Loại ma pháp Hỏa Diễm Nhiên Thiêu này không kéo dài lâu, nhưng nhiệt độ cực cao, chỉ là thế cũng không thể hòa tan băng cứng dày mấy thước. Khi ngọn lửa vây khốn kẻ địch, Truman ở trên núi phóng ra pháo ma pháp, đánh nát tầng băng, tất cả người trong phạm vi mục tiêu không phải chìm xuống biển thì cũng bị pháo ma pháp giết chết.
Pháo ma pháp rất khó tấn công mục tiêu di động, nhưng đối với những kẻ địch bị nhốt, pháo ma pháp còn khủng bố hơn cả cấm chú.
- Đại nhân, xử lý các tù binh này thế nào?
Zola tới gần hỏi, hắn còn lo lắng Sarin giận dữ sẽ giết hết đám người còn lại. Ở Vân Lưu có cách nói, giết hại tù binh là chuyện không tốt lành, sẽ dẫn đến vận rủi đeo bám người ra lệnh.
- Tách ra giam giữ, xét hỏi thử...
Tự nhiên có người nghe lệnh đi ra, Sarin không cần hỏi chuyện gì. Chỉ cần Sarin không đưa ra vấn đề, người phụ trách thẩm vấn sẽ cứ hỏi tiếp, thẳng đến khi không còn vấn đề để hỏi mới thôi.
Sarin đương nhiên sẽ không ra lệnh giết các tù binh này, dường như không có nhân vật trọng yếu trong những tù binh kia. Kẻ địch gần như toàn quân bị diệt, đã bình ổn được cơn giận của Sarin. Lần chiến đấu này vì có ưu thế thú cưỡi, binh lính phe mình không chết một ai, tuy rằng nhiều người bị thương, nhưng Ma pháp sư đã sớm chuẩn bị sẵn rất nhiều nước chữa trị từ trước khi chiến đấu.
Sắc mặt Christian không dễ coi, lúc hắn bố trí ma pháp trận cũng không biết sẽ phối hợp với pháo ma pháp lại sinh ra hiệu quả lớn như vậy. Mấy ngàn người bị tập kích mất mạng, kẻ địch có vũ khí đều bị ma pháp trận vây chết, sau đó đánh xuống biển. Binh linh may mắn không bị ma pháp trận vây khốn gần như tay trần, sau đó bị quân đội phía Sarin đánh vào liền hoàn toàn sụp đổ.
Christian thật không ngờ mình lại giết nhiều người như thế, mấy ngàn binh lính, nếu để cho hắn tự mình giết, hắn tuyệt đối sẽ chùn tay.
Binh lính sau lưng cầm đèn ma pháp, Sarin nhìn cái hố lớn, trong lòng suy ngẫm.
Uy lực pháo ma pháp còn lớn hơn mình nghĩ, lỡ như về sau có kẻ địch lẻn vào Bạch thạch sơn. giết thủ vệ trên đó, pháo ma pháp có thể phá hủy toàn bộ thành lũy bờ biển, lực sát thương của thứ này vượt qua pháo đá ma pháp quá nhiều. Hơn nữa pháo ma pháp thể tích quá nhỏ, rất có thể bị kẻ địch chứa vào trang bị không gian trộm đi.
- Chủ nhân, ngài có thể an bài con rõi cấu trang bảo vệ pháo ma pháp kia.
Dực khô lâu lên tiếng, Sarin sửng sốt, lập tức lĩnh ngộ, Thuyền luyện kim Bàn
quy hẳn là ở bên dưới, khoảng cách giữa mình với Dực khô lâu chỉ không đủ 50m.
- Ta biết rồi. Binh, nơi này đã xong, ngươi đi tìm xác chiến hạm Vương triều thứ hai kia, vớt lên tài liệu có thể sử dụng. Trong tay Nerys có Thứ nguyên thạch, để nàng đi làm.
- Rõ! Chủ nhân, ngài còn có gì căn dặn?
- Hết rồi. Các ngươi chú ý an toàn, mau trở về.
Sarin đưa Dực khô lâu đi, lúc này mới quay đầu lại nói với Tieta:
- Tieta, em nói để cho mấy tên Jodycoco cắn nuốt linh hồn, sẽ không có vấn đề gì chứ?
Tuy rằng Sarin không phải Vong linh pháp sư, nhưng cũng có thể cảm giác được khí tức nồng đậm ngưng tụ gần chiến trường, đây là lực lượng linh hồn sau khi chết ngưng tụ không tan. Chỉ có người chết trận mới có lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Tế ti rất mẫn cảm với loại lực lượng này, Tieta nhắm mắt lại, yên lặng cảm thụ một lát, nói:
- Hẳn là không có vấn đề, nếu không xử lý thì ngược lại sẽ thành rắc rõi. Thành thị của chúng ta phải mua bán kinh doanh, khí tức chiến trường quá nồng sẽ ảnh hưởng đến doanh thu.
- Ừ! Vậy kêu mấy tên Jodycoco đến đây đi.
Trên Bạch thạch sơn, Truman còn ngồi cạnh pháo ma pháp ngẩn người, ma hạch trên pháo ma pháp đã hết, lúc Truman bắn ra chỉ là tính toán tọa độ sẽ bắn, không nghĩ tới pháo ma pháp bắn ra liên tục này sẽ tạo thành hậu quả thế nào.
Tự tay mình giết mấy ngàn người đó, dù Truman không phải người thường, nhìn chuyện sống chết rất nhạt, nhưng mấy ngàn người này do tự tay hắn giết, tận đáy lòng hắn dâng lên cảm giác cực kỳ ghê tởm.
Kỳ thật pháo ma pháp được chế tạo ra vốn không được dùng để sát thương quy mô lớn, mà là dùng để phá hủy trang bị hạng nặng của kẻ địch, như là chùy công thành, cùng với loại tốc độ di động chậm chạp như con rõi chiến tranh. Dùng pháo ma pháp đi giết binh lính bình thường, cái giá phải trả quá lớn.
Nếu không phải hoàn cảnh đặc thù trên tầng băng, mỗi lần bắn ra pháo ma pháp sẽ chỉ giết kẻ địch có hạn. Mặc kệ kẻ địch là Đại ma pháp sư hay binh lính bình thường, cũng không có gì khác biệt đối với pháo ma pháp. Sarin chế tạo ra cục diện có vẻ đặc thù, ma pháp trận cờ lớn đã khống chế năng lực di chuyển của kẻ địch, sau đó dùng pháo ma pháp phá hủy mặt băng, cho dù kẻ địch không bị bắn chết thì cũng rớt xuống biển mất mạng.
Qua hồi lâu, tâm tình Truman mới khôi phục được bình thường. Những người đó chết thì chết, dù sao bọn họ là kẻ cướp, nghe nói chiến sĩ ở trên đảo bị bọn chúng giết cả trăm người, hơn nữa còn là dưới tình huống không chống cự mà vẫn bị giết.
Vừa nghĩ tới đó, tâm tình Truman không còn loại áp lực này. Dù sao con người luôn tìm cái cớ cho việc mình làm, mặc kệ cái cớ đó vụng về cờ nào, hoặc là chân thật rõ ràng, mục đích chung đều như thế. Giống như Truman hắn chỉ đang thuyết phục chính mình, việc mình đã làm là đúng.
Truman vuốt ve pháo ma pháp, chuyện này có lần đầu tiên, lần thứ hai sẽ không khó khăn nữa. Chẳng qua là bắn mà thôi, khảm ma hạch lên, điều chỉnh tọa độ, tích tụ năng lượng, kích hoạt ma pháp trận.
Trình tự đơn giản như thế, chỉ cần Ma pháp sư cấp ba là có thể làm được.
Hải cảng im lặng dần, ba Quân vương được thả ra hấp thu linh hồn trên chiến trường. Trước đó Daniel đã lặng lẽ cho Pi Hughes ăn no bụng. Lần chiến đấu này, người duy nhất không có gánh nặng tâm lý là Daniel. Theo Daniel thấy, nếu những người này đi vào đại lục Myers làm việc, vậy phải có tâm lý sẽ chết.
Ba ngàn binh lính khô lâu trong lần chiến đấu này đã tổn thất hết, chỉ có thể chờ ba Quân vương khôi phục hoàn toàn mới triệu hồi tiếp. Trăm bộ khô lâu còn lại đang hấp thu lực lượng linh hồn trên chiến trường, không ngờ tiến hóa ở ngay trên đại lục Myers. Daniel không dám giấu riêng hơn 80 con khô lâu, hắn biết trong tay Sarin có Dực khô lâu.
Hơn 80 con khô lâu tiến hóa rõt cuộc có trí lực, hành động nhanh nhẹn hơn nhiều. Tuy rằng sức chiến đấu không quá cao, thân thể còn yếu ớt, nhưng đã có thể nhận được mệnh lệnh phức tạp. Quan trọng hơn là một khi khô lâu có lần tiến hóa đầu tiên, về sau sẽ dần dần hoàn thiện hơn.
Vị diện vong linh có khô lâu giáp vàng, Dực khô lâu cùng khô lâu xương ngọc. Những khô lâu này đều có trí tuệ, thậm chí sẽ lớn lên trở thành tồn tại như Quân
vương. Ly kỳ nhất là có khô lâu biết học tập ma pháp, trở thành pháp sư khô lâu.
)
Chẳng qua số lượng khô lâu khổng lồ như thế, lại có rất ít sinh ra trí lực. Trong ' 3000 khô lâu binh lính xuất hiện gần 100 khô lâu có trí lực, hơn nữa đều là may mắn sống sót trong trận chiến này, chỉ có thể nói Sarin quá là may mắn. Những
khô lâu này có thể giao cho Dực khô lâu xử lý, trở thành thủ hạ của Dực khô lâu. , Dực khô lâu có thể chỉ huy những khô lâu này chính xác hơn. hơn nữa dùng linh trì luyện hóa chúng, để cho những khô lâu này tăng tốc độ tiến hóa nhanh hơn.
Khô lâu không biết mệt mỏi, chỉ cần có thứ như linh trì là có thể sống sót. Nếu có tử linh hỏa diễm, các khô lâu có thể sống khỏe re ở bất cứ vị diện nào.
Mỗi đợt chiến tranh trên đại lục, Vong linh pháp sư đều sẽ triệu hồi số lượng lớn khô lâu, chính là vì loại sinh vật vong linh có sức chiến đấu bình thường, giá trị lại rất cao. Chỉ cần xuất hiện một con khô lâu có một ít trí lực là có thể trở thành tướng quân trong vong linh, để cho Vong linh pháp sư chỉ huy càng nhiều vong linh, chiến đấu.
Đã đến khuya, phần lớn mọi người đều đã chìm vào mộng đẹp, Sarin vẫn còn đang bận rộn.
Lần thám hiểm con đường phía bắc này, Sarin thu hoạch được rất nhiều tài liệu. Rất nhiều ma hạch cấp bốn, rất nhiều xác, xương cốt và thịt tươi ma thú. Những thịt sống này đặt trong Thứ nguyên thạch, sẽ không hư hỏng biến chất.
Trong Thần điện có phòng thí nghiệm ma pháp, Sarin đã phân tích mỏ khoáng trên hòn đảo kia. Trữ lượng hẳn là rất lớn, cơ bản là sắt, không có vàng mà Sarin hy vọng.
Điều này cũng bình thường, sản lượng vàng luôn ít tới đáng thương, là quặng kèm theo đồng đỏ. Nhưng mà có thể phát hiện được quặng sắt lớn như thế cũng đã là thu hoạch không tệ, muốn luyện thép phải có sắt tốt. Phẩm chất mỏ khoáng lộ thiên này cũng cực cao, loại quặng xen kẽ cũng phong phú, xem như Sarin lại phát tài một vố.
Ở Tần nhân, mỏ khoáng cơ bản đều thuộc về hoàng thất, kẻ khai thác chỉ có 1/10 lợi nhuận, còn toàn bộ quặng sắt này đều thuộc về Sarin. Hơn nữa có thể trực tiếp xây dựng nhà xưởng luyện sắt trên đảo, khai thác ra thỏi sắt trực tiếp dùng thuyền đưa về đây, Sarin không định bán ra, mà dự trữ cho quân đội của mình.
Không chỉ quân đội cần dùng, Sarin còn định khai thác đất hoang ở xung quanh, muốn khai hoang, biện pháp tốt nhất là học theo Luyện Kim Thành, dùng con rõi cấp thấp thay thế động vật trồng trọt.
Loại con rõi chỉ dùng làm việc nhà nông này cũng phải cần rất nhiều sắt thép, cam đoan cường độ kết cấu, linh hoạt hay không cũng không sao, dù sao thứ này không phải dùng để chiến đấu, cồng kềnh một chút cũng không cógì. Chủ yếu là không dễ hư hỏng, cố gắng giảm bớt bảo trì.
Trên tòa lầu cách thần điện một dặm, hiện giờ đang do Daniel sử dụng, bên trong đều là quân nhân, phụ trách trị an cho thành thị. Hơn trăm tù binh bị áp giải tới đây, trực tiếp ném vào nhà tù ngầm, tách ra giam giữ.
Daniel thẩm vấn một tên sĩ quan cấp thấp, người này hẳn là tiểu đội trưởng gì đó, là sĩ quan cao cấp nhất may mắn sống sót trong lần chiến đấu này. Hết cách, sĩ quan liên quân đảo quốc biển đông càng cao cấp càng mặc áo giáp hoa lệ, giống như cái đèn chỉ đường cho kẻ địch đánh tới. Theo Daniel thấy, lực phòng ngự của loại áo giáp này không tốt hơn giáp da bao nhiêu, mặc trên người quả thật là tìm chết.
Cái này rõ ràng là nói với kẻ địch: ta là thủ lĩnh, tới giết ta đi, tới đây!
Kẻ ngu xuẩn cỡ nào mới thiết kế ra loại áo giáp này? Daniel nhìn sĩ quan kia, trên mặt hiện rõ ý nghĩ trong lòng. Tiểu đội trưởng kia thấy vậy, chỉ cảm thấy Vong linh pháp sư này thật là dữ tợn, khủng bố.
- Ngươi tên là gì?
Daniel ngồi ở đối diện, tù binh cũng có ghế ngồi, chỉ là cái ghế chế tạo từ khối băng, ngồi trên đó không hề thoải mái.
Tiểu đội trưởng chịu đựng cảm giác đau rát dưới mông, ngậm nước mắt nói với Daniel:
- Pháp sư đại nhân tôn quý, ngài đã hỏi vấn đề này vô số lần rồi. Ta tên Rien! Rien! cầu xin ngài, ngài hỏi thứ gì hữu dụng đi, cái gì ta cũng nói cho ngài.
Daniel mặt không đổi, tiếp tục nói:
- Được! Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi tên gì?
Đây là biện pháp mà Daniel học được từ Sarin, hắn thẩm vấn tù binh này đã hơn 1 giờ, lặp đi lặp lại chỉ hỏi một vấn đề. Nếu tù binh không trả lời, hắn sẽ dùng ma pháp làm cho linh hồn tù binh đau đớn một trận, loại kích thích này tăng lên từ từ, tù binh muốn làm quen cũng không được.
Tù binh này chà tay, cũng không dám đứng lên, hắn chỉ dùng ánh mắt cầu xin nhìn Daniel. Daniel cảm thấy cũng đủ rồi, biện pháp Sarin nói có tác dụng, chỉ là hắn không muốn tiến hành loại thẩm vấn buồn tẻ này. Nhưng ngoại trừ hắn, những người khác thi hành hơi khó.
Vệ binh lấy ra giấy bút chuẩn bị sẵn, đặt lên bàn, Daniel nói với tù binh này:
- Ta nghỉ ngơi một lát, nếu ngươi nghĩ ra cái gì hữu dụng thì viết ra đây. Sau khi ta trở về, nếu xem không vừa ý thì chúng ta tiếp tục.
Daniel nói xong liền rời phòng, tù binh này đánh mất tất cả ý chí chống cự, lập tức kéo giấy bút bắt đầu viết. Hắn viết bằng ngôn ngữ thông dụng, tuy rằng rất khác với ngữ pháp thường dùng ở đại lục Myers, nhưng trên văn bản thì vẫn có thể nhìn hiểu được. Cũng may hắn là sĩ quan từng đọc sách, nếu không đổi lại binh lính khác thì chưa chắc đã biết chữ.
Daniel không đi nghỉ ngơi, hắn bắt đầu chỉnh lý những thứ thẩm vấn ra, bắt đầu đối chiếu phân tích thật giả. Những thẩm vấn này đều na ná nhau, các tù binh này đến từ đảo quốc ở biển đông xa mấy vạn dặm, mục đích là thành Lian. Đoàn quân viễn chinh này có hơn 300 chiến hạm, chia làm mười mấy hạm đội xuất phát về hướng tây.
Trên đường, đoàn hạm đội này đụng phải gió lốc, tổn thất mấy chiếc thuyền. Bất ngờ đi đến gần thành thị của Sarin, phát hiện hai chiếc chiến hạm đậu bên đảo nhỏ mới dẫn đến những chuyện sau đó.
Hơn 300 chiến hạm? Nếu chia đều, một con thuyền khoảng 1000 binh lính, sẽ là 30 vạn quân đội. Cái này chỉ là số lượng quân chính quy, còn chưa tính thủy thủ cùng quân hỗ trợ. Sức chiến đấu thuyền buôn võ trang không tốt, nhưng mà số lượng chuyên chở vượt xa chiến hạm.
Nhưng muốn dựa vào 30 vạn người liền chinh phục đại lục Myers? Quốc vương những quốc gia này điên rồi hay sao?
Tiểu đội trưởng Rien kia viết tất cả những gì hắn biết lên giấy, tự nhiên có người nói chuyện giải thích khẩu ngữ với hắn, sau đó phiên dịch thành tiếng Tần nhân. Nhưng mà từ khẩu cung của các binh lính bình thường, đã để Daniel hiểu được xảy ra chuyện gì.
30 vạn quân đội không thể chinh phục đại lục, nhưng mà đánh hạ thành Lian là không thành vấn đề. Thành Lian là thành thị quy mô trung bình, dân cư trên 20 vạn, đóng quân khoảng 2 vạn trở lên, còn có hạm đội với 12 chiếc tàu. Ngoài 2 vạn quân đóng ở thành Lian, còn có một chút lính đánh thuê rải rác cùng tư binh của quý tộc, gom một chỗ cũng chỉ mới 3000 người. Muốn chống đỡ 300 chiến hạm tấn công là không thể, ngoại trừ thương thuyền võ trang, tất cả chiến hạm đều có máy bắn đá ma pháp, tường thành Lian không cản nổi.
Sarin xem khẩu cung, liền lập tức phân tích ra kết quả. Trong lòng hắn lại phiền não, Lex dẫn đi một chiếc chiến hạm còn đang ở thành Lian, hiển nhiên Lex muốn giữ một phần người ở lại thành Lian, theo đường biển trở về đây. Trong số người đó nhất định có rất nhiều Ma pháp sư, nếu có người của nàng ở thành Lian,
sẽ không thể không giúp quý tộc thành Lian chống đờ xâm lược.
Số lượng pháp sư đoàn của đối phương cũng không ít, chân chính dốc hết cả nước xuất binh, mỗi 1000 binh lính sẽ phân phối 1 Đại ma pháp sư, 30 vạn người ít nhất 300 Đại ma pháp sư. số lượng Đại ma pháp sư trong tay Lex rất ít, đa số là pháp sư cấp thấp, thật sự gặp phải đối phương, Sarin biết những pháp sư cấp thấp này không thể sống được bao nhiêu.
Làm Sarin phiền não là chỗ hắn cùng quận Grievances còn chưa thành lập truyền tống trận, không thể nhanh chóng truyền tin tức. Nếu có truyền tống trận, tiêu hao kim tệ cờ nào thì hắn cũng phải nhắc nhở Lex thay đổi tuyến đường. Một cái chiến hạm không tính là gì, những pháp sư cấp thấp trong tay Lex mới là quan trọng nhất. Tiền bồi dường những pháp sư cấp thấp này đủ để chế tạo cả trăm chiếc chiến hạm.
Hiện giờ cuối cùng Sarin hiểu được vì cái gì rất nhiều quý tộc có được thành thị quanh năm suốt tháng chỉ có thể dự trữ mấy vạn kim tệ, thành thị tất nhiên có thể mang đến tiền thuế khổng lồ, nhưng mà muốn có thành thị sẽ phải đầu tư rất lớn. Hiện giờ hắn cũng coi như giàu có, nắm trong tay tài liệu quý hiếm mà cả đời người khác cũng không gom đủ, đi săn ở bên ngoài Biển đóng băng đã để trong tay hắn có được số lượng ma hạch kinh người.
Nhưng mà một người đến cấp bậc nào, sẽ chi tiêu lớn dần tương ứng. Sarin phải nuôi 24 con Lôi Long, hơn nữa cung cấp nuôi dường Lôi Long phát triển gấp trăm lần bình thường. Hắn muốn trong vòng một năm để những Lôi Long này trưởng thành, tiêu hao ma hạch cùng thức ăn quả thật là con số trên trời.
Bởi vì thành thị này cần mở rộng, vươn lãnh thổ ra phía tây ít nhất ngàn dặm, mới có ý nghĩa mở rộng, mới có thể hấp thu nhiều người đến trồng trọt, kinh doanh. Cho nên Sarin cân nhắc phải xây dựng quân đội ít nhất sáu doanh. Sáu doanh này, quân chính quy đã 6 vạn người, cộng thêm quân phụ trợ, Sarin căn bản không nuôi nổi.
Một bộ áo giáp bộ binh có giá trị chế tạo cờ nào cũng phải trên 10 kim tệ, dựa theo tiêu chuẩn của Sarin thì có khi hơn 100 kim tệ. Áo giáp này còn có thể mài mòn trong lúc luyện tập, mỗi tuần còn phải bảo dường, sửa chữa, cái này còn phải bỏ tiền vào. So sánh lại, nuôi sống binh lính mỗi ngày cũng cần tiền, muốn binh lính có sức chiến đấu, thức ăn cũng không kém được, mỗi bữa đều phải có thêm thịt.
Muốn ăn thịt? Vậy phải thu mua số lượng lớn, dựa vào tự mình xây dựng nông trường, nuôi thả dê bò, vậy thì cần bao nhiêu đất đai?
Những binh lính này còn có người nhà, muốn để binh lính yên lòng đánh trận, cũng phải chiếu cố người nhà của những binh lính này. Tư binh cùng binh lính chiêu mộ bình thường có khác nhau, người nhà của binh lính cũng tương đương thủ hạ của ngươi. Những binh lính này mặc kệ kẻ địch của ngươi là ai, cho dù trước mặt là Giáo hoàng, cũng sẽ không chút do dự một kiếm chém xuống.
Vì cái gì tư binh lại trung thành như thế? Bởi vì một nhà già trẻ lớn bé đều phải dựa vào thủ lĩnh. Chỉ cần quý tộc không chết, sẽ phụ trách với người nhà tư binh. Đế quốc hạn chế số lượng tư binh, nói đến cùng cũng là vì sợ quý tộc tạo phản.
Hiện giờ Sarin xài tiền đều tính toán tỉ mỉ, Lex chậm chạp không trở về, hắn đầu tư cũng có hạn. Hiện giờ hắn có hơn 2000 chiến sĩ Caucasus, đã là đoàn võ lực rất mạnh, nhưng bảo vệ thành thị lớn như thế vẫn là không đủ. Trong thành thị của hắn còn chưa có truyền tống trận theo kiểu chân chính, truyền tống trận trên Thuyền luyện kim Bàn quy cũng chỉ truyền tống mấy thước, truyền tống trận chân chính có thể sử dụng ở khoảng cách ngàn dặm.
Như là truyền tống vị diện, làm sao cũng phải có thứ như Thần La Giới trong tay Lex mới hoàn thành, không còn là vấn đề tiền có thể giải quyết được.
May mắn, may mắn mình phát hiện một hòn đảo có giá trị không nhỏ, trên đảo có quặng sắt phong phú, còn có rất nhiều quặng xen kẽ, bằng không tiền mua tài nguyên cũng sẽ khiến Sarin đau đầu. Đừng nhìn một lần tới lui Biển đóng băng tiêu hao rất lớn, nhưng bảo hắn trực tiếp mua trang bị từ bốn đại gia tộc, Sarin cứ đập đầu chết cho xong.
Cho dù quan hệ giữa hắn với Aini có tốt, cũng không dám bán trang bị giá thấp, ! điều này bị đế quốc nghiêm cấm.
Một phần rất lớn thu nhập của gia tộc Clyde phải nộp thuế, nếu không làm sao Hoàng đế tín nhiệm được bốn đại gia tộc. Những gia tộc hùng mạnh khác không
tham gia vào loại kinh doanh này, chính là vì Hoàng đế không muốn giao chuyện , này cho quý tộc cấp bậc quá cao. Một khi Công tước cũng có thể đi kinh doanh mỏ khoáng, vậy sớm muộn gì cũng sẽ thành đại họa cho đế quốc.
Sarin phát hiện khoáng sản không cần bị thành Sand Rock bóc lột, dù sao nơi đó không phải lãnh thổ đế quốc, hắn hoàn toàn có thể coi nơi đó là lãnh địa ma pháp của mình, giống như Luyện Kim Thành đã làm. Luyện Kim Thành tự nhiên cũng có mỏ khoáng sản quý ở những hòn đảo hải ngoại.
Vốn Sarin cũng không quá chú trọng khoáng sản này, nghe Aini giải thích với hắn những vấn đề liên quan, hắn mới đột nhiên hiểu được. So sánh lại, thu hoạch ma hạch cũng không quan trọng. Cứ việc thoạt nhìn ma hạch quý giá hơn kim loại nhiều, nhưng mà thứ này căn bản không có người khống chế, cũng không khống chế được.
Nếu Sarin không có một cái mỏ sắt lớn, muốn mua vũ khí thì phải chịu đựng giá cắt cổ, ngươi có nhiều tiền đi nữa cũng không chịu nổi người ta tăng giá.
Trong lòng Sarin nóng lên, ở trong phòng hắn, hơn 80 con khô lâu thành thật đứng đó, không dám nhúc nhích. Nhanh chóng chế tạo mấy con thuyền nhỏ, để những khô lâu này ra ngoài biển thăm dò mạch khoáng. Không cần nhiều, nếu mình phát hiện năm ba cái hòn đảo như thế, Sarin có thể cam đoan cung cấp vũ khí về sau sẽ không còn bị ai hạn chế nữa.
Loại chuyện này giao cho ai hắn cũng không yên tâm, cũng may Dực khô lâu có thể dạy dỗ những khô lâu tiến hóa này. Phải để những khô lâu này nhanh chóng cải tạo xong trong linh trì, bằng không tuổi thọ của chúng sẽ nhanh chóng đến hết.
Ôi! Còn tiếp tục như vậy, mình sắp biến thành Vong linh pháp sư rồi.
Trong lòng Sarin thở dài, Vong linh pháp sư thật sự là hạnh phúc, có nhiều vong linh có thể tin dùng như vậy. Khế ước hai bên đều có lợi, còn pháp sư nguyên tố thì sao? Ngoại trừ Ma huyền, đã không còn chỗ dựa khác.
vẫn còn quá trẻ tuổi, nghĩ rằng xây dựng thành thị là quá dễ dàng, nghĩ rằng có lão sư giúp đỡ, có Lex hỗ trợ, cái này sẽ không phải là vấn đề lớn. Nhưng đến giờ, hắn còn chưa xây xong tường thành, chỉ là dựng lên trung tâm thành thị. Xây dựng hải cảng đã tốn rất nhiều thời giản của hắn, nếu toàn bộ thành thị đều do hắn giám sát xây dựng, hắn sẽ không còn sức đi tu luyện ma pháp nữa.
Khó trách không có Ma pháp sư lại đi làm chuyện của quý tộc, đối với Ma pháp sư, cái này là lãng phí thời gian, thật là chuyện rất ngu xuẩn.
Nhưng bên cạnh mình có ai làm được chuyện này? Zola cùng kiếm sĩ ma thú có sức chiến đấu không tệ, đáng tiếc không có năng lực này. Tieta? Quản lý được người Caucasus, về sau người Caucasus sẽ ngày càng đông, không có Tieta, Sarin không có khả năng trực tiếp chỉ huy bọn họ. Người dã man càng không hy vọng, bọn họ chỉ biết săn thú, chiến đấu. Nerys thì sao? Tâm tình nàng không tốt, sẽ không để ý tương lai gì hết, có thể trực tiếp giết người phe ta, ác ma phải khống chế ở bên cạnh mình.
Các Ma pháp sư đảo Shigure cũng đừng hy vọng, có thể tin dùng những người này, nhưng mà không thể dùng làm nhân tài quản lý hành chính. Kiếm sĩ đảo Shigure trung thành, nhưng ngoại trừ chiến đấu, lại không quản lý được chuyện này.
Hiện giờ bên cạnh có thể trông cậy vào là Aini. Không có Aini nhắc nhở, có lẽ mình sẽ không quá chú ý hòn đảo kia. Loại người đi ra từ gia tộc buôn bán mới là quản lý thích hợp. Nhưng Aini cũng là pháp sư, sẽ không tập trung quá nhiều tinh lực vào chuyện này.
Helene? Quên đi, mình đã từ bỏ nữ nhân này rồi.