Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thường Dung và Ứng Đông Lưu vừa xem vừa nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Đạo diễn cấp quốc tế làm chương trình có đẳng cấp khác hẳn, các trang thiết bị đều là hàng cao cấp nhất, hơn nữa sân khấu nhấp nhô trên mặt nước càng làm cho nó thêm ấn tượng.

Mười mấy diễn viên ăn mặc xa hoa phối hợp tiếng dân ca du dương, các loại nhạc khí dân tộc càng làm người ta có cái nhìn mới. Mấy trăm diễn viên lần lượt trình diễn tạo ra quy mô khổng lồ.

Các lãnh đạo vốn đang nói chuyện cũng dần bị cao trào của đêm diễn hấp dẫn, dừng nói chuyện mà chăm chú theo dõi.

Hơn hai tiếng biểu diễn khiến cả du khách trong và ngoài nước đều rất hài lòng.

Triệu Quốc Đống cũng rất rung động vì đêm diễn. Trước đó hắn chỉ xem một đoạn tập dượt, nhưng hắn không ngờ cả một đêm diễn lại hoành tráng đến như vậy, tạo ra sự chấn động đối với tất cả mọi người.

Mãi cho đến khi đêm diễn kết thúc, hắn mới dần bình tĩnh lại. Đêm diễn này đủ để đẩy ngành du lịch Ninh Lăng lên đỉnh cao, thu hoạch từ tuần lễ vàng 1/5 này đã không thể dùng các con số mà hình dung nữa.

Khi diễn viên lên sân khấu cảm ơn, toàn trường vang vọng tiếng vỗ tay. Dù là du khách mua vé Vip hay vé bình thường đều cảm thấy đáng giá với số tiền mình bỏ ra. Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân cũng rất hưng phấn.

Mặc dù trước đó thị xã cũng tập trung chút tài chính nhưng theo quy mô đêm diễn càng lúc càng cao khiến tài chính lúc đầu không đủ sử dụng. Vì thế Lỗ Năng liền tìm kiếm đầu tư mạo hiểm ở trên Bắc Kinh. Do đêm diễn có đạo diễn Trương Nghệ Mưu nen dễ thu hút được đầu tư mạo hiểm. Nhưng bên đối phương cũng hy vọng Ninh Lăng cũng có thể đầu tư thêm một phần tài chính, thành lập công ty liên hợp, hình thành cách cả hai bên đều cùng chung mạo hiểm, có lợi cùng nhận.

Ninh Lăng vốn không muốn nhận phương án này nhưng khi lễ hội văn hóa các dân tộc khu vực trung tây được xác định tổ chức ở Ninh Lăng, Ninh Lăng cũng chỉ có thể đồng ý phương án của quỹ đầu tư mạo hiểm. Vì thế tài chính thị xã bỏ một phần thành lập công ty biểu diễn.

Bên Ninh Lăng vẫn có thái độ nghi ngờ việc công ty kia không chính thức gánh vác toàn bộ việc kinh doanh, dù sao đầu tư vào công ty biểu diễn lớn như vậy cũng là hiếm có trong cả nước, nếu lỗ thì ai chịu?

Vì thế trước khi quyết định đầu tư, Thị ủy, Ủy ban cũng có tranh luận. Nhưng do nhiệm vụ chính trị áp đảo tất cả, nếu tỉnh đã xác định tổ chức lễ hội văn hóa đó ở Ninh Lăng, Ninh Lăng nhất định phải có một chiêu bài gì đó, mà tính đi tính lại chỉ có đêm diễn Ấn tượng Ninh Lăng là ổn nhất.

Bây giờ tất cả nghi ngờ đã tan thành mây khói, hai người Triệu Quốc Đống, Chung Dược Quân tin rằng Ninh Lăng có quyết định đó là rất sang suốt, khoản đầu tư đó sẽ mang lại lợi ích khổng lồ cho Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân bận đến hơn 10h30 mới đưa được hết lãnh đạo về nghỉ. Hắn vốn muốn đi gặp đám bạn học một chút nhưng do muộn nên Triệu Quốc Đống cũng đành thôi.

Chẳng qua đám bạn học khen ngợi vẫn làm Triệu Quốc Đống rất vui vẻ. Ngay cả Triệu Nhã Lan cũng dành lời khen, cũng không biết là do đối phương xem đêm diễn thấy hay, hay là thấy hắn có quan hệ tót với Dương Thiên Minh. Theo Triệu Quốc Đống thấy thì nguyên nhân đằng sau là cao hơn.

Điện thoại vang lên, hắn thấy là số quen, muộn như thế nào rồi chẳng lẽ là lãnh đạo có bố trí gì?
- Trưởng ban thư ký, đã muộn như thế này ngài còn chưa nghỉ sao? Hay là muốn tôi dẫn ngài đi xem cảnh đêm của Ninh Lăng?
Triệu Quốc Đống có quan hệ càng lúc càng thân với Dương Kính Quang, nói chuyện cũng tùy tiện hơn.
- Ha ha, cậu còn trẻ nên còn nhiều sức lực, bận một ngày không mệt sao?
Dương Kính Quang cười nói:
- Ở đâu?
- Tôi? Tôi vẫn ở Ninh Uyển, đang định về nhà tập thể Thị ủy, ngài có bố trí gì không?
Triệu Quốc Đống nghe ra đối phương có lời muốn nói.

- Ồ, vậy cậu lên đây, Bí thư muốn nói chuyện với cậu.
Triệu Quốc Đống có chút giật mình, cơn buồn ngủ hết ngay lập tức.
- Bây giờ, Bí thư còn chưa ngủ sao?

- Ha ha, Bí thư không đến một giờ sẽ không ngủ nên thành quen rồi. Cậu lại đây, tâm trạng Bí thư hôm nay khá tốt, cũng có hứng thú nói chuyện nên nói chuyện với trưởng ban Thường gần tiến. Bây giờ về phòng gọi tôi tới bảo tôi gọi điện cho cậu, có lẽ là muốn nói chuyện với cậu.
Dương Kính Quang cười ha hả nói:
- Bây giờ xem cậu có nắm bắt được cơ hội hay không?

- Ha ha, Trưởng ban thư ký, tôi là người như thế nào thì ngài biết rõ, sẽ không phải sau lưng một đằng, làm một kiểu.
Tim Triệu Quốc Đống đập mạnh nhưng hắn phải cố khống chế tâm trạng của mình, làm giọng mình trở nên bình tĩnh:
- Ngài có thể tiết lộ cho tôi một chút xem Bí thư muốn nói chuyện gì không?

- Cậu đó, cậu còn không đoán ra được sao?
Dương Kính Quang nói:
- Chiều tôi không phải nói với cậu rồi sao? Hôm nay tâm trạng sếp rất tốt, nhất là Trưởng ban Thường, hiệu trưởng Dương và Bộ trưởng Liêu đều đánh giá rất cao công việc của Ninh Lăng, cho rằng kinh nghiệm trong phát triển sự nghiệp văn hóa của Ninh Lăng đáng để quảng bá, đáng để học tập tham khảo. Nhất là Ninh Lăng chỉ là một thị xã mà làm được như vậy là không dễ. Có lẽ trưởng ban Thường sau khi về sẽ báo cáo lên với lãnh đạo Ban Tuyên giáo Trung ương. Ban Tuyên giáo Trung ương có thể sẽ cử một tổ công tác tới khảo sát hiện tượng Ninh Lăng. Ha ha, cậu nói vinh quang này rơi vào đầu tỉnh An Nguyên chúng ta, sếp có thể không vui sao?
Triệu Quốc Đống vừa hưng phấn vừa cảnh giác. Hắn vội vàng nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi lập tức tới.

- Ừ, mau tới đây đi, nhân lúc sếp vui thì tôi sẽ thuận tiện đề cập tới ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương. Ý của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã gửi tới tỉnh được tuần, có lẽ Trưởng ban Hàn đã báo cáo với sếp. Sếp trong thời gian này mặc dù không nói gì nhưng tôi nghĩ vẫn đang suy nghĩ. Lão Hàn thì ủng hộ cậu nhưng Bí thư Miêu nhất định không được rồi.

Dương Kính Quang biểu hiện văn nhã nhưng khi quan hệ cá nhân đạt được đến một trình độ nhất định thì lại dễ gần, điều này làm cho Triệu Quốc Đống cảm thấy thân thiết.
- Cảm ơn Trưởng ban thư ký, còn phải dựa vào các lãnh đạo như ngài và trưởng ban Hàn giúp đỡ thì tôi mới có thể có được như ngày hôm nay.

Triệu Quốc Đống nói rất thật tâm, không có những người như Dương Kính Quang ở trong Tỉnh ủy, công việc của Ninh Lăng không thể đi được như hôm nay. Đúng là có Dương Kính Quang, Hàn Độ và Nhâm Vi Phong luôn ủng hộ thì công việc của Ninh Lăng mới làm tốt được.
- Được rồi, mau tới đây, sếp cũng muốn nói chuyện với cậu, cơ hội hôm nay phải xem cậu nắm bắt như thế nào.
Dương Kính Quang dập máy xuống, Triệu Quốc Đống cố bình tĩnh hít sâu một hơi.

Hôm nay Ứng Đông Lưu rất vui vẻ, làm như thế nào để đối phương tăng độ hài lòng với mình đó là điều mà Triệu Quốc Đống cần suy nghĩ.

Đương nhiên cuộc gặp lần này Ứng Đông Lưu không thể có câu nói rõ ràng với hắn, nhưng nói chuyện đêm khuya thế này là cơ hội ngàn năm có một. Nhất là trong hoàn cảnh này, lại có thêm Dương Kính Quang nói giúp đúng là hiếm có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK