Mục lục
Lạn Kha Kì Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kế Duyên xuất hiện kịp thời khiến Tuệ Đồng an lòng hơn. Y nghiêng người, làm Phật lễ chào hỏi một câu.

"Kế tiên sinh, vị thí chủ này nói..."

"Kế mỗ nghe hết rồi."

Kế Duyên vừa đáp lại Tuệ Đồng nhưng tầm mắt vẫn đang quan sát vị bạch y nam tử kia. Người này che ô đứng trong mưa, trên người không hề có bất kỳ tia hỏa khí nào, cũng không có bất kỳ chút tà khí nào. Trong pháp nhãn, yêu khí tràn ngập tựa như bên ngoài thân thể có bạch quang nhàn nhạt, nhưng cũng không tán ra.

Trước khi Kế Duyên che dù tự mình xuất hiện, vị nam tử mặc áo trắng căn bản không nhận ra trong dịch trạm còn có một người tu hành. Nhưng Kế Duyên vừa xuất hiện, gã lập tức hiểu ra mình đã gặp phải cao nhân chân chính. Tầm mắt hai người nhìn nhau một lát, nam tử áo trắng mới tiếp tục nói chuyện, thanh âm vẫn bình tĩnh như cũ.

"Ta là Đồ Dật ở Ngọc Hồ Động Thiên, không biết vị tiên sinh họ Kế này là ai?"

Kế Duyên mặc áo màu xanh thanh nhã, búi tóc bằng mặc ngọc, hai mắt màu trắng xám bình tĩnh không chút gợn sóng, thoạt nhìn là một vị tiên đạo cao nhân. Đồ Dật cũng không có ấn tượng gì về người này. Dù biết rõ chuyện của Đồ Vận chuyện chắc chắn có liên quan tới nam tử áo xanh trước mắt, nhưng cũng không thích hợp trực tiếp trở mặt.

Kế Duyên cũng dùng thanh âm bình tĩnh trả lời một câu.

"Kẻ hèn là Kế Duyên, cũng có chút giao tình với Phật môn."

Kế Duyên không biết Đồ Dật này thật sự không biết hắn hay là làm bộ không quen biết, nhưng đạo hạnh của người đối diện cực cao, họ Đồ lại đến từ Ngọc Hồ Động Thiên, chắc hẳn là Cửu Vĩ Thiên Hồ, sẽ không đến mức có biết hay không còn phải giả bộ.

Đồ Dật nhíu mày, nói với Kế Duyên.

"Ta không định đối địch với ngươi, chỉ cần hòa thượng kia đưa Kim Bát Ấn cho ta, ta sẽ rời đi. Còn đám yêu ma quỷ quái thì tùy các ngươi chém giết. Về tội tình của Đồ Vận, nàng đang ăn nhờ ở đậu thì bị Kim Bát Ấn thu vào, nếm thử nỗi đau hồn phi phách tán, đó cũng xem như đã bị giáo huấn rồi."

Kế Duyên trong lòng vẫn có chút kinh ngạc. Nghe ý tứ của Đồ Dật, hồn phi phách tán còn có thể cứu được ư? Đây cũng không phải là chơi xếp gỗ, nhưng lời này là Cửu Vĩ Hồ nói thì chắc chắn có đủ năng lực kia.

Chỉ là nói đi cũng phải nói lại, cho dù người đứng trước mắt là Cửu Vĩ Hồ, ngươi nói đưa là phải đưa sao? Kế Duyên nhìn lướt về phía hoàng cung, lại nhìn miếu Thành Hoàng xa xa, cuối cùng tầm mắt quay về trên người Đồ Dật.

"Đồ đạo hữu biết Đồ Vận phạm vào chuyện gì không?"

Kế Duyên hỏi như vậy, Đồ Dật hơi híp mắt.

"Chuyện đại sự gì đi chăng nữa thì ta tự mình tới đây, nàng cũng đã chịu khổ, còn có thể như thế nào? Đưa Kim Bát Ấn cho ta, Đồ mỗ lập tức rời đi."

Lời này khiến Kế Duyên liên tục nhíu mày, một chút cũng không lộ ra chuyện hắn muốn biết, thậm chí cũng không lộ ra chút cảm xúc dư thừa nào, hơn nữa còn có chút vô lễ.

"Tuệ Đồng đại sư là người trong Phật môn, đã dùng Kim Bát Ấn thu lấy Lục vĩ hồ yêu, đương nhiên là yêu này phạm phải tội ác nặng nề. Thấy ngươi thiên vị hậu bối như thế, tính mang đi chữa khỏi rồi thả ra đúng không?"

Kế Duyên nói một câu như vậy, nam tử áo trắng đối diện nở nụ cười.

"Nói như vậy là Kế đạo hữu là không muốn thả người?"

Ai cũng biết rõ người có thể làm chủ chính là Kế Duyên và Đồ Dật, còn người trong cuộc như Tuệ Đồng hòa thượng ngược lại không có quyền nói chuyện.

Mà khi Đồ Dật cười hỏi xong, gã vậy mà trực tiếp cầm ô xuyên qua màn mưa, tiến vài bước xông về phía hòa thượng Tuệ Đồng, đồng thời duỗi tay trái ra thăm dò. Nội tâm Kế Duyên nhảy dựng lên, trong lòng kinh hãi một tiếng: "Hồ ly nhà ngươi lỗ mãng như vậy?". Sau đó hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, giống như phản xạ có điều kiện, cũng cầm ô tiến một bước bước ra khỏi dịch trạm. Tuệ Đồng hòa thượng chỉ cảm thấy bóng xanh bên cạnh lướt qua, Kế Duyên đã đi trước Đồ Dật một bước, đứng chắn trước mặt mình.

Hai đạo thân ảnh một trắng một xanh đều là tay phải che ô. Trong một khắc, Kế Duyên chắn ở phía trước Tuệ Đồng. Đồ Dật giơ tay thành trảo chộp về phía hòa thượng Tuệ Đồng, mà Kế Duyên cũng cơ hồ đồng thời làm ra phản ứng. Hắn dùng tay trái kết ấn Hám Sơn, ba ngón tay hướng về phía cánh tay trái của Đồ Dật.

Một đạo bạch quang từ trên cánh tay Đồ Dật hiện ra, tựa hồ có từng đạo khói lửa bay lên, lại giống như từng đạo gông xiềng vô hình ngăn chặn bàn tay trái Kế Duyên lại. Chỉ là trên tay trái của Kế Duyên có ẩn nấp lôi quang chợt lóe, xuyên thủng sương mù, điểm ấn Hám Sơn lên trên tay Đồ Dật.

Đồ Dật chỉ cảm thấy cánh tay hơi tê tê. Gã nhíu mày, đồng thời đảo ngược tay trái, ống tay áo lay động, vung móng vuốt đánh về phía Kế Duyên. Bàn tay trái của Kế Duyên vẫn giữ nguyên kết ấn, liên tục tiếp xúc hai lần với Đồ Dật. Ở lần thứ ba, móng tay trái Đồ Dật đã xuất hiện móng vuốt sắc bén, yêu quang cũng hiện ra trong đó.

Kế Duyên không muốn để cho loại quần chiến có tính thăm dò khắc chế này thăng cấp, bên trong ấn Hám Sơn có lôi quang màu tím chạy tán loạn, đánh đòn phủ đầu vào lòng bàn tay Đồ Dật.

"Két~~"

Đồ Dật chỉ cảm thấy lòng bàn tay trái trở nên tê dại. Gã nhíu mày, thân thể thuận thế cầm ô xoay tròn. Trong lúc quay người lại, tay trái gã hiện lên kiếm chỉ điểm tới, lần này mục tiêu là Kế Duyên. Khi đối phương xuất kiếm chỉ, Kế Duyên bèn cảm nhận được phong mang ẩn ở đầu ngón tay. Cho dù biết đối phương ra tay cực kỳ khắc chế, nhưng hắn cũng không dám chủ quan. Trong lòng có cảm giác, Kế Duyên tán đi một quả pháp tiền, lấy kim canh chi khí vận kiếm ý, đồng dạng lấy kiếm chỉ đối ứng.

"Binh..."

Một tiếng vang ngắn gọn giòn tan. Trong phút chốc, khí lưu chạy tán loạn, vũng nước dưới chân Kế Duyên và Đồ Dật nổ tung bọt nước về bốn phía Tất cả nước mưa chung quanh đều bị quấy nhiễu bay loạn, thậm chí trong phạm vi một dặm xung quanh, màn mưa trên bầu trời cũng đã ngừng lại, giống như tĩnh lặng treo trên cao.

Hòa thượng Tuệ Đồng cảm giác được từng đạo khí lưu vô hình đập vào mặt, nhưng trong lòng chỉ cảm nhận được khí lưu này vô cùng sắc bén, cũng căn bản không thể tránh né. Nhưng khí lưu lại gần thân thể lại chỉ giống như gió mát thổi vào mặt, thổi cho tăng bào hơi lay động.

"Ô.ô.n.g..."

Thanh Đằng kiếm khẽ kêu, lượn vòng đến trước người Kế Duyên. Mà Kế Duyên và Đồ Dật chỉ đứng cách nhau không quá hai bước.

"Rầm rầm..."

Nước mưa lại một lần nữa rơi xuống, từng hạt "tí tách tí tách" rơi vào ô của Kế Duyên và Đồ Dật. Kế Duyên lúc này ngoài lỏng trong chặt, đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đều có thể rút kiếm và tế ra Khốn Tiên Thằng, tam muội chân hỏa trong lò luyện đan ý cảnh cũng lưu chuyển quanh kim kiều. Vừa rồi giao thủ ngắn nhưng thật ra cực kỳ hung hiểm.

Đương nhiên, biểu hiện ở trên mặt Kế Duyên vẫn vô cùng bình tĩnh, một đôi mắt xám trắng bình tĩnh không gợn sóng.

Đồ Dật nhìn thẳng Kế Duyên, dư quang thì thoáng nhìn Thanh Đằng kiếm có kiếm ý càng ngày càng thịnh. Gã đứng trong mưa, hồi lâu cũng không nói gì, mà Kế Duyên cũng giữ im lặng.

"Nếu ta và tiên sinh thật sự giao thủ, kinh thành Thiên Bảo quốc này chỉ sợ là không giữ được. Tiên sinh là tiên đạo cao nhân. Theo tiên sinh, mạng của Đồ Vận xem ra kém mấy chục vạn phàm nhân này đúng không?"

Đây xem như là uy hiếp trắng trợn rồi. Dù Kế Duyên biết đối phương có thể cũng chỉ nói mà thôi, nhưng Cửu Vĩ Hồ trước mắt đến tột cùng là tâm tính như thế nào thì hắn cũng không cách nào nắm chắc, càng không dám đánh cuộc, dù sao đối phương cũng vừa trực tiếp động thủ.

Hơn nữa lui một bước mà nói, mặc dù không có dân chúng trong thành này, Kế Duyên cũng không nắm chắc là nhất định có thể liều mạng vượt qua Cửu Vĩ Hồ. Dù gì thì đạo hạnh của mình vẫn kém rất nhiều, đương nhiên vẫn có sức để liều mạng nhưng hắn sẽ sẽ không chọn giao thủ ngay chỗ này với đôsi phương.

"Có thể giao yêu thể tàn hồn của Đồ Vận cho ngươi, dù cho ngươi có thể cứu sống nàng ta thì có thể cam đoan nàng ta không làm chuyện ác nữa không?"

Kế Duyên vừa nói xong, Đồ Dật thoáng yên tâm một chút, cũng không lạnh như băng như lúc trước, trả lời.

"Ta nói chuyện, nàng không dám không nghe."

Chẳng qua chỉ có Đồ Dật cảm thấy ngữ khí của mình hòa hoãn hơn, còn Kế Duyên và Tuệ Đồng nghe thấy thì vẫn không khác lắm so với vừa rồi.

"Ngươi tới tìm Đồ Vận, vậy Đồ Tư Yên thì sao? Gặp rồi cùng nhau về Ngọc Hồ động thiên?"

Đồ Dật nhướng mày, Kế Duyên này lại biết Đồ Tư Yên, chẳng lẽ đã từng gặp.

"Về Đồ Tư Yên, ngươi muốn giết thì cứ giết, ta mặc kệ nàng ấy. Hòa thượng, đưa Kim Bát Ấn cho ta."

Nói xong, Đồ Dật duỗi tay trái ra. Kế Duyên nghiêng người khẽ gật đầu với hòa thượng Tuệ Đồng ở bên cạnh. Người sau đành phải giơ tay phải lên, hóa ra một cái Kim Bát Ấn ở trong lòng bàn tay. Màu sắc cổ xưa thâm thúy, nhìn thấy có thể mơ hồ nghe được phật âm, có vẻ cực kỳ huyền ảo.

Giao ra Kim Bát Ấn, Tuệ Đồng vẫn rất đau lòng. Lúc trước khi hàng yêu, từ Phật tâm đến Phật pháp đều ở vào đỉnh cao trước nay chưa từng có, hơn nữa nhờ pháp tiền mượn lực của Kế tiên sinh mới có thể ngưng kết ra Kim Bát Ấn hoàn mỹ như vậy, tượng trưng cho phật đạo tu hành của y.

Lúc Đồ Dật đưa tay chạm vào Kim Bát Ấn, Kế Duyên lại mở miệng.

"Đồ đạo hữu chậm đã. Kim Bát Ấn này có quan hệ đến chuyện tu hành của Tuệ Đồng đại sư. Tôn trọng nhau mà hành sự, kính trọng nhau mà vui vẻ đôi bên. Ngươi có thể mang Đồ Vận đi nhưng không được làm hỏng Kim Bát Ấn."

Đồ Dật lộ ra một tia tươi cười, tay trái lướt qua miệng kim bát. Thấy Tuệ Đồng buông Phật cấm ra, gã đưa tay thăm dò vào trong kim bát rồi lại kiểm tra bên ngoài. Một đoàn sương trắng tràn ngập phật quang chung quanh đã bị Đồ Dật nắm trong tay lấy ra, sau đó gã há miệng hút đoàn sương trắng này vào trong miệng.

Nhìn một màn này, Kế Duyên không thể không cảm thán ở trong lòng, yêu tu vẫn có rất nhiều thói quen giống nhau. Cửu Vĩ Hồ cũng thích một chiêu này.

Thu lại Đồ Vận, hai tay Đồ Dật cầm ô chắp tay, hơi hơi thi lễ với Kế Duyên.

"Đa tạ. Nếu Kế tiên sinh rảnh rỗi, có thể đến Ngọc Hồ động thiên bái phỏng, Dật tự mình chiêu đãi."

"Ha ha, ta nhất định sẽ đến."

Đồ Dật thu lễ, lưu lại một câu "cáo từ" ngắn gọn, rồi cầm ô xoay người đi về hướng lúc đi tới đây, bước vào trong màn mưa đi xa.

Kế Duyên và Tuệ Đồng đứng ở bên ngoài dịch trạm vẫn đứng yên tại chỗ. Chờ đến khi không còn thấy rõ bóng lưng Đồ Dật nữa, hòa thượng Tuệ Đồng thu hồi Kim Bát Ấn rồi mới cẩn thận hỏi một câu.

"Kế tiên sinh, người vừa rồi rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

Kế Duyên nghiêng mặt nhìn Tuệ Đồng.

"Một trong những Cửu Vĩ hồ ly của Ngọc Hồ Động Thiên."

Cho dù trong lòng đã mơ hồ có suy đoán, nhưng nghe Kế Duyên chính miệng nói như vậy, trái tim hòa thượng Tuệ Đồng vẫn đập mạnh vài nhịp. Người xuất gia có Phật pháp bảo trì tâm yên, nhưng nên sợ vẫn sẽ sợ.

Mưa còn đang rơi, Đồ Dật cầm ô đi qua đầu đường kinh thành Thiên Bảo quốc. Dân chúng ven đường còn đang thảo luận chuyện Tuệ Đồng hòa thượng hàng yêu trong hoàng cung. Ven đường, phàm là có người đi đường, tất cả đều sẽ theo bản năng chủ động tránh hướng Đồ Dật đi tới.

Sau khi rời khỏi khu dịch trạm vài dặm, Đồ Dật nâng tay trái mở ra. Tầm mắt rơi vào lòng bàn tay. Gã có thể thấy ba điểm vết cháy nhàn nhạt, giờ phút này vẫn có cảm giác tê liệt rất nhỏ.

'Kế Duyên? Vẫn phải đi hỏi thăm một chút, từ khi nào xuất hiện một tiên nhân lợi hại như vậy.'

Nghĩ như vậy, Đồ Dật quay đầu nhìn về phía khu dịch trạm, miệng hơi khép lại, từ phương xa truyền âm ra ngoài.

"Kế tiên sinh, để cảm ơn, yêu tà có liên quan đến Đồ Vận trong Thiên Bảo quốc, ta sẽ trừ bỏ giúp ngươi."

Khi lời truyền âm đến tai Kế Duyên, Đồ Dật đã hóa thành một đạo bạch quang hình hồ ly nhàn nhạt bay đi. Kế Duyên cũng không kịp truyền lại cái gì, chỉ có thể hy vọng Thi Cửu thông minh nhanh nhạy hơn một chút, nếu không sẽ chết thật vô ích. Sau đó hắn cẩn thận bấm tay một phen, mới có thể yên tâm một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
SN
Susan Nguyễn24 Tháng bảy, 2022 12:25
Hết chuơng 590
SN
Susan Nguyễn16 Tháng bảy, 2022 01:23
Hết chuơng 589
SN
Susan Nguyễn15 Tháng bảy, 2022 13:56
Truyện tiên hiệp nek ban
PLT
phuong lanh truong thi06 Tháng bảy, 2022 03:25
Bn ơi truyên này có ngôn tình k
SN
Susan Nguyễn23 Tháng sáu, 2022 01:38
Hết chuơng 584
SN
Susan Nguyễn21 Tháng sáu, 2022 17:01
Hết chuơng 582
SN
Susan Nguyễn07 Tháng sáu, 2022 05:35
Hết chuong 579
SN
Susan Nguyễn04 Tháng sáu, 2022 22:23
Hết chuong 578
SN
Susan Nguyễn21 Tháng năm, 2022 01:11
Hết chuong 572,hóng ra chuong mới
SN
Susan Nguyễn10 Tháng năm, 2022 11:54
Truyện hay,lâu roi moi doc truyen ve tu tien hay the nay
NAL
Nguyễn An Lạc10 Tháng mười một, 2021 06:07
Chưa có chương mới nữa à
NAL
Nguyễn An Lạc31 Tháng mười, 2021 00:27
Ra chương đê
NAL
Nguyễn An Lạc19 Tháng mười, 2021 15:04
Hôm nay không có chương à ad ơi
NAL
Nguyễn An Lạc19 Tháng mười, 2021 02:04
Nay ra chương hơi trể nha
TV
Tiên Vũ19 Tháng chín, 2021 21:38
Bây giờ truyện toàn ngư long hỗn tạp, tìm đc bộ thuần túy như này là rất khó. Có ai biết bô tiên hiệp thuần túy như này mong chia sẻ cho mk với
TV
Tiên Vũ19 Tháng chín, 2021 21:36
Add ơi, hóng quá
HN
Hùng Nghĩa11 Tháng chín, 2021 15:59
Úp full đi bạn ơi. Tính phí cũng được
PN
Phước Nhất23 Tháng bảy, 2021 07:52
Lại hóng add ra tiếp
PN
Phước Nhất03 Tháng bảy, 2021 15:21
Hóng add ra tiếp. .. chúc add sức khoẻ dồi dào ...
EK
Edward Kenway30 Tháng sáu, 2021 13:31
Truyện hay quá. Mong ad ra đều Truyện này đọc cv ko lột tả cái hay đc
PN
Phước Nhất30 Tháng sáu, 2021 10:44
2 hôm rồi ko thấy add ra truyện nữa ... Hóng quá
PN
Phước Nhất14 Tháng sáu, 2021 21:53
Hay quá add ơi ...mong add ra đều
PN
Phước Nhất13 Tháng sáu, 2021 08:30
Chương 372 trùng chương 370 add ơi ... Truyện rất cuốn hút mong add ra đều
PN
Phước Nhất13 Tháng sáu, 2021 06:12
Chương 372 trùng chương 370 rồi add ơi.... Đang lôi cuốn mong add ra đều
DN
duong nguyen17 Tháng năm, 2021 13:59
Đọc cv k đã, k ai dịch hả ta
BÌNH LUẬN FACEBOOK