Dực khô lâu trăm phương ngàn kế chế tạo chiến mã khô lâu, hiển nhiên vượt quá nhận thức về ngựa của Sarin. Loại chiến mã này có thể đuổi theo pháp sư bay đi, hơn nữa tốc độ suốt một ngày cũng không thay đổi.
Tốc độ 80 dặm/giờ, kỵ binh căn bản không khống chế được, nếu không có Dực khô lâu điều khiển, những kỵ binh này sẽ bị té ngã gãy xương.
Dực khô lâu thể hiện ra năng lực thăng cấp mạnh mẽ của hắn, khế ước của Sarin không khống chế hắn phát triển, vong linh cấp tám đã có thể sánh với Đại ma đạo sĩ. Đương nhiên cũng có liên quan với tinh thần lực mạnh mẽ của Sarin, hắn cùng Nerys đều là khế ước linh hồn, chỉ cần tinh thần lực của Sarin có thể đạt tới Ma đạo sĩ cấp chín, Dực khô lâu cũng có thể lên tới cấp chín.
Nhưng cái này phải dựa vào bản thân Dực khô lâu cố gắng mới được, Sarin thân là chủ nhân, bây giờ không thể cung cấp hỗ trợ gì cho hắn.
Sarin thân thể khỏe mạnh, hai Ma pháp sư cũng khỏe mạnh hơn hắn. Isabella cùng Elena cũng coi như người ma pháp võ kỹ song tu, chạy thẳng như điên, ngày đầu tiên chạy mười mấy tiếng mới nghỉ ngơi.
Đổi lại là pháp sư khác, đã sớm tê liệt, dù là không ngừng dùng ma pháp bổ sung cho mình, cũng không kiên trì nổi mười mấy tiếng chạy cao tốc đường dài như thế.
Trăm chiến sĩ đi theo Sarin lại là mệt mỏi nhất, giữa đường nghỉ ngơi một lần, Ma pháp sư bỏ thêm ma pháp trên người họ. Đến tối, mọi người ngủ mê mệt, chỉ còn Dực khô lâu cùng các ác ma là tỉnh táo.
Dực khô lâu mặc giáp trụ do Sarin luyện chế cho hắn, trên nón là mặt nạ thủy tinh, ngọn lửa linh hồn chầm chập bập bùng sau mặt nạ, hiện ra màu bạc kỳ dị giữa bóng đêm.
Beatrice nhìn Dực khô lâu, nhớ tới Nerys cảnh cáo, không chọc tới vong linh này. Nó chỉ huy 3 ác ma còn lại cẩn thận canh gác ngoài lều trại Sarin, vong linh dưới tay Dực khô lâu phụ trách an toàn của toàn bộ doanh trại. Dực khô lâu đứng ở cửa doanh trại, trong tay hắn là thanh vũ khí dài hơn 4m.
Mặt trước vũ khí này là lưỡi búa hình tròn đường kính hơn lm, lưỡi búa hai mặt hiện lên màu đỏ. Hai mặt búa lớn đều có ma pháp trận, được khảm ma hạch nhiều màu, giống như sáu con mắt quỷ dị.
Vũ khí này do Dực khô lâu vớt được ở trong biển, có lẽ tối thiểu cũng có lịch sử hơn 20.000 năm. Không phải vũ khí có lịch sử càng xa xưa thì càng tốt, nhưng có thể chịu được áp lực cao cùng ăn mòn của nước biển, suốt 20.000 năm cũng không hư hại, vũ khí này tuyệt đối là trang bị cực phẩm.
Cán búa dài hình bầu dục, phủ đầy ma văn, những ma văn này không phải luyện chế lên đó, mà là do bên trong cây búa tự luyện chế ra ma văn, mặc kệ mài mòn thế nào, ma văn này cũng sẽ không biến mất.
Khí tức vong linh trào ra từ bao tay của Dực khô lâu, tiến vào trong cây búa lớn, ma hạch nhiều màu được khảm trên búa sáng lên, ma văn đỏ như máu lưu chuyển trên cây búa đen.
Sáu ngọc khô lâu đứng sau lưng Dực khô lâu, mỗi người tay cầm búa lớn giống nhau, là vũ khí do Sarin bắt chước luyện chế ra.
Dực khô lâu cùng thủ hạ của hắn có sức rất lớn, không ai dám đón đỡ cây búa lớn như thế. Dù là Bạch Ngân Kiếm Thánh, cũng phải cân nhắc trước lực lượng của mình có thể chịu được không.
7 khô lâu đứng ở cửa doanh trại, ma thú kiếm ăn ban đêm đều né thật xa. Trên búa lớn của Dực khô lâu bay ra 6 đoàn khí tức màu xám, bị ngọc khô lâu hút vào trong búa lớn của họ.
7 khô lâu như hợp làm một, Sarin dám mang theo 200 người đi thành Girders, ngoại trừ năng lực của bản thân hắn ra, còn là bởi Dực khô lâu đã là vong linh cấp tám, sức chiến đấu sánh ngang ba Quân vương trước kia. Ngọn lửa linh hồn của Jodycoco cho Dực khô lâu hưởng thụ, chỉ cần Sarin thăng cấp, hắn lập tức có thể vọt tới cấp chín.
Khô lâu ngẩng đầu nhìn trăng sáng, ánh trăng màu bạc rải xuống, xuyên qua thủy tinh tiến vào trong hốc mắt của hắn, bị hai ngọn lửa linh hồn hấp thu, ngọn lửa linh hồn hấp thu xong ánh trăng càng trở nên đậm hơn.
Một đêm trôi qua bình yên, doanh trại không bị tấn công quấy rối gì, Sarin dẫn đội ngũ tiếp tục đi. Bây giờ là giữa tháng 9, hắn phải chạy tới thành Girders trước cuối tháng 10, không lo đi đường, cũng phải lo có đụng phải kẻ địch tập kích hay không.
Từ Mesterlin đến thành mới do Aini đôn đốc, đi đường bình yên, Sarin đến biên giới Rhine mới quay người xuống nam, dọc theo biên giới Kya Loulan, xuất phát thành Girders.
200 người võ trang hạng nặng không thể nào không bị chú ý, chỉ là đám người Sarin không đi theo đường xe chạy, một đường không cần tiếp viện, vòng qua thành trấn, chỉ chạy điên cuồng trên đồng hoang.
Người cố ý muốn chặn, cũng không thể nào đuổi kịp bước chân chiến mã khô lâu, 200 con chiến mã khô lâu chở 200 binh lính cùng pháp sư của Sarin, mỗi ngày tiến lên 700 dặm.
Tất cả người trên đường đi chú ý đến đều tính sai, mặc kệ là quý tộc địa phương lòng dạ khó lường, hay quân đội thành Sand Rock, thậm chí những đoàn đạo tặc, bị phương thức hành quân quỷ dị của Sarin ném ra sau.
Giữa tháng 10, Sarin dẫn hơn 200 người tiến vào trong Kya Loulan, đặt chân lên vùng đất do quận quốc Grievances khống chế thực tế.
Biên cảnh là một quân trấn, 5000 binh lính đóng giữ. Sarin lấy ra huy chương của mình, trưởng quan cao nhất trấn cũng là quý tộc quận quốc Grievances, nhìn thấy huy chương của Sarin, quý tộc này liền nhiệt tình tiếp đón.
- Sarin điện hạ, không ngờ ngài đến nhanh như thế.
Lão quý tộc nghênh đón đội ngũ Sarin từ ngoài trấn, nhìn Sarin chỉ có hơn 200 người, không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
Sarin âm thầm khen ngợi, đây là lão già có trí tuệ, hoặc nói là giảo hoạt. Thôn trấn này nằm giáp giới khu vực thành Sand Rock khống chế, đúng là cần người có trí tuệ như vậy, mới để cho hai bên sống hòa bình.
Lão già này vốn là Tử tước hạng nhất, cũng là quý tộc do Đại đế Canak an bài cho Lex. Sau khi Lex lập quốc, thăng hắn thành Bá tước bậc hai, thăng liền hai cấp, bây giờ thống lĩnh 5000 binh lính trấn thủ chỗ này.
- Bá tước...
Sarin được đón vào phủ đệ Bá tước, Bá tước mở tiệc đón, Sarin vừa mở miệng, Bá tước liền cười nói:
- Điện hạ, gọi ta Besta là được, ta nhìn quận chúa lớn lên, không tính là người ngoài.
Sarin cười nói:
- Besta, nơi này có thể liên hệ với thành Girders không?
- Được thì được, chẳng qua...
Besta hơi ngượng ngùng, số lượng ma hạch chỗ lão rất có hạn, có thể không tiêu hao thì cố không tiêu xài, truyền tống thư tín sẽ tiêu hao ma hạch một lần. Loại truyền tống trận cấp thấp này, mỗi lần phải tiêu hao 6 viên ma hạch cấp bốn.
Sarin nghe liền hiểu được ám chỉ của Besta, nói:
- Tuy rằng Lex sẽ bổ sung tiêu hao của ngươi, nhưng mà phải đợi đến cuối năm mới đưa vật tư tới. Được rồi, ta bỏ ra số tiền này, ngươi phải bảo vệ thôn trấn cho tốt, không được để người phía bắc chui vào.
Sarin nói xong, lấy ra hòm chuyên dùng chứa ma hạch, bên trong là 60 viên ma hạch cấp bốn được cắt sẵn, giao cho Besta.
Lão Bá tước cẩn trọng, phòng thủ ở chỗ biên giới không có tiền đồ này rất không dễ dàng, Sarin cũng không để ý 60 viên ma hạch này.
Besta hơi đỏ mặt, quả thật Lex đã lâu không phát ma hạch tới đây, lần tấn công trước đánh hạ 3 cái thành thị quan trọng, nhưng cũng tiêu hao ma hạch rất lớn. Huyện cấp thấp của hắn còn không ít ma hạch, nhưng ma hạch trung cấp thật là không nhiều lắm.
- Điện hạ thế này sao được chứ?
- Không cần phải lo, Lex sẽ trả lại cho ta.
Sarin nói đùa, Besta cũng trở nên ngượng ngùng. Sarin có thể tiếp viện vạn dặm, làm sao để ý tới 60 viên ma hạch trung cấp này, cho dù ném thứ này ra thị trường, cũng phải 100.000 kim tệ. Sarin không lập tức viết thư cho Lex, mà hỏi Besta trang bị binh lực trấn nhỏ không tên này.
Hỏi ra mới biết, 5000 binh lính này ngoại trừ 500 thân binh của Bá tước Besta, những người khác chỉ là lính mới, chỉ được huấn luyện 2-3 năm. Loại huấn luyện này không phải loại mà Lex dùng với binh lính của Sarin, mà là phương thức huấn luyện đơn giản nhất, dựa theo luật pháp Tần nhân.
Đa số binh lính sử dụng vũ khí bình thường, còn sức chiến đấu, 5 binh lính hẳn là giết được 1 kiếm sĩ sơ cấp.
Lex không an bài tinh binh ở biên giới vùng thành Sand Rock khống chế, Sarin nghe thế, hiểu được tình cảnh khái quát của Lex. Binh lính trong tay Lex khống chế tuyệt đối trên 500.000, nhưng một nửa trong đó có sức chiến đấu không được tốt lắm.
Thủ thành thì đủ, tấn công thành thị hay dã chiến, căn bản chỉ có số bị diệt. Nếu đã vậy, Sarin cũng không cần để lại trang bị gì cho Bá tước Besta, trang bị của hắn đều cho quân đoàn chủ lực sử dụng.
Sau đó Sarin mới viết một phong thư, để Besta truyền tống đi thành Girders. Trên thư hắn viết mình mang theo trang bị cùng linh kiện, hơn nữa nói cho Lex kế hoạch chiến đấu.
Rất nhiều tài liệu của hắn còn chưa hợp thành trang bị, cần Ma pháp sư thủ hạ của Lex chuẩn bị thiết bị luyện kim tương ứng, cho nên Sarin cách 1000 dặm đã viết thư cho Lex trước, hắn không thể đến thành Girders mới bắt đầu chuẩn bị. Đoàn người Sarin chạy cả ngày, thân thể tinh thần mỏi mệt, phải nghỉ ngơi 1 ngày ở trấn, hoàn toàn khôi phục mới lên đường.
Đoàn người Sarin đi ngủ, Bá tước Besta xử lý quân vụ trong phụ. Lúc này có thân binh vội vàng chạy vào bẩm báo, nói có một đoàn kỵ binh tiếp cận trấn, khoảng hơn 2000 người. Bá tước Besta cả kinh, 2000 kỵ binh là tiêu chuẩn một doanh, có khả năng phía sau là 2000 kỵ binh hạng nặng cùng 6000 bộ binh. Lão Bá tước không kinh động Sarin, gọi thân binh nói:
- Gọi người tới, ta lên tường xem đã.
- Bá tước đại nhân, ta có thể đi cùng ngài không?
Besta vừa nói xong, Dực khô lâu liền xuất hiện trước mặt lão, trong tay cầm cây búa lớn làm người ta kinh hãi, ngọn lửa linh hồn bập bùng dưới mặt nạ thủy tinh của hắn.
Dực khô lâu vẫn đi bên cạnh Sarin, lúc Besta gặp hắn còn tưởng là vong linh bình thường, không ngờ vong linh này có được trí tuệ, còn có thể nói ngôn ngữ loài người.
Bá tước Besta nhanh chóng đè nén kinh ngạc, người Tần nhân cũng không quá sợ hãi vong linh.
- Xin hỏi xưng hô ngài thế nào?
Bá tước Besta dù lớn tuổi, nhưng cũng là Kiếm Sư cao cấp, ánh mắt không kém, biết thực lực vong linh này mạnh mẽ, không dám dùng thân phận quý tộc của mình lên mặt.
Nhìn cây búa lớn trong tay Dực khô lâu, nhìn lại 6 con khô lâu hình thể giống nhau, Bá tước Besta không biết là 500 thân binh của mình có gì hơn người.
- Ta tên Binh, dẫn ta lên đầu tường xem, 2000 kỵ binh này có lai lịch gì.
- Vậy an toàn của Sarin điện hạ...
- Có bốn nữ nhân kia, cứ yên tâm.
Dực khô lâu nhếch miệng cười, tươi cười thật là quỷ dị. Một tên khô lâu tươi cười ở trong mắt con người, không hề có cảm giác an toàn.
Trong lòng Dực khô lâu thầm nghĩ, nữ nhân? Hừ, Nerys đúng là làm không tệ, đám người kia nhìn thấy mấy người Beatrice, đều sẽ coi 4 ác ma này là thị nữ của Sarin. Ma pháp sư phô trương là điều bình thường, 4 tên ác ma nhìn bề ngoài yếu ớt này, thực lực sánh với những chức nghiệp giả cao cấp.
Độ rộng tường thành trấn nhỏ không tên này vừa đúng 10 dặm, không cao, rất dày. Đầu tường có lầu quan sát, mặt sau tường thành còn che giấu máy bắn đá, dù nhỏ nhưng mà có võ.
Trinh sát báo cáo tin tức đã rất nhanh, nhưng những kỵ bình này rõ rằng chạy thẳng đến, khi Dực khô lâu lên tường thành, đã có hơn trăm kỵ binh phóng ngựa rong ruổi cách 200m. Những kỵ binh này thân thủ mạnh mẽ, tuần tra ngoài thành, ánh mắt ngắm trên đầu tường.
Bá tước Besta cầm kính viễn vọng luyện kim quan sát xa xa, lão nhìn thấy kỵ binh xa xa quả nhiên là kỵ binh nhẹ, số lượng đâu chỉ 2000, còn có khoảng 1300 người giống bộ binh, đều cưỡi ngựa xấu, đang xuống ngựa đổi áo giáp.
Bộ binh Tần nhân cũng được phân phối ngựa, tốc độ di động cực nhanh. Áo giáp của bộ binh sẽ không trang bị sẵn sàng, mà đặt trong túi da trên ngựa, lúc đến địa điểm chiến đấu mới mặc vào, như vậy có thể tiết kiệm thể lực bộ binh. Trừ khi là bộ binh hành động một mình, bằng không sẽ luôn như thế.
- Bá tước, người thành Sand Rock biết trang bị binh lực trấn nhỏ này không?
Dực khô lâu không cần kính viễn vọng gì cũng có thể thấy rõ hành động của
binh lính bên ngoài. Rõ rằng những kẻ này có chuẩn bị mà tới, có khả năng muốn tấn công trấn nhỏ này.
- Hẳn là biết, tuy rằng trấn nhỏ này cấm bình dân tiến vào, không thể nào trà trộn gian tế vào, nhưng tiếp viện mỗi tháng đều rõ ràng, người chú ý quan sát đều có thể phỏng đoán được năng lực chiến đấu bên trong.
Bá tước sợ Dực khô lâu không hiểu, lại nói:
- Binh lính cấp bậc khác nhau, vật phẩm trợ cấp cũng không giống. Người chuyên nghiệp, chỉ cần liếc một cái là biết trong đoàn xe vận chuyển thứ gì, cho cấp bậc quân đội nào, số lượng binh lính bao nhiêu.
- Hừ! Nói thế, những kẻ này định công thành. Ngài chỉ có 500 thân binh, tiên phong của đối phương đã là 2000 kỵ binh nhẹ, khiến chúng ta phải đóng chặt cửa thành. À, còn có 1300 bộ binh nữa, lại không giống chủ lực, xem ra đây là doanh vượt biên chế, đã gần 20.000 người rồi.
Lúc này, có kỵ binh phóng ngựa tới dưới cửa thành, hô to:
- Người trong thành, mở cửa.
- Bá tước, nơi này là đất quận quốc Grievances phải không?
Dực khô lâu hỏi một câu.
- Phải, nhưng mà...
- Ta biết bọn họ là ai, nhưng hai nước chúng ta có minh ước, nếu bọn họ công kích thành trấn của các người, chẳng khác nào khai chiến với Mesterlin.
Dực khô lâu nói xong, ngoắc ngón tay.
Bá tước Besta bị động tác nhân tính hóa của Dực khô lâu làm ngây người, một ngọc khô lâu sau lưng Bá tước Besta giật lấy cây cung trong tay thân binh, rút một mũi tên, kéo căng bắn xuống dưới thành.
Một cây cung cứng bình thường, ở trong tay ngọc khô lâu bộc phát ra tiếng xé gió chỉ có cung cứng luyện kim mới tạo ra. Mũi tên xé gió bắn ra, trực tiếp xuyên thấu đầu ngựa của kỵ binh kia, xuyên qua giữa hai chân kỵ binh cắm sâu vào trong thân thể chiến mã.
Kỵ binh kia không bị thương gì, chiến mã nháy mắt mất mạng, cắm đầu ngã xuống. Binh lính kia thân thủ không kém, nhưng cũng luống cuống tay chân ngã xuống đất.
Kỵ binh ngoài thành nổi giận, bắt đầu ồn ào, kỵ binh mất đi chiến mã bò dậy, lạnh lùng nhìn đầu tường, một lúc lâu sau mới nói:
- Trong thành là ai làm chủ, phái người ra đây nói chuyện.
Lúc này Dực khô lâu mới nói với Bá tước Besta:
- Bọn họ tới đây nhắm vào điện hạ, trên đường có không ít người muốn chặn lại, đều bị chúng ta tránh né. Lần này chúng ta bại lộ tung tích, trấn nhỏ này là chỗ cuối cùng có thể ra tay. Bá tước, ngài có dám khai chiến với những người ngoài thành không?
- Nếu là nhắm vào điện hạ, ta đương nhiên dám!
- Besta, người bên ngoài là nhắm vào điện hạ của ngài, mà không phải là điện hạ của ta. Không ai biết Sarin điện hạ tự mình đến đây, người trên đường chỉ có thể phỏng đoán là chúng ta phái ra pháp sư, mang theo trang bị không gian chuẩn bị hỗ trợ cho Lex điện hạ. Chặn đứng trang bị khẩn cấp từ Mesterlin đưa đến, Lex điện hạ sẽ khó mà chống đỡ công kích từ mặt biển. Chúng ta mang đến chiến hạm phân giải, nếu Lex điện hạ không thể đánh lui hạm đội Vân Lưu trên biển, vậy thì sẽ bị buộc gả cho Hoàng đế Vân Lưu, ngài có hiểu được không?
- Sao thành Sand Rock dám làm như thế!
Bá tước Besta nổi giận.
- Quân đội chiến tuyến phía nam thành Sand Rock là quân đoàn quý tộc, nghe Sephiroth thân vương khống chế. Nếu chúng ta không hỗ trợ được, Lex bị buộc gả cho Vân Lưu, kết minh của chúng ta liền tan vỡ. Nghe thật hoang đường phải không? Nhưng quả thật là thế. Thành Sand Rock đúng là ngóng trông Lex điện hạ gặp chuyện, như vậy họ có thể rút người ra khống chế phương bắc Pheonix, co rút lãnh địa vương quốc Mesterlin.
- Khốn kiếp!
Bá tước Besta tức đến dựng cả râu, lão rút kiếm bên hông, muốn ra lệnh tấn công.
- Bá tước, để cho ta đi.
Dực khô lâu đè tay Bá tước Besta xuống, hắn cao hơn 2m, lực lượng của Bá tước Besta không bằng, trường kiếm bị ấn vào vỏ.
- Ngài... có nắm chắc không?
Bá tước Besta nổi giận xong, lại trở nên lo lắng, kẻ địch ít nhất trên 20.000, còn trấn nhỏ của mình đều là một ít tân binh. 500 thân binh cũng không tệ, đi theo mình nhiều năm, nhưng mà mặc kệ thế nào 500 người cũng không phải là đối thủ của 20.000 người được, đối phương là quân chính quy Tần nhân đó.
- Yên tâm.
Khóe miệng Dực khô lâu lại kéo lên, dùng tươi cười độc đáo của hắn trả lời Bá tước Besta:
- Bá tước, bên cạnh ngài có thân binh lớn gan nào không? Cho ta mượn một
- Lớn gan? Woodan, ngươi ra đây.
Bá tước Besta hô một tiếng, một binh lính cao 1.8m bước ra khỏi hàng, binh lính này mặc áo giáp ghép, bên ngoài là giáp nhẹ kim loại, bên trong là giáp da luyện chế bằng da ma thú. Thân binh này hơn 20 tuổi, đeo cung ngắn sau lưng, xem ra tinh thông bắn ngắm.
Dực khô lâu nhìn Woodan, nói:
-Ngươi có sợ vong linh không?
Woodan ưỡn ngực, nói:
- Sợ cái gì, Tần nhân dựng nước, có vô số vong linh tham chiến, không có vong linh, làm sao có Tần nhân.
- Được lắm, ngươi cởi áo giáp ra, đổi cái này, cùng ta ra khỏi thành.
Dực khô lâu nói xong, trong tay đã có một bộ trường bào ma pháp màu đen.
- A?
Woodan nhìn sang Bá tước Besta, Bá tước Besta nói:
- Mọi chuyện nghe theo ngài Binh.
Woodan bất đắc dĩ, cởi bỏ hai lớp áo giáp, áo vải bên trong không che giấu được dáng người khỏe đẹp. Gỡ bỏ nón, cởi giày chiến, Woodan thay áo bào pháp sư, không được tự nhiên khó mà nói hết. Thứ này không phải tùy tiện mặc được, nếu người thường mặc nó, sẽ chọc giận Ma pháp sư khác.
Cũng may trên áo bào ma pháp màu đen có dấu hiệu khúc xương, là dấu hiệu của Vong linh pháp sư, pháp sư nguyên tố sẽ không để ý. Bây giờ rất ít Vong linh pháp sư, hy vọng không ai so đo mình đi quá giới hạn.
Mang giày vải, quấn đai lưng xong, đai lưng mà Dực khô lâu cho Woodan được khảm ma hạch, sau đó lại cho hắn cầm một cây trượng ma pháp, phủ nón che, bộ dáng Woodan đã trở thành pháp sư tiêu chuẩn. May mắn sắc mặt của hắn màu trắng, bằng không nhìn thấy Vong linh pháp sư khỏe mạnh như thế, xem rất là kỳ quái.
Kỵ binh ngoài thành đã chờ không kiên nhẫn, đi thẳng trở về đội ngũ của mình. Chỉ là đại bộ đội mặt sau còn chưa tới, cho dù biết sức chiến đấu binh lính trong thành không mạnh, 2000 kỵ binh này cũng không làm gì được trấn nhỏ.
Kỵ binh không thể công thành, xuống ngựa làm bộ binh, sức chiến đấu chưa chắc mạnh bằng bộ binh thuần khiết, huống chi còn không có dụng cụ công thành.
Dực khô lâu hóa trang Woodan xong, đột nhiên vươn tay, vẽ một cái ký hiệu ma pháp trên trán Woodan. Woodan đầu óc choáng một cái, lập tức tỉnh táo, sau đó chợt nghe được tiếng nói của Dực khô lâu vang lên trong đầu:
- Lát nữa, ta nói cái gì, ngươi nói cái đó, học theo ngữ khí của ta là được.
Woodan mờ mịt gật đầu, trong lòng hắn đột nhiên hơi sợ, mình làm sao đã bị vong linh khống chế? Có thể mất luôn linh hồn hay không?
Bị các khô lâu đưa xuống tường thành, chân của Woodan mới hết mềm nhũn. Dực khô lâu giữ lại vài cái thi binh bảo vệ lão Bá tước trên đầu tường, tuy rằng những thi binh này chỉ là vong linh cấp hai, nhưng dùng để che chắn tên cũng không tệ.
Dực khô lâu nắm giữ 4 khối bảo thạch Lục u linh tinh thuần, 4 khối này không nhỏ, hắn vớt lên từ dưới đáy biển. Ở mảnh đất trống trong cửa thành, ma pháp trận màu đen to lớn sáng lên, gần ngàn vong linh kỵ sĩ xuất hiện ở đó.
Đây là do Dực khô lâu rảnh rỗi triệu hồi ra, đều bảo tồn trong Lục u linh. Phẩm chất Lục u linh rất tốt, chứa hơn 200 vong linh cấp ba cũng không sao.
Kỵ sĩ vong linh không thể thăng cấp, không bằng kỵ sĩ tử vong, nhưng sức chiến đấu của 1000 vong linh này không nhỏ. Dực khô lâu cười, đẩy Woodan lên con chiến mã khô lâu cao lớn, chiến mã khô lâu này tối thiểu cũng cấp ba, còn tốt hơn cả chiến mã khô lâu mà mấy người Sarin cưỡi.
- Woodan, lát nữa ta muốn giết sạch những kẻ muốn hại quận vương Lex, ngươi không cần mềm lòng, có được không?
Tiếng nói của Dực khô lâu vang lên trong đầu Woodan, đột nhiên Woodan thẳng lưng.
- Ngài Binh, ta hiểu được, ta sẽ làm theo ý của ngài!
- Vậy là được rồi, mở cửa thành ra.
Dực khô lâu nói xong, dẫn theo 6 ngọc khô lâu cũng lên chiến mã khô lâu, trên tay bọn họ đều cầm theo một cây búa lớn.