• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tháp Sathorn là tòa nhà bỏ hoang nổi tiếng ở Bangkok. Tòa nhà này vốn được cho là công trình kiến trúc danh giá huy hoàng nhất ở trung tâm thành phố Bangkok, bởi vì giữa chừng rút vốn nên đình chỉ, sau đó lại lâu năm không tu sửa, cuối cùng cứ như vậy biến thành địa điểm quay phim miễn phí. Cư dân xung quanh từ lâu đã không còn lạ gì đối với tiếng đua xe và tiếng súng trong tòa tháp Sathorn, chỉ tưởng rằng lại có đoàn phim khác đang làm việc ở bên trong. Nào ngờ vào giờ này phút này, bên trong đang trình diễn chính là một cuộc truy kích liều mạng chân thật đến không thể chân thật hơn. Chu Hạ Hạ cảm nhận được chiếc xe mà cô ngồi đang nhanh chóng quẹo cua, liên tục theo cùng một góc độ phóng nhanh lên cao, cuối cùng thì đột ngột dừng lại. Nếu không phải là bị đè ở trên đùi Chu Dần Khôn, cô không thắt dây an toàn chắc là sẽ bị hất bay ra ngoài. Xe vừa dừng lại, cửa xe liền mở ra, Chu Hạ Hạ bị bàn tay to kia xách xuống, nhất thời không đứng vững còn suýt nữa té ngã. Mà sau khi thấy rõ tình cảnh trước mắt, cô mới cảm thấy đôi chân mình thật sự mềm nhũn. Bọn họ bị ba chiếc xe hơi màu đen đuổi theo vây quanh, mà phía sau là tòa nhà đổ nát không có bất kỳ vật che chắn nào. Bọn họ cứ như vậy giằng co ở tầng 34 của tòa nhà bỏ hoang. Người trên xe bước xuống, Chu Hạ Hạ lại cảm thấy quen mắt. Đó là...... Lúc cô cùng Tụng Ân đi dự tiệc mừng thọ của Thác Sa, ở lầu một đã nhìn thấy qua khuôn mặt ấy. Đúng như dự đoán, người cuối cùng từ trên xe bước xuống, chính là Thác Sa đang cầm Phật châu trong tay.

“Chú Thác Sa, đây là đến trả thù?” Chu Dần Khôn thưởng thức khẩu súng trong tay: “Tưởng đưa cháu trai đi là có thể xử lý được tôi.”

“Khôn.” Thác Sa cười nói: “Là cậu phá vỡ phép tắc trước, đúng không?” Giờ này khắc này, Chu Dần Khôn và A Diệu đã bị hơn mười khẩu súng của bang Hồng Ngõa bao quanh, Chu Hạ Hạ không muốn cứ như vậy bị liên lụy gặp nạn, thấy Thác Sa cũng nhìn thấy cô, trong mắt cô gái tràn đầy cầu xin. Thác Sa khoát tay: “Không liên quan đến Hạ Hạ, đi đi.” Chu Dần Khôn không quan tâm phép tắc, nhưng Thác Sa lăn lộn trên đường nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng phá vỡ phép tắc. Vả lại, Chu Hạ Hạ là con gái của Chu Diệu Huy, nếu bị thương, Chu Diệu Huy và Tái Bồng bên kia đều không dễ nói chuyện. Trong mắt Chu Hạ Hạ tràn đầy cảm kích. Đang định rời đi, đột nhiên có người nắm chặt cổ tay, cơ thể cô run lên, ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Chu Dần Khôn cười cực kỳ đẹp mắt: “Cháu gái nhỏ, hai chú cháu chúng ta hẳn là gặp nạn cùng chịu đi. Cha mẹ cháu chính là dạy cháu như vậy à? Lúc liên quan đến sống chết, đem chú út bán còn mình thì chạy trối chết?”

“Là chú...” Chu Hạ Hạ không dám nhìn vào mắt anh, vừa muốn tránh tay anh vừa nhỏ giọng nói: “Là chú làm tổn thương Tụng Ân trước...” Mà lúc này Chu Dần Khôn kéo cô lại gần, cả người Chu Hạ Hạ đều áp lên người anh. Người đàn ông cúi đầu, đến gần bên tai cô nói: “Cháu nghĩ kỹ đi, thấy rõ tình thế rồi mới quyết định.” Tình thế? Chu Hạ Hạ không hiểu. Thì lúc này truyền đến vài tiếng kinh hô, Chu Hạ Hạ theo tiếng kêu nhìn qua, ánh mắt bỗng chốc mở to. Chẳng biết từ lúc nào, ấn đường của Thác Sa xuất hiện một chấm đỏ. Ngay cả những người đặc vụ áo đen vây quanh bọn họ, trán và ngực đều có một chấm đỏ. Đó là...... Chu Hạ Hạ quay đầu nhìn ra bên ngoài, xung quanh có các tay súng bắn tỉa, hơn nữa số người còn không ít. Chu Dần Khôn nhìn biểu tình không thể tin kia của Chu Hạ Hạ, cảm thấy vừa buồn cười vừa thú vị, làm thế nào một người có thể đặt tất cả cảm xúc và suy nghĩ của mình lên mặt? Quả thực là một chút cũng không biết ngụy trang và che giấu. Anh giơ tay nắm lấy mặt Chu Hạ Hạ: “Cháu còn đi hay không?” Chu Hạ Hạ biết, nếu cô nói đi, trên đầu cũng sẽ lập tức có thêm một chấm đỏ. Cô nước mắt lưng tròng lắc đầu. Dáng vẻ kia, đáng thương đến mức Chu Dần Khôn muốn cho cô ăn một khúc xương.

“Chú Thác Sa, hiện tại phải làm sao bây giờ. Ông một đường đuổi tới địa bàn của tôi giết tôi, người vai dưới như tôi cũng có thể đánh trả chứ?” Chu Dần Khôn đi tới trước mặt Thác Sa, dùng họng súng khiêu khích chọc chọc huyệt thái dương của ông: “Chú yên tâm. Sau khi chú chết, tôi sai người cắt chú thành từng miếng từng miếng, đối đãi phép tắt đặt vào trong mâm, khi cháu trai ngoan của chú trở về dập đầu với chú, tôi sẽ chặt một tay nó, đưa qua chôn cùng chú.” Trường hợp như vậy, Thác Sa lúc còn trẻ không biết đã trải qua bao nhiêu lần. Nhưng nhìn dáng vẻ của Chu Dần Khôn, là đã sớm có phòng bị. Sau khi bị bao vây trên đường, làm bộ không địch lại dẫn bọn họ tới nơi này, tay súng bắn tỉa không phải tạm thời điều động, vốn hẳn là đã có sẵn. Chu Dần Khôn làm súng ống đạn dược cùng vũ trang nhiều năm như vậy, không phải làm vô ích. Phải có rất nhiều nơi như vậy ở Bangkok và thậm chí cả Thái Lan. Đó là nguyên do vì sao anh chỉ mang theo một mình A Diệu mà dám rêu rao khắp nơi, Chu Dần Khôn anh là người ở trong sáng nhưng súng lại ở trong tối. Trong chớp mắt thế cục đã xoay chuyển, Thác Sa biết mình đã nhìn lầm. Lời nói cử chỉ của Chu Dần Khôn trông giống như một người điên, ai nhìn đều cảm thấy anh xúc động mà bất kể hậu quả. Nhưng nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ đã sớm bị ám sát không biết bao nhiêu lần. Mặc dù súng đặt trên đầu nhưng vẻ mặt của Thác Sa lại điềm tĩnh. Nếu đã ra ngoài lăn lộn sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy, người giống như bọn họ mỗi ngày đều đem đầu buộc ở thắt lưng quần, còn buộc rất nhiều năm, ngược lại có thể thản nhiên tiếp nhận. Chu Dần Khôn thấy Thác Sa thần sắc bình tĩnh thản nhiên, còn không nói một lời nhắm hai mắt lại, anh khinh thường thu súng, xoay người đi tới. Chu Hạ Hạ thấy anh tùy ý giơ tay lên, như là muốn làm động tác gì đó. Nhưng vào lúc này lại truyền đến tiếng của mấy chiếc xe, động tác của Chu Dần Khôn dừng lại. Đèn xe chiếu sáng đến tầng này nơi bọn họ đang đứng, Hạ Hạ không khỏi đưa tay che mắt, sau đó cô nghe thấy giọng nói quen thuộc mang theo tức giận: “Chu Dần Khôn.”

“Cha!” Chu Hạ Hạ thấy Chu Diệu Huy muốn chạy tới, kết quả ngay khi đi ngang qua người đàn ông đáng sợ kia thì bị bóp cổ, cô giãy dụa không được: “Chú buông cháu ra!” Chu Dần Khôn nhướng mày, Chu Diệu Huy tới, quả nhiên ngay cả lá gan Chu Hạ Hạ cũng lớn hơn không ít. Tay anh cứ như vậy ở trước mặt Chu Diệu Huy, theo chiếc cổ trắng nõn của cô gái một đường xuống phía dưới, vuốt ve tấm lưng mỏng manh, cuối cùng ôm ở trên lưng Chu Hạ Hạ. Cạnh quần áo của cô gái che khuất đầu ngón tay của người đàn ông. Như vậy nhìn qua, giống như anh đang đặt tay vào trong quần áo cô. Sắc mặt Chu Diệu Huy khó nhìn đến cực hạn. Chu Dần Khôn lại còn thêm một câu: “Anh cả, đứa con gái này của anh tôi cũng muốn nuôi chơi, có thể đưa tôi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 22:43
Vậy là có không ạ để mình tích còn nạp
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 10:05
Vậy là có không ạ để mình tích nạp ạ?
CC
Con Cá03 Tháng bảy, 2023 09:15
Hiện tại thì không bạn nha, còn các chương sau thì mình chưa biết ạ.
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:36
Truyện này đọc có phải nạp linh thạch không vậy bạn?
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:18
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạnMình cảm ơn
NTT
Ngan Thi Tran03 Tháng bảy, 2023 03:12
Cho mình hỏi đọc truyện này có mất phí không bạn?
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 21:58
Full thì chắc lâu á, tại tác giả chưa viết xong luôn =)))) chắc 2 3 tháng nữa
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:33
Dạ tuần sau mình sẽ cố gắng 1 ngày 1 chương nha ^^
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 14:32
haha, okiee nè. Hiện truyện tác giả viết tới c219 rồi và đang ẩn truyện để hoàn thiện. Nên mình sẽ ráng edit cho kịp tiến độ khi tác giả đăng chương mới nha.
H
Huyentrang02 Tháng bảy, 2023 13:15
Truyện quá hay, mong nhanh full để đọc cho đã
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:45
Sang tuần mình đăng đều nha, mình đang dịch các chương sau nè :3
CC
Con Cá02 Tháng bảy, 2023 00:44
Mình cám ơn ^^
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:33
em thấy nhiều người đọc lắm ạ. nhưng mà chưa full nên sợ lọt hồ k ai lấp ấy. mong nhóm dịch cố gắng hihi
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:31
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NQ
Như Quỳnh01 Tháng bảy, 2023 17:30
truyện hay thực sự luôn ạ. cho em hỏi có lịch ra chương cố định k ạ. lọt hố sâu quá mà chứ ai lấp huhu
NT
Ngọc Trinh01 Tháng bảy, 2023 15:23
Truyện rất hay!
CC
Con Cá28 Tháng sáu, 2023 10:14
Oki bạn nè =))) Truyện hay mà ít view quá. Nản lắm nhưng mình sẽ cố ra chương nha.
TĂT
Thích Ăn Thịt28 Tháng sáu, 2023 10:11
Đang khúc hấp dẫn thì hết :< ra chương đi ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK