Sau khi ăn cơm xong, Quan Tiểu Hà như cũ trở về làm việc, mà Diệp Thiếu Xuyên ở trong phòng làm việc của Trâu Trường Xuân, câu được câu không cùng ông ta nói chuyện phiếm.
Lúc ba giờ, Trâu Trường Xuân nhận một cuộc điện thoại, sau đó liền dẫn Diệp Thiếu Xuyên vội vội vàng vàng chạy tới khu nội trú , Vương Chương Hòa đã tới.
Gặp mặt với Vương Chương Hòa dĩ nhiên là bạn thân mà hòa hài, hôm nay Hạ Vũ Y đã hoàn toàn hết bệnh, vì vậy thời điểm Vương Chương Hòa thấy Diệp Thiếu Xuyên, so với lần trước càng tha thiết, lúc nói chuyện với nhau cũng tương đối ăn ý, cái khác không nói, lúc cáo biệt lẫn nhau, Diệp Thiếu Xuyên đã bắt đầu gọi Vương Chương Hòa là chú Vương.
Đừng xem chỉ là một chuyện xưng hô, điều này đại diện Diệp Thiếu Xuyên chính là dựa vào tuyến của Vương Chương Hòa, quan hệ giữa hai người có biến hoá lớn mạnh vượt bậc.
Đồng thời, Diệp Thiếu Xuyên cũng đồng ý ba ngày sau bắt đầu chính là giúp Vương phu nhân, cũng chính là khám bệnh cho mẹ của Vương Chương Hòa, vì vậy, gặp mặt buổi chiều dĩ nhiên là chủ khách đều vui mừng.
Sau khi cáo biệt Vương Chương Hòa, Diệp Thiếu Xuyên gọi điện thoại cho Lữ Thanh Tuyết một chút, nói buổi tối bản thân có chút việc, trở về có thể sẽ muộn một chút.
Đối với lần này, Lữ Thanh Tuyết cũng không nói gì nhiều, chỉ là dặn dò anh chú ý an toàn, không nên quá muộn!
Thời điểm năm giờ rưỡi, Quan Tiểu Hà chính thức tan việc, hai người như cũ lái chiếc xe Land Rover màu xanh da trời hôm qua, đi tới cục công an ở trung tâm thành phố.
“Chú Vũ, cháu đến rồi!”
Còn chưa xuống xe, Quan Tiểu Hà liền bắt đầu gọi điện thoại: “Cái gì, chú đi hội báo Chính phủ công tác, vậy cháu làm thế nào?… Ồ, được ạ, vậy cháu đi tìm Chu đội trưởng hôm qua, được, cháu cúp máy
đây!
Cúp xong điện thoại, Quan Tiểu Hà còn chưa cùng Diệp Thiếu Xuyên nói rõ tình huống, liền nhìn thấy bên ngoài một người quen đi tới, không ai khác, chính là Chu đội trưởng – đội trưởng đội giao thông ngày hôm qua giúp nhóm người anh giải vây.
Chu Thanh Sơn đối với dặn dò của Vũ cục trường rất để ở trong lòng, điệu bộ ngày hôm qua đó, người khác không thấy, ông ta lại tận mắt nhin thấy, Vũ Trường An còn kém chút đích thân xuất thủ, hiển nhiên thân phận người tới không thể coi thường.
Vừa nhìn thấy chiếc Land Rover màu xanh da trời ngày hôm qua đó, ông ta lập tức nghênh đón, lái xe vẫn là cô gái đặc biệt xinh đẹp ngày hôm qua, vóc người đó thật là không có nhiều lắm, cũng không biết rốt cục là lai lịch gì.
“Quan tiều thư, xin chào, tôi là Chu Thanh So’n, Vũ cục trưởng có chuyện đi rồi, bảo tôi ỏ’ đây chờ hai người.
” Nhìn hai người trên xe đi xuống, Chu Thanh Sơn cười tiến lên đón.
“Xin chào Chu đội trưởng, tôi là Quan Tiểu Hà, chú Vũ cũng cùng chú nói qua rồi chứ, lần này chúng tôi tới cũng không có chuyện khác, liền muốn xem hai người tài xế ngày hôm qua một chút, phỏng đoán phải làm phiền chú.
” Quan Tiểu Hà cười nói, dáng dấp điềm tĩnh đó, y hệt là dáng vẻ của tiểu thư khuê các, cùng biểu hiện dũng mãnh hôm qua hoàn toàn bất đồng.
Chu Thanh Sơn thấy một cảnh này, thiếu chút nữa cho là bản thân nhận lầm người, hôm qua dũng mãnh, hôm nay điềm tĩnh xinh đẹp tuyệt trần, xác định là một người?
Có điều loại ý niệm này ông ta cũng chỉ là trong lòng nghĩ một chút, nụ cười trên mặt như cũ không thay đổi, nói: “Quan tiểu thư khách khí, chúng tôi có phiền toái gi, công an nhân dân vì nhân dân mà, hơn nữa hai người cũng là người trong cuộc, tới xem đối phương một chút cũng không tính cái gì, như vậy, nếu không chúng ta đi lên trước?”
“Được, lên đi.
”
Quan Tiểu Hà gật đầu.
“Người anh em này, xin chào, hút thuốc không?” Chu Thanh Sơn thấy Diệp Thiếu Xuyên từ sau khi xuống xe vẫn không lên tiếng, sự lạnh nhạt đối phương, đưa qua một điếu thuốc hỏi.
“Cám ơn, tôi không hút thuốc lá!”
Diệp Thiếu Xuyên cười cự tuyệt, tầm nhìn nhìn ở trên mặt Chu Thanh Sơn, chủ động nói: “Chu đội trưởng, gần đây chủ vẫn nên ít thức đêm đi, dẫu sao sức khoẻ quan trọng!”
“Cái gì?”
Chu Thanh Sơn sững sốt một chút, chưa phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Xuyên một cái.
“Ha ha, tôi là một bác sĩ, trên mặt chú tràn đầy mệt mỏi, còn có trong mắt máu ti rất dày, sợ rằng chính chú cũng cảm thấy gần đây có chút tinh lực không tốt, hoặc là nói xuất hiện đầu choáng váng và tim đau thắt?” Diệp Thiếu Xuyên nói.
“Cậu… làm sao cậu biết?”
Lần này Chu Thanh Sơn càng giật mình, gần đây ông ta đúng là thường xuyên xuất hiện loại chuyện này, mệt mỏi cũng được đi, dẫu sao việc bọn họ thức đêm rất bình thường, một cú điện thoại của lãnh đạo, người phía dưới phải chạy gãy chân, có lúc nửa đêm thi hành nhiệm vụ cũng không tính, vì vậy mệt mỏi ông ta cũng không để ở trong lòng.
Chẳng qua là khoảng thời gian gần nhất mệt mỏi ngược lại tàm tạm, chính là tim đau thắt, lồng ngực hụt hơi, khiến cho ông ta có chút cảnh giác, nhưng cũng không để ý, chính là định có thời gian nữa đi bệnh viện khám một chút, bây giờ bị Diệp Thiếu Xuyên một cái nhìn ra như vậy, khiến ông ta nhất thời kinh ngạc.
“Ha ha, tôi nói, tôi là một bác sĩ, thân thể chú đã vượt qua gánh vác đến một độ mức nghiêm trọng, nhất định phải mau sớm điều chỉnh, nếu không, rất có thể sẽ xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.
” Diệp Thiếu Xuyên cười nói.
Chu Thanh Sơn vừa nghe, bộ dạng sợ hãi kinh hãi, liền vội vàng hỏi: “Người anh em, không đúng, bác sĩ, cậu nói vấn đề nghiêm trọng là cái gì, thân thể tôi rất khỏe, sẽ không có vấn đề gì lớn chứ?”.
Danh Sách Chương: