Mục lục
Lạn Kha Kì Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại Biện Vinh phủ hoàng triều Đại Tú, dị biến ở bên trong núi Pha Tử đã nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.

Không riêng gì hai trăm binh tốt dũng mãnh tinh nhuệ vừa tìm được đường sống trong chỗ chết trở về phủ thành báo cáo tình hình, ngay cả những người dân ở trong phủ cũng biết đến việc này.

Trên thực tế, Pha Tử sơn không chỉ có một sơn thôn này, mà những người làm nghề kiếm sống dựa vào núi rừng cũng không ít. Khi người dân đi mua hàng hóa, họ đã lan truyền tin tức về những biến hóa phát sinh trong núi sang những vùng xung quanh.

Mấy câu chuyện xưa kỳ lạ và mang màu sắc thần dị như thế này cực kỳ dễ được truyền bá, huống chi câu chuyện này là có thật. Nếu tốc độ xe ngựa xe trâu rất nhanh thì tốc độ truyền đi của tin tức lại càng nhanh hơn.

Đến ngày thứ tư, trong phố phường ở phủ thành Biện Vinh phủ, đã có dân chúng bắt đầu bàn tán về chuyện ở Pha Tử sơn.

Một người tu hành ở Thiên Sư Xử mặc y phục thường ngày nhưng đầu đội mũi tơ vàng, đang đi xuyên qua khắp hang cùng ngõ. Khi gã đi ngang qua quầy hàng bán gà rừng thì nghe được mấy người bán hàng rong trò chuyện với một ông lão bán đồ ăn, mà câu chuyện lại đúng là sự tình ở Pha Tử sơn.

"Ài, lão nghe tin gì chưa, chuyện ở Pha Tử sơn ấy?"

"Chuyện gì thế?"

Thấy ông lão không biết gì, gã bán gà rừng lập tức tỉnh táo hẳn lên.

"Chậc chậc chậc, việc này mà lão cũng không biết à? Pha Tử sơn xảy ra chuyện lớn rồi!"

"Có chuyện gì? Chẳng lẽ xuất hiện cọp ăn thịt người?"

Lão già bán đồ ăn lắc đầu, tấm tắc vài tiếng.

"Cái đó thì tính là gì, chuyện ở Pha Tử sơn còn nghiêm trọng hơn nhiều. Lão cũng biết ta là người thu mua hàng hóa của mấy người trên miền núi mà. Lão nhìn mấy con gà rừng này đi, đều mua được ngày hôm qua đấy. Hai ngày này, đám thợ săn xung quanh Pha Tử sơn đúng là rất phát đạt, toàn săn được mấy thứ tốt không đó!"

Ông lão bán đồ ăn khẽ gật đầu.

"À, mấy cái này là chuyện lớn hả?"

"Không không không, không phải!"

Gã bán gà rừng ra vẻ thần thần bí bí, nói.

"Lão có biết vì sao mà bọn họ bắt được nhiều dã thú như vậy không, bởi vì tất cả dã thú đều chạy từ trong núi sâu ra ngoài. Bọn chúng bị dọa tới sợ đấy! Trên Pha Tử sơn đồn rằng lúc trước có yêu quái đánh nhau!"

"Hả??"

Lão già bán đồ ăn cũng sửng sốt. Những chuyện về yêu quái này thực ra khá bình thường giữa phố phường ở Đại Tú, vẫn là những truyền thuyết được nghe đồn, nhưng người dân ở đây hiểu biết nhiều hơn ở Đại Trinh.

Ngoại trừ những chuyện xưa do người lớn tuổi kể lại, cũng có một vài thông lệnh đặc thù được quan phủ truyền đạt.

Ví dụ như Tết âm lịch năm ngoái, một số tiểu quan như lý chính đã dán bố cáo khắp nơi trong phạm vi quản hạt của mình. Thậm chí, bọn họ còn đi dặn dò từng nhà về những chuyện đặc biệt, để cho người ta báo cáo xem ở đâu có người xa lạ vào ở, xem người đó có mang lại cảm giác âm trầm hay không, đồng thời để ý xem họ có thói quen ngày ngủ đêm đi không.

Rồi ví dụ như có một khoảng thời gian, có thông lệnh rằng nếu nghe được sau lưng có người gọi tên mình vào ban đêm, mặc kệ thanh âm có quen thuộc hay không thì mọi người đều phải bước thật nhanh rời đi, sau đó lập tức báo quan.

Những chuyện như vậy xảy ra không nhiều, khả năng một hai năm nữa cũng không xuất hiện nhưng mỗi lần đều mang đến ấn tượng sâu sắc. Người dân lén lút bàn tán với nhau rằng quan phủ đang điều tra yêu tà.

Mà Đại Tú có Thiên Sư Xử, tuy rằng không chiêu cáo với thiên hạ bên ngoài nhưng về lâu về dài, thiên hạ chẳng có bức tường nào không lọt gió. Về cơ bản, chuyện của Thiên Sư Xử đều được người dân ở Đại Tú bí mật nói cho nhau nghe, tin tức truyền đi cực kỳ mơ hồ.

Vì vậy, lão bán đồ ăn nghe nói có thể có yêu quái đánh nhau, suy nghĩ đầu tiên đây không phải là chuyện hoang đường, mà cảm thấy sợ hãi.

Thấy phản ứng của lão đầu giống với dự tính ban đầu của mình, gã bán hàng rong cười nói.

"Khà khà, lão cũng không cần sợ đâu. Ta nghe người ở Pha Tử sơn bên kia nói, vào một đêm mấy ngày trước, động tĩnh trong núi rất lớn, giống như động đất vậy đó. Lão có chút ấn tượng nào không? Lúc ta ăn cơm cũng cảm thấy mặt đất chấn động một hồi đấy."

"Đúng đúng! Có nhớ, có nhớ, nhưng tới nhanh mà đi cũng nhanh."

"Ừ! Chính là nó. Chỉ trong chớp mắt, ở chỗ sâu trong Pha Tử sơn có thêm mấy ngọn núi khổng lồ! Là dãy núi cao lớn chân chính, còn cao hơn lớn hơn những ngọn núi có sẵn ở trong núi. Trong khoảnh khắc xuất hiện trên bầu trời, sau đó lại nặng nề đáp xuống núi."

"Hả? Có chuyện này sao? Tại sao có thể như vậy?"

Gã bán gà khẽ gật đầu, vô thức nhìn về phía Pha Tử sơn.

"Nghe nói đó là Sơn thần bắt yêu, trực tiếp di dời một ngọn núi tới đây, trấn áp yêu quái kia dưới chân núi!"

"Thật à?"

"Vậy còn có thể giả được sao? Sơn thôn bên kia đều có người nhìn thấy rồi. Ngọn núi kia to lớn như thế, hơn nữa bao quanh dãy núi kia có rất nhiều bụi gai dây leo mọc lên như nấm trong hai ngày qua, ngăn cản mọi người tới gần nữa!"

Tuy rằng người dân trên núi không tận mắt nhìn thấy yêu quái bị trấn áp dưới núi, nhưng một nửa dựa vào kiến thức, một nửa dựa vào tưởng tượng, bọn họ vẫn có thể đoán ra được.

Vị tu hành giả ở Thiên Sư Xử chỉ thả bước thật chậm mà không dừng lại cẩn thận hỏi han. Trên đường đi, gã lần lượt đi ngang qua hai, ba nơi đang cũng bàn luận về vấn đề này.

'Không nghĩ tới lại có thể nghe thấy tin tức trong núi từ người dân trước, cũng không biết tình hình người trông coi ở Pha Tử sơn bây giờ như thế nào rồi?'

Gã tu sĩ có chút sầu lo đi đến Thiên Sư Xử, mong mỏi phía trên có thể phái cao nhân đến đây.

Lúc trước, khi những quân tốt đó trở về báo cáo tình hình, Thiên Sư Xử của Biện Vinh phủ lập tức có phản ứng. Bọn họ không gióng trống khua chiêng làm việc như lúc trước, mà bí mật phái người đi điều tra ở Pha Tử sơn. Đồng thời, họ cũng cầu viện lên Thiên Sư Xử cấp cao hơn. Dựa vào đạo hạnh của mấy người tu hành ở Biện Vinh phủ, căn bản không đủ để đối phó với việc này.

Vào lúc những quân tốt sức cùng lực kiệt chạy trốn về đến Biện Vinh phủ, báo cáo lên Thiên Sư Xử, thời gian tổng cộng chỉ có hai ngày. Đây là nhờ bọn họ trưng dụng được xe ngựa và xe ba gác ven đường. Sau đó, Thiên Sư Xử thương nghị nghiên cứu gần nửa ngày, rồi lập tức phái ra nhân thủ đi tìm hiểu.

Mặc dù đứng ở góc nhìn của Kế Duyên ngày hôm nay, hắn rất kinh ngạc thán phục trước đủ loại thuật pháp thần dị của đám người tu tiên. Nhưng với những thần thông dị thuật mà hắn đã tập mãi thành quen thì một ít tu hành giả vẫn xem đó là những thần thông cao không thể chạm tới.

Ví dụ như, Phi cử chi thuật.

Khinh công cũng được, bay trong sương mù, cưỡi gió hay đạp nước mà đi cũng vậy... Đối với Kế Duyên, đây đều là những "kỹ năng trụ cột của thần tiên". Với những người ở Thiên Sư Xử của Đại Tú, đây lại là thần thông mà chỉ có một vài cao nhân mới làm được.

Thế cho nên, khi người của Thiên Sư Xử ở Biện Vinh phủ đi kiểm tra Pha Tử sơn, bọn họ vẫn phải cưỡi ngựa.

Thực ra, Pha Tử sơn không thể coi là một dãy núi nhỏ, ít nhất là ở Biện Vinh phủ. Nó là dãy núi lớn nhất trong phủ này, có chừng vài chục ngọn núi lớn nhỏ, cũng được xem là nơi rừng sâu núi thẳm.

Bây giờ, mười tên võ giả và ba vị tiên sư mặc pháp bào màu xám đang lặn lội giữa rừng núi. Cả đám bọn họ đều là những người có thân thủ tráng kiện. Tuy đường núi gập ghềnh khó đi nhưng nhờ có khinh công mà họ đều có thể vượt qua.

Rất nhiều tiên sư của Thiên Sư Xử đều là vừa tu pháp vừa luyện võ; ngoại trừ pháp thuật, khinh công cũng phải biết một chút. Hơn nữa, bởi vì có liên quan đến linh khí thấm nhuần trong cơ thể, bọn họ học cũng nhanh hơn người thường.

Nhưng càng đến gần mục tiêu, con đường càng trở nên khó đi hơn, rất giống với lời đồn giữa phố chợ. Quả thực, dây leo gai góc mọc thành bụi, không ngừng phát triển, nhiều khi còn phải nhờ đám võ giả vung đao chém mới mở ra được một con đường để đi.

"Hộc...hộc...hộc... Các vị tiên sư, các ngài nhìn xem đằng trước có phải là ngọn núi kia không?"

Một tên võ giả thở phì phò, dùng bách luyện cương đao chỉ vào tầng mây mù mỏng manh đang bao phủ một ngọn núi to lớn. Cả đội ngũ kể cả tiên sư và những võ giả khác đều kinh ngạc nhìn ngọn núi này.

"Trước kia, Pha Tử sơn không có mấy ngọn núi này à?"

"Bẩm tiên sư, ta từng tới Pha Tử sơn. Trước kia nơi này tuyệt không có những đỉnh núi cao hiểm trở như thế."

"Ừ!"

Hai vị tiên sư trong đó nhìn qua ngọn núi, yên lặng trong chốc lát. Họ lấy một cái mai rùa màu vàng trong túi áo ra, sau đó đặt đồng tiền vào trong đó, rồi bắt đầu lẩm bẩm lắc lư đứng lên. Thật lâu sau, mai rùa nghiêng lệch, mấy miếng đồng tiền đặc biệt lơ lửng trên không trung.

"Sao thế?"

Mấy người còn lại quan tâm hỏi thăm một câu, tiên sư đang bói bằng mai rùa khẽ lắc đầu.

"Không tính được gì cả, chỉ có thể đi xa hơn xem sao! Quãng đường còn lại chúng ta nên cẩn thận chút!"

"Ừ! Đừng nghỉ nữa, lên đường thôi!"

Lê những bước chân khó khăn trong nửa canh giờ, rốt cuộc cả đám người cũng đã đến gần ngọn núi. Lúc trước bọn họ đã hỏi qua người dân nơi đây, nghe nói đường đi trên núi này vốn rất dễ đi lại, nhưng mấy ngày gần đây, ngay cả những người có kinh nghiệm đi đường rừng cũng cảm thấy gặp khó khăn. Cuối cùng, họ cũng đã hiểu cái gì gọi là khó rồi.

"Núi...núi này thật sự bị người ta thi pháp sao?"

"Quả thực là dời non lấp biển mà!"

Đừng nói là mấy võ giả, mấy vị tiên sư cũng cực kỳ chấn động. Lúc nãy còn cách một tầng mây mù, họ còn thấy con đường và ngọn núi này cũng không lớn lắm. Nhưng lúc tới gần mới phát hiện ra, những ngọn núi chung quanh thực sự chỉ có thể xem là núi thấp mà thôi.

Khi nhóm người chậm rãi lên núi, thật ra Sơn thần Thạch Hữu Đạo ở trong núi đã sớm phát hiện ra bọn họ. Nhưng gã biết những người này, chính xác hơn là biết quần áo của ba người tu sĩ. Đó chính là những tiên sư ở Thiên Sư Xử thần bí của Đại Tú.

Hiện tại, Sơn thần vẫn chưa được Đại Tú công nhận nên cũng chưa dám hiện thân. Nhưng mấy người trong đó dù sao cũng là người tu hành, không phải người bình thường, ai biết có biến số gì hay không. Gã đang được thượng tiên nhờ vả, nếu bỏ mặc cho mấy người này đến gần cũng không ổn lắm.

Thạch Hữu Đạo khẽ cắn môi, chuẩn bị hiện thân.

Khi đám người Thiên Sư Xử đi đến một khoảng cách nhất định, ở con đường núi phía trước bỗng nhiên có khói mù bay lên, rõ ràng là Thạch Hữu Đạo trong dáng vẻ của một tinh quái hiện ra trước mắt.

"Yêu quái! Bảo hộ tiên sư!"

"Keeng ~ keeng ~ keeng ~" ...

Một đám võ giả lập tức rút đao, ngay cả mấy vị tiên sư cũng trở nên đề phòng hơn.

"Các vị đừng sợ, các vị đừng sợ! Tại hạ không phải là yêu vật, mà là tinh quái được trời đất sinh ra ở trong núi. Lần này ta hiện thân vì muốn khuyên bảo các vị, phía trước cực kỳ nguy hiểm, kính xin các vị dừng lại!"

Thạch Hữu Đạo vừa hành lễ, vừa cố gắng để bọn họ bình tĩnh lại.

"Tinh quái? Ngươi biết tình huống phía trước như thế nào không?"

Có vị tiên sư hỏi thăm, Thạch Hữu Đạo gật đầu.

"Mấy ngày trước, có hai vị thượng tiên đã đến tận đây và đấu pháp với một tên đại yêu lợi hại. Trong đó, một vị tiên trưởng đã vận pháp, huy chưởng thành núi, trấn áp đại yêu kia ở dưới núi. Ừ, chính là ngọn núi kia."

Thạch Hữu Đạo chỉ vào ngọn núi lớn ở sau lưng, nhìn biểu cảm rung động của mấy người trước mặt, tiếp tục nói.

"Yêu vật dưới núi này cũng cực kỳ cao minh. Nếu để nó trốn thoát, nhất định sẽ dẫn đến sinh linh đồ thán. Hai vị thượng tiên thấy ta là tinh quái trời sinh ở núi này, liền ra lệnh cho ta khuyên giải những người vào núi, chớ quá phận mà đến gần ngọn núi bị phong ấn kia."

Mấy vị tiên sư nhìn bộ dáng tinh quái của Thạch Hữu Đạo, một người trong đó ghé sát vào tai Triệu đại sư dẫn đầu, nhỏ giọng nói.

"Lời nói của tinh quái không thể tin tưởng hoàn toàn được."

"Ừ!"

Vị tiên sư họ Triệu khẽ gật đầu, nói với Thạch Hữu Đạo.

"Đã như vậy thì ngươi dẫn chúng ta qua xem đi. Chúng ta chỉ cần điều tra một chút quanh núi, cũng cần đi lên xem thế nào. Ngươi cứ yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không động đến căn bản của núi này."

Nói thực thì Thạch Hữu Đạo không cho rằng những người này có năng lực phá hỏng phong ấn nơi đây, chỉ sợ Kim Giáp thần tướng nghĩ là gã không thủ hộ được.

"Ách, mấy vị đừng làm khó ta. Thượng tiên ra lệnh cho ta phải dặn những người đến đây trở về, nhưng không dặn ta phải dẫn đường..."

"Đừng nói nhảm nữa. Một tên tinh quái nho nhỏ trông coi núi này như ngươi thì vốn dĩ chỉ biết nói suông mà thôi. Ngươi mà còn nói gì nữa thì ta sẽ bắt ngươi lại, đưa về Thiên Sư Xử đấy! Dẫn đường!"

"Dạ dạ dạ!"

Thạch Hữu Đạo thực sự có chút sợ hãi, chỉ có thể dẫn mấy người này đi về phía trước, nhưng vẫn cố ý không đi ngang qua khe núi kia.

Đến một khoảng cách thích hợp, một vị tiên sư ngẩng đầu nhìn lên dãy núi, nói với võ giả ở sau lưng.

"Lên núi với ta để xem biến hóa của thế núi, đi nào!"

Bọn họ vận khí dùng lực, nhảy lên trước bốn năm trượng, rồi dùng khinh công nhảy lên với ý định trực tiếp đi lên núi.

Cũng trong giờ khắc này, bỗng nhiên có một tiếng gió mãnh liệt vang lên bên tai đám người.

"Ù... Rít rít rít rít..."

Như thể va vào đầu một chiếc xe ngựa, tiếng gió trên không trung đã bị dội ngược lại rồi vòng về. Cùng lúc đó, ngọn núi phía trước chấn động một hồi, sau đó hiện ra kim quang. Một cự nhân mặc áo giáp màu vàng xuất hiện trước mắt mọi người.

Giờ phút này, Kim Giáp lực sĩ thân cao chừng mười trượng. Thân thể như một ngọn núi nhỏ, đứng trước ngọn núi, liếc mắt nhìn người mới đến.

"Tiếp nhận pháp chỉ của Tôn thượng, trông coi núi này, trông coi yêu nghiệt! Người mang linh khí không được tới gần!"

Thanh âm của Kim Giáp cự nhân giống như tiếng chuông cổ bị gõ vang, mang theo tiếng ù ù vang vọng khắp miền sơn dã, chấn động khiến người nghe đau màng nhĩ, khiến hoa cỏ cây cối xung quanh không khỏi run rẩy.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
SN
Susan Nguyễn24 Tháng bảy, 2022 12:25
Hết chuơng 590
SN
Susan Nguyễn16 Tháng bảy, 2022 01:23
Hết chuơng 589
SN
Susan Nguyễn15 Tháng bảy, 2022 13:56
Truyện tiên hiệp nek ban
PLT
phuong lanh truong thi06 Tháng bảy, 2022 03:25
Bn ơi truyên này có ngôn tình k
SN
Susan Nguyễn23 Tháng sáu, 2022 01:38
Hết chuơng 584
SN
Susan Nguyễn21 Tháng sáu, 2022 17:01
Hết chuơng 582
SN
Susan Nguyễn07 Tháng sáu, 2022 05:35
Hết chuong 579
SN
Susan Nguyễn04 Tháng sáu, 2022 22:23
Hết chuong 578
SN
Susan Nguyễn21 Tháng năm, 2022 01:11
Hết chuong 572,hóng ra chuong mới
SN
Susan Nguyễn10 Tháng năm, 2022 11:54
Truyện hay,lâu roi moi doc truyen ve tu tien hay the nay
NAL
Nguyễn An Lạc10 Tháng mười một, 2021 06:07
Chưa có chương mới nữa à
NAL
Nguyễn An Lạc31 Tháng mười, 2021 00:27
Ra chương đê
NAL
Nguyễn An Lạc19 Tháng mười, 2021 15:04
Hôm nay không có chương à ad ơi
NAL
Nguyễn An Lạc19 Tháng mười, 2021 02:04
Nay ra chương hơi trể nha
TV
Tiên Vũ19 Tháng chín, 2021 21:38
Bây giờ truyện toàn ngư long hỗn tạp, tìm đc bộ thuần túy như này là rất khó. Có ai biết bô tiên hiệp thuần túy như này mong chia sẻ cho mk với
TV
Tiên Vũ19 Tháng chín, 2021 21:36
Add ơi, hóng quá
HN
Hùng Nghĩa11 Tháng chín, 2021 15:59
Úp full đi bạn ơi. Tính phí cũng được
PN
Phước Nhất23 Tháng bảy, 2021 07:52
Lại hóng add ra tiếp
PN
Phước Nhất03 Tháng bảy, 2021 15:21
Hóng add ra tiếp. .. chúc add sức khoẻ dồi dào ...
EK
Edward Kenway30 Tháng sáu, 2021 13:31
Truyện hay quá. Mong ad ra đều Truyện này đọc cv ko lột tả cái hay đc
PN
Phước Nhất30 Tháng sáu, 2021 10:44
2 hôm rồi ko thấy add ra truyện nữa ... Hóng quá
PN
Phước Nhất14 Tháng sáu, 2021 21:53
Hay quá add ơi ...mong add ra đều
PN
Phước Nhất13 Tháng sáu, 2021 08:30
Chương 372 trùng chương 370 add ơi ... Truyện rất cuốn hút mong add ra đều
PN
Phước Nhất13 Tháng sáu, 2021 06:12
Chương 372 trùng chương 370 rồi add ơi.... Đang lôi cuốn mong add ra đều
DN
duong nguyen17 Tháng năm, 2021 13:59
Đọc cv k đã, k ai dịch hả ta
BÌNH LUẬN FACEBOOK