Nàng tiến vào phòng, nhìn thấy bên trong bài trí rất đơn sơ, không có một tia ghét bỏ, rất nhanh đến bên giường ngồi xuống.
Nửa dựa vào mép giường, khóe miệng Dung Khuynh Nhan gợi lên một nụ cười ý vị thâm trường. Không nghĩ tới, ngã xuống từ nơi cao hơn 10 tầng, nàng không những không ngã chết, ngược lại đã xuyên qua đến thời đại này.
Bất quá, tuy rằng là xuyên qua đến thời đại này, chính là tình cảnh của nàng tựa hồ cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Ở thời cổ đại này, người mạnh mẽ sẽ được tôn vinh, nàng một phế vật, quả thật là không tốt. Giờ phút này nàng đã không còn là Dung Khuynh Nhan, mà là tiểu thư con vợ cả của Mộ Dung thế gia ở đại lục Thánh Hồng —— Mộ Dung Khuynh Nhan.
Phụ thân của Mộ Dung Khuynh Nhan là con trai thứ ba của vợ cả gia chủ Mộ Dung thế gia Mộ Dung Hùng —— Mộ Dung Hi Chiếu. Nói đến Mộ Dung Hi Chiếu, chính là nổi danh thiên tài trên đại lục Thánh Hồng, lúc ấy chỉ mới hơn 16 tuổi đã đạt tới dung hợp kỳ (giai đoạn hội nhập). Đến thời điểm năm 18 tuổi, được học viện Thanh Long nổi danh trên đại lục tuyển nhận, sau đó biểu hiện xuất sắc trong tỷ thí của tứ đại học viện, càng được môn phái coi trọng, trở thành đệ tử của môn phái.
Có thể nói, Mộ Dung Hi Chiếu rất nổi bật, không ai có thể so sánh. Mộ Dung thế gia nhờ vào sự tồn tại của Mộ Dung Hi Chiếu, khí phách càng thêm hăng hái, nâng cao một bước.
Mà mẫu thân của Mộ Dung Khuynh Nhan, lại không người biết được lai lịch của nàng. Chỉ biết, có một ngày, Mộ Dung Hi Chiếu đem người mang về. Mẫu thân của Mộ Dung Khuynh Nhan —— Lâm Nhược Thủy, cũng giống như tên của nàng, là một nữ nhân bình thường. Vẻ đẹp của nàng, so với đệ nhất mỹ nữ năm đó trên đại lục, còn muốn đẹp hơn vài phần. Hơn nữa, thực lực của Lâm Nhược Thủy rất mạnh, so với Mộ Dung Hi Chiếu cũng không kém cỏi chút nào, thậm chí có thể nói là mạnh hơn vài phần.
Đối với Lâm Nhược Thủy, trong lòng Mộ Dung Hùng tuy rằng rất không vừa lòng, nhưng cũng không nói gì thêm, cuối cùng vẫn đồng ý cho cuộc hôn nhân này.
Có một cặp cha mẹ với thực lực cường đại như vậy, lúc trước khi Mộ Dung Khuynh Nhan còn chưa được sinh ra, đã được người gửi gắm hy họng vô tận.
Đáng tiếc, hy vọng càng lớn, thất vọng cũng càng lớn.
Sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan được sinh ra, bên trái của khuôn mặt liền có một khối bớt vinh quang tột đỉnh. Theo thời gian trôi qua, khối bớt này không những không hề biến mất, ngược lại càng ngày càng lớn, cuối cùng thậm chí chiếm cứ một nửa má trên mặt trái của Mộ Dung Khuynh Nhan. Chính vì thế cũng làm khuôn mặt của nàng thoạt nhìn thập phần quỷ dị.
Bất quá, đây cũng không phải là điều quan trọng nhất.
Nhà dột còn gặp mưa suốt đêm. Ngay thời điểm khi Mộ Dung Khuynh Nhan 3 tuổi, đã bị thử nghiệm ra, kinh mạch bị tắc nghẽn, là một phế vật không có cách nào tu luyện.
Phải biết rằng, ở trong đại lục Thánh Hồng, cường giả vi tôn (người mạnh được tôn vinh). Một phế vật không có cách nào tu luyện, lại còn là một sửu bát quái (xấu xí), đối với gia tộc một chút cống hiến đều không có. Người như vậy, tồn tại bên trong tại gia tộc chính là bị bỏ rơi.
Bất quá, mặc dù Mộ Dung Khuynh Nhan là một phế vật, nhưng bởi vì có phụ thân là Mộ Dung Hi Chiếu cùng mẫu thân Lâm Nhược Thủy tồn tại, ngày tháng của nàng ở trong Mộ Dung thế gia cũng còn xem là khá thanh bình.
Chỉ tiếc, ngày tháng thanh bình như vậy, khi nàng lên 5 tuổi đã bị đánh vỡ.
Tuy rằng Mộ Dung Khuynh Nhan bị thử nghiệm ra không có cách nào tu luyện, nhưng Mộ Dung Hi Chiếu cùng Lâm Nhược Thủy vẫn luôn không hề nhụt chí. Bọn họ không ngừng tìm kiếm các loại biện pháp, hy vọng có thể giúp Mộ Dung Khuynh Nhan chữa trị kinh mạch. Mà một năm kia, thời điểm khi hai người ra ngoài tìm kiếm biện pháp, bỗng nhiên bị mất tin tức.
Từ đó về sau, địa vị của Mộ Dung Khuynh Nhan có thể nói là xuống dốc không phanh.