Mục lục
Quyền Trượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần quan có chút khiết phích không hề áy náy mà chiếm dụng bồn tắm lớn trong phòng, nhàn nhã thoải mái ngâm mình vào nước nóng, phải biết rằng từ sau khi bị bọn người Azul ép rời khỏi trấn Jed, y vẫn chưa từng hưởng thụ một lần chân chính tắm rửa, cho dù mỗi ngày thần quan đều nhờ vả Avra và Lily giúp mình thi triển một lần pháp thuật làm sạch, thế nhưng so với cảm giác làn da được chân chính chạm vào nước nóng thì quả là không thể nào so sánh.

Trấn Tome tuy rằng có chút hỗn loạn dơ bẩn, thế nhưng tiện nghi của lữ điếm lại bố trí rất đầy đủ, trong bồn thắm thậm chí còn bày ra tinh dầu thượng đẳng chuyên dùng để tắm rửa, loại dịch thể lục sắc xinh đẹp này thực sự có thể khiến cho mỗi lỗ chân lông trên cơ thể người dùng được giản ra thả lỏng.

Đợi đến khi Yannick đem lọn tóc cuối cùng hong khô, vấn tóc lại gọn gàng, mặc quần áo tử tế, lại phủ thêm áo choàng đi đến đại sảnh của lữ điếm mới phát hiện tràng diện tựa hồ có điểm hỗn loạn.

À không! Việc này há chỉ là có điểm hỗn loạn!

Trong đại sảnh lữ điếm hiện tại rõ ràng chia làm hai nhóm người.

Một nhóm là đội ngũ dong binh do bảy tám kiếm sỹ và hai pháp sư hợp thành, trong đó một kiếm sỹ đang nắm lấy Azul, người sau nhìn qua có vẻ đã bị ếm thuật cấm ngôn và định thân, không thể phát ra tiếng nói cũng không thể cử động.

Mà một nhóm còn lại chính là ba người Avra, Lily, D’Antonio, ồ, còn tính luôn cả một tinh linh bảo bảo không rõ xuất thân nữa.

Nhìn thế nào cũng cảm thấy phần thắng không quá lớn.

Xung quanh là một đám người hào hứng xem náo nhiệt, tiếng huýt sáo của bọn họ khiến ông chủ lữ điếm lập tức thuần thục mở bàn cá cược kết quả thắng bại của cuộc tranh chấp.

Đương nhiên, số người cược nhóm Avra sẽ thắng lác đác không có mấy.

Yannick nhìn lướt qua, phát hiện Chris không có mặt ở đây, cũng không biết đã đi nơi nào.

Avra đang tranh luận cùng đối phương: “Xin giao pháp sư kia lại cho chúng tôi!”

Bé con tinh linh được Lily ôm vào lòng chơi đùa với ngón tay, ngơ ngác nhìn tràng diện giằng co trước mặt, ánh mắt của bé đã hoàn toàn mở ra, đồng tử cũng giống như màu tóc của bé vậy, xanh biếc như chồi non mùa xuân.

Một kiếm sỹ lên tiếng cười nhạo: “Là do chính hắn xông lên kiếm chuyện. Thành thật mà nói, ta chưa từng thấy qua kẻ nào ngu xuẩn như vậy, thực lực đã không đủ còn dám can đảm khiêu khích một pháp sư trung giai. Hắn không phải đã nghĩ rằng, chỉ cần bản thân huơ huơ pháp trượng là có thể khiến tất cả bọn ta đều ngã sấp xuống chứ?”

Gương mặt Azul phồng lên đỏ bừng, thế nhưng không thể lên tiếng, vì vậy sắc mặt lại càng thêm vặn vẹo méo mó.

D’Antonio giận đến tái nhợt: “Là các ngươi trước hết có hành vi không lễ phép với thành viên nữ của chúng ta. Giả thiết thái độ của Azul lúc nãy cho dù thật sự có chút lỗ mãng, ta đã thay mặt hắn xin lỗi các người, như vậy các người cũng nên tạ lỗi với thành viên nữ của bọn ta mới đúng!”

Bé cưng tinh linh cũng thổi một bong bóng tỏ vẻ tán đồng: “Ba!”

Đối phương lại giống như vừa nghe được một chuyện cười vô cùng hài hước gì đó, phì lên mấy tiếng: “Không lễ phép? Chúng ta chính là đang ca ngợi các nàng mà! Thế nào, hai vị nữ sỹ, các người hiện tại cũng nên biết bên nào mạnh hơn rồi chứ? So với đi cùng hai tên pháp sư sơ cấp, ngu xuẩn, không có tiền đồ này không bằng gia nhập với bọn ta. Bọn ta có hai vị pháp sư và ba vị kiếm sỹ đều đã đến trung giai, khẳng định có thể bảo hộ hai nữ sỹ nhu nhược. À đúng rồi, còn có tinh linh trong ngực các người!”

Lời nói của gã làm mọi người cười vang.

Người yêu bị kinh bạc là việc không có người nam nhân nào có thể thờ ơ, thế nhưng D’Antonio lại chỉ có thể nén xuống lửa giận, bởi vì anh biết bằng lực lượng của ba người bọn họ căn bản không phải đối thủ của nhóm người kia. Hỏng bét nhất là, lúc bọn họ cần Chris nhất thì người kia lại không có mặt.

“A! A!” Tiểu tinh linh bỗng nhiên kêu lên, vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay ôm ấp của Lily, dùng sức hướng về một phía, làm ra tư thế muốn ôm.

Mọi người hướng về phía tiểu tinh linh vươn tới mà nhìn, lúc này mới phát hiện Yannick đang đứng trên thang lầu.

“Yannick, Chris đâu?!” D’Antonio kêu lên.

Yannick nhúng vai: “Anh ta không có nghĩa vụ thông báo hành tung cho tôi biết.”

Náo nhiệt đã xem xong, y vốn muốn lặng lẽ xoay người về phòng, nào ngờ lại bị tiểu tinh linh phá hủy dự định. Y cũng không phải là muốn thấy chết không cứu, thế nhưng ngươi cũng không cần trông cậy vào một thần quan chỉ biết sơ cấp trị liệu thuật xông lên tuyến đầu vật lộn chứ? Hơn nữa, đối phương cũng chỉ chiếm tiện nghi trên đầu môi, nếu không phải Azul bỗng dưng nóng đầu xông lên cũng không đẩy diễn biến đến hết sức căng thẳng như hiện tại.

Ở thế giới kẻ mạnh làm vua này, người nhỏ yếu phải có phương thức sinh tồn của kẻ nhỏ yếu, nếu đã biết thực lực không bằng người lại còn lỗ mãng đòi hỏi tôn nghiêm cùng thể diện, cuối cùng chỉ có thể cái gì cũng không chiếm được..

“A a!” Tiểu tinh linh kiên nhẫn nhào về phía Yannick, nhìn cái tư thế kia, nếu không được ôm một cái tuyệt đối sẽ khóc lớn.

“…” Yannick nhận mệnh bước xuống thang lầu, tiếp nhận tiểu tinh linh từ tay Lily, sau đó mỉm cười với bọn họ. “Các người cứ tiếp tục trò chuyện, không cần để ý đến tôi.”

Nói xong liền xoay người dứt khoát lên lầu.

Lily, Avra, D’Antonio: “…”

‘Ta đã nói đám bại hoại của Giáo đình tuyệt đối không đáng tin tưởng!’ Azul liều mạng trợn trắng tròng mắt.

Sự hò hét trong nội tâm của hắn tựa hồ bị người nghe thấy được, một đạo kình phong đột nhiên đánh thẳng về phía ót của Yannick. Yannick giống như chợt cảm giác được, nhạy bén nghiêng người, khó khăn lắm mới tránh khỏi kết cục gương mặt bị tổn thương, thế nhưng khăn trùm đầu lại bị sức gió quét rơi xuống đất.

Sau đó, trong lữ điếm lập tức xuất hiện một khắc an tĩnh. Lực sát thương từ gương mặt xinh đẹp của thần quan là không cần phải nghi ngờ.

Lúc này, mọi người chỉ cảm thấy trong lữ điếm mờ tối giống như xuất hiện một ánh trăng tỏa ra vầng sáng dịu dàng, khiến mọi người trước mắt sáng ngời.

Mái tóc dài màu bạc còn có hơn phân nửa bị giấu trong áo choàng, khiến cho người ta không nhịn được xúc động muốn xõa mái tóc nọ ra, nhìn cho rõ mỹ cảnh của dòng thác ánh trăng buông xuống nhân gian.

Kiếm sỹ phía đối phương nổi lên một tiếng huýt sáo, “Hóa ra nơi này còn có một đại mỹ nhân!”

Trong trấn Tome không có quá nhiều nữ giới, mỹ nữ lại càng ít, Lily và Avra đã có thể tính là đối tượng nổi bật, vì vậy nên mới bị đám người kia dùng ngôn nữ khinh bạc mà đùa giỡn. Thế nhưng sự hấp dẫn của thần quan nào phải chỉ ở gương mặt tuyệt mỹ, mà còn là khí chất thánh khiết và cảm giác cấm dục vượt qua diện mạo, loại khí chất này rất dễ khiến người khác nổi lên tâm tư chinh phục.

Gã kiếm sỹ kia vừa nói vừa nhấc chân tiến tới, trường kiếm trong tay đã hướng về phía thần quan, dùng phần mũi bén nhọn nâng cằm Yannick lên.

Cùng lúc đó, một thanh âm thâm trầm vang lên: “Ngươi là thần quan thuộc Giáo đình?!”

Kẻ mở miệng là một pháp sư, gã đang gắt gao nhìn thẳng vào vạt áo bào thần quan vốn đã bị Yannick che lấp dưới lớp áo choàng, thế nhưng lại do cử động né tránh nguy hiểm vừa rồi mà lộ ra một góc.

Pháp sư và thần quan vốn là hai trường phái đối lập cố hữu, các pháp sư khác trong lữ điếm vừa nghe được lập tức dùng ánh mắt đề phòng tràn ngập địch ý nhìn về phía Yannick, bàn tay nắm chặt pháp trượng, phảng phất tùy thời đều có thể tung ra loại pháp thuật công kích ác độc nhất.

Lúc này đã không còn người quan tâm gương mặt mỹ lệ của thần quan, mà đám pháp sư cùng kiếm sỹ của dong binh đoàn đối lập cũng đã rút vũ khí nhắm thẳng vào Yannick.

Bầu không khí trong lữ điếm thoáng cái càng thêm căng thẳng.

Lily tiến lên một bước che chở thần quan đang ôm tiểu tinh linh.

“Tôi có thể dùng danh dự để thề, Yannick và những thần quan khác của Giáo đình hoàn toàn không giống nhau. Bàn tay của y cũng chưa từng nhuốm máu tươi của pháp sư.”

“Ai biết được! Đám tạp chủng của Giáo đình luôn mưu kế đa đoạn, có thể một giây kế tiếp y lập tức sẽ giết sạch mọi người có mặt tại nơi này!” Gã pháp sư vừa lên tiếng lúc nãy lập tức phát ra tiếng cười khùng khục, “Con ả này tuyệt đối là phản đồ của pháp sư, dám công nhiên che chở một thần quan, chẳng lẽ ngươi đã thích y?”

Một kiếm sỹ lại ngả ngớn trêu đùa: “Pierre, mày có thể đem con ả này và tình nhân của nó cùng nhau đưa đến Ma pháp công hội. Câu chuyện tình yêu giữa nữ pháp sư phản bội trận doanh và thần quan của Giáo đình, nghe vào cũng đủ đã động nhân tâm rồi!”

D’Antonio nổi giận: “Câm miệng, bọn họ điều không phải loại quan hệ đó!”

Avra cũng nỗ lực bác bỏ địch ý của mọi người: “Anh ta chỉ là một thần quan cấp thấp, đối với các người không tạo thành một chút uy hiếp nào!”

Yannick ngay từ đầu đã hiểu được thân phận của mình có chút mẫn cảm, căn bản không có ý định lộ diện trước mặt mọi người, thế nhưng thực thế thường không như mong muống, hành động của Lily không những không khiến mọi người an lòng, trái lại càng khiến đám pháp sư kia càng thêm chú ý tới y.

“Thần quan cấp thấp? Một thần quan cấp thấp lại có thể mang quyền giới[1] của Giáo chủ?” Trong đội ngũ của đối phương có một pháp sư mắt sắc chú ý đến ngón trỏ tay trái được thần quan giấu dưới ống tay áo, kẻ này hiển nhiên đối với sự phân quyền của Giáo đình có hiểu biết sơ lược.

Vừa nghe đến hai chữ Giáo chủ, ánh mắt của phần lớn pháp sư ở đây đều tỏa sáng.

Một thần quan phổ thông có thể không khiến bọn họ nổi lên hứng thú quá lớn, thế nhưng một Giáo chủ lại không giống. Đây chính là thần chức tối cao đóng giữ tại mỗi quốc gia, nếu có thể đem một người như vậy giải đến Ma pháp công hội, bọn họ tuyệt đối sẽ đạt được tài phú và danh vọng cực lớn.

Vừa nghe được lời nói của Đoạn Lĩnh, đám người Lily cũng vô cùng kinh ngạc. Lily không nhịn được quay đầu lại: “Anh cư nhiên là Giáo chủ?! “

“Mọi người đang nói đến chiếc nhẫn này sao?” Thần quan giơ giơ chiếc nhẫn trên ngón tay mình, lộ ra nụ cười thống khổ.”Không, đây chỉ là một hiểu lầm mỹ lệ, tôi có thể giải thích.”

Pháp sư kia lại phát ra tiếng cười âm hiểm: “Không cần giải thích! Chỉ cần có chiếc nhẫn này ở đây, đợi đến khi xác của ngươi bị treo trên đài hành hình trước cửa thành Đế quốc Garde, toàn bộ đại lục Olin đều sẽ biết được anh hùng bắt được Giáo chủ là chúng ta!”

Câu nói này của gã khiến ánh mắt của toàn bộ pháp sư hướng về phía Yannick càng thêm nóng rực.

Xung đột giữa Giáo đình và pháp sư đã bắt đầu từ rất lâu, hai bên đều có tử thương nhất định, thế nhưng phía Giáo đình phần lớn đều chỉ thiệt hại thần quan phổ thông ở trung hạ tầng, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện tình huống Giáo chủ bị bắt giữ hoặc giết chết.

Mặc kệ Yannick có phải chỉ có pháp lực của thần quan cấp thấp hay không, chỉ cần trên tay y đeo quyền giới của Giáo chủ liền đại biểu y có thân phận Giáo chủ. Đối với đám pháp sư thống hận Giáo đình và sự ảnh hưởng của giải thưởng cực lớn của Ma pháp công hội, đây tuyệt đối là một mê hoặc không thể kháng cự.

Hai gã pháp sư lập tức chỉ thẳng pháp trượng về phía Yannick, các kiếm sỹ phần lớn lại không có hành động gì. Bọn họ tuy rằng kết bạn đồng hành với các pháp sư, thế nhưng lại không phải là quan hệ phụ thuộc trên dưới, không cần vì đối phương bán mạng. Huống chi mâu thuẫn giữa pháp sư và Giáo đình đối với kiếm sỹ không có bao nhiêu quan hệ, bọn họ càng thích vui vẻ đưgns xem náo nhiệt.

Chỉ là một kiếm sỹ bỗng nhiên mở miệng: “Nếu như trên tay y thật sự đeo Giáo chủ quyền gới, việc y chết ở đây sẽ gây nên phiền toái rất lớn. Pierre, chúng ta không muốn bị cuốn vào ân oán giữa pháp sư và Giáo đình, vì vậy các người không được hạ thủ ở đây, hãy đưa y đến một nơi đủ xa, chỉ cần khiến chúng ta không nhìn thấy là được.”

Gã pháp sư tên Pierre kia âm trầm nói: “Các người định bỏ lại bọn ta sao? Ngay khi bọn ta đã một đường hộ tống các người đến đây?”

Kiếm sỹ hừ một tiếng cười lạnh: “Đừng nói giống như chỉ có các người bảo hộ họn ta vậy, chúng ta chẳng qua chỉ là hợp tác theo nhu cầu!”

Lúc này gã pháp sư còn lại cũng lên tiếng: “Được rồi mọi người, chúng ta mới là một đội, đừng để kẻ khác nhìn thấy chúng ta mâu thuẫn với nhau! Tên thần quan này, cho dùng không phải do chúng ta giết thì những pháp sư khác cũng sẽ hạ thủ!” Gã đảo mắt nhìn đám pháp sư cũng đang ghim chặt ánh mắt vào thần quan, nói tiếp “Cùng lắm thì sau khi chúng ta nhận được tiền thưởng của Ma pháp công hội sẽ chia một nửa cho các ngươi!”

Đám người Lily và Avra đã ngơ ngác nhìn đám đông, không biết nên phản ứng thế nào, bên kia chỉ nói vài câu nhẹ nhàng đã quyết định xong vận mệnh của Yannick. Nếu như là mấy ngày trước, bọn họ có lẽ cũng sẽ rất thích ý nhìn thấy diễn biến như vậy, thế nhưng suốt trên đường đi Yannick đã vô số lần hao hết pháp lực giúp bọn họ chữa thương, bọn họ đã sớm xem Yannick như đồng bạn, ngoại trừ Azul những người khác đều không còn ý định muốn giao nộp y cho Ma pháp công hội.

Thế nhưng hiện tại, thực lực bọn họ quá thấp, căn bản không có khả năng phản kháng quyết định của đám đông. Cho dù đám kiếm sỹ quay mặt làm ngơ, chỉ tính riêng hai gã pháp sư trung giai kia cũng không phải là loại người đám Lily có thể đối phó.

Mà làm đương sự, Yannick thật ra vô cùng lãnh tĩnh… Bởi vì y đã hoàn toàn chết lặng và thờ ơ.

Bị đuổi giết, đào vong ngàn dặm, bị pháp sư bắt được, trở thành tù binh, thật vất vả mới cải thiện xong quan hệ lại phải rơi vào tay một nhóm người khác.

Còn có thể càng thêm không may mắn chút nữa sao, thân?

Phía bên kia, hai gã pháp sư và bảy tên kiếm sỹ đã đem những lợi ích có khả năng đạt được sau khi giết Yannick phân phối xong xuôi, pháp sư tên Pierre đột nhiên xoay người ném một định thân thuật lên Yannick, sau đó lộ ra nụ cười cổ quái.

Lily nắm chặt pháp trượng trong tay chuẩn bị xuất thủ, Avra vội vã ngăn hành động của nàng, nói với Pierre: “Một thần quan còn sống so với người chết sẽ có giá trị hơn nhiều lắm. Cho dù các người muốn giết y cũng nên trước hết đưa y đến Ma pháp công hội tiếp thu thẩm lý và phán quyết đã!”

Pierre liếm môi một cái: “Người đẹp nói không sai, bất quá chúng ta không thể bảo đảm suốt hành trình không xuất hiện bất cứ tình huống ngoài ý muốn nào. Vì vậy, để cho an toàn…”

Lời còn chưa dứt, một đạo phong nhận bất chợt từ pháp trượng của gã bay ra, dùng tốc độ cực nhanh chém về phía Yannick.

Mọi người thậm chí còn không thấy rõ được quỹ tích của nó!

Dựa vào tốc độ và lực đạo của pháp thuật nọ, cái đầu của Yannick tuyệt đối sẽ bị chém rớt xuống!

Lily và Avra không nhịn được mà thét to.

Thân thể căn bản không cử động được, điều duy nhất Yannick có thể làm chính là nhắm mắt chờ chết.

Trong sát na đó, ý niệm duy nhất lóe lên trong đầu y chính là: Vị đạo sư thoạt nhìn rất lợi hại của y rốt cuộc đã lắc lư đến chốn nào, chẳng lẽ đột nhiên nhớ ra pháp sư cùng thần quan chính là thề bất lưỡng lập, vì vậy liền quyết định khoanh tay ngồi nhìn sao!

Có lẽ thượng đế rột cục cũng nghe được tiếng nói trong lòng y, vì vậy phong nhận bén nhọn vừa cắt qua da cổ của Yannick liền lập tức dừng lại, yên lặng tiêu tán, chỉ có một lọn tóc màu ngân bạch bị cắt đứt lượn lờ rơi xuống mặt đất. Trên chiếc cổ trắng nõn thoáng chốc xuất hiện một vết chỉ hồng, đó là vết thương do phong nhận thuật rạch ra trên da y, máu tươi rỉ ra thê diễm.

Chỉ kém một chút như vậy, Yannick sẽ phải cùng thế giới này nói ‘Hẹn gặp lại’.

Mọi người căn bản còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe được Pierre phát ra một tiếng hét thảm, thân hình của gã như diều đứt dây loạng choạng bay ra ngoài nặng nề rơi xuống một chiếc bàn, sức nặng và dư lực mạnh đến mức khiến chiếc bàn gỗ rắn chắc cũng bị đập nát. Cái loại âm hưởng va chạm kia, chỉ đứng bên cạnh nghe thôi cũng khiến mọi người cảm thấy đau đớn.

“Người đến là ai!” Đồng bạn của Pierre lập tức phục hồi tinh thần lại từ kinh ngạc, cảnh giác nhìn nam nhân thình lình xuất hiện bên cạnh thần quan. Người này cũng đồng dạng đội một kiện mũ trùm thật dài màu đen, trên mặt thậm chí còn thi triền thuật lẫn lộn, căn bản nhìn không ra dung mạo thật.

Đám người còn lại không dám lỗ mãng xông đến, dựa vào tốc độ ra tay vừa rồi của nam nhân này, nếu bọn họ tùy tiện manh đọng chỉ có thể lặp lại kết cục của Pierre.

Pháp sư áo đen nắm lấy cổ tay của thần quan, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm đám người Pierre.

“Ai muốn tổn thương y chính là kẻ địch của ta.”

———————

1/ Quyền giới: Giới trong giới chỉ, nghĩa là nhẫn, quyền giới là chiếc nhẫn tượng trưng cho thân phận cùng quyền lực, ở thời trung cổ, mặt nhẫn thường được khắc nổi và sử dụng như một con dấu, có thể dùng để ấn vào phần ký tên của thư từ văn kiện, cũng có thể ấn vào phần sáp niêm phong cơ mật. Là một loại biểu tượng cho thân phận cao quý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK