Rất nhanh, Voldemort tỏ thái độ trước, biểu hiện của hắn như Lucius là một đứa cháu yêu thương, “Hôn nhân của Lucius là việc lớn, ta sẽ tự mình làm nhân chứng tham dự.”
Quyết định của Voldemort lại khiến giới phù thủy giật mình, phần lớn quý tộc vẫn nhớ rõ “sự cố” trên lễ đính hôn của Lucius lần trước, căn cứ vào lời của gia tộc Black, khi đó Lucius còn chưa trưởng thành, chẳng lẽ hiện tại thì có thể sao, nếu họ không nhớ lầm thì tới tháng 11 Lucius mới trưởng thành mà?
Không có ai tin Chúa tể Hắc ám sẽ tự làm xấu mặt mình, vì ngay khi Voldemort công khai tỏ vẻ ủng hộ thì phù thủy trắng cũng mỉm cười tỏ vẻ “rất vui” khi được mời, mà còn “chắc chắn sẽ tham dự”.
Đại BOSS hai bên đã lên tiếng, những người phía dưới cũng không suy nghĩ gì, gia tinh gia tộc Malfoy vội vàng bận rộn, thậm chí vì không đủ người còn điều động không ít từ gia tộc Prince. Sau khi hiểu rõ hôn lễ này tổ chức vì chủ nhân Lucius và chủ nhân nhà mình thì gia tinh Prince cũng nhiệt tình mười phần.
Người duy nhất ai oán chính là lão Prince, dù Snape đã mở ra trận truyền tống tới khu rừng tinh linh, giải quyết vấn đề linh hồn cũng không phải một sớm một chiều, lão Prince là hồn ma tự nguyện ở lại, vẫn không thể rời đi mật thất gia tộc Prince, như vậy ông cụ cũng hơi khó chịu. Chẳng qua sau khi Lucius và ông “bàn luận” hiện trạng chi thứ Prince, lão Prince lạnh lùng tỏ vẻ mình hoàn toàn không để ý Lucius tuyên dương địa vị gia chủ Prince Snape công khai, đỡ phải có một số “con sâu không biết tự lượng sức mình thấy chủ nhân mất sẽ giả vờ mình cũng có thể trở thành một con rắn”.
Được lão Prince cam đoan, khi Lucius đưa thiệp mời cũng không nương tay, “Gia tộc Malfoy và gia tộc Princence hoan nghênh ngài tới làm khách” rõ nét in trên thiệp, ngoài việc xả giận cho bạn đời thì y cũng muốn giới phù thủy biết, Sev và y là ngang hàng, hơn nữa họ kết hợp cũng có nghĩa hai gia tộc kết hợp, thế lực thứ ba phải có thực lực mới được mọi người thừa nhận, chỉ được hai bên trắng đen thừa nhận cũng chỉ mang cái danh thôi.
Ngay lúc toàn bộ giới phù thủy luống cuống bởi hôn lễ quan trọng giữa hai gia tộc Malfoy và Prince này thì các quý tộc cũng tranh thủ lúc rảnh rỗi nhìn chăm chú phản ứng của hai nhà – gia tộc Black và chi thứ Prince.
Hiện tại gia tộc Black cũng không bối rối như các quý tộc tưởng tượng, đã sớm biết Lucius và Snape là bạn đời linh hồn, mà còn đi cùng Snape kế thừa gia tộc Prince, tuy Orion bị yêu cầu giữ bí mật nhưng thái độ gia chủ trực tiếp quyết định vận mệnh các thành viên trong gia đình.
Một thời gian dài Orion không đề cập tới hôn sự của Narcissa, cũng trong một lần vô ý mà tỏ vẻ “tới lúc tìm một người chồng cho Cissy rồi” với Walburga, những người khác chỉ biết liên hôn với gia tộc Malfoy đã trôi qua.
Chẳng qua may mắn là, Andromeda, Narcissa và Regulus không có ở nhà, Bella đã xuất giá nên Walburga hiểu chồng mình chỉ nhíu mày, rồi thay đổi đề tài tiếp tục nói chuyện.
Bởi vậy, khi tin tức này tới tai gia tộc Black, vợ chồng Black chỉ dừng một chút rồi tiếp tục làm việc. Còn Bella, tuy cô ta thương em gái nhưng cô ta cũng không ngu, thái độ chủ nhân đã rõ như ban ngày, là bề tôi trung thành dù có ý kiến Bella cũng không dám công khai cãi lời.
So sánh với gia tộc Black thì chi thứ Prince khổ sở hơn nhiều.
Mà nói ra thì gia chủ chi thứ Prince cũng xui xẻo, từ nhỏ sinh ra ở chi thứ ông ta đã có một nguyện vọng to lớn – kế thừa Prince. Đáng tiếc, nguyện vọng này hoàn toàn tan biến sau khi ông ta lớn lên, vì thiên phú, gia chủ chi thứ Prince gần như không có thiên phú gì trên lĩnh vực độc dược cả.
Thiên phú thứ sờ không được nhìn không thấy, có lẽ gia chủ chi thứ Prince có thể điều chế ra độc dược cấp hai phẩm chất tốt nhất, thậm chí là một phần nhỏ độc dược cấp ba, nhưng độc dược của ông ta cũng chỉ dừng lại ở đó, độc dược cao cấp thì ông không thể với tới dù dùng hết toàn lực, khi đó ông ta mới nhận ra được tầm quan trọng của “thiên phú”.
Ngay khi ông ta chuẩn bị ngoan ngoãn về sau làm gia chủ chi thứ thì người thừa kế Prince lại bỏ nhà đi! Merlin ơi! Gia chủ chi thứ Prince gần như vâng theo chỉ thị Merlin, nhanh chóng cưới vợ, sinh con, định chờ con hiểu chuyện một chút sẽ đưa tới nhà chủ để bồi dưỡng.
Nhưng đáng tiếc, ngay khi Mina Prince sắp ba tuổi, lão Prince đột nhiên khóa lại toàn bộ biệt thự, gia tộc Prince chính thức rời khỏi giới phù thủy.
Quả như sét đánh ngang tai, gia chủ chi thứ Prince tinh thần sa sút một thời gian, cuối cùng một quyển sách trong tay Mina Prince đã làm ông bừng sức sống, Mina bé nhỏ cầm một quyển sách chỉ vì chơi đùa, kết quả khi gia chủ chi thứ Prince thấy được nội dung bên trong đã làm trái tim ông nhảy dựng. Dòng máu Prince – ba bình độc dược trên cấp A thì có thể tiến vào biệt thự Prince.
Từ nay về sau, gia chủ chi thứ Prince cưng chiều công chúa nhỏ nhà mình lên trời, trong mắt ông ta, công chúa nhỏ nhà mình từ nhỏ đã muốn kế thừa gia tộc Prince, không thấy con bé sinh ra vì mục đích này, rồi lại hiểu biết vì mục đích này hay sao?
Nhận ra thiên phú độc dược của mình, gia chủ chi thứ Prince khẽ cắn môi vận dụng mấy bình độc dược cao cấp mà chủ nhà Prince cho bọn họ, để Mina được Slughorn nhận làm học đồ chỉ đạo, ai biết được hao bao nhiêu tâm tư lại chỉ có một câu “thiên phú của tiểu thư Prince quá kém”.
Thiên phú? Lại là thiên phú? Gia chủ chi thứ Prince gần như nghiến răng.
Cuối cùng Merlin cũng buông hy vọng, Voldemort xuất hiện không khác gì một cọng rơm cuối cùng, không hề do dự trung thành, gia chủ chi thứ Prince bỏ qua gia huấn “vĩnh viễn trung lập” của gia tộc Prince, hứa hẹn bất cứ lúc nào cũng sẽ đứng ở bên Voldemort.
Kết quả thì sao… Cuộc thi Nhà bào chế thuốc của Mina thất bại, thấy không thể kế thừa gia tộc, gia chủ chi thứ Prince may mà vò đã mẻ lại sứt, tự cho mình là gia chủ Prince bắt đầu tuyên bố phương pháp mở ra biệt thự Prince ở các trường hợp công khai để mọi người hiểu được không phải ông ta không làm được, mà là yêu cầu mở ra biệt thự Prince rất hà khắc. Ông ta biết những quý tộc lâu đời chướng mắt ông ta, nhưng không sao, chủ nhà Prince đã không còn ai, họ “Prince” ở giới phù thủy chỉ có mình họ.
Nhưng dù là vậy thì rất nhanh chuyện này cũng bị đánh vỡ, cái tên máu lai Slytherin đã nhiều lần khiến Mina mất mặt ở trường học lại mang dòng máu chủ nhà Prince, trong nháy mắt biết tin, gia chủ chi thứ Prince ngập tràn oán hận, nếu đó là sức mạnh của thiên phú thì ông ta không để ý phá hủy nó hoàn toàn.
Đó cũng là lý do vì sao mà gia chủ chi thứ Prince mặc kệ Mina tiếp xúc với gia tộc Black, thậm chí ông ta còn cho Mina một cái lệnh – đưa Snape về gia tộc Prince.
Nhưng người định không bằng trời định, gia chủ chi thứ Prince không thể nào ngờ đứa con gái mà ông ta luôn coi trọng đã làm gì, mà cũng vì điều này đã chắc chắn vận mệnh bi thảm của chi thứ Prince trong tương lai.
Giới phù thủy lan truyền, các động vật nhỏ Hogwarts cũng nhận được sự thay đổi mới kỳ lạ này từ gia đình. Kỳ lạ, mọi động vật nhỏ không hẹn mà giữ im lặng với người nhà Black và tiểu thư Prince. Dù chuyện này có nội tình gì thì thể diện vài người này vẫn phải giữ, ai cũng không muốn đi xúc rủi ro này ở sau lưng, cũng chỉ có một tiểu thư không có mắt, còn tự xưng là “bạn chân thành nhà Black” nhận được thư nhà ở trong phòng sinh hoạt chung, rồi, giọng cô ta khiến nửa phòng sinh hoạt chung đều có thể nghe thấy, “Tiểu thư Narcissa, không tốt rồi, vị hôn phu của cô đã kết hôn cùng người khác!”
Yên lặng, yên lặng chưa từng có, vào giờ phút này Andromeda đã phát huy cái gì gọi là đã lớn cần phải lớn hơn, chỉ thấy cô cũng không kiêng nể gì lễ nghi quý tộc mà lớn tiếng nói, “Tiểu thư Prince, cô biết nói đùa nhỉ, em gái tôi còn chưa đính hôn thì đào đâu ra vị hôn phu?” Giọng cô còn lớn hơn cả Mina, “Cissy, tiểu thư Prince vừa nói với chị là cô ta không thoải mái, em nhanh chóng dẫn cô ta về phòng ngủ đi.” Nói xong, Andromeda còn đẩy Mina về phía Narcissa, dù thế nào thì chuyện Narcissa và Lucius đính hôn thất bại là sự thật, hiện tại truyền tin kết hôn cô cũng chỉ có thể lựa chọn bảo vệ em gái mình, mặc dù… gần như tất cả mọi người ở đây đều đã chứng kiến lễ đính hôn thất bại kia.
Mina cũng không phải quá ngốc, vừa mới cô ta rất giật mình, nhất là cái tên “Prince” sau tên Snape làm cô hoảng sợ, hiện tại nhìn sắc mặt khó coi của Narcissa, chính cô ta cũng biết mình phạm một sai lầm lớn cỡ nào.
“Tiểu… Tiểu thư Narcissa…” Trong lúc đi cùng Narcissa rời khỏi phòng sinh hoạt chung, Mina ngập ngừng nói, “Ừm… Tôi xin lỗi.”
“Tiểu thư Prince, cô xin lỗi tôi vì cái gì?” Narcissa rất khách sáo, đôi mắt lại lạnh băng.
Mina co người một chút, rồi như nhớ tới cái gì vội vàng nói, “Tiểu thư Narcissa, người kết hôn với Huynh Trưởng Malfoy là Snape đó! Là cái tên máu lai ti tiện kia đó!”
Trong lúc cấp bách cô ta cũng kêu lên cái xưng hô lén lút dành cho Lucius ra, các tiểu thư quý tộc trẻ tuổi không ai chưa từng có ảo tưởng với Lucius. Ta tự hỏi Huynh Trưởng Malfoy thì có gì gọi là lén lút? Không phải là thế sao? =.=
Narcissa cũng không chú ý lắm, cô ôm cánh tay tiểu thư Prince, móng tay đâm thật sâu vào trong thịt, “Cô nói gì, Lucius muốn kết hôn với ai?”
“Snape, Snape… ừm… Prince…” Nói đến từ sau Mina như cũng không cảm nhận được đau đớn từ cánh tay, “Prince”, mọi thứ cô ta tha thiết mơ ước, vì sao tên máu lai kia luôn dễ dàng có được, hơn nữa cô ta lại chỉ có thể trộm ảo tưởng Huynh Trưởng Malfoy.
“Snape… Prince… sao?” Narcissa buông lỏng tay, giọng nhẹ lại, cô nhớ tới thái độ ba mình, nhớ tới tầm quan trọng của gia tộc Prince với vị đại nhân kia, không cần suy nghĩ quá nhiều, Narcissa đã biết mình không còn hy vọng, mà vị đại nhân kia coi trọng Regulus và hôn lễ Bella thế nào – cũng chẳng qua chỉ là bồi thường cho gia tộc Black thôi, buồn cười làm sao, rõ ràng là bồi thường cho mình, mà vì sao người nhận được lại không phải là bản thân.
“Haha.” Narcissa che mặt mình cười thảm, cô đã từng muốn trốn tránh, nhưng tránh thế nào đây? Không ai đứng bên cô, Narcissa không ngu, dù Lucius làm gì thì hiện tại mọi người thừa nhận và tiếp nhận cũng chỉ là hôn nhân giữa anh và Snape, còn mình… căn bản không có sức ngăn cản. Vào giờ phút này, Narcissa hâm mộ Snape tới cực điểm, máu lai thì sao, không có gia thế thì sao, người khác không biết nhưng mình biết, khi Lucius yêu Snape thì nó căn bản chỉ là một máu lai Slytherin bị người ta khinh thường, ngoài thành tích không tệ lắm thì không có gì hết.
Cũng vì Lucius yêu nó, học đồ, bậc thầy độc dược, kế thừa gia tộc… Narcissa chưa từng nghĩ qua, một người có thể làm ngần ấy cho một người khác, mà Snape lại có được. Khiến cô càng hâm mộ là, Lucius thật lòng yêu nó, không có thế lực, không có thực lực, chỉ là nó.
Giờ phút này, Narcissa đột nhiên bỏ qua không cam tâm, cô chỉ muốn một đáp án từ Lucius, một đáp án do Lucius tự mình nói ra.