• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Giang Thiệu khẽ liếm môi, nuốt nước bọt rồi đưa tay bóp lấy cái mông tròn mềm kia:

- Quà này dùng được cả đời không?

Khải Tề dịu dàng quàng tay lên cổ chú, thì thầm vào đôi tai đó:

- Không có hạn sử dụng đâu

Cậu khẽ cắn vào tai rồi nhìn vào mắt chú, Giang Thiệu khi này cũng chẳng muốn chờ đợi nữa mà bế Khải Tề lên:

- Chú sẽ cho em biết hậu quả khi quyến rũ người có tuổi

Ông chú đặt chàng trai xuống giường. Mở cái nơ trên cổ rồi đến từng cút áo trên người được xét toạc ra:

- Mình sẽ mãi bên nhau đúng không chú?

- Chú sẽ nắm thật chặt tiểu yêu tinh này. Em đừng hòng thoát khỏi chú

Giang Thiệu sờ vào ngực, bóp lấy nó, hôn lên nó. Hôn cổ chân cậu rồi hôn lên đùi, hôn lên bụng, hôn lên xương quai xanh, hôn lên môi.

Đôi tay thì không ngừng sờ soạng cơ thể của nhau. Khải Tề cũng chẳng kém mà cởi nút áo của chú rất thành thục, sờ vào cơ bụng, bấu vào cơ ngực đầy phấn khích.

Màn đêm mờ ảo, ánh nến lấp loè, hai thể xác va chạm vào nhau, cọ xát nhau. Cái lướt thành thạo đi trên cơ thể trắng mềm kia nhưng cậu lại cứ cười:

- Nhột! Chú... Tiểu Tề nhột...

- Sẽ dần quen thôi!

Mở ngăn kéo tủ ra những đồ nên có bảo vệ, để quá trình trơn tru hơn thì đều có đủ nhưng không ngờ trong đó lại có còng tay, dây thần khiến cho Giang Thiệu rất ngạc nhiên:

- Em chuẩn bị sao?

- Không có, em đâu biết mấy thứ này từ đâu ra?

Ánh mắt gian tà, ý nghĩ gian xảo đã loé lên trong cái đầu nhiều nếp nhăn kia:

- Em muốn thử không?

Khải Tề có phần hoang mang rồi cũng khẽ gật đầu. Thế là đồ dùng bên trong được tận dụng triệt để công dụng của nó.

Có vẻ như là quá kích thích nên có những âm thanh vô cùng mạnh bạo cùng với những tiếng rên rỉ cuốn.

____________

Chuyến đi chơi cùng đã kết thúc.

Khải Tề đang nằm trên sofa xem phim thì có tiếng chuông cửa bên ngoài nên cậu ngồi dậy ra mở cửa:

- Anh King! Đến bất ngờ quá đó

- Anh có việc ở đây rồi sẵn đến thăm Khải Tề

- Không phải anh bay qua Pháp rồi sao? Về đây khi nào vậy?

- Mới đáp chuyến máy bay là anh đến đây liền đó

- Anh vào trong nhà đi, chú Thiệu ra ngoài có chút việc rồi.

King vừa vào nhà ngồi, Khải Tề vừa đóng cửa lại đi vào trong thì cánh cửa lại được mở ra. Giang Thiệu đi cùng với một người nam khác vào:

- Tiểu Tề, chú có đưa em trai đến đây!

Tình cờ thay những con người trong ngồi nhà này nhìn chằm chằm vào đối phương. Khải Tề đi đến, King cũng đi theo sau:

- Em chào anh! Em là Khải Tề

- Chào anh dâu!

- Hả?

Câu nói của người em trai này khiến cho Khải Tề phải ngỡ ngàng, Giang Thiệu đi đến nắm lấy tay Khải Tề:

- Đây là Minh Khai, em trai chú.

Giang Thiệu hơi đưa ánh mắt sang King, không hiểu sao con người này có thể ở trong nhà của mình:

- Còn đây là...

- Tôi là King. Chúng ta lại gặp nhau rồi.

- Oan gia, tôi chẳng muốn gặp con người như cậu chút nào!

- Hai người quen biết nhau sao? - Khải Tề hoang mang

- Anh dâu không biết đâu. Cậu ta trên máy bay lén lút sờ vào người em rồi khi xuống máy bay còn sờ mông em nữa đó

- Anh không kể lúc bản thân ngủ tựa vào vai tôi trong suốt chuyến bay đi. Tôi chỉ chỉnh người lại giúp anh thôi! Còn lúc xuống máy bay là do có giấy trên đó nên...

- Xạo sự! Có quỷ mới tin cậu

Minh Khai kéo tay anh dâu và anh trai của mình đi vào phòng khách, King khẽ mỉm cười đi theo sau. Con người này cũng thú vị lắm!

Cặp tình nhân thì ngồi cạnh nhau, hai con người kia thì ngồi đối diện nhau. Giang Thiệu khi này mới lên tiếng:

- King mặc dù không phải người tốt...

Đang nói thì lại bị Khải Tề véo vào đùi:

- Chú!

- Chắc là hiểu lầm thôi! Bỏ qua đi. Em cũng 30 tuổi đầu rồi đừng có trẻ con đừng có chấp người nhỏ tuổi nữa.

- Người nhỏ tuổi thì phải được dạy bảo cho hiểu chuyện chứ anh!

- Được rồi. King sau hôm nay lại đến đây?

- Anh không chào đón tôi vậy sao? Chuyện hôm đó do tôi mất kiềm chế nên mới có những hành động không phải với Khải Tề. Hôm nay có mặt ở đây tôi cũng muốn xin lỗi hai người

Minh Khai nghe được tới đây thì nhảy cẩn lên đầy bực mình:

- Cậu làm gì anh dâu của tôi hả? Đúng là loại người chẳng ra làm sao

Giang Thiệu đưa ánh mắt nhìn sang Minh Khai thì anh phải nén cơn giận lại mà ngồi xuống. Khải Tề bật cười vì sự trẻ con của người em trai này:

- Chuyện qua lâu vậy rồi em không để ý đâu. Hôm nay anh đến chơi thì ở đây vài ngày đi

- Anh chỉ muốn đến xem cuộc sống của Khải Tề thôi! Anh sẽ thuê khách sạn ở là được

- Cũng không ai muốn cậu ở đây đâu

King nhìn vào đôi mắt Minh Khai làm cho người đàn ông này có phần sượng:

- Chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại.

King cũng ra khỏi nhà thì lúc này Minh Khai mới phản ứng lại:

- Loại như cậu tôi không thèm gặp lại đâu

___________

Trời cũng đã xế chiều Giang Thiệu đang ở trong bếp còn Khải Tề và Minh Khai ở ngoài phòng khách

- Hết đường rồi sao?

- Có việc gì vậy chú?

- Nhà hết đường rồi để chú ra ngoài mua

- Để em đi cho, em muốn thư giãn gân cốt

Khải Tề vừa đứng lên thì Minh Khai cũng đứng theo mà nắm cánh tay của cậu:

- Em cũng đi cùng anh dâu đó

- Hai người đi đường cẩn thận!

Khải Tề và Minh Khai vừa ra khỏi nhà thì Giang Thiệu lại cảm thấy bất an. Hình như mình sắp mất vợ rồi!

Đi một lúc lâu cả hai chẳng tìm ra được chỗ nào có đường. Hai người phải đi một khoảng xa mới có thể tìm ra nơi có đường:

- Ở đây đúng là thiếu thốn. Mua đường cũng phải đi xa như vậy!

Minh Khai mới ca thán thì lại đụng phải ai đó đi từ quán cà phê ra:

- Tôi xin lỗi!

Khi nhìn rõ người mình đụng phải là King thì Minh Khai liền tỏ thái độ rõ rệt:

- Đúng là xui xẻo mới gặp phải cậu

Khải Tề để ý thấy King vẫn kéo theo vali thì hỏi thăm:

- Anh không tìm được khách sạn sao?

- Ở đây đúng là khó tìm khách sạn thật! Khách sạn nào cũng kín phòng hết rồi. Quanh đi quẩn lại không ngờ lại ở đây

- Vậy anh về nhà em đi, càng đông càng vui

- Như vậy có ổn không? Anh Giang Thiệu...

- Đương nhiên là không ổn rồi. Anh dâu đừng tin con người này, đâu ra chuyện khách sạn nào cũng đầy phòng được - Minh Khai liền lên tiếng

- Chuyện gì cũng có thể mà! Giống như chúng ta hôm nay phải đi rất xa mới có thể mua được đường đó

Đột nhiên có tiếng điện thoại vang lên, Khải Tề lấy ra xem thì thấy "Ông chú gian manh" gọi tới:

- Em nghe!

- Em đang ở đâu vậy? Em đi mua đường lâu lắm rồi đó

- Xung quanh nhà hết đường rồi nên em phải đi xa mới có. Đúng rồi chú nhớ nấu thêm một phần ăn, anh King sẽ đến đó!

- Được chú biết rồi!

Khải Tề tắt điện thoại rồi kéo hay con người cứ gây với nhau mãi này về nhà:

- Về nhà thôi!

Bốn Con người ngồi vào bàn ăn cặp tình nhân thì ngồi kế nhau ép King và Minh Khai phải ngồi cạnh nhau:

- Anh qua đây đổi chỗ với em đi - Minh Khai khó chịu

- Im lặng và ngồi đó đi

Quyền lực của ông chú khiến cho Minh Khai phải cam chịu ngồi vào cái chỗ như này. Họ khui vài lon bia ra uống để chút mừng vì đón hai vị khách từ nước ngoài trở về này. Đang ăn được một lúc thì Khải Tề nói:

- Tối nay hai anh ngủ trong phòng của em nha! Giường rộng đủ cho hai người đó

- Không! Em không muốn đâu anh dâu. Em không ngủ cùng cậu ta đâu

- Hay là em muốn ra ngoài đường ngủ! - Giang Thiệu trầm mặc



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK