• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Vi Vi nhìn Phó Ngạn Đình đang tập trung lái xe, không biết nên nói gì.

Cô vì quá hiếu thắng với Cao Nhiễm nên đã lôi kéo anh vào chuyện này. Kiều Vi Vi biết rõ anh không hề thích trở về Phó gia, làm anh khó chịu cũng là lỗi của cô. Vậy nên, lúc này Kiều Vi Vi cũng chẳng biết mở lời thế nào.

Chuyện xe của cô bị ai đó cắt phanh, theo như những gì cô điều tra lẫn những gì vừa xảy ra, Kiều Vi Vi có thể khẳng định, Phó Đình Thiên vẫn chưa động đến cô.

Thế thì là ai?

Kiều Vi Vi dựa vào xe, tay nâng cằm suy nghĩ. Phó Ngạn Đình liếc qua cô, ánh mắt như có gì đó muốn nói.

Thực ra, anh không hề khó chịu khi đến Phó gia như cô vẫn nghĩ. Chỉ là căn nhà mà mẹ Phó Ngạn Đình đã từng sống đó bây giờ lại thuộc về một người phụ nữ khác, dù là ai cũng sẽ có cảm giác không mấy vui vẻ mà thôi.

Thế nhưng, khi Kiều Vi Vi tuyên bố với mọi người về đám cưới của anh và cô, thật sự khiến trái tim Phó Ngạn Đình ấm áp kì lạ. Chỉ hơn nửa năm trước, cả hai người đều chưa bao giờ gặp nhau quá ba lần trong một năm, thế mà bây giờ lại có thể kết hôn với nhau.

Phó Ngạn Đình yêu Kiều Vi Vi, kiếp trước cô không biết, kiếp này cũng không. Ngay tại lúc này, cô vẫn nghĩ làm thế nào có thể giúp đỡ anh hết sức có thể, vẫn không hề biết tình cảm anh dành cho mình.

Phó tổng đây sẽ phải theo đuổi Kiều đại tiểu thư ngây ngô này một thời gian.

"Thế, em đã thông báo về đám cưới của chúng ta cho ông nội chưa?"

Dù sao cũng đã đăng kí kết hôn, chỉ thiếu mỗi đám cưới mà thôi, Phó Ngạn Đình vẫn theo thói quen khi nhỏ gọi Kiều lão gia như thế.

Anh hơi căng thẳng, không biết ông nghĩ gì về mình.

Kiều Vi Vi nghĩ tới gương mặt niềm nở của ông nội mình vào hôm trước, cảm thấy việc kết hôn với Phó Ngạn Đình là chuyện tốt, cho dù sau li hôn vẫn sẽ có lí do để không kết hôn lần sau.

Cô mỉm cười, nhắm mắt dựa vào ghế phụ lái, đáp.

"Nội em rất thích anh!"

Bởi ông nội Kiều Vi Vi cũng đã nhắm đến Phó Ngạn Đình ngay từ đầu, vì ông rất thích những người tài giỏi lại còn khiêm tốn như anh. Kiếp trước, Kiều lão gia cũng đã nhiều lần bảo cô suy nghĩ lại về cuộc hôn nhân với Phó Đình Thiên mà nên cân nhắc đến Phó Ngạn Đình.

Cô cứ nghĩ ông nội thiên vị anh, hóa ra ông nhìn người không hề sai.

Phó Ngạn Đình là truyền kì giới kinh doanh, vô số người muốn anh làm con rể hoặc đầu quân cho công ty họ, vì anh là thiên tài thật sự trong lĩnh vực này. Cô chẳng hiểu sao anh lại tự ti về bản thân mình mà phải thấp thỏm hỏi cô như thế.

Kiều Vi Vi không muốn lợi dụng anh về Kiều gia hay gì cả. Điều duy nhất cô quan tâm là phải bảo vệ anh khỏi người phụ nữ vốn là vợ Phó Ngạn Đình ở kiếp trước kia, bớt một vài mầm họa cũng là điều nên làm.

"Chúng ta đến công ty tôi một chút nhé! Tôi muốn đưa em đến nơi này!"

Nghe anh nhẹ nhàng nói, Kiều Vi Vi gật đầu. Dù sao buổi chiều cô cũng không có kế hoạch gì, Phó Ngạn Đình muốn đi đâu cô sẽ theo anh đi đó.

Chiếc Porsche màu trắng dừng ở bãi đỗ xe dưới hầm.

Kiều Vi Vi muốn tự mình mở cửa đi ra, nhưng anh đã nhanh chóng mở cửa ở ghế phụ lái cho cô, chậm rãi đưa tay hướng về phía Kiều Vi Vi.

Cô ngây ngốc nhìn, ngay lập tức liền hiểu ra, nhoẻn miệng vươn tay tới, đặt lên lòng bàn tay Phó Ngạn Đình.

Kể từ lúc này Kiều Vi Vi đã là vợ anh, những chuyện này cô cũng sẽ phải tập làm quen dần.

Hai người thong dong bấm thang máy lên tầng 10, cũng là phòng làm việc của Phó Ngạn Đình.

"Tôi muốn gặp Phó tổng! Mau gọi anh ấy đi!"

"Tiểu thư, thật xin lỗi! Phải có hẹn trước..."

"Thư kí như cậu thì câm mồm! Mau gọi Ngạn Đình ra đây!"

Thang máy vừa mở ra, cả Phó Ngạn Đình lẫn Kiều Vi Vi đều bị tiếng cãi vả ở chỗ làm việc của thư kí thu hút.

Tiếng cô gái này khá chói tai, trái với thư kí Trần đang ôn hòa khuyên nhủ, cô ta cứ chanh chua hét lên, đòi gặp Phó Ngạn Đình cho bằng được.

Vừa nghe thấy giọng nói đó, Kiều Vi Vi liền có cảm giác không lành. Mà anh nghe tiếng nói kia, hai đầu mày nhíu lại, vẻ không hài lòng đều hiện lên rõ ràng.

Cô nàng đập bàn, kéo cổ áo cả thư kí Trần. Mái tóc ngắn ngang vai duỗi thẳng, góc nghiêng sắc sảo xinh đẹp, gương mặt người phụ nữ kia đập vào mắt, cô sao có thể nhìn nhầm.

Chu Lam! Chính là người mà Kiều Vi Vi không muốn để Phó Ngạn Đình chạm mặt nhất.

"Phó tổng!"

Chu Lam thấy anh, lập tức buông Trần Kỳ ra, dáng vẻ hung dữ khi nãy cũng biến đâu mất, hớn hở chạy đến muốn khoác tay Phó Ngạn Đình.

Sau hai lần trước gặp mặt không thành công, lần này cuối cùng cô ta cũng có thể gặp được anh rồi!

Chỉ là tay cô ta vừa mới chạm vào cổ tay áo anh, không để Phó Ngạn Đình hành động, Kiều Vi Vi đã đưa tay đến, hất tay Chu Lam ra.

"Đừng có chạm vào!"

Dáng vẻ lạnh lùng đến phát sợ.

Cô chắn trước Phó Ngạn Đình, đem anh ở phía sau mình mà bảo vệ. Chu Lam không hiểu sao Kiều Vi Vi dám hất mình ra, còn nhầm tưởng cô là thư kí bên cạnh Phó Ngạn Đình, cộc cằn nói.

"Thư kí thì yên phận đi! Biết tôi là ai không hả?"

Làm sao Kiều Vi Vi không biết được?

Người vợ cũ ở kiếp trước của Phó Ngạn Đình, còn câu kết với Phó Đình Thiên để hãm hại anh, đại tiểu thư họ Chu, Chu Lam.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK