Mục lục
Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Kim

“Alo…” Là giọng nói trong trẻo của trẻ con.Điện thoại bật loa ngoài khiến tất cả mọi người trong Quan gia đều nghe thấy giọng của đứa trẻ, chưa nói đứa trẻ này có thân phận đặc biệt gì, nhưng dù sao đây cũng là con cháu Quan gia.

Mọi người đều nở nụ cười.

Quan Hinh hít sâu một hơi hỏi: “Quan Quan sống ở nhà bà nội có tốt không?”

Nam Chi gật đầu, tay cầm điện thoại nhưng ánh mắt lại nhìn về phía các bạn nhỏ, cô đang chơi cùng các bạn thì bị hầu gái tới gọi đi nghe điện thoại.

Nam Chi trả lời: “Tốt.”

Quan Hinh:……Một chữ tốt này khiến Quan Hinh không thể đáp lời, chỉ có thể nói: “Sống tốt là tốt rồi.”

Mọi người trong Quan gia:.....

Bọn họ mang vẻ trách móc mà nhìn Quan Hinh, đứa trẻ này quá xa cách với cô rồi.

“Quan Quan à, ông là ông ngoại của cháu, có muốn tới nhà ông ngoại chơi không, nhà ông ngoại có rất nhiều thứ thú vị, ông dẫn cháu đi câu cá, bắt tôm cua nhỏ.” Cha Quan ân cần nói.

Nam Chi nghe xong vẫn thật bình tĩnh, những thứ này cô đã từng chơi qua rồi, thậm chí cô còn vào trong núi đào trứng chim.

Nam Chi: “Cảm.. cảm…ơn, không đi.”

Sau khi được giáo viên dạy dỗ, bây giờ Nam Chi đã có thể nói được một số từ đơn giản, nhưng vẫn bị nói lắp.

“Em gái, mau tới đây chơi, nhanh lên.” Mấy đồng bọn nhỏ trong biệt thự thúc giục Nam Chi, Nam Chi la lớn: “Tới ngay.”

“Bà ngoại, ông ngoại, tạm biệt, tạm biệt.” Nói xong lập tức cúp điện thoại.

“Tút tút tút…” Âm báo liên hồi trong điện thoại khiến người Quan gia đều rơi vào trầm mặc.

Bọn họ nhìn về phía Quan Hinh, Quan Hinh đang ngồi ở trên sô pha, sốt ruột mà cử động thân thể.

Mẹ Quan không nhịn được mà nói: “Đứa trẻ kia không được gặp mẹ vậy mà lại không hề nhớ chút nào, thường ngày con có đối xử tốt với con bé không vậy?”

“Con đối xử với nó không tốt chỗ nào, không đánh cũng không mắng, khi còn nhỏ con còn bị mẹ đánh, cho nên con nghĩ, con của con nhất định không được giống con.” Quan Hinh liên thanh nói ra.

“Con, con…” Mẹ Quan nghe ra sự oán trách trong giọng nói của Quan Hinh, oán trách người làm mẹ này là bà.

Mẹ Quan thật sự cũng quá khổ sở, mỗi ngày trôi qua đều không dễ dàng, khó trách tính cách mẹ Quan lại có chút nóng nảy, lúc dạy dỗ con cái, quả thật cũng rất thô lỗ.

Nói không nghe lời sẽ bị mắng bị đánh, con cái nhà ai mà không phải trải qua mấy thứ này.

Nhưng con gái lại ghi thù!

Quan Hinh hoàn toàn không cho rằng đó là thất bại trong cách giáo dục của mình, “Đứa trẻ kia đã đi theo mẹ chồng con, mà mẹ cũng biết mẹ chồng luôn không vừa mắt con, khẳng định là bà ta đã nói gì đó với đứa trẻ.”

“Trẻ con ấy mà, ai đối xử tốt với nó thì nó sẽ thân thiết với người đó, con ngày thường còn không biết đối xử tốt với con bé một chút.” Cha Quan thật sự tức giận, quan hệ thông gia này với Lục gia không thể để mất được.

Con trai và con dâu còn đang làm việc, mà việc vẽ tranh của con trai út cũng cần sự giúp đỡ của Lục gia.

Mặc kệ những người đó có phải vì mặt mũi của Lục gia mà mua tranh của con trai hay không, nhưng thật sự vẫn có người nói tranh của con trai vẽ vô cùng đẹp.

Mặc kệ là thật hay giả, vẫn cần phải có Lục gia.

Cha Quan nói với Quan Hinh: “Tỉnh táo lại đi, con cũng không phải là trẻ con nữa đâu, cả ngày chỉ biết cáu kỉnh, đã là một người vợ, một người mẹ rồi đấy.”

Quan Hinh cảm thấy khó chịu khi bị mọi người trong nhà dùng ánh mắt trách cứ mà nhìn mình, trước kia cha mẹ luôn quan tâm đến cô, người nhà cũng đối xử với cô rất tốt.

Lấy cảm xúc của cô làm chuẩn, nhưng lúc này đây, bọn họ đều đã thay đổi.

Trong lòng cô mơ hồ cảm nhận được, ở trong lòng cha mẹ, người thân, cô hoàn toàn không so được với Lục Tấn.

Nghĩ đến đây, Quan Hinh càng thêm tức giận.

Ly hôn, ly hôn, nhất định phải ly hôn!

Thái độ chống đối tiêu cực của Quan Hinh khiến người Quan gia rất sốt ruột.

Nhất định phải khiến con rể tới đón cô, không biết là có bao nhiêu phụ nữ muốn dụ dỗ Lục Tấn đâu.

Mẹ Quan chỉ có thể lén sau lưng con gái gọi điện thoại cho con rể, tất nhiên là không thể nói thẳng kêu hắn tới đón vợ về, mà là quan tâm hỏi han sức khỏe Lục Tấn trước, còn nói ở nhà nấu rất nhiều món hắn thích ăn, muốn hắn tới nếm thử.

Tóm lại là muốn gặp mặt, nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù có tình cảm, cũng sẽ tiêu tan đi hết.

Lục Tấn nhận điện thoại của mẹ vợ, chỉ nói là sẽ đến, nhưng khi nào đến lại không nói.

Mẹ Quan gấp đến độ suýt thì bật khóc.

Có ngày lành lại không biết trân trọng.

Lục Tấn không có đến Quan gia, mà đi đến nhà mẹ hắn.

“Quan Quan.” Lục Tấn nhìn thấy con gái, giang rộng cánh tay chờ con gái nhào vào lòng mình.

Nam Chi đang loay hoanh xếp lâu đài gỗ, nhìn thấy Lục Tấn thì hô lên một tiếng cha, sau đó lại hết sức tập trung xếp các khối gỗ.

Lục Tấn đi đến, cùng con gái xếp các khối gỗ, “Quan Quan, cha chơi với con.”

Nam Chi lắc đầu, “Trân Trân, tên của con.”

Lục Tấn lập tức nhíu mày, “Bà nội đổi tên cho con rồi sao?”

Cái tên Lục Dữ Quan này là cái tên hắn và Quan Hinh cùng nhau chọn, từ khi đứa trẻ còn ở trong bụng mẹ đã đặt cái tên này, đứa trẻ có là trai hay gái cũng đều có thể dùng được.

Bây giờ sửa lại tên, chỉ sợ khi Quan Hinh biết được sẽ lại ầm ĩ.

Cô vừa mẫn cảm vừa mềm yếu.

Nam Chi gật đầu, “Đúng vậy, tên thân mật, Trân Trân.”

Lục Tấn thở phào nhẹ nhõm một hơi, tên thân mật còn được, hắn nhìn con gái, cô có mái tóc hơi xoăn, đặc biệt là phần chân tóc bồng bềnh, thật hợp với khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, lông mi dài, rất giống một con búp bê Tây dương.Đây là đứa con của hắn và Quan Hinh.

Lục Tấn dịu dàng gọi: “Quan Quan.”

Nam Chi: “Trân Trân.”

Lục Tấn:……Tuy vậy Lục Tấn vẫn rất vui mừng, ít nhất thì đứa trẻ cũng có phản ứng, có thể phản bác lại lời hắn nói là tốt rồi.

“Trân Trân, mẹ con có đôi lúc rất ngây thơ, khi xử lý chuyện gì cũng bàng hoàng sợ hãi, nhưng mẹ con rất yêu con.” Lục Tấn nhìn vào mắt con gái mà nói.

Nam Chi nhìn cha, đôi mắt cô trong veo phản chiếu khuôn mặt của Lục Tấn, gật đầu, lại quay lại tiếp tục xếp khối gỗ.

“Trước kia mẹ con sống quá khổ cực, cũng không thích ứng được với vòng giao tiếp này, cho nên vẫn luôn bị coi thường, nhưng mà cô ấy là người tốt, có lẽ sau khi kết hôn với cha, cô ấy đã phải chịu áp lực quá lớn.”

Nam Chi quay đầu lại nhìn cha, “Cha dạy, cha dạy, mẹ.”

Cô cũng cái gì cũng không hiểu, là hệ thống ca ca vẫn luôn dạy cô!

Hệ thống ca ca nói, những chuyện rối rắm trên đời này, trên thực tế lại không hề phức tạp, rất đơn giản.

Không hiểu thì hỏi, khó khăn thì tập.

Nam Chi nghiêm túc nhìn cha, “Cha dạy, mẹ.”

Hệ thống ca ca nói, mọi người ai cũng cần phải tự mình trưởng thành.

Mỗi lần cô học được một thứ, những thứ học được liền trở thành máu thịt giúp cô xây dựng nên một con người mới, cho dù chỉ học thêm một chữ, cũng đều trở thành máu thịt của cô.

Nam Chi cũng không hiểu rõ lắm, cũng chỉ biết trẻ nhỏ cần phải học tập, giống như mỗi ngày bỏ một nhân dân tệ vào heo đất, không ngừng kiên trì, là có thể trở nên rất giàu có.”

Nam Chi đột nhiên nghĩ ra một ý, cô nói với hệ thống: “Ca ca, mỗi lần ta hoàn thành một nhiên vụ, ngươi cho ta một đồng xu nhé.”

Hệ thống: “Được!”

Chỉ cần không đòi gặp cha mẹ với ta là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BT
Bảo Trâm26 Tháng sáu, 2023 01:02
Cố lên nha ad ❤️❤️
Kim Linh
Kim Linh21 Tháng sáu, 2023 11:47
Lạy chúa tôi, bà tác giả ra hơn 1 nghìn chương rồi mà vẫn chưa hết, đường còn dài 1 mình tôi đi. :(((
BT
Bảo Trâm15 Tháng sáu, 2023 22:52
Hóng chương từng ngày
HL
Hạ Lưu16 Tháng năm, 2023 12:03
Truyện hay xễu
Kim Linh
Kim Linh15 Tháng năm, 2023 07:12
Chia buồn cùng cô :(((
PNT
Phan Ngọc Thủy13 Tháng năm, 2023 16:50
༼⁠;⁠´⁠༎ຶ⁠ ⁠۝ ⁠༎ຶ⁠༽. Mizu đây Từ bây giờ tôi chỉ có thể dùng nick này thôi máy tính của tôi hỏng rồi 。⁠:゚⁠(⁠;⁠´⁠∩⁠`⁠;⁠)゚⁠:⁠。
Kim Linh
Kim Linh12 Tháng năm, 2023 00:48
Tôi đã quay trở lại rồi đây.
W
why11 Tháng năm, 2023 03:45
bao giờ cô ra chap mới vậy. Tôi mới đi ngang qua không rõ lắm
W
why11 Tháng năm, 2023 03:45
bao giờ cô ra chap mới vậy. Tôi mới đi ngang qua không rõ lắm
W
why11 Tháng năm, 2023 03:43
khi nào cô ra chap mới
M
mizu29 Tháng tư, 2023 15:23
nghỉ lễ vui vẻ ( T^T )/ ~
Kim Linh
Kim Linh28 Tháng tư, 2023 00:31
t nghỉ lễ đây các cô, qua lễ gặp lại nha, nghỉ lễ vui vẻ ~
Kim Linh
Kim Linh25 Tháng tư, 2023 07:14
Hahahaha, gu tôi đấy :v
M
mizu24 Tháng tư, 2023 15:20
đọc xong chap này tôi đã tin cô rồi :\"))
Kim Linh
Kim Linh22 Tháng tư, 2023 06:44
Body mlem nữa bà ơi :v
M
mizu20 Tháng tư, 2023 17:41
sau bao nhiêu chap và kinh nghiệm đọc truyện, tôi đã chẩn đoán: \" Khang Dương có vẻ rất đẹp zai :))) \"
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô18 Tháng tư, 2023 12:07
Về sau chắc còn cua gắt, cua khét lẹt nữa.
Kim Linh
Kim Linh18 Tháng tư, 2023 10:24
Dịch cái thế giới này cũng hại não lắm cô :v
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô17 Tháng tư, 2023 15:06
Cua nhanh quá Quên ko đội mũ rồi
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô11 Tháng tư, 2023 05:00
Bánh cuốn
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô07 Tháng tư, 2023 04:06
A có chương mới
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô30 Tháng ba, 2023 09:00
Hóng truyện như hóng mẹ đi chợ về (●´ω`●)
M
mizu29 Tháng ba, 2023 16:18
tui cũng nhận ra giọng bn luôn á nhưng lúc đó chưa chắc : )
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô29 Tháng ba, 2023 15:34
Kkkk hoá ra là thế.
Kim Linh
Kim Linh28 Tháng ba, 2023 09:25
Đọc bình luận là biết á cô, mỗi người có một cách nói chuyện đặc trưng, kkk
BÌNH LUẬN FACEBOOK