• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa đợi cô mở miệng, hai người đang quỳ trên mặt đất thấy ông chủ A Khẳng cũng đang đứng, mà cô thì lại đang ngồi ở bên cạnh Chu Dần Khôn, hai người sợ tới mức nói năng lộn xộn khóc lóc cầu xin tha thứ. Trong tiếng khóc sợ hãi xen lẫn tiếng Thái mơ hồ không rõ rệt, hai người đều bị đánh không hề nhẹ, lúc nói chuyện nước bọt kèm theo máu không thể khống chế được chảy ra, Chu Dần Khôn ghét bỏ nhíu mày: “Chậc.” A Diệu mặt không chút thay đổi lấy ra một con dao găm, đi tới phía sau người đàn ông kia, bóp chặt cổ họng người nọ, Chu Hạ Hạ cũng không thấy rõ con dao găm kia đặt vào miệng anh ta như thế nào, ngay sau đó một đống thịt dính máu từ trong miệng người nọ rơi ra, người đàn ông kêu la thảm thiết nhưng chẳng ra tiếng, chỉ có trong miệng tuôn ra một lượng lớn máu tươi. Tiếp theo, hàm dưới của anh ta bị nắm chặt buộc phải ngậm miệng lại, máu chảy ngược trở về, trong cổ họng không ngừng phát ra âm thanh ùng ục ùng ục. Người nọ không dám mở miệng lung tung nữa, thống khổ che miệng, toàn thân đều co quắp. Chu Hạ Hạ đã bao giờ từng thấy cảnh như này, sợ tới mức nghẹn một hơi trong cổ họng, sắc mặt tái nhợt, cô nhìn thấy A Diệu hất máu ra khỏi con dao găm, lại nắm cằm cậu bé. Chu Hạ Hạ mở to hai mắt, bật thốt ra: “Chú út!” Vừa gọi xong, A Diệu cũng dừng lại, nhìn sang. Chu Dần Khôn nghiêng đầu lại.

“Vẫn là...... vẫn là nên đưa đến cục cảnh sát.” Giọng nói của cô run rẩy. Đó là cách duy nhất cô nghĩ đến để trừng phạt kẻ xấu, đó là những gì giáo viên trong trường dạy, và đó là những gì cô đã nghe trong các bài giảng của học sinh trung học. Lời này thật sự chọc cười Chu Dần Khôn, anh vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Lại đây.” Chu Hạ Hạ nào dám cách anh gần như vậy, nhưng người trên mặt đất chỉ là giành nói trước, liền trực tiếp bị cắt đầu lưỡi, hiện tại anh bảo cô qua ngồi, nếu mà cô không đi qua, liệu có thê thảm y như bọn họ không? Đầu lưỡi không hiểu sao lại tự nhiên đau, Hạ Hạ nghe lời đứng dậy. Cô gái vừa ngồi xuống, Chu Dần Khôn đã ngửi thấy một mùi trái cây nhàn nhạt. Anh liếc nhìn cái đĩa trống trên bàn, cũng đúng, cả một đĩa hoa quả đều bị cô ăn hết, hèn chi trên người đều là mùi trái cây. Chu Hạ Hạ chỉ ngồi một chút xíu trên sofa, còn ngồi cực kỳ nề nếp, hai chân khép lại, hai tay đặt ở trên đầu gối, có lẽ là bởi vì tình trạng căng thẳng, nắm tay hơi siết chặt.

“Phó cục trưởng cục cảnh sát đang ở đây, cháu hỏi ông ta xem nên xử lý thế nào?” Chu Dần Khôn nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của cô, dứt khoát sờ sờ đầu cô rối tung, nhân tiện còn trả đũa xoay cái đầu này lại. Chu Hạ Hạ cuối cùng cũng nhớ ra người ông quen mắt này là ai. Trong buổi tọa đàm tổ chức ở trường trước đây, cô đã nhìn thấy ông ấy từ xa. Cô không nhớ khi đó ông ấy có phải là Phó cục trưởng hay không, nhưng cô nhớ chủ đề của buổi tọa đàm là phổ cập khoa học pháp luật và chế độ cảnh sát ở Thái Lan, khi đó Tụng Ân còn sùng bái nói tương lai cũng muốn làm cảnh sát. Không biết thân phận còn tốt, hiện tại đã biết, cô mới biết được vị phó cục trưởng cục cảnh sát này, là đang cùng Chu Dần Khôn bàn chuyện buôn bán thuốc phiện. Vẻ mặt ngây dại không thể tin kia khiến người đàn ông bên cạnh cảm thấy cực kỳ thú vị. Anh cũng nhìn Ngô Bang Kỳ: “Anh Ngô cảm thấy nên làm gì bây giờ?” Đối với Ngô Bang Kỳ mà nói, thân phận cảnh sát quan trọng hơn hay là việc làm ăn tương lai quan trọng hơn? Không cần nghĩ cũng biết là vế sau.

“A Khôn, chút chuyện nhỏ này có gì đáng để hỏi.” Ngụ ý chính là, địa bàn của anh, anh định đoạt. Chu Hạ Hạ không tin đây là lời nói của một cảnh sát, thậm chí là còn Phó cục trưởng. Còn có những cảnh sát trên ti vi mà cô từng thấy trong đời, chẳng lẽ hình tượng huy hoàng uy nghiêm cũng chỉ là mặt ngoài, mà trong lòng thật ra đều là bộ dạng này sao? Tại sao lại có thể như vậy...... Cô không khỏi nghĩ lại mà sợ, nếu hôm nay cô may mắn thoát ra nhưng mà không gặp được chú út, mà là cảnh sát, bọn họ thật sự sẽ giúp cô sao? Liệu ông chủ Bất Dạ Thành này cho một chút lợi ích, cảnh sát liền đem chuyện này đè xuống hay không? Mà tất cả những gì cô phải chịu đựng, kết cục thê thảm của cô, lại biến thành “chuyện nhỏ” trong miệng bọn họ? Thế giới này bỗng nhiên trở nên cực kỳ bất ổn, trở nên đáng sợ. Trước đó, đánh sâu vào tam quan của cô, cũng chỉ là chuyện cô bị đứa trẻ tự tay giúp đỡ dụ vào bẫy. Cô cho rằng đây đã là chuyện tồi tệ nhất trên thế giới, hơn nữa chỉ có một mình cô gặp phải. Nhưng nhìn thấy những cô gái giống như cô bị bắt tới nhốt trong lồng kính, cô mới biết mình may mắn cỡ nào khi gặp được Chu Dần Khôn ở chỗ này có thể giúp cô. Chu Dần Khôn...... Rõ ràng là người xấu. Nghĩ vậy, Chu Hạ Hạ chợt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh. Ánh đèn trong phòng hơi tối nên hình dáng của anh trông càng thêm thâm thúy, từ cằm đến cổ, từ lồng ngực đến cánh tay, khắp nơi tản ra sự cao quý thờ ơ, còn có hơi thở lưu manh nhàn nhạt dọa người. Anh dường như căn bản không thèm đếm xỉa đến cách ăn mặc của mình, nhưng cho dù chỉ là tùy tiện mặc như vậy, cũng vượt qua những nam diễn viên chú tâm ăn mặc âu phục giày da tỉ mỉ trên ti vi. Vóc dáng Chu Dần Khôn cao hơn những nam minh tinh kia, ngũ quan cũng tinh xảo hơn bọn họ rất nhiều, đó là lý do tại sao dù đã rất lâu không gặp nhưng khi cô nhìn thoáng qua một cái liền nhận ra anh, còn gọi anh một tiếng chú út. Tuy rằng tính tình của anh vô cùng không tốt, làm toàn chuyện quá đáng, đã sớm đánh dấu thành “người xấu” ở trong lòng Hạ Hạ, nhưng cô cũng không thể không thừa nhận, tên bại hoại này thật sự quá đẹp mắt. Khuôn mặt này, hoàn toàn che giấu tính cách cực kỳ ác liệt của anh. Ví dụ như bây giờ, người xấu nghe xong lời của Ngô Bang Kỳ, nghiêng đầu nhìn thấy Chu Hạ Hạ đang ngây ngốc nhìn anh, anh nhéo mặt cô, nhẹ nhàng nói một câu: “Vậy xử lý hết đi.”

“Bùm!” Một giây sau Chu Hạ Hạ bị một tiếng súng làm cho cả người run lên, lúc này cô nhìn sang, người đàn ông bị cắt lưỡi đã quỳ rạp trên mặt đất, không còn nhúc nhích. Một phát súng hành quyết, từ sau gáy người đàn ông bắn xuyên qua, một lượng lớn máu phun từ lỗ thủng dưới mi tâm tuôn ra, phòng bao vốn tràn đầy mùi trái cây ngay tức khắc tràn ngập mùi máu tươi khó ngửi. Ngăn cách bên ngoài phòng là tiếng nhạc ầm ĩ cùng với các trận đấu quyền anh đang diễn ra, tất cả mọi người đang cổ vũ cho trận đấu trên võ đài, quá phấn khích mà hò hét chói tai vì nhà vô địch quyền anh Thông Sách đã giành chiến thắng, đánh đối thủ đến nỗi không còn có sức mà đánh trả, chẳng ai biết bên trong phòng đối diện đài quyền anh, một mạng người cứ như vậy dễ dàng biến mất. Chu Hạ Hạ là lần đầu tiên nhìn thấy người chết, người này vừa rồi còn sống sờ sờ ở trước mặt cô, còn có thể nói chuyện cầu xin tha thứ, hiện tại quỳ rạp trên mặt đất, mùi máu tanh nồng đậm thấm vào khoang mũi, làm cho phòng bao khép kín này mang đến cảm giác hít thở không thông, dạ dày không ngừng quặn lên, cô nhìn bàn tay còn chưa kịp mở ra trên mặt đất, cô lập tức lấy hai tay che miệng lại để ngăn không cho mình phun ra. Trong lúc sợ hãi, cô bỗng mở to hai mắt — họng súng của A Diệu đang nhắm ngay cậu bé kia. Cậu bé đã tè ra quần, nước tiểu và máu trên mặt đất trộn lẫn vào nhau, hai tay cậu chắp trước ngực khẩn thiết lại run rẩy dùng tiếng Thái cầu xin tha thứ, cũng đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Hạ Hạ. Cậu bé không ngốc, trong ba người ngồi đây, cậu biết chỉ có Chu Hạ Hạ từng giúp đỡ các đứa trẻ là thiện lương nhất, cô sẽ có lòng trắc ẩn. Mà hiển nhiên cô cùng với người đàn ông bên cạnh cô, có mối quan hệ không tầm thường, chỉ cần cô mở miệng, liền có một con đường sống sót. Đối diện với cặp mắt cầu xin lượng thứ đáng thương kia, cả người Chu Hạ Hạ rét run. Cô chính là bị một đôi mắt như vậy lừa, cô ngây ngốc đuổi theo cậu, lấy tiền của mình ra trợ giúp cậu, nhưng cậu lại vì một túi bột phấn màu trắng kia cố ý dẫn cô vào trong bẫy rập. Nếu như không phải gặp Chu Dần Khôn, hiện tại cô đã bị trần truồng mua đi, không biết đang phải chịu đựng sự tra tấn dã man nào. Nếu thằng bé nhìn thấy, liệu nó có giúp cô không? Chắc chắn là không. Chu Hạ Hạ có lẽ đã biết túi bột phấn màu trắng kia là thứ gì, thuốc phiện làm cho người ta đánh mất nhân tính, có thể vươn tay tội ác với người giúp đỡ mình, người như vậy không đáng đồng tình. Nhưng mà...... lời của chị gái Thái Lan lúc trước vang lên bên tai. Chị ấy nói những đứa trẻ lang thang như vậy, phần lớn là do kỹ nữ sinh ra, có thể khi sinh ra đã bị nhiễm AIDS, vậy thì... có phải là do sinh ra đã bị nghiện ma túy nên mới bị thuốc phiện khống chế? Vốn dĩ trong thế giới của cô gái chỉ có không đen thì tức là trắng, trong lòng cô trở nên hỗn loạn. Cô dời tầm mắt đi không nhìn vào mắt cậu bé nữa, hai tay siết chặt, nắm chặt váy của mình, cúi đầu nhắm hai mắt, không biết rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ. Cô suýt nữa trở thành người bị hại, hiện tại cậu bé kia lại khẩn thiết như vậy, thoạt nhìn là thật sự biết sai rồi, nhưng trong đáy lòng Chu Hạ Hạ là không muốn tha thứ cho cậu. Trong lúc nhất thời, có một mâu thuẫn lớn đang sinh ra giữa việc làm theo trái tim mình và lòng khoan dung cùng với lòng tốt được học ở trường. Đúng lúc này, một bàn tay lớn nâng cằm cô lên.

“Nhắm mắt làm gì, mở mắt ra nhìn rõ đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 22:43
Vậy là có không ạ để mình tích còn nạp
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 10:05
Vậy là có không ạ để mình tích nạp ạ?
CC
Con Cá03 Tháng bảy, 2023 09:15
Hiện tại thì không bạn nha, còn các chương sau thì mình chưa biết ạ.
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:36
Truyện này đọc có phải nạp linh thạch không vậy bạn?
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:18
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạnMình cảm ơn
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:12
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạn?
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 21:58
Full thì chắc lâu á, tại tác giả chưa viết xong luôn =)))) chắc 2 3 tháng nữa
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:33
Dạ tuần sau mình sẽ cố gắng 1 ngày 1 chương nha ^^
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:32
haha, okiee nè. Hiện truyện tác giả viết tới c219 rồi và đang ẩn truyện để hoàn thiện. Nên mình sẽ ráng edit cho kịp tiến độ khi tác giả đăng chương mới nha.
H
Huyentrang02 Tháng bảy, 2023 13:15
Truyện quá hay, mong nhanh full để đọc cho đã
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:45
Sang tuần mình đăng đều nha, mình đang dịch các chương sau nè :3
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:44
Mình cám ơn ^^
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:33
em thấy nhiều người đọc lắm ạ. nhưng mà chưa full nên sợ lọt hồ k ai lấp ấy. mong nhóm dịch cố gắng hihi
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:31
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:30
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NT
Ngọc Trinh01 Tháng bảy, 2023 15:23
Truyện rất hay!
CC
Con Cá28 Tháng sáu, 2023 10:14
Oki bạn nè =))) Truyện hay mà ít view quá. Nản lắm nhưng mình sẽ cố ra chương nha.
TĂT
Thích Ăn Thịt28 Tháng sáu, 2023 10:11
Đang khúc hấp dẫn thì hết :< ra chương đi ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK