hồi hộp đến kì lạ tim cứ vì thế mà đập không ngừng. Thanh Trà ngại đỏ mặt lên tiếng.

" Hay là thôi đi, số đo cũ chị nói cho em nghe rồi, hay là cứ lấy số đó đi"

" Không được, lỡ chị mập ra thêm thì số đo không chuẩn váy cũng sẽ không vừa mất. Hay là hai người đo đi em đi mua thêm phụ kiện"

" Nè, Khôi đợi đã"

Thiên Hữu cúi xuống chăm chú nhìn vào số rồi ghi lại không dám lệch hướng nhìn, Trà ngước lên vô tình đôi mắt ấy chạm nhau làm tim họ tâng lên vài nhịp.

" Không phải anh động lòng với tôi rồi đó chứ?"

" Cô bớt ảo tưởng đi, mà hai người thân đến mức đấy rồi à? Còn nói số đo cho em ấy biết?làm mẫu cho em ấy rồi lỡ Khôi thấy những hình xăm đó thì sao?"

" Thì nói thật thôi chứ biết sao giờ, bây giờ tụi tôi cũng khá thân rồi đó."

Thước dây bị tuột xuống không đúng vòng một nên cô vô tư cầm tay hắn nâng lên một chút vậy mà lại vô tình tay của hắn sượt qua phần nhạy cảm nhô lên của cô. Hai người đơ người nhìn nhau rồi Thiên Hữu cố gắng đo xong những số còn lại rồi chuồng đi mất.

Cuối cùng sau một tiếng Thiên Khôi cũng trở về nhìn vào cuốn sổ ghi chép số vòng rất đầy đủ cậu thấy yên tâm hẳn, nhưng khi tiến lại gần nhìn vào thì cậu sốc không thể tả nổi. Vòng một là ba mươi bốn, vòng hai là hai mươi ba, vòng ba là ba mươi lăm.

" Anh đo cái quái gì vậy hủ mắn kia? Là mặt kia của thước cơ màaaaaaa?"

Mỗi khi Thiên Khôi bị Thiên Hữu chọc ghẹo cậu sẽ luôn gọi hắn như vậy, đó cũng là biệt danh từ nhỏ đến lớn của hắn.

Buổi chiều cả gia đình cùng tụ họp đông đủ để ăn cơm như thường ngày nhưng Thiên Hữu và Thanh Trà chả nhìn thẳng mặt nhau lấy một lần. Thiên Khôi vừa ăn vừa liếc ngang liếc dọc Thiên Hữu. Bà Trịnh thấy ba đứa có vẻ khác lạ nên hỏi.

" Có chuyện gì à? Mấy đứa cãi nhau hả?"

Nghe thấy câu hỏi bất ngờ từ mẹ chồng Thanh Trà đột nhiên nuốt không trôi mà vô tình bị sặc. Thiên Khôi nhanh trí tính nói với mẹ thì bị anh trai chặn họng bằng một con tôm chiên xù siêu to. Hắn nói

" Không có gì đâu mẹ, ba đứa con vẫn bình thường, Khôi cũng thân với Trà rồi làm gì có chuyện bọn con cãi nhau"

" Mẹ chỉ hỏi là ba đứa chứ mẹ đâu có nói là đứa nào, sao lại có Trà trong đấy? Hai đứa ăn hiếp con gái cưng của mẹ à?"

Hai người họ kiên quyết lắc đầu chỉ có mỗi Thiên Bảo là không hay biết chuyện gì, cậu tò mò hỏi.

" Có chuyện gì sao không kể với em? Có vợ là cho em ra rìa à? Mẹ nữa ai là con gái cưng của mẹ chứ, con trai cưng của mẹ đang ở đây mà mẹ không quan tâm."

Sau buổi ăn Thiên Bảo nhanh cơ hội không có ai chặn đường Trà mà cảnh cáo.

" Cô đừng hòng quyến rũ anh trai tôi, ý đồ của cô tôi biết hết đấy nhé"

Trà vừa nói vừa chỉ tay vào người cậu.

" Em trai có vẻ nên đổi cách xưng hô đi, chị là chị dâu của em đó. Đừng có mà vênh váo với chị"

" Thứ nhất tôi không chấp nhận người láo toét như cô làm chị dâu mình, thứ hai xét về tuổi tác nhóc nhỏ hơn anh đấy"

Bảo chỉ tay lên Trà rồi đẩy nhẹ ngón tay ra phía sau. Cô tức giận đánh vào tay cậu, cậu lại búng vào trán cô cả hai cứ vậy mà lao vào đánh nhau.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK