Nói cách khác, người hành hạ Nhược Vân lúc đó đã ly khai.
Đột nhập vào nhà cướp bóc ư?
Nếu như là vào nhà cướp bóc, Nhược Vân hẳn là nói cho cô biết, cô bị người đánh cướp, sau đó cầu cứu, vì cái gì mà cô ta chỉ cầu cứu, nhưng lại che dấu người đánh cô ta?
Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, cô đột nhiên cảm thấy có chuyện gì đó bất an đang xảy ra.
Lấy điện thoại di động ra bấm số của Trương Tuấn, cô thật sự là không muốn làm cho Nhược Vân cứ như vậy mà chết oan, sau khi môi chuyện xảy ra Nhược Vân hề gọi điện cho người khác, mà là gọi cho cô, điều này nói rõ cái gì?
Điện thoại Trương Tuấn đổ hai hồi chuông mới được bắt máy .
“Chuyện gì?” Thanh âm của anh theo trong điện thoại di động truyền đến có vẻ có chút nặng nề.
“Cái chểt của Nhược Vân, hay là chúng ta giao cho cảnh sát điều tra đi.” Đây là đề nghị của cô cho anh, trên thực tế là Trương Tuấn không có tư cách quyết định chuyện của Nhược Vân nên xử lý như thế nào, dù sao còn có pháp luật, bất kể là Liền Tịch Tịch hay là Trương Tuấn, bọn họ đều là người không có nửa điểm quan hệ gì với Nhược Vân.
“Cha mẹ Nhược Vân đã thành phố Y chạy tới xử lý, không cần chúng ta quan tâm.” Đây là câu trả lời của Trương Tuấn cho cô, không mang theo bất cứ sắc tháicảm tình nào, giống như giờ khắc này, người vừa chết kia giống như là một người qua đường xa lạ.
Cúp điện thoại, Liền Tịch Tịch thở dài một hơi.
Đúng vậy a, Nhược Vân cùng cô nguyên bản không có quan hệ quan hệ gì, nếu không phải cô ta trước khi chết gọi cú điện thoại kia, có lẽ cả cuộc đời này cô và cô ta sẽ không có bất kì dính líu gì.
Đi vào phòng tắm, cô đổ nước nóng đầy bồn tắm rồi tắm, đem thần kinh căng thẳng của ngày hôm nay bỏ sang một bên, sau đó nằm xuống giường không bao lâu thì ngủ say.