Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàm Lập Phong giơ chén rượu lên nhấp một ngụm rồi bỏ xuống. Mặc dù trên danh nghĩa đây là cuộc khảo sát hai người, vốn nói mình lên làm Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy càng chói mắt hơn nhưng Đàm Lập Phong lại phát hiện trong bữa rượu này mình chỉ là nhân vật phụ.

Tổ khảo sát không tham gia, Phó Trưởng phòng số 3 của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy – Cao Chí Minh khá quen thuộc với mình. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà Cao Chí Minh lại có vẻ không hứng thú, sau khi khảo sát xong liền vội vàng mang đoàn về An Đô.

- Bí thư Đàm, tôi mời anh một chén, chúc anh từng bước lên cao, thuận buồm xuôi gió. Sau này anh lên tỉnh thì cần phải giúp đỡ cấp dưới cũ ở Hoài Khánh đó.

Đàm Lập Phong cười cười gật đầu bưng chén lên uống một nửa. Mình vừa đi, Tiêu Triều có lẽ nhìn chằm chằm vào vị trí của mình. Chẳng qua Tiêu Triều cũng bị Lữ Thu Thần cạnh tranh kịch liệt, có lẽ Tiêu Triều sẽ phải đi tranh chức Phó thị trưởng thường trực mà Triệu Quốc Đống để lại. Chẳng qua chức này càng thêm không chắc chắn. Đặng Nhược Hiền có lẽ được Triệu Quốc Đống ủng hộ nên muốn ăn chức kia là hơi khó.

Động một động cả bộ máy. Mình và Triệu Quốc Đống cùng động khiến cả cục diện chính trị Hoài Khánh chao đảo.

Đàm Lập Phong cân nhắc sợ là vị trí của mình sẽ không thể sinh ra từ cán bộ bản địa, hơn phân nửa là cơ quan thuộc tỉnh hoặc Thị xã khác tới. Về phần chức Phó thị trưởng thường trực mà Triệu Quốc Đống để lại thì thật ra có thể cạnh tranh. Lữ Thu Thần, Tiêu Triều, Đặng Nhược Hiền đều không bỏ qua cơ hội này.

Đặng Nhược Hiền mới vào thường vụ chưa lâu, chỉ có mình Triệu Quốc Đống ủng hộ là không đủ. Hai người Lữ Thu Thần, Tiêu Triều đều là tâm phúc của Trần Anh Lộc, Trần Anh Lộc làm như thế nào để cân bằng chính là một vấn đề khá tế nhị.

Triệu Quốc Đống cũng không hứng thú khi tham gia mấy. Không có Cao Chí Minh tham gia lại làm hắn tỉnh táo hơn nhiều.

Có cần phải làm như vậy không? Bây giờ là lúc nào rồi, mình chấp nhặt đối phương có ý nghĩa gì? Ngay mặt châm biếm Cao Chí Minh thì cũng có tác dụng gì chứ? Điều mất đi còn có thể quay lại sao?

Đường Cẩn bây giờ đã có cuộc sống của cô. Cô đã đi con đường của cô, con đường đó không có hắn. Mặc kệ vì nguyên nhân gì khiến hai người chia tay thì tổng kết lại chính là có duyên không phận. Như vậy quên đi sự không thoải mái kia, giữ lại ký ức tốt đẹp của mối tình đầu không phải tốt hơn sao?

Uống cạn chén rượu, Triệu Quốc Đống đứng lên đi đến bên cạnh Đàm Lập Phong và chân thành nói:
- Bí thư Đàm, bình thường tôi không có bao nhiêu cơ hội cùng ngồi với anh. Tôi đến Hoài Khánh đã gần hai năm, hôm nay coi như có cơ hội. Tôi mời anh một chén, cảm ơn anh trong hơn năm qua đã ủng hộ tôi trong công việc.

Mắt Đàm Lập Phong lóe lên, là đến khiêu khích hay khoe khoang? Nhưng Đàm Lập Phong rất nhanh cảm nhận được sự chân thành trong mắt Triệu Quốc Đống, đó là cảm giác thật lòng, đối phương giống như có tâm sự gì đó. Đàm Lập Phong có thể khẳng định Triệu Quốc Đống không phải tới khiêu khích.

Đối phương có thể nghĩ thoáng như vậy, vậy mình sao phải chấp nhặt cơ chứ? Nói không chừng về sau hai người sẽ tiếp tục công tác cùng nhau, đương nhiên có thể là đối thủ cạnh tranh. Tất cả để thời gian chứng minh đi.

- Cạn.

- Cạn.

Mọi người xung quanh có chút kinh ngạc nhìn hai người, giống như lo hai người mất khống chế vậy. Chỉ có Triệu Quốc Đống và Đàm Lập Phong mới cảm nhận được sự hào phóng của đối phương. Nếu như thất bại được mất phân rõ ràng mà vẫn canh cánh trong lòng thì sao xứng là đối thủ của nhau.

Tối đó Triệu Quốc Đống và Đàm Lập Phong hiếm khi uống say, hai người được dìu về nghỉ. Nơi này cũng tạo thành một lịch sử. Đàm Lập Phong ở quan trường Hoài Khánh được xưng là “luôn luôn tỉnh táo”, “con sâu rượu” Triệu Quốc Đống cũng đã bị công phá.

Trong Hội nghị thường vụ Thị ủy ngày thứ ba, Thị ủy nghiên cứu điều chỉnh bộ máy huyện Tĩnh. Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện Quy Ninh điều tới huyện Tĩnh làm Bí thư huyện ủy, miễn chức Bí thư huyện ủy của La Diệu Tổ, điều tới cục Nông nghiệp Thị xã làm Cục trưởng. Quế Toàn Hữu miễn chức Phó trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã, điều đến Quy Ninh làm Phó bí thư Huyện ủy, quyền Chủ tịch huyện.

….

Quế Toàn Hữu gần như luôn mỉm cười với những người chúc mừng.

Miệng lưỡi của y đang mỏi rã rời. Biết rõ hầu hết lời chúc mừng không phải đến từ thật tâm, không ít người trong lòng còn ghen ghét mình. Nhưng Quế Toàn Hữu lại không thể không bắt tay từng người, thái độ ân cần mời đối phương tới Quy Ninh.

- Lệnh Hồ, Thị trưởng Triệu có nhà không?
Quế Toàn Hữu đẩy cửa văn phòng. Lệnh Hồ Triều thấy đối phương liền vui vẻ nói:
- Trưởng ban Quế, ồ không, Chủ tịch Quế, Thị trưởng Triệu có nhà, chẳng qua hình như đang nghe điện. Không có gì, mời ngài vào.

Lệnh Hồ Triều biết rõ quan hệ giữa Quế Toàn Hữu và Triệu Quốc Đống. Quế Toàn Hữu được làm Chủ tịch huyện có số dân và giàu nhất trong các huyện của Hoài Khánh làm Lệnh Hồ Triều rất hâm mộ. Chẳng qua y không ghen ghét, bởi vì tương lai của Quế Toàn Hữu chính là thể hiện tiền đồ của mình sau này. Trước khi đi Quế Toàn Hữu đã mời y ăn cơm, hai người nói chuyện khá vui vẻ.

Lệnh Hồ Triều do Quế Toàn Hữu đề cử làm thư ký cho Triệu Quốc Đống. Hơn nữa hai người một trước một sau theo Triệu Quốc Đống đến Hoài Khánh. Chẳng qua khởi điểm của Quế Toàn Hữu cao hơn Lệnh Hồ Triều nhiều, Lệnh Hồ Triều bây giờ mới là cấp Phó Trưởng phòng mà Quế Toàn Hữu khi ở Ninh Lăng đã làm Thường vụ quận ủy Tây Giang, Chánh văn phòng Quận ủy, là cán bộ cấp phó huyện. Sau khi tới Hoài Khánh liền làm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã một năm, xuống huyện làm cán bộ cấp chính huyện là đương nhiên. Nhưng là tới Quy Ninh làm quyền Chủ tịch huyện đúng là làm người ta có chút ngạc nhiên.

Quy Ninh là huyện có kinh tế phát triển nhất Hoài Khánh, có tài chính sung túc nhất, còn hơn Quận Hoài Châu đôi chút. Kinh tế tư nhân ở đây khá phát triển, hơn nữa lại ngay sát An Đô, hệ thống giao thông thuận tiện nên ưu thế là rất rõ ràng. Quy Ninh vẫn luôn đứng đầu trong sáu huyện, hai quận của Hoài Khánh. Chủ tịch huyện ở đây bình thường chính là người ứng cử chức Bí thư huyện ủy các nơi khác. Mà Bí thư huyện ủy chính là vị trí quá độ để lên làm lãnh đạo Thị xã.

Trong tất cả những Chủ tịch huyện Quy Ninh ngoài độ tuổi hoặc là bị bệnh ra thì các vị lãnh đạo khác đều lên làm lãnh đạo Thị xã. Đàm Lập Phong, Khổng Kính Nguyên đều đi lên từ chức Bí thư huyện ủy Quy Ninh. Cũng có lời đồn Bí thư huyện ủy Cố Vĩnh Bân bây giờ có thể trực tiếp tiến vào Thường vụ thị ủy kiêm Bí thư huyện ủy Quy Ninh.

Trước khi Quế Toàn Hữu đi đã chuyên môn dặn dò Lệnh Hồ Triều một chuyện: “Nói cẩn, hành thận” (Nói cẩn thận, hành động thận trọng). Bốn chữ kia là câu chia tay mà Quế Toàn Hữu đưa cho Lệnh Hồ Triều, đồng thời cũng cẩn thận giảng giải hàm nghĩa của nó làm Lệnh Hồ Triều rất cảm động. Lệnh Hồ Triều cảm kích Quế Toàn Hữu như người thầy của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK