Ở trong mắt Ulysse, Tử tước Guge còn lớn hơn cả Hoàng đế đế quốc. Ít nhất Hoàng đế đế quốc sẽ không nuôi hắn, sẽ không tìm biện pháp tu luyện tốt hơn cho hắn.
Tử tước Guge gần đây thật nóng ruột. Phu nhân hắn Nasuo cả ngày cãi nhau với hắn vì chuyện tiền bạc. Tử tước Guge đầu tư trên người Sarin mấy ngàn kim tệ, Sarin vừa đi một xu đều không trở lại. Chuyện đi đế đô cầu chức vị cũng bởi vì tiền tài không đủ mà không có kết quả. Vài năm này Tử tước Guge đều có chút vứt bỏ tính toán.
Nasuo bởi vì tiền xin từ cha mình đều lỗ hết, quan hệ với cha cũng trở nên khẩn trương cho nên mới cãi nhau với Tử tước Guge.
Tử tước Guge đang dỗ ngọt vợ mình:
- Nasuo, em xem. Nếu không phải ta đem mấy nơi bất động sản trong thành bán đi, lại đi đế đô thử xem.
- Quên đi. Địa phương nghèo nàn thành Ceylon này trừ đánh cá có thương nhân tới sao? Những căn phòng rách này có thể bán được bao nhiêu tiền? Một trăm kim tệ?
Giọng của Nasuo cao lên. Lúc trước mua những phòng ở này, bỏ ra không chỉ một trăm kim tệ, tuy nhiên thành Ceylon càng ngày càng lụn bại, những căn phòng này căn bản sẽ không có người mua, một trăm kim tệ đã nhiều rồi.
Cha của Nasuo cũng chỉ là thủ lĩnh của một hãng buôn, cổ phần của toàn bộ hãng buôn cũng không phải ở hết tron g tay hắn, cầm cố mượn rất nhiều kim tệ cho Tử tước Guge đã là cự hạn. Nếu không phải Tử tước Guge còn có hai chiếc thuyền để dùng, vị cha vợ đại nhân này đã sớm trở mặt. Ở Scotzia, nếu ngươi thiếu tiền Hoàng đế đều không bảo vệ được ngươi.
Ulysse trực tiếp xông vào phủ Tử tước, thậm chí tông ngã một hầu gái. Lúc Nasuo quở trách Tu Tiên giới, Ulysse rất thất lễ xông vào.
Nasuo lập tức ngậm miệng, Tử tước Guge trừng mắt nói:
- Ulysse, ngươi thành bộ dạng gì nữa!
- Đại nhân. Người kia, người kia...
Ulysse nhìn Tử tước phu nhân, có chút do dự.
- Ngươi nói!
Nasuo giận mắng một tiếng, quát:
- Hai người các ngươi, giấu ta cái gì phải không?
- Nói.
Tử tước Guge bình tĩnh trở lại. Hắn đột nhiên nhớ tới mình gần đây tinh thần sa sút, cũng không luyện binh chỉ cho Ulysse đi nhà đá ngoài thành trông coi xem có thể gặp được Đại ma pháp sư Jason hay không. Ulysse xông tới chẳng lẽ là Jason đã trở lại?
- Đại nhân, Sarin kia đã trở lại.
- Sarin?
- Học trò của đại sư Jason... Quốc vương của vương quốc Mesterlin.
- Guge, còn không đi bắt hắn!
Nasuo kêu the thé một tiếng, lập tức nhìn thấy gương mặt lạnh như băng của Tử tước Guge. Nàng tuy thô tục nhưng đầu óc không ngu, lập tức hiểu rõ mấu chốt.
- Hắn dẫn theo bao nhiêu người tới?
- Bốn, tính cả Sarin điện hạ là năm người.
Ulysse dùng từ ngữ tỉ mỉ nói.
Nasuo tỉnh táo lại, nhìn Tử tước Guge. Hồi lâu, đến lúc nàng từ trên mặt Tử tước Guge nhìn thấy một tia dịu dàng mới nói:
- Guge, có phải ngươi đã sớm tính toán tốt rồi hay không?
- Ừ. Lúc ta nghe nói quốc vương của vương quốc Mesterlin gọi là Sarin liền cảm thấy là hắn. Nasuo, ngươi nghĩ như thế nào?
Nasuo ngồi mạnh xuống ghế, lực lượng trên người dường như đều bị rút sạch. Nàng đột nhiên ho khan, Ulysse nhanh chóng rót nước cho nàng.
Tử tước Guge cũng đi tới bên cạnh vợ, đấm lưng cho phu nhân. Nasuo nhũn ra dựa lên người Tử tước Guge hỏi:
- Lão gia, người thật sự tính toán nương tựa địch quốc?
- Nasuo...
Tử tước Guge suy xét lại ý nghĩ trong đầu một lần nói:
- Ta thiếu cha nàng hơn 20 vạn kim tệ, đời này là không trả nổi.
- Không cần trả. Thật sự không được, ta...
- Quên đi. Nasuo, cha nàng là người như thế nào, nàng còn không rõ? Ta như này cũng không xem như theo địch. Sarin điện hạ từ nhỏ liền sinh sống ở thành Ceylon, nơi này là cố hương của hắn. Dựa theo một ước định cổ xưa, mảnh đất này là thuộc về Sarin điện hạ. Ta chỉ cần ra mặt làm chứng minh.
- Chỉ là một chứng minh?
Nasuo hỏi một câu, liền cảm thấy mình hơi ngốc. Nếu Tử tước Guge không làm chứng minh, Sarin kia nói gì đều vô dụng. Sarin cần một người chứng, cần ghi chép của tòa thị chính. Tử tước Guge đi hủy diệt ghi chép ở tòa thị chính, vậy Sarin không thể chứng minh thành Ceylon là cố hương của hắn.
Việc làm của Tử tước Guge khẳng định sẽ khiến Donny bệ hạ phi thường phẫn nộ.
- Lão gia, người sẽ hại chết ta.
Nasuo đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói với Ulysse:
- Ngươi nhanh đi, kêu đủ thân binh, đem hết cả trọng nỏ trong kho bí mật đi...
- Phu nhân, không được! Sarin điện hạ kia... là một Ma đạo sĩ!
Ulysse nóng nảy.
- Khốn kiếp, ngươi nghĩ cái gì vậy. Người của đế đô phái tới không phải ở dịch quán sao? Những người đó sau khi tới đây không có đi, nếu lão gia đi gặp Sarin, sự tình không giấu được. Những người này chạy hoặc là đem tin tức tiết lộ ra ngoài thì làm sao giờ? Có thể giấu được bao nhiêu ngày hay bấy nhiêu ngày, đem những người này...
- Giết hết đi!
Tử tước Guge ôm Nasuo, trong lòng may mắn, mình không có cưới sai vợ. Tuy nhiên Ulysse nói gì? Sarin là Ma đạo sĩ?
- Vâng! Đại nhân, Sarin điện hạ kia còn đang chờ ngài đi qua.
- Ngươi trước đi giết người, đem người của đế đô nằm lại nơi này. Ta chỉ mang một mình Chris qua là được.
Tử tước Guge cũng là trong lòng đập loạn. Lần này nương tựa vào Sarin tuy rằng là chuyện hắn sớm ảo tưởng, nhưng chuyện thật sự xảy ra Tử tước Guge ngược lại cảm thấy không chân thật gì cả.
- Lão gia, người cẩn thận một chút.
Nasuo kéo tay Tử tước, lưu luyến không buông. Lần này Tử tước làm ra quyết định quá mạo hiểm, không biết sẽ là kết quả gì. Khả năng phải chạy trốn chết hả? Sarin này tự mình tới, khẳng định là để cho Guge yên tâm hoặc là tính toán mang Tử tước và ghi chép ở tòa thị chính cùng mang đi.
Mình có phải nên thu thập hành lý, mang đi tất cả tiền riêng hay không? Vậy cha làm sao bây giờ? Trong lòng Nasuo nhất thời mâu thuẫn vạn phần, đều không cảm thấy Tử tước Guge giật khỏi tay nàng rời khỏi phòng.
Tử tước Guge không phân phó người lái xe mà trực tiếp đi chuồng ngựa, cưỡi lên chiến mã trân ái nhất của mình. Đây là ma thú cấp một, là vật xa xỉ ít có của Tử tước Guge. Tử tước Guge từ khi nghe nói có một người tên Sarin Mesterlin thành lập vương quốc liền một mực chuẩn bị chuyện hôm nay. Con chiến mã này cũng là hắn bỏ số tiền lớn mua tới.
Đi theo Tử tước Guge là Chris - học trò kiếm thuật của Ulysse cũng là thủ hạ hết dạ trung thành của Tử tước. Hai người phóng ngựa ra khỏi thành, rất nhanh liền đi tới bên ngoài nhà đá của Sarin.
Trên xích đu ngoài nhà đá, Nerys nửa nằm bên trên, váy kéo xuống dưới bay theo gió. Nàng dựa vào dây thừng, trong tay cầm một quả dại. Quả dại này có độc, người ăn vào lập tức thượng thổ hạ tả, thậm chí làm cho nội tạng xuất huyết gây nên tử vong. Nerys cắn từng miếng nhỏ, cảm giác hết sức ngon lành.
Beatrice thành thành thật thật ngồi ở cửa, bậc thang lạnh như băng lại thoải mái hơn ác ma vị diện hơn ngàn lần. Ít nhất không khí nơi này không có khói đặc tùy thời toát ra, cũng sẽ không đột nhiên trong rừng rậm nhào ra một ác ma cường tráng. Nerys ở bên ngoài đợi, Beatrice cũng không muốn chọc nàng tức giận chỉ có thể cũng chờ bên ngoài.
Sarin dường như thật sự muốn nghỉ ngơi một chút, trở lại phòng ngủ lúc nhỏ của hắn, ngã nhào lên giường.
Tử tước Guge từ rất xa cưỡi chiến mã chạy tới, trong mắt Beatrice lóe lên hào quang màu tím, phóng ra một chút khí tức của đại ác ma. Ma thú cấp một giống chiến mã kia tức thì sợ nhũn chân, suýt nữa hất ngã Tử tước Guge xuống đất.
Nerys cười khanh khách. Tử tước Guge này thoạt nhìn rất anh tuấn, thân thủ cũng không tệ, huấn luyện một chút trước khi chết cũng có thể trở thành một Hắc thiết kiếm thánh gì đó. Trong lòng Nerys đánh giá một chút, cảm giác quý tộc này cũng không coi như là một phế vật hoàn toàn.
Chris giận dữ. Hầu gái của Sarin điện hạ không khỏi quá vô lễ. Chiến mã của hắn cũng ngã xuống đất, còn không bằng chiến mã của Tử tước Guge, đều sùi bọt mép. Beatrice thủ đoạn cao minh, Tử tước Guge và Chris đều không cảm thấy sự uy hiếp của nàng.
Đôi bên chênh lệch quá lớn, một đại ác ma đương nhiên có thể thoải mái khống chế cục diện.
- Qua đây.
Nerys dùng ngón tay chỉ Tử tước Guge.
Tử tước Guge nghĩ nghĩ, đi hướng Nerys. Mái tóc Nerys đen như nhung, sau khi thăng cấp màu xanh mơ hồ gần như đều biến mất.
- Ngươi kêu Guge, đúng không.
Nerys từng nhìn hình ảnh ma pháp Lex đưa nàng, nhận ra bộ dáng của Tử tước Guge.
- Ngài là?
Tử tước Guge tuy tức giận nhưng nhịn được. Da mặt của hắn cho dù đặt ở chỗ người Vân Lưu cũng tính là dày.
- Ta là Nerys, kia là võ sĩ của ta – Beatrice. Chủ nhân đang ngủ, nếu ngươi muốn bàn chuyện gì với người, ít nhất đợi thêm sáu giờ nữa.
- Như vậy à!
Tử tước Guge tháo bao tay, đem bội kiếm giao cho Chris đi theo tới nói:
- Ta có thể ngồi ở chỗ này không?
- Đương nhiên có thể. Nếu ngươi muốn đi phòng khách cũng được, nơi đó có một lão nhân. Ta nghĩ, ngươi càng muốn cùng ta nói chuyện phiếm đấy.
Nerys cười tủm tỉm, đầy vẻ ngây thơ.
- Đó là đương nhiên. Ta... có thể trực tiếp gọi tên ngài không?
Tử tước Guge nho nhã lễ độ khiến Nerys cảm thấy mới mẻ. Ở thành Mesterlin, người khác đều sợ nàng, bao gồm cả một ít pháp sư từ đảo Sigure tới.
- Ngươi có thể kêu tên của ta. Tên kia là gì?
Nerys dùng tay chỉ Chris, Kiếm sư trẻ tuổi này tư chất tốt hơn Tử tước Guge nhiều.
- Chris, thân tín của ta.
Tử tước Guge thật sự ngồi xuống mặt cỏ, Chris mang theo hai thanh kiếm đứng ở phía sau Tử tước Guge, bộ dạng như gặp đại địch.
Nerys hướng về Chris cười cười, chỉ là nụ cười tràn ngập châm chọc. Tiểu tử này ở trước mặt mình làm như vậy, nếu không phải chủ nhân không cho mình xằng bậy, hiện tại liền đem hắn cho ác ma ăn. Trong Luyện ngục mười hai chương của mình còn có mười vạn ác ma đây, mỗi ngày ăn ma trùng, cũng có thể thay đổi khẩu vị.
- Cái kia... Guge. Ta nghe chủ nhân nói, người nợ ngươi không ít tiền.
Nerys ở trên xích đu qua lại, gió từ cạnh người nàng thổi qua, Chris đứng ở phía sau Guge có chút ngất ngây. Nữ nhân xinh đẹp như vậy hắn chưa từng gặp.
Tử tước Guge cười khổ một tiếng. Đó là đầu tư lúc trước của mình, nếu Sarin thật sự trả tiền cho mình chẳng phải là đầu tư không có lợi nhuận sao.
- Làm sao ta lại đòi nợ điện hạ chứ.
Tử tước Guge áp chế lo lắng trong lòng, hắn còn không biết chuyện trong thành đã làm như thế nào rồi. Ulysse là người có thể tín nhiệm, cũng không biết trong số người từ đế đô tới có người nào khó đối phó hay không.
- Vốn ta muốn thay chủ nhân trả nợ, không nghĩ tới ngươi hào phóng như vậy!
Nerys ngạc nhiên than thở.
Tử tước Guge chỉ cho rằng Nerys trêu chọc mình, miệng phối hợp nói:
- Nào có hào phóng, ta là không có gan đòi nợ điện hạ.
Nerys thấy Tử tước Guge thức thời, có kiên nhẫn, cười ha hả nói:
- Ngươi người này thật thú vị, cái này cho ngươi.
Nerys nói xong tiện tay từ trong vòng tay lấy ra một nắm ma hạch ném trước mặt Tử tước Guge.
- Những thứ này ta không thể cầm!
Tử tước Guge tuy rằng không rõ ràng lắm số ma hạch này đáng giá bao nhiêu tiền nhưng cũng hiểu được giá trị số ma hạch này tuyệt đối vượt quá đầu tư của mình lên người Sarin lúc trước. Chiến tranh tiến hành rất lâu, giá cả ma hạch luôn cao không hạ, phẩm chất số ma hạch này nhìn thế nào đều giống như ma hạch trung cấp, không phải cấp năm thì là cấp sáu.
Tay của Nerys không lớn, một nắm ma hạch ném ra lại có chừng hơn tám mươi viên. Hiện tại ma hạch như này căn bản không mua được, đều bị quân đội ép mua đi. Một viên ma hạch cấp năm bị đẩy lên tới 800 kim tệ trở lên.
Đây là mấy vạn kim tệ? Sáu vạn hay là tám vạn?
- Cầm đi. Lúc gặp chủ nhân, cũng đừng nói chuyện lúc trước nữa.
Nerys cảnh cáo Guge. Nàng sợ Tử tước Guge này quá gian xảo, dùng cảm tình lôi kéo Sarin. Sarin người này cái gì cũng tốt, chỉ là có lúc nhớ tình cũ, sau đó sẽ mềm lòng.
- Đúng rồi. Guge, Ulysse đâu?
- Hắn đi xử lý người từ đế đô tới.
- Đế đô?
- Vâng. Đế đô đồn đãi, vương quốc Mesterlin có hạm đội không kém Vân Lưu, cho nên loại thành thị ven biển này đều có người của đế đô giám thị...
- Chuyện này không ổn. Trình độ của Ulysse kia...
Nerys vừa ngay, tay chỉ chỉ Beatrice:
- Ngươi đi, trợ giúp Ulysse giải quyết đám người đế đô tới kia. Một người cũng không để thoát.
- Vâng, đại nhân.
Beatrice từ bậc thềm đứng lên, kéo mặt nạ xuống trùm khuôn mặt nữ tính, một đôi cánh kim loại ở áo giáp sau lưng mở ra, bay lên trời. Tốc độ phi hành của Ma thần phi thiên khải này nhanh hơn tốc độ lúc hắn không biến thân.
Tử tước Guge sợ nhảy dựng, tay của Chris không tự chủ đè chuôi kiếm. Hắn cảm giác được lực lượng cường đại kia của Beatrice, trong lúc nhất thời không khống chế được phản ứng của cơ thể.
Tử tước Guge ngầm hổ thẹn. Hắn tuy rằng vẫn rèn luyện hàng năm nhưng lại không có loại bản năng chiến đấu như của Chris. Ôi, mình đến cùng vẫn là một quý tộc rác rưởi.
- Guge, ta xem ý tứ của chủ nhân, là ngươi sửa chữa nơi này phải không?
Nerys cũng không cảm thấy Beatrice cường đại cỡ nào cho nên cũng không hiểu được tâm tình của Tử tước Guge.
- Ta... ta nghĩ là. Nếu như điện hạ quay lại, có thể có tâm tình tốt, ta coi như là đầu tư.
Cách nói của Tử tước Guge ở trong người Tần Nhân đã là thô tục không chịu nổi. Tuy nhiên hắn nói rất thản nhiên, Nerys rất thích loại chân thành này.
- Guge, vừa rồi ta nói giỡn với ngươi. Số ma hạch kia là thưởng cho ngươi.
Nerys nở nụ cười. Nàng hôm nay coi như rụt rè, không có lên giọng cười điên cuồng, Chris kia lại càng ý loạn tình mê.
- Điều này không tốt đâu?
Guge sợ hãi nói.
- Có gì không tốt. Gặp chủ nhân, chỗ tốt của ngươi càng nhiều. Đi thôi.
Trong lòng Nerys nghe được tiếng của Sarin, muốn Tử tước Guge đi vào.
Tâm tình Sarin rất tốt, hắn nằm ở trên giường của mình. Cửa sổ đã được thay bằng kính màu nhạt, không giống như trước kia lọt gió lạnh thấu xương. Gương thủy tinh thật lớn cũng được đặt trên giá, Tử tước Guge còn đặc biệt trang bị đèn dầu trên tường mà không phải là đèn ma pháp càng thêm quý trọng.
Tử tước rất tỉ mỉ, phỏng chừng mua lại cả bản vẽ thiết kế lúc trước của căn phòng này.
Tử tước Guge một mình đi vào nhà đá, lên lầu hai. Sarin nằm ở trên giường, lười biếng kêu một tiếng:
- Vào đi.
Tử tước Guge đẩy cửa mà vào, Sarin lật người ngồi dậy, cười chỉ vào ghế trước mặt nói với hắn:
- Ngồi.
Tinh thần lực của Tử tước Guge kém Sarin quá nhiều, vô tình liền theo lệnh của Sarin ngồi xuống, cũng không có nổi ý khiêm nhường gì.
- Tử tước. Ngươi nghĩ như thế nào, ta trở về rồi.
Sarin nhìn Tử tước Guge, nghiêm túc hỏi một câu.
- Điện hạ, Guge cầu người mấy chuyện.
Guge cũng vạn phần nghiêm túc nói.
- Ngươi nói.
- Chuyện này không giấu được bao lâu, nhiều nhất thời gian hai ba tháng đế đô sẽ biết. Chúng ta xấp xỉ có thể chạy tới biên cảnh. Thân binh trong phủ ta đều là người theo gia tộc ta mười mấy đời, cũng xin điện hạ có thể cho bọn họ đưa gia quyến đi trước. Phu nhân của ta, nàng... theo ta nhiều năm như vậy, cả ngày lảm nhảm, vạn nhất ta chết xin điện hạ đem tước vị truyền cho nàng. Đây là thứ ta mang tới, điện hạ xem qua đi.
Tử tước Guge nói hơi lộn xộn, đồng thời từ trong túi lấy ra hai món đồ.
Sarin dở khóc dở cười, cầm lấy nhìn. Một phần là giấy chứng sinh của tòa chị chính, bao gồm ghi chép của gia tộc Sarin ở thành Ceylon này. Một phần khác là quan văn do Tử tước Guge viết, phía trên đóng dấu riêng của hắn, mặt trên có đồ án huy chương của gia tộc Tử tước Guge.
Sarin giơ giơ hai món đồ trong tay lên hỏi:
- Thứ này, ngươi sớm chuẩn bị sẵn rồi?
- Vâng.
- Ngươi không biết, đây là chuyện mất đầu sao?
- Biết. Tuy nhiên lúc trước ta chính là muốn đầu tư vào điện hạ, đã bỏ vào nhiều như vậy không có đường lui nữa.
Tử tước Guge thật vô lại nói.
- Như vậy hả...
Sarin trầm tư một hồi mới nói:
- Guge, ta nhưng không nghĩ lấy đến thứ này rồi đi, nếu không ta cũng không cần đích thân tới. Lần này... ta muốn ở nơi này mở rộng thành thị, đem địa phương trăm dặm quanh đây chiếm cứ. Ngươi đừng vội, đế đô sẽ không phát binh tấn công. Ta nói cho ngươi, hạm đội của ta đã sắp đến hải vực phương bắc. Nhiều nhất thời gian một tuần, liền bắt đầu tấn công thành Ironwall.
Đầu óc Tử tước Guge “Ông” một tiếng. Thành Ironwall? Đó căn bản là không thể đánh hạ!
- Ta sẽ phái một vạn quân đoàn chủ lực tới đây, huấn luyện thân binh của ngươi. Về phần vợ ngươi? Yên tâm đi, ta sẽ còn xây dựng ma pháp tháp, truyền tống trận ở thành Ceylon. Thật sự nguy hiểm, đưa ngươi và vợ ngươi trực tiếp đến thành Mesterlin. Chút tiền ấy ta còn bỏ được.
- Điện hạ...
Kế hoạch của Tử tước Guge hoàn toàn bị phá vỡ. Hắn vốn chỉ là muốn trợ giúp Sarin một cái, sau đó cùng Sarin chạy tới thành Mesterlin, làm cái quý tộc cung đình, về sau cả đời cũng không cần lo buồn. Nếu Sarin hào phóng, chưa biết chừng còn có một miếng đất phong lớn một chút, thêm một thành thị đã xây dựng sẵn.
- Guge. Ta trở về là muốn vẻ vang, nở mày nở mặt, làm cho Donny cũng không dám làm gì thành Ceylon. Ta hỏi ngươi. Cho dù ngươi chạy, con dân của ngươi thì sao? Thành Ceylon mấy vạn nhân khẩu, ngươi có thể mang đi hết sao?
Tử tước Guge lắc đầu, hắn đột nhiên cảm thấy mình nghĩ vẫn còn không đủ thành thục. Mình chạy thoát, cư dân trong thành làm sao bây giờ? Tử tước Guge không phải người nhẫn tâm như vậy, vừa nghĩ tới vận mệnh của con dân mình sau này, không khỏi toát mồ hôi lạnh toàn thân.
- Guge. Hôm nay ta đến gặp ngươi là muốn thương lượng với ngươi chuyện mở rộng bến cảng thành Ceylon, sau đó ta liền đi hủy diệt thành Ironwall. Nếu thành Ironwall bị ta hủy, ngươi nói xem... Donny còn dám tới thành Ceylon tìm phiền toái sao?
- Điện hạ. Nhưng thành Ironwall là...
- Guge, ta sẽ dẫn ngươi đi chiến trường nhìn tận mắt, nếu không ngươi sẽ không yên tâm.
Sarin an ủi làm cho Guge sợ không nhẹ. Sarin còn lẩm bẩm:
- Thành Ceylon cuối cùng phải mở rộng đến ít nhất 30 vạn nhân khẩu trở lên, đóng quân bốn năm vạn là được rồi. Về sau Giáo đình bị diệt, nơi này cũng là trạm trung chuyển trọng yếu giữa Tanggulas và Scotzia. Lãnh địa của ngươi sẽ càng ngày càng giàu có.
Trong đầu Guge quay mòng mòng, căn bản không nghe rõ Sarin nói gì. Hắn chỉ nghe thấy Sarin nói muốn dẫn hắn lên chiến trường, còn là chiến dịch tiến công thành Ironwall.
- Guge!
Sarin kêu một tiếng, đánh thức Guge.
- Điện hạ!
Guge không kìm nổi đứng lên, sau đó hắn liền cảm giác trên hai vai có áp lực vô hình, mạnh mẽ ấn hắn ngồi lại trên ghế.
- Ta nói muốn diệt thành Ironwall, đương nhiên là có đủ nắm chắc, ngươi kích động cái gì. Chờ ngươi xử lý xong người trong thành, ta để lại cho ngươi một chút vật tư cùng với người bảo vệ ngươi. Ngươi cho thủ hạ tâm phúc chuẩn bị một hồi nghi thức nghênh đón ta. Ta không cần xa hoa bao nhiêu, nhưng là phải cho tất cả người của thành Ceylon đều biết – Ta đã trở về.
- Vâng.
Thanh âm Tử tước Guge trả lời có chút thất hồn lạc phách.
Mắt nguyên tố của Sarin mở ra, ở trên người Tử tước Guge quét suốt một lượt trên xuống dưới, trong lòng có chút tiếc nuối. Tử tước Guge qua mất tuổi tốt nhất, nếu muốn đạt được đột phá về võ kỹ độ khó hơi lớn. Tuy nhiên trong tay hắn có Hoàng kim kiếm thánh, chỉ điểm Tử tước Guge trở thành một Kiếm thánh còn không thành vấn đề.
Lực lượng của cả đại lục đều đang đề cao, Tử tước Guge này cũng sẽ không ngoại lệ.
Tử tước Guge bị Sarin nhìn nổi da gà, chỉ nghe Sarin nói:
- Ngươi nhiều nhất cũng chỉ là thăng cấp đến Hoàng kim kiếm thánh, lúc sắp chết có khả năng thăng cấp Bạch ngân kiếm thánh. Quên đi, ta để lại thêm một số người bảo hộ ngươi là được.
Sarin cũng không hy vọng Tử tước Guge bị giết chết. Chính mình nói thế nào đều từng lĩnh của hắn mấy túi bột mì vào thời niên thiếu. Không có số bột mì đó, mình đã sớm chết đói. Tử tước Guge quản lý thành Ceylon, chuyện cướp đoạt còn không có khả năng phát sinh. Những người vô lương kia cũng chỉ có thể chờ mình chậm rãi chết đi, lại không dám ngầm hạ độc thủ giết người.
- Guge. Chờ sau khi ta tiêu diệt thành Ironwall sẽ phong thưởng ngươi. Ngươi muốn cái gì?
Sarin không để bụng sự yếu đuối của Tử tước Guge. Dù sao mình chỉ là trả một cái nhân tình, không tính toán cho quý tộc nhỏ này vì mình chinh chiến. Cho hắn làm một quý tộc cung đình, kiếm tiền cho mình là được rồi.
Muốn cái gì? Tử tước Guge vừa nghe, lúc này mới trở nên vui mừng. Xem ra Sarin thật đúng là tính toán trả lại nhân tình trước kia.
- Điện hạ, có thể cho ta bảo hộ được thành Ceylon là được. Mấy vạn người này cũng theo gia tộc chúng ta mấy trăm năm rồi.
Tử tước Guge trả lời.
- Vô nghĩa.
Sarin cười mắng một tiếng, nói:
- Như thế nào cũng không thể quá keo kiệt. Ta sẽ phong thưởng ngươi làm nhất đẳng Bá tước cung đình, năm trăm vạn kim tệ, chia làm mười năm giao cho ngươi, ngươi đem thành Ceylon mở rộng thêm. Bến cảng ta phái người của ta xây dựng, ngươi không cần xen vào. Tổ trạch này của ta vị trí không tồi, ta sẽ ở trong núi mặt sau xây dựng một tòa thành, thành Ceylon của ngươi nếu có phiền toái có thể trực tiếp chi viện.
Tử tước Guge nghe vào trong tai, còn cho rằng mình đang mơ. 500 vạn kim tệ? Đây là một khái niệm gì? Trước giờ mình chưa từng gặp nhiều tiền như vậy. Mấy chục vạn kim tệ đều trả không nổi, còn muốn bán nhà bán đất.