• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Dần Khôn không đi, cảm thấy hứng thú nhìn chằm chằm vào người nào đó còn đang nhắm mắt trên sofa. Thức dậy khi nào? Chắc là lúc chạm vào cô. Rõ ràng là cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của người đàn ông đang đến gần, Hạ Hạ cố gắng khống chế bản thân không được run lên, cô bị cảm giác áp bức đánh thức, mặc dù Chu Dần Khô chỉ sờ sờ vào đầu cô, nhéo nhéo mặt của cô, nhưng chỉ cần anh đứng yên ở bên cạnh, thậm chí nếu giữa hai người vẫn còn một chút khoảng cách, không khí xung quanh sẽ trở nên áp lực hít thở không thông. Cô không biết Chu Dần Khôn muốn làm gì, cho nên không dám mở mắt. Thật không may, bị phát hiện rồi. Hơi thở nam tính bao quanh cô, cô biết anh đang ở rất gần. Một giây sau, bên tai liền vang lên giọng nói chậm rì rì: “Ngủ say như vậy, đem cháu đi bán hẳn là cũng không biết đâu nhỉ?” Chữ “bán” này, từ hôm qua trở đi liền biến thành chữ mà Chu Hạ Hạ sợ hãi nhất. Vừa nghe đến chữ này cô liền dựng tóc gáy, đâu còn giả bộ được, ánh mắt lập tức mở ra, đối diện với một cặp con ngươi màu đen cực kỳ đẹp mắt. Chu Dần Khôn nhìn thấy cặp mắt đen trắng rõ ràng còn ngập nước kia, giống như lại uống một ly nước lạnh, một đường mát lạnh thẳng đến đáy lòng. Đôi mắt này sạch sẽ trong suốt, nhìn gần như vậy, có thể thấy rõ bộ dáng của anh ở bên trong.

“Chú út...” Cô kêu một tiếng, ánh mắt trở nên ươn ướt: “Chú đừng bán cháu.” Cô cũng không biết mình chỉ ngủ một giấc, sao lại chọc tới anh rồi, kiểu nắng mưa thất thường này của Chu Dần Khôn, khiến trái tim vốn đã buông xuống của Hạ Hạ lại treo lên. Tối hôm qua cảm giác được tâm tình anh không tệ, cô còn đang trông cậy vào hôm nay anh có thể sắp xếp người đưa cô về. Nước mắt dần dần trào lên làm nhòe hình dáng anh ở bên trong. Chu Dần Khôn không vui.

“Còn dám khóc thì không cần có mắt nữa.” Đôi mắt đẹp như vậy, đặt trên người một bộ xương mềm thích khóc đúng là lãng phí. Người đàn ông đứng thẳng dậy, nhìn cô gái cố gắng kìm nén nước mắt: “Có bán hay không, phải xem biểu hiện của cháu.” Chu Hạ Hạ lập tức gật đầu, không ngủ nữa, ngồi dậy đàng hoàng mang dép vào. Cô cũng không biết dáng vẻ của mình ở trong mắt Chu Dần Khôn, thực sự không khác gì một chiếc hộp trong suốt. Trong lòng cô đang suy nghĩ làm sao lấy lòng anh, trên mặt cũng có thể thấy rõ ràng. Nhưng mà đồ trong suốt luôn làm cho người ta an tâm, bởi vì không cần đoán, không cần đề phòng. Anh dứt khoát để cho cô ở nơi đó vắt hết óc suy nghĩ. Dù Chu Hạ Hạ nghĩ như thế nào, cô cũng không nghĩ ra cách nào để thể hiện ra. Loại chuyện nịnh nọt lấy lòng này, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng làm qua. Tốt là tốt, xấu là xấu. Người khác tốt phải khen ngợi, người khác không tốt có thể uyển chuyển nêu ra, cũng có thể lấy đó làm gương. Nhưng đối với người toàn thân trên dưới đều không cảm thấy nửa điểm tốt, cô thật sự có chút khó xử. Cha mẹ đều dạy cô phải thành thật, chưa từng dạy cô cúi đầu khom lưng với người xấu. Chu Hạ Hạ khó xử thở dài, người thấp kém ở dưới mái hiên sao có thể không cúi đầu. Xét đến cùng, Chu Dần Khôn có dọa người hơn nữa, nhưng cũng thật sự đã giúp cô. Giống như ở Bất Dạ Thành bảo vệ cô, hoặc như thu nhận cô ở chỗ này một đêm. Vốn tưởng rằng ngày hôm qua nhìn thấy chuyện đáng sợ như vậy nhất định sẽ gặp ác mộng, cũng không biết vì sao lại là một đêm bình yên, thế cho nên cô hiện tại cảm giác cơ thể mình trạng thái cũng không tệ lắm, mọi khó chịu dường như là đều tốt lên rồi. Nhìn thấy cái ly trống trên bàn cách đó không xa, Hạ Hạ biết Chu Dần Khôn đã uống nước, cho nên rót cho anh ly nước hẳn là không có tác dụng lấy lòng gì. Nên rót cho mình một ly mới đúng. Mới vừa tỉnh ngủ cổ họng có chút khô khốc, vì thế cô đứng lên chuẩn bị đi uống nước. Vừa đứng dậy, cơ thể cô gái cứng đờ. Chợt nhớ tới cái gì...... Trong phòng tắm, người đàn ông ôm ngực nhìn đồ vật treo bên trong, khóe môi chậm rãi nhếch lên. Nơi này không gian coi như rộng lớn, thứ tự trước mắt treo chính là áo sơ mi đồng phục học sinh màu trắng cùng với chiếc váy rách. Tất cả đều đã được giặt sạch, còn vắt nên có chút nhăn. Bên cạnh chiếc váy còn có hai thứ. Là quần áo anh thay ngày hôm qua. Cũng được giặt sạch sẽ, nhìn ra được sức lực của cô không đủ nên không vắt khô nước, mặc dù treo cả đêm, góc áo cũng chưa khô. Tối hôm qua làm ổ ở chỗ này lề mề lâu như vậy mới đi ra ngoài, thì ra là giặt quần áo. Còn giặt chung với đồ anh. Người đàn ông nhìn một dọc quần áo có kích thước chênh lệch rất lớn phơi cùng nhau trước mắt, trong lòng lại dâng lên điểm khác thường. Giống như tối hôm qua khi nghe cô nói câu “Cháu biết chú cũng là người nhà của cháu.” Nhà? Chu Dần Khôn khinh miệt nở nụ cười. Quần áo dính mùi máu tươi, anh đương nhiên không có khả năng mặc lại, có điều là Chu Hạ Hạ lần này làm điều thừa coi như thuận mắt, ít nhất trong một khoảng thời gian anh không có ý định đem cô đi bán. Nhìn một chút, ánh mắt của người đàn ông dừng lại vào móc treo bên trong cùng, trong năm móc treo, chỉ thấy bốn cái quần, áo. Còn có một cái đồng thời bị cái khăn tắm và áo sơ mi của cô che lại, ngón tay Chu Dần Khôn hất lên, nhìn thấy cái bị che khuất kia. Một cái quần lót cotton màu trắng thanh khiết, trông nhỏ xíu.

“Chú út!” Phía sau truyền đến một tiếng kêu to gan lớn mật, Chu Dần Khôn quay đầu lại, thấy đôi tai người nào đó hồng hồng, mặc áo choàng tắm rộng lớn, hai nắm đấm nhỏ nắm chặt, đứng ở cửa với vẻ mặt nghiêm túc, trong nghiêm túc còn mang theo chút xấu hổ.

“Cháu, cháu là tới lấy quần áo của cháu.” Giọng điệu nghe thẳng thắn hùng hồn cực kỳ tự nhiên, nhưng cả hai đều biết rõ, rằng ai đó không mặc quần lót. Hành động của Chu Hạ Hạ cũng là bất đắc dĩ, cô không có đãi ngộ tốt như chủ phòng, quần áo khách sạn từ trong ra ngoài đều được chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Trái lại loại người tạm thời được thu nhận như cô, có thể tìm được áo choàng tắm mặc đã là may rồi. Cho nên tối hôm qua cô tắm rửa xong liền giặt quần lót, vốn tưởng rằng phơi ở góc tối không ai chú ý, chờ khô lại lặng lẽ mặc vào, ai ngờ vừa đi tới cửa liền thấy đồ mình cất giấu bị phát hiện. Loại quần áo riêng tư này bị một nam trưởng bối nhìn thấy, còn bị anh biết giờ phút này cô... Chu Hạ Hạ xấu hổ đến mức ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại. Người đàn ông đang nhìn cô có thể thấy rõ sự xấu hổ này, anh dứt khoát đến gần, dựa vào cửa phòng tắm: “Cháu gái nhỏ, cháu không lễ phép rồi.” Chu Hạ Hạ xấu hổ không biết lên tiếng.

“Đó là những gì cha mẹ tuyệt vời của cháu dạy cháu à?” Giọng điệu tràn đầy trào phúng cùng khinh thường. Nói cô thì có thể nhưng nói đến Chu Diệu Huy và Tát Mã thì không được, nhưng lúc này Chu Hạ Hạ giận mà cũng chẳng dám nói gì, trong lòng đầy ắp sự xấu hổ, đành phải làm bộ như không nghe thấy mới đi vào. Lúc Chu Dần Khôn đi ra còn quay đầu lại nhìn đôi tai đỏ bừng, động tác cô lấy quần áo xuống cứng ngắc không được tự nhiên có chút buồn cười. Hạ Hạ dù sao cũng không cười nổi, cô mặc xong quần áo của mình liền chuẩn bị rửa mặt, nhưng vừa nghĩ đến người bên ngoài hình như còn chưa rửa mặt, cô lại sợ hãi, đành phải ra ngoài đợi. Cuối cùng đợi đến khi người đàn ông đi ra, cô mới đi vào lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 22:43
Vậy là có không ạ để mình tích còn nạp
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 10:05
Vậy là có không ạ để mình tích nạp ạ?
CC
Con Cá03 Tháng bảy, 2023 09:15
Hiện tại thì không bạn nha, còn các chương sau thì mình chưa biết ạ.
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:36
Truyện này đọc có phải nạp linh thạch không vậy bạn?
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:18
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạnMình cảm ơn
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:12
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạn?
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 21:58
Full thì chắc lâu á, tại tác giả chưa viết xong luôn =)))) chắc 2 3 tháng nữa
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:33
Dạ tuần sau mình sẽ cố gắng 1 ngày 1 chương nha ^^
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:32
haha, okiee nè. Hiện truyện tác giả viết tới c219 rồi và đang ẩn truyện để hoàn thiện. Nên mình sẽ ráng edit cho kịp tiến độ khi tác giả đăng chương mới nha.
H
Huyentrang02 Tháng bảy, 2023 13:15
Truyện quá hay, mong nhanh full để đọc cho đã
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:45
Sang tuần mình đăng đều nha, mình đang dịch các chương sau nè :3
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:44
Mình cám ơn ^^
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:33
em thấy nhiều người đọc lắm ạ. nhưng mà chưa full nên sợ lọt hồ k ai lấp ấy. mong nhóm dịch cố gắng hihi
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:31
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:30
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NT
Ngọc Trinh01 Tháng bảy, 2023 15:23
Truyện rất hay!
CC
Con Cá28 Tháng sáu, 2023 10:14
Oki bạn nè =))) Truyện hay mà ít view quá. Nản lắm nhưng mình sẽ cố ra chương nha.
TĂT
Thích Ăn Thịt28 Tháng sáu, 2023 10:11
Đang khúc hấp dẫn thì hết :< ra chương đi ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK