Thời điểm nghe mấy lời như thế, Mộ Dung Khuynh Nhan thiếu chút nữa đã phải cười ra tiếng. Nếu như Mộ Dung Hùng không nói, chỉ sợ nàng đã quên, thân thể đang đứng trước mắt chính là tổ phụ nàng.
"Nếu gia chủ đại nhân đã nói như vậy, ta đây cũng không có gì để nói." Mộ Dung Khuynh Nhan nhún vai, trên mặt không có biểu tình gì, "Ta đây, ở chỗ này liền chúc Nam Cung thiếu gia cùng Mộ Dung Khuynh Tuyết bách niên giai lão!"
Ai cũng không chú ý tới, khi nói chuyện, đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan nhanh chóng hiện lên một tia sáng. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, nàng vẫn hiểu đạo lý này. Không sai, đối với tra nam Nam Cung Diệp cùng tra nữ Mộ Dung Khuynh Tuyết, nàng thật sự rất muốn hung hăng giáo huấn một trận. Bất quá, nàng cũng biết, nếu như thật sự ra tay ở chỗ này, kết quả cuối cùng, chỉ sợ cũng không chạy nổi đi đâu.
Trước mắt cho dù là tu vi của Mộ Dung Hùng, hay là tu vi của Nam Cung Đình Lễ, nàng đều nhìn không thấu, vậy chỉ có thể thuyết minh, tu vi hai người này cao hơn nàng rất nhiều. Nàng không muốn làm chuyện hy sinh vô vị.
Bất quá, sỉ nhục ở chỗ này hôm nay, nàng nhất định sẽ trả lại. Không phải vì chính nàng, mà là vì nguyên chủ, một linh hồn đã không biết trôi đi phương nào.
Hôn sự cứ như vậy định ra, vốn là hôn sự của Mộ Dung Khuynh Nhan cùng Nam Cung Diệp, hiện tại biến thành hôn sự của Mộ Dung Khuynh Tuyết cùng Nam Cung Diệp.
Tin tức này rất nhanh đã truyền khắp trong gia tộc Mộ Dung. Sau khi nghe đến tin tức này, không có bất kỳ người nào vì Mộ Dung Khuynh Nhan mà đứng ra bênh vực kẻ yếu. Cơ hồ mọi người đều cảm thấy, đây tựa hồ là một sự tình đương nhiên.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, so với Mộ Dung Khuynh Nhan, Mộ Dung Khuynh Tuyết càng thích hợp hơn với Nam Cung Diệp.
Khi tin tức lan truyền, mọi người càng thêm xem nhẹ Mộ Dung Khuynh Nhan. Ngay cả hôn sự của mình đều giữ không nổi, vẫn là một phế vật, người như vậy thật đúng là sỉ nhục của Mộ Dung gia.
....Editor: Emily Ton....
Đối với những nghị luận đó, Mộ Dung Khuynh Nhan không có bất luận cảm giác gì.
Nàng về tới phòng mình phòng rồi, liền đóng cửa lại, tính toán bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Ngay thời điểm khi nàng đóng cửa phòng lại, Bạch Trạch đột nhiên tự mình chạy ra tới.
"Chủ nhân, những người đó thật là quá vô sỉ." Bạch Trạch tức giận mở miệng nói, "Bọn họ cư nhiên dám đối với ngươi như vậy, thời điểm vừa rồi, ngươi nên để ta ra ngoài, hảo hảo giáo huấn bọn họ một trận a!"
Tuy rằng Bạch Trạch vẫn luôn ở trong không gian, nhưng đối với sự tình vừa rồi phát sinh ở trong đại sảnh, nó vẫn có thể biết được. Mới vừa rồi nó vẫn luôn muốn ra bên ngoài, nếu không phải bị chủ nhân hắn ngăn lại, hắn đã sớm nhảy ra giáo huấn những người vô sỉ đó.
"Được rồi, không cần phải tức giận." Mộ Dung Khuynh Nhan để ý chính là một việc khác, "Bất quá, Bạch Trạch, ngươi có thể đánh thắng Mộ Dung Hùng và Nam Cung Đình Lễ hay sao?"
"Đó là đương nhiên." Bạch Trạch ngửa đầu, một bộ dáng ngạo kiều, "Bất quá chỉ là hai nhân vật nhỏ mà thôi, bổn đại gia chỉ cần búng đầu ngón tay út một cái liền có thể trực tiếp nghiền chết bọn họ."
Nhìn bộ dáng của Bạch Trạch, Mộ Dung Khuynh Nhan liền biết, đây là lời nói thật. Điều này cũng làm nàng có chút hiểu biết thêm đối với thực lực của Bạch Trạch. Tu vi của Mộ Dung Hùng cùng Nam Cung Đình Lễ không thấp, nhưng ở trong mắt Bạch Trạch tựa hồ bất quá chỉ là bụi bặm tồn tại. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Bạch Trạch tuyệt đối không đơn giản.
Đồng thời với cảm thán, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng có chút thất bại, xem ra thực lực hiện tại của nàng thật đúng là quá yếu. Nàng vẫn nên tăng tốc độ tu luyện mới được.