Mục lục
Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng hạn như trở lại đường đua, giải quyết xong lại bị người ác ý cắt đứt mộng tưởng. Ở thế giới ban đầu của cô, cô không có ai để dựa vào nhưng hiện tại, cô nắm trong tay nhà họ Thu, có thể nói là vừa có thế lực vừa có quyền lực, cô muốn “sự công bằng” một lần nữa xuất hiện trên đường đua và tuyệt đối không để tư bản làm vấy bẩn vùng đất thánh trong tâm trí cô.

Còn việc nữa chính là …

Cô nhìn người đàn ông trên giường bệnh không nỡ nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, cô luôn cảm thấy nếu yêu anh, nhất định sẽ thú vị hơn những gì cô nghĩ.

Lần này Bạc Nguyên Triệt đã ngủ thẳng đến trưa.

Khi tỉnh dậy Thu Thanh Duy vẫn còn ngồi ở bên cạnh giường, tay trái cho anh ta nắm chặt, tay phải thì đang cầm nĩa ăn thức ăn mang từ ngoài vào.

Quý Ninh và Tô Ngạn yên tĩnh ngồi một bên, trợ lý bận rộn cả đêm để giải quyết lượt tìm kiếm đứng đầu trên mạng xã hội, lúc này cô đang ngáp ngắn, ngáp dài cùng với đôi mắt gấu trúc.

Khi một số người nhìn thấy Bạc Nguyên Triệt đã tỉnh, nhao nhao đổ dồn ánh mắt vào anh.

“Tỉnh rồi à?” Tô Ngạn liếc anh một cái rồi lạnh nhạt nói: “Cậu tỉnh rồi thì đem cất vuốt chó đi, đừng để ảnh hưởng chị Duy ăn cơm.”

Ban đầu Bạc Nguyên Triệt chẳng màng tới lời nói của cậu ấy, nếu không phải nghĩ tới việc Tiểu Duy dùng một tay ăn cơm không tiện thì anh có thể để như này một ngày cũng được!

Sau khi miễn cưỡng buông tay, Quý Ninh đỡ anh ngồi xuống, thuận tiện đem cơm bệnh nhân cho anh.

Cháo trong tô nhìn thấy liền cảm thấy nhạt nhẽo, vô vị. Bạc Nguyên Triệt không nhịn được mà liếc nhìn sang bát của Thu Thanh Duy, nhìn thấy cuộn thịt xông khói và măng tây, con sâu tham lam cũng đã lộ diện.

“Anh muốn ăn hả?” Thu Thanh Duy nhận ra liền gắp một miếng rồi lắc trước mặt hắn.

Bạc Nguyên Triệt thành thật mà gật đầu: “Muốn.”

Ngay khi Thu Thanh Duy dự định gắp cho anh một miếng để giải toả cơn thèm, Tô Ngạn đã kịp thời ngăn lại: “Chị Duy, đừng nuông chiều cậu ta, nằm viện là đáng đời cho cậu ta, nói cậu ta đừng đi bar uống rượu mà lại không nghe, này phải dạy cho hắn một bài học!”

Nghe được câu này, Thu Thanh Duy đưa tới giữa chừng thì dừng lại, rất tán đồng: “Ừm, quả thật, đã đến lúc phải dạy cho anh một bài học.”

Bạc Nguyên Triệt tức giận trừng mắt nhìn Tô Ngạn.

Tô Ngạn đem thìa nhét vào tay anh, cuối cùng mở miệng nói lời ác ý: “Muốn ăn gì thì chăm sóc vết thương cho tốt đã, xuất viện trước đi rồi gà rán, thịt nướng, tôm hùm đất, bún thập cẩm cay … Cậu đừng mơ mà nghĩ tới.”

Bạc Nguyên Triệt: “...”

Tên đồng đội chó này!

Mọi người trong phòng nhịn cười nhìn xem Bạc Nguyên Triệt chấp nhận ăn bữa cơm bệnh nhân.

Cuối cùng, Thu Thanh Duy vẫn cho một miếng thịt xông khói và măng tây cuộn vào đ ĩa của anh, động tác cực nhanh, nghiêng đầu nháy mắt với anh, ra hiệu cho anh ta ăn trước khi Tô Ngạn ăn mất.

Bạc Nguyên Triệt thì không trốn tránh liền cố tình ho hai tiếng, khi Tô Ngạn nhìn sang thì đem đồ ăn gắp lên khoe khoang trông rất đắc ý.

Tô Ngạn: “...”

Thực sự là đủ rồi.

Sau bữa ăn, trợ lý cân nhắc đã đến lúc nói chuyện chính rồi.

“A Triệt, tôi đã mua một bản đánh giá thủy quân tối hôm qua, cũng đã mất không ít người hâm mộ. Bây giờ thông tin có nhiều lượt tìm kiếm nhất trên mạng xã hội đều “sai”, ngày mai tôi sẽ yêu cầu quan hệ công chúng ra thông báo nên tin tức đứng đầu tìm kiếm sẽ nhanh chóng giảm xuống, chuyện này coi như được giải quyết rồi.”

Nghe xong,Bạc Nguyên Triệt lẩm bẩm câu: “Thực ra không đính chính cũng chẳng sao …”

Trợ lý: “?”

“Ban đầu tôi gọi cô ấy là ‘Tiểu Duy’, không cần lý do tốt gì để giải thích …”

Trợ lý nói: “Mọi người đều biết chuyện này nhưng cậu đang đi trên con đường thuận lợi, nếu cậu thừa nhận chẳng khác nào tự tìm đường chết, không thấy tin tức vừa bị tung ra đã có một làn sóng lớn người hâm mộ nữ dọa trèo tường vào nhà sao?”

Bạc Nguyên Triệt đặt tay lên cổ, chỉ hướng ánh mắt về phía Thu Thanh Duy, lại cụp mắt xuống, thẹn thùng nói: “Dù sao … sớm muộn gì cũng phải công khai …”

“Tôi chịu không nổi cậu rồi!” Tô Ngạn chen vào nói: “Chị Duy, đừng nghe tên máu chó này nói!”

Trợ lý cũng đề nghị: “Hiện tại chính là thời hoàng kim trong sự nghiệp của cậu, việc công khai trong thời điểm này quả thực rất điên rồ! Trừ phi cậu chuyển giới thành công.”

Tô Ngạn nhắc nhở: “Chị Duy vẫn chưa đồng ý! Đừng tự mình đa tình quá!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK