Mục lục
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 69: Đuổi người không đến phiên người



Edit: Miêu



Phía đôngđangngồi làcôem chồng của Đường Mặc Trầm và vợ chồng Đường Tử Sương cùng với hai người con trai của bọn họ, phía tây ngồi vị trí đầu tiên để cho Đường Mặc Trầm, ngồi bên cạnh Đường lão gia là hai người bạn thân và con nuôi là Đổng Tử Xuyên và vợ củahắnlà Liễu Nhân.



Còn về phía tiểu bốiđangở bên ngoàiđanghô phong hoán vũ, ăn chơi trác táng, ở chỗ này cũng ngồi ở phía sau tiểu viêntrêncái băng.



Chỗ tuồngđangdiễn ra cao trào, Bùi Vân Kinhkhôngdám quấy rầy lão nhân gia liền quay ra ngồi cùng với mọi người.



Vẫn liên tục chờ diễn hát xong, lão gia tử vỗ tay hoan nghênh, liền thưởng cho diễn viên tuồng,côthấy vẫn liền cười bước đến.



Mặt trời chiếutrênsân nhà vừa vặn chiếutrênngườicô.



Làm thay đổi màu của sườn xám, váy cómộttầng sa mỏng bên ngoài, điểm xuyến làmộtcành đào bốn phía tản ra cánh hoa tinh xảo lại tao nhãkhôngmấtđitrang trọng.



Tóc dài sau ót buộc thànhmộtcái cuộnnhỏtrênđầu,trênmặtkhôngcó trang điểm gì chỉ cómộtít son môi màu hồngnhẹ.



Như vậy xuất sắc nhưngkhôngmấtđiphần nhu thuận, đúng là mẫu người mà lão nhân gia thích.



Đột nhiên xuấthiệnmộtngười như vậy làm cho tất cả mọi người ngẩn ra,mộtlát mới có người nhận racôlà Bùi Vân Kinhthìtrênmặt lộ ra mấy phần kinh ngạc.



cônươngkhôngphải bị Đường Mặc Trầm đuổiđirồi sao?



khôngđể ý đến ánh mắt của mọi người, Bùi Vân Kinh bước đến trước liền quy củ chào ông cụ.



“Gia gia, tuổi thọ an khang.”



“côlà con nha đầu kia!” Vợ của Đổng Tử Xuyên là Liễu Nhân là người đứng lên đầu tiên, “Trong lần sinh thần trước của gia gia bịcôquậy đến tan rãkhôngvui, lúc nàycôcòn có mặt mũi nào ở đây, cònkhôngcút ra ngoàiđi?”



Bùi Vân Kinh cúi xuống liền đứng tại chỗ, ngữ khí có chút suy yếu “Lúc này là Vân Khinh hướng đến gia gia nhận tội, nếu gia giakhôngmuốn Bùi Vân Kinh đến đâythìcháu liền rờiđivậy!”



mộtcâu nghe giống như bình thường nhưngtrênlàđangám chỉ Liễu Nhân vượt qua hạn vi của mình.



côđangcùng gia gianóichuyện, thế nào cómộtnàng dâu có tư cách gì nhảy vàonóichuyện chứ!



Bên cạnh có bác của Đường Mặc Trầm là Đường Tử Sương, lập tức bình tĩnh mở miệng: “Cha còn chưa lên tiếng vì cái gì màcôlà con dâuđãlên tiếng chen miệng rồi? Đó là đuổi người, nếu đuổithìlà người Đường gia đuổi cũngkhôngđến phiên của con dâu!”



Đổng Tử Xuyên bất quá chỉ làmộtngười con nuôi, bởi vì Đường Mặc Trầmkhôngthường trở về nhà, mà ở trước mặt lão tử lấy lòng mà có mục đích như thế nàothìmọi người liền hiểu.



Làmộtngười khác họ mà muốn chiếm tiện nghi của Đường gia, Đường Tử Sương sớmđãkhôngnhìn thấy thuận mắt.



Chỉ là ngày thường Đổng Tử Xuyên cẩn thậnkhôngtìm thấy sơ hở, hôm nay Liễu Nhân ở chỗ này gây ra lỗi tự nhiên Đường Tử Sươngkhôngbỏ qua cơ hội này.



Rắc!



Cómộttiếng vangnhỏ.



Đường lão gia liền buông chén trà trong tay xuống rồi chầm chậm mở miệng.



“Lỗi phải cái gì, ồn ào làm chi là tôi gọi Vân Kinh đến đấy!”



Mọi người xung quanh lập tức câm như hến.



Liễu Nhân nghĩ cách để nịnh bợ nhưng vẫn bị Đường Tử Sương mắng cho, cảm thấykhôngđượctrênmặt liền tươi cười.



“Liễu Nhânkhônghiểu chuyện, xin cha nuôi đừng tức giận ạ!”



“Gia gia!” Bùi Vân Kinhđilên khiến cho Liễu Nhân bị mắngthìtâm tính củacôliền tốt, lúc này trong taycôđangcầm hộp quà mở ra “Biết gia gia thích đồ cổ, đầy là chúnhỏliền cố ý giúp ông chọnmộtcặp bạch ngọc trái hồ đào, người xem thử có đượckhông?”



côcẩn thận mở hộp trong đó liền xuấthiệncặp bạch ngọc trái hồ đào, trước mắt mọi người.



Chất ngọc sáng, óng ánh chạm trổ vô cùng tinh xảo, trải qua thời gian cùng năm tháng vẫn giữ nguyên được chất ngọc.



Bùi Vân Kinh cố ý đứng ở sân tặng quà để ánh sáng của bạch ngọc trái hồ đào chiếu lên, bốn phía đều cómộtluồng ánh sáng chứng minh đượckhôngphải là phàm vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK