Mục lục
ÔNG XÃ CẦM THÚ KHÔNG ĐÁNG TIN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người si nói mộng



Tống Hưng Quốc khẩn trương thiếu chút nữa rơi đũa, "An Cửu con..."



"Dạ dày không thoải mái thôi." An Cửu hờ hững trả lời.



Tống Hưng Quốc thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không yên tâm, "An Cửu, đừng hờn giận với ba nữa, hai người đàn ông đó không có ai là kẻ lương thiện cả."



Phương Như nói tiếp, "Đúng thế! Có lẽ con không biết, Phó Thần Thương kia thật ra đã kết hôn rồi."



Quả nhiên Tống An Cửu đang giữ cảm xúc không dao động lớn liền đổi sắc.



Phương Như thấy thế tưởng lời mình nói có hiệu nghiệm, vì thế không ngừng cố gắng, "Con gái phải giữ tự trọng, trước kia nhất định con bị tướng mạo của cậu ta lừa, bây giờ biết rồi thì không thể qua lại với cậu ta nữa. Phó Hoa Sênh kia là dân chơi có tiếng ở thành phố A, càng không chấp nhận được, cậu ta không thể nào thật lòng với con. Con gái có bao nhiêu năm tuổi trẻ? Tiêu tốn tuổi xuân trên người những kẻ này thật không đáng giá."



Tống Hưng Quốc thành khẩn thấm thía vỗ tay cô, "An Cửu, ba lưu ý đối tượng cho con rồi, đối phương tuấn tú lịch sự gia thế lại tốt, hôm nào đó dẫn con đi gặp, nhất định con sẽ thích. Đúng rồi, cậu ấy hình như học cùng trường con, tên là Tiết Hạo, nói không chừng con cũng biết."



Khóe miệng Tống An Cửu hơi nhướng lên, khuôn mặt thất vọng, nhưng hơn nửa là như trút được gánh nặng.



Rốt cục, rốt cục vẫn phải nói ra chân tướng sao?



Cô nhịn đến bây giờ, nhẫn nại đến mức muốn ói, kết quả đợi được... Thật đúng là làm cô hết sức an tâm.



Như vậy mới đúng, như vậy mới là người ba mà Tống An Cửu biết.



Cô vẫn cảm thấy mình tồi tệ, cho nên mới bị vứt bỏ vô tình.



Mà bây giờ, Tống Hưng Quốc rốt cục vắt óc suy tính nghiền ép cô tới tận giá trị cuối cùng - liên hôn.



Trông thấy điệu cười của con gái, Tống Hưng Quốc tưởng cô cảm động, tiếp tục nói ra điều kiện tự cho là hấp dẫn, "Ba biết con không thích đi học, không thích thì sau này nghỉ, ngày mai ba giúp con làm thủ tục nghỉ học, mấy ngày nữa mời giáo viên đến dạy lễ nghi cho con."



Nghe nói Phó Thần Thương mới kết hôn không lâu, không biết là thiên kim nhà ai, nhưng thân phận tuyệt đối sẽ không thấp, còn về Phó Hoa Sênh, ông ta tuyệt đối không tin An Cửu chịu được cậu ta. Tống Hưng Quốc rất rõ gia thế nhà họ Phó thế nào, cho dù mình ngửa đứt cổ cũng không với nổi, làm không tốt đến cuối cùng không trèo nổi nhà danh gia còn bị người ta nhạo báng.



Cho nên, ở tiệc rượu mấy ngày trước, khi Tiết Chấn Sở thời gian qua lạnh nhạt với ông ta chủ động bắt chuyện, cũng không rõ ràng nhắc tới An Cửu với ý kết thân, ông ta lập tức quyết định đây là hôn sự tốt nhất. Ông ta và công ty của Tiết Chấn Sở luôn cạnh tranh quyết liệt, nếu có thể có mối quan hệ này, hóa thù thành bạn hai bên cùng có lợi, liên hợp của hai kẻ mạnh tuyệt đối là trăm lợi không có hại.



Bên đây, Tống Hưng Quốc đang nghĩ tới tương lai sau này, đối diện, Tống An Cửu nhìn ông ta, gằn từng chữ, "Tống Hưng Quốc, ông đúng là người si nói mộng!"



"Con..." Tống Hưng Quốc trợn to mắt, không ngờ Tống An Cửu lại đột nhiên giở giọng.



Trong con ngươi Phương Như thoáng qua tia tức giận, nhưng vẫn giữ giọng dịu dàng khuyên nhủ, "An Cửu, con làm sao vậy? Ba con đều vì tốt cho con!"



"Bà im miệng cho tôi, ở đây không có phần cho bà nói." Tống An Cửu không nhìn bà ta lấy một cái, giương mắt nhìn chằm chằm Tống Hưng Quốc.



Phương Như luôn mang vẻ kiêu ngạo ác liệt sợ tới mức im lặng, cuối cùng không dám tiếp tục nhiều chuyện. Tống An Cửu không dễ đối phó, bà ta đã sớm biết.



"An Cửu, sao con không hiểu chứ, ba chỉ mong con được sống tốt thôi." Tống Hưng Quốc vẫn cố gắng khuyên giải như trước.



"Ha! Tống Hưng Quốc, con mẹ nó sao ông đạo đức giả thế! Ông cứ nói thẳng với tôi này, tôi "ở nhà chỉ lãng phí lương thực, ở ngoài cũng chỉ làm ông mất thể diện, tác dụng duy nhất chỉ có liên hôn, đừng có không biết xấu hổ" tôi còn có thể tin ông là đàn ông. Lúc không có chuyện gì thì chỉ mong tôi chết bên ngoài, khi có việc liền nhớ ra ông còn có đứa con gái hả? Lúc tôi bị người ta bắt nạt ở trường thì sao ông không nhớ? Khi tôi sốt cao 40 độ sao ông không nhớ?"



Tùy tiện gả cô cho người nào đó, chẳng những có được trợ lực lớn mà còn có thể giải quyết được một phiền toái lớn, cũng thành toàn thanh danh của ông ta, không hổ là Tống Hưng Quốc, đúng là tính toán chặt chẽ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK