• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Phan Nhi: alo có chuyện gì vậy hoàng huy

Hoàng Huy: cô là trần gia đúng không trần phan nhi cô lừa được cô ấy nhưng không lừa được tôi cô tiếp cận chúng tôi để tách rời đưa anh trai hay sao để cô đưa cô ấy để có con tại hai anh em cô cô ấy không chấp nhận tôi

Trần Phan Nhi: khoan đã anh nói cái gì lạ thế tôi không hề biết gì hết cô ấy cũng là mẹ cháu của tôi tôi chưa bao giờ biết hết gì hết

Hoàng Huy: tôi không bao giờ tin hai anh em cô hết tại sao cô ấy muốn đăng kí kết hôn rồi trói buộc trong tay của anh trai cô tại sao tôi không biết danh phận cô cô giấu kĩ thật đấy phan nhi

Trần Phan Nhi: hoàng huy cậu đừng có kết tội như tôi vậy tôi với anh trai tôi chưa bao giờ lên kế hoạch anh tự nghĩ như vậy thôi

Hoàng Huy: lẽ tôi có thể tin lời của cô tôi biết vậy tôi không để cô ấy kết bạn với cô tốt hơn

Trần Phan Nhi: anh đang quản lý cô ây sao anh cũng giống như anh trai của tôi thôi cũng có khác anh trai của tôi cái thứ nhất đứa cháu gái của tôi tôi không hề biết là con của hảo hảo tôi chỉ nghĩ rằng người phụ nữ đó bỏ đứa cháu gái của tôi, điều thứ hai tôi không hề biết anh trai của tôi muốn kết hôn với hảo hảo tôi cũng là người điều tra đứa cháu gái của tôi với lại tôi với anh trai của tôi khác nhau tôi chỉ muốn kết bạn với cô ấy thôi, cậu đừng suy nghĩ tôi với anh trai tôi không giống nhau đến mức vậy đâu

Hoàng Huy: lỡ… cô có ý khác thì sao

Trần Phan Nhi: tôi đây không có rảnh tạm biệt nói không lí lẽ thì thôi còn trách người ta nữa

Hoàng Huy: cô ta hay quá ha

Tương Hảo Hảo: alo có chuyện gì vậy nhi

Trần Phan Nhi: ngày mai cậu rảnh không ra gặp tớ được không

Tương Hảo Hảo: được chứ tớ luôn luôn rảnh mà

Trần Phan Nhi: ok cảm ơn cậu nhiều nha

*Sáng hôm sau*

Trần Phan Nhi: hảo hảo tớ ở đây nè

Tương Hảo Hảo: đây là con gái của tớ thất lạc con chào dì đi thảo đi con

Trần Phan Thảo: con chào cô cô nhi à ba con kêu cô đi pháp rồi mà sao hôm nay cô biết mẹ con luôn vậy

Tương Hảo Hảo: ủa là cô là sao con nói gì vậy

Trần Phan Thảo: đây là cô ruột của con mà mẹ

Tương Hảo Hảo: cô ruột là sao cậu là em gái của anh ta sao

Trần Phan Nhi: đúng rồi hôm nay mình kêu cậu ra để nói chuyện với cậu hồi hôm qua không biết có chuyện gì hoàng huy cậu ta gọi điện cho tớ nói là tớ và anh trai tớ kết hợp với nhau để hại cậu trong đêm đó anh ấy bị vị hôn thê và mẹ tớ bỏ thuốc lúc đó tớ thấy cậu say quá tớ đang kêu chiếc taxi về để đưa cậu về xong lúc tớ quay lại thì không thấy cậu rồi tớ sợ quá tớ lập tức đi kiếm cậu nhưng trong lúc tớ đang kiếm cậu thì mẹ tớ gọi về có chuyện phát hiện anh trai tớ ngủ chung với người phụ nữ khác tớ định điều tra thì mẹ tớ không cho tớ điều tra lúc cậu mang thai tớ cũng hỏi cậu cậu biết rồi đúng không

Tương Hảo Hảo: đúng rồi lúc tớ biết cậu biết tớ mang thai cậu sợ tớ sẽ nghĩ có lỗi nên cậu luôn chơi tớ với lại chăm sóc cho cục cưng mà tớ biết điều đó cục cưng biết điều đó

Trần Phan Nhi: lúc điều tra dường như mẹ tớ biết con của anh trai tôi là của cậu tôi càng điều tra càng không được kết quả gì hết tớ không nghĩ tớ yêu thương đứa cháu gái này là con ruột của cậu

Tương Hảo Hảo: còn vị hôn thê của anh trai cậu thì sao

Trần Phan Nhi: cô ta hốc hách tớ còn ghét cô ta nữa

Trần Phan Thảo: với lại cô ta qua nhà cha con kêu con con hoang này con hoang nõ đến khi cha về cô ta xoay quay 180 độ vậy đó

Trần Phan Nhi: cậu kết hôn với anh trai tớ rồi cậu sẽ gặp cô ta sớm thôi

Tương Hảo Hảo: sao hồi đó tớ nghe cậu là người tính tình khó chịu với lại là một tiểu thư keo kiệt nữa

Trần Phan Nhi: hồi đó tớ là như vậy mọi người nói cũng đúng lắm lúc đầu tớ tiếp xúc với cậu nghe theo mệnh lệnh của mẹ tớ cho đến khi cậu kiên trì lúc đó tớ phản kháng lại mẹ tớ không làm nhiệm vụ

Tương Hảo Hảo: mẹ cậu kêu cậu làm gì tớ

Trần Phan Nhi: khi cậu làm cho anh trai tớ phải bỏ hôn ước anh ấy cãi nhau với mẹ tớ đòi cưới cậu nên biết con trai của cậu là con ruột là cháu đức tôn tớ dặn cậu trước không được tin lời bà ta tuyệt đối cậu phải giữ vững chắc mẹ của hai đứa nhỏ và là vợ chủ nhân nhà họ trần gia

Tương Hảo Hảo: nhưng mà tớ với anh ta không có tình cảm với nhau tớ với anh ta là kết hôn để có thể con của tớ có đủ cha lẫn mẹ dờng như anh cậu không phải mẫu người tớ thích

Trần Phan Nhi: chẳng lẽ cậu thích hoàng huy sao hảo hảo chắc tớ không ép cậu đâu hảo hảo cậu ở đâu tớ sẽ vững mạnh trở thành bạn bè của cậu, cậu không còn giận tớ vì tớ giấu họ

Tương Hảo Hảo: tớ chưa bao giờ trách cậu đâu cậu yêu thương hai mẹ con tớ cậu là chỗ vững chắc lúc tớ gặp khó khăn nữa với lại cậu yêu đứa con gái của mình tớ không biết trả ơn như thế nào tớ còn trách cậu làm gì với lại anh cậu làm tớ bực mình lắm

Trần Phan Nhi: anh tớ làm gì cậu tớ cho anh ta ăn hành dám đụng bạn tớ hả

Trần Phan Trường: *hắt xì* ai đang nhắc mình vậy

Trần Phan Nhi: đợi tớ chút xíu tớ có cuộc gọi

Trương Ngọc: chủ tịch ơi người có cuộc gọi bên phu nhân

Quản gia: đại thiếu gia nhị tiểu thư phu nhân đã trở về hai người ra đón phu nhân

Phan Nhi, Phan Trường: cái gì mẹ mình trở về



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK