Sarin chậm rãi đi về phía đuôi thuyền, nói với Máy móc vong linh phân thân bên cạnh. Mỗi một phân thân, trên thực tế đều bị Máy móc vong linh khống chế, trừ khi hắn buông tha, nếu không những phân thân này căn bản không có năng lực tự chủ gì cả.
- Chủ nhân, ta đâu có bất mãn nào, ngài là vĩ đại, quang vinh, là chính xác! Mỗi một câu của ngài thì ta đều nhớ kỹ trong lòng, kiên quyết chấp hành, tuyệt không lùi bước...
- Tốt lắm, ta là nhân loại, không phải vong linh, ngươi nói nhiều thêm thì ta sẽ nôn mửa đấy!
Sarin đi đến trước mặt một con rối kim loại cỡ trung, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy con rối kim loại cỡ trung này cao mười tám thước, đang ngơ ngác đứng yên, mặc cho gió biển thổi vào. Trong mắt nó không có chút hào quang chớp động nào, một thân kim loại bọc thép, tràn ngập các đường vân phức tạp.
Con rối to lớn như vậy, sức chiến đấu chắc gì đã rất mạnh, nhưng nếu ở trên chiến hạm to lớn, có rất nhiều vũ khí trang bị cần khuân vác nhưng nhân loại lại khó có thể vận chuyển được, dù sao không phải mỗi người đều có khí lực giống như Tieta được.
Tại trước boong tàu, con đường đi tới khoang chủ động lực đã bị đóng kín, trên đường vào là một tòa nhà hình tháp bằng kim loại.
Toà nhà hình tháp cao sáu tầng, nhưng đối với chiến hạm khổng lồ mà nói thì lại vẫn xem như vô cùng thấp bé. Bên cạnh toà nhà hình tháp có rất nhiều con rối kim loại cỡ trung, trên mấy chục cái thành lũy bằng kim loại này đều là các giá đỡ to lớn của Phòng không luyện kim nỗ lạnh lẽo. Kích thước lớn như vậy, tại Tần Nhân thì đều dùng để trang bị đại hình luyện kim nỗ.
Máy móc vong linh phục chế ra các giá đỡ nỗ pháo, là Liên xạ luyện kim nỗ pháo, loại vũ khí này hao tiền vô cùng khủng bố, mỗi một mũi nỗ tiễn khổng lồ này đều có giá từ mấy trăm kim tệ trở lên, nếu là mũi tên được luyện chế đặc biệt, thì còn có thể cao hơn một ngàn kim tệ.
Nỗ pháo liên xạ này sẽ bắn một lượt 12 mũi luyện kim nỗ tiễn cực lớn. Nói cách khác, trên vạn kim tệ sẽ tiêu phí sạch sẽ chỉ trong vài giây. Tuy nhiên công kích như vậy thì rất có thể sẽ bắn chết được một Bạch Ngân Kiếm Thánh hoặc là Ma đạo sĩ cấp tám, trên vạn kim tệ tiêu hao cũng không tính là gì, nhưng nếu dùng để đối phó với những tên có cấp bậc quá thấp thì chẳng khác nào là mất trí cả.
Ngoài những liên xạ nỗ pháo này, Sarin còn nhìn thấy một loại trang bị có hình lập phương, trên bề mặt có 12 cái lỗ nhỏ có thể liên tục phóng ra 144 mũi tên. Sarin cảm thấy thứ này hẳn là chỉ dùng để đến đối phó ma thú. Đối phó với cường giả nhân loại thì hiệu quả hiển nhiên sẽ không bằng luyện kim nỗ pháo.
Lần này thì Sarin phán đoán sai lầm rồi, loại luyện kim nỗ hình chữ nhật đồng này có các rãnh bắn dài quá tám thước, trên bề mặt phủ kín phong hệ ma văn, có thể là nỗ tiễn gia tốc. Luyện kim nỗ đồng này ra có tốc độ vượt xa bất kỳ một loại vũ khí nào. Chỉ cần chất liệu tốt, không sợ ma lực trào ra, thì loại luyện kim nỗ đồng này hoàn toàn có thể phong tỏa cả một mảnh bầu trời, làm cho cả nhân loại lẫn ma thú đều biến thành con nhím.
Địch nhân của vương triều thứ nhất cũng thập phần cường đại, tại một số vị diện, thì mỗi tín đồ của thần linh đều có năng lực phi hành, thậm chí trời sinh còn có cả cánh. Do đó vũ khí để chinh chiến dị vị diện làm sao lại có chất lượng kém được.
Đi vòng qua toà nhà hình tháp này, Sarin tiếp tục đi về phía trước, nhìn thấy trên boong tàu lại xuất hiện một loại vũ khí đối không khác.
Hơn trăm cái giống như máy bắn đá được nối cùng một chỗ, ở giữa có các túi lưới cố định trên boong tàu, các sợi dây kim loại được cuốn với da và gân ma thú cực dài, có tính đàn hồi, một khi kéo ra thì có thể đồng thời bắn ra trên trăm viên đạn kim loại.
Tiếp tục đi về phía trước, tới vị trí gần phía sau boong tàu, bỗng xuất hiện một tòa kiến trúc khổng lồ, chỉ có hai tầng, tầng thứ nhất cao mười thước, là một khối đúc thành. Tại tầng thứ hai là trên trăm cái tháp kim loại nhỏ hẹp, bên trong mỗi một tháp kim loại đều có không gian chứa được không tới hai mươi người.
- Đây là cái gì vậy?
Sarin xem không hiểu, dùng Mắt nguyên tố quan sát, hắn cũng chỉ nhìn ra được giữa trên trăm cái tháp kim loại này có ma văn nối tiếp với nhau, tạo thành một thể. Nhiều tháp kim loại như vậy dùng ma văn nối tiếp cùng một chỗ, Sarin nhìn không ra chút tác dụng nào cả.
- Thứ này nối tiếp với hai mươi bốn Ma lực lò luyện phụ trợ!
- Ma lực lò luyện!
Tuy Sarin biết trên thuyền có Ma lực lò luyện, nhưng không nghĩ tới số lượng lại nhiều như vậy! Hai mươi bốn Ma lực lò luyện để cung cấp ma lực cho một trăm bốn mươi bốn tòa tháp kim loại này. Người trong những tháp kim loại này, chẳng lẽ đều là Ma pháp sư ư? Nhưng tháp kim loại làm sao lại đề cao ma lực được? Điều này không hợp lý a!
Đáng tiếc Ma lực lò luyện cần các pháp sư cường đại hơn, ít nhất là cấp mười hai thì mới có thể luyện chế ra được, Sarin cũng không nghĩ tới việc phục chế loại đồ vật này, nhưng hắn lại không nghĩ tới, trên Thái cổ chiến hạm lại có nhiều Ma lực lò luyện như vậy. Có lẽ dỡ chiến hạm xuống mới là lựa chọn tốt nhất, trang bị những Ma lực lò luyện này tới thành Mesterlin, thì phòng ngự của thành Mesterlin sẽ không cần Ma đạo sĩ nữa, chỉ riêng Đại ma pháp sư cũng đã có thể chống đỡ toàn bộ thành thị rồi.
Tuy nhiên không thể như vậy làm a, tương lai mà muốn tập kích Tanggulas đế quốc, thì còn cần phải dựa vào Thái cổ chiến hạm mới được. Nếu loại chiến hạm này khôi phục sức chiến đấu, chạy đến vùng duyên hải của Tanggulas đế quốc, thì đám người Tanggulas ven bờ mấy chục dặm đều phải lui lại, quân đội Sarin sẽ có thể ung dung đổ bộ lên bờ.
Sarin nhìn lên một trăm bốn mươi bốn tòa tháp kim loại trên tầng hai kia, nghi vấn trong lòng vẫn không thể giải đáp được.
- Huyễn Nha, tháp kim loại này có văn tự gì ghi lại không?
Một Máy móc vong linh phân thân thò tay vào trong ngực, lấy ra môt quyển sách, quyển sách này rất mỏng, mỗi một trang đều là các tấm vàng dát mỏng. Đây là văn tự tư liệu mà Máy móc vong linh phục chế ra, Sarin nhận lấy, nhìn thấy trên đó có cổ Myers ngữ, liền vô cùng vui mừng.
Trực tiếp dùng trí nhớ ma pháp giữ lại nội dung trên từng tờ giấy vào trong đầu, Sarin trả cuốn sách lại cho Máy móc vong linh phân thân, sách kim loại lại dung nhập vào trong cơ thể Máy móc vong linh phân thân, không lưu lại chút dấu vết nào.
Sarin kiểm tra nội dung trong đầu, hai chân không nhúc nhích, hắn nhìn lên một trăm bốn mươi bốn tòa tháp kim loại, trong lòng nặng trịch. Viễn cổ nhân loại vậy là lại có thiết kế kỳ diệu như vậy!
Hai mươi bốn tòa Ma lực lò luyện hình thành một tấm Ma võng bao phủ tháp kim loại. Tấm võng vô hình này có thể làm cho nhân loại trong tháp kim loại rút ra ma lực, phóng thích ma pháp. Chỉ cần tinh thần lực của ngươi đủ cường đại, cho dù không có Ma huyền, thì cũng có thể mượn dùng Ma võng do Ma lực lò luyện hình thành để phóng ra ma pháp cấp chín.
Để cho một người không có Ma huyền phóng ra ma pháp cấp chín, đây là sáng tạo cỡ nào a!
Ma lực trong Ma võng này tuần hoàn không ngừng, Ma lực lò luyện tiêu hao cũng không quá lớn, trong phạm vi Ma võng bao phủ, chỉ cần ngươi nhớ chú ngữ và tần suất ma pháp dao động, trải qua huấn luyện, thì sẽ nhanh chóng trở thành một Ma đạo sĩ!
Ma võng tương đương với một cái sách ma pháp hoặc ma pháp trượng chứa đựng vô số ma pháp, tuy nhiên phương thức điều động ma pháp trong đó lại càng phức tạp hơn, nhưng tu luyện Ma huyền là một quá trình dài dòng, dù sao tài phú trên thế giới này là có hạn, nếu mọi người đều tu luyện ma pháp, thì tiêu hao ma pháp tài liệu chính là một con số khủng bố, đến cuối cùng tất cả mọi người không có ma pháp tài liệu để dùng nữa.
Chính vì vậy, Luyện Kim Thành chỉ cần khống chế giao dịch ma hạch, cũng coi như đã khống chế đại bộ phận Ma pháp sư. Nếu không cần phải có Ma huyền, thì tác dụng của ma hạch sẽ trở nên đơn thuần. Khống chế ma hạch cũng không cách nào khống chế tất cả pháp sư được cả.
Sarin vốn cho rằng mình đã đến gần đỉnh phong của thế giới này, nhưng hiện tại nhìn lên một trăm bốn mươi bốn tòa tháp kim loại, hắn mới phát hiện ra cự ly tới vị trí đỉnh phong của mình vẫn còn rất xa xôi, xa xôi tới mức hắn không biết khi nào mới có thể với tới được.
Hoàng đế vương triều thứ nhất có cấp mười tám, thì sẽ là tồn tại cỡ nào a! Roy cũng chỉ mới là cường giả cấp mười, về sau mỗi thăng cấp một, thì lực lượng sẽ đều lột xác. Sarin dần dần ổn định lại tâm tình, hít sâu một hơi, đi vòng qua tháp kim loại, tiến về phía sau boong tàu.
Một trăm bốn mươi bốn tòa tháp kim loại, bên trong mỗi một tòa đều có thể chứa mười mấy người, trong những tháp kim loại này có thể chứa đựng những người đã được huấn luyện tinh thần lực, sau khi quen thuộc ma pháp chú ngữ thì sẽ tương đương với việc có thêm hơn một ngàn Ma đạo sĩ...
Đội hình như vậy có thể tuyệt đối cam đoan an toàn cho Thái cổ chiến hạm này.
May mắn Đại công tước Jagged không tìm được bản vẽ, không tìm được phương pháp sử dụng những tháp kim loại này, nếu không thì Long Hài chiến hạm của mình sẽ bị đánh thành mảnh nhỏ chỉ trong nháy mắt.
Những trang bị phòng ngự trên boong tàu này nếu so với thiết kế Ma võng thì chẳng tính là gì cả. Hơn một ngàn Ma đạo sĩ là khái niệm gì, toàn bộ Myers đại lục chỉ sợ cũng chỉ có bằng này Ma đạo sĩ này mà thôi, không hơn được.
Tuy nhiên về sau sẽ khó nói, các Đại ma pháp sư thủ hạ của Đại công tước Jagged thì đều thăng cấp, thành Mesterlin của mình cũng sẽ có thêm rất nhiều Ma đạo sĩ. Ngay cả như vậy, thiết kế Ma võng cũng là kinh tài tuyệt diễm.
Nếu trong một thành thị có đủ Ma lực lò luyện, vậy thì mỗi người trong thành thị đều rất có thể trở thành pháp sư, hơn nữa không cần vất vả tích lũy Ma huyền như thế. Nếu toàn bộ quốc gia đều nằm dưới sự bao phủ của Ma võng, thì sẽ trở thành một quốc gia ma pháp. Nếu toàn bộ đại lục đều có Ma võng, vậy thì nguyện vọng của Lex sẽ không khó thực hiện chút nào.
Tuy nhiên thiết kế Ma võng này còn có một thứ khiến cho Sarin cảm giác khủng bố, bởi vì người trong Ma võng mà muốn sử dụng ma pháp, thì cũng cần phải trả giá, đó là người phóng thích ma pháp phải dùng tinh thần lực của mình để trả cho Ma võng, loại trả giá này chính là cắt rời tinh thần lực ra, hoàn toàn kính dâng cho Ma võng, phóng thích càng nhiều ma pháp thì Ma võng càng thu được nhiều hơn.
Tinh thần lực mà không có minh tưởng pháp tắc tốt, thì việc tăng trưởng là rất khó khăn. Nếu như bị hấp thu vĩnh viễn, thì muốn khôi phục lại sẽ cần phải trả giá bằng sinh mệnh lực.
Tu luyện minh tưởng pháp tắc thì chỉ có pháp sư chính quy mới có, người thường cho dù có tinh thần lực cường đại đến mấy đi nữa, thì cũng khó có thể liên tục tăng trưởng được. Hơn nữa minh tưởng và Ma huyền có liên quan tới nhau, nếu người đã không có Ma huyền thì độ khó khi minh tưởng sẽ là quá lớn.
Nói cách khác, nhân loại hoặc các sinh linh khác trong Ma võng mà muốn sử dụng ma pháp, thì cần phải trả giá bằng sinh mệnh. Số lần sử dụng ma pháp càng nhiều, thì thân thể người sử dụng lại càng gầy yếu.
Ma đạo sĩ cấp chín bởi vì có Ma huyền, thân thể được cải tạo, thọ mệnh dài đến một ngàn hai trăm tuổi trở lên, mà người sử dụng Ma võng, nếu đạt tới trình độ có thể phóng thích cấp chín ma pháp, thì thọ mệnh sẽ rút ngắn lại rất nhiều.
Ma võng là một thanh kiếm hai lưỡi. Nếu mọi người đều ham mê sự tiện lợi của Ma võng, mà không đi tu luyện Ma huyền, cứ tiếp tục thì Ma pháp sư sẽ không bao giờ còn là Ma pháp sư nữa, mà là một lũ đáng thương có thể chất yếu ớt, rời khỏi Ma võng thì không thể chiến đấu được nữa.
Trên bản chất, một Ma pháp sư bị vây tại một địa phương không có bất kỳ nguyên tố nào, thì vẫn có thể phóng thích ra ma pháp, tiêu hao Ma huyền trong cơ thể, uy lực ma pháp cũng sẽ giảm xuống trên diện rộng. Nhưng nếu sử dụng Ma võng để phóng thích ma pháp, thì một khi rời khỏi Ma võng, Ma pháp sư sẽ không thể làm được gì nữa cả.
Sarin đi vòng qua các tháp kim loại này, tiến tới phía sau boong tàu, tại đó có hơn một trăm bộ trang bị phi hành được bày ra, những trang bị phi hành này khác với những trang bị phi hành nằm rải rách tại phía trước boong tàu, hai bên thân máy hẹp dài có cánh hình tam giác, hơn nữa vô cùng rộng và nặng, căn bản không thể vỗ được.
Nhìn qua thì thứ này giống như là trang bị phi hành của Máy móc vong linh, tốc độ tất nhiên là nhanh, nhưng phương thức phi hành lại kém hơn Ma pháp sư.
Tuy nhiên thứ này có phần đầu rất lớn, trang bị có thể mang theo cũng nhiều hơn mấy cái khi nãy. Những thứ này hiển nhiên chỉ dùng để chiến đấu trên không trung, mà mà những trang bị phi hành phía trước boong tàu kia thì chỉ dùng để đến trinh sát địch tình mà thôi.
Sarin đi thẳng một đường, sau đó lại vòng quanh mép thuyền, bắt đầu quan sát. Mép của Thái cổ chiến hạm này giống như tường thành, cách mặt nước khoảng bốn mươi thước, độ cao như vậy, nếu gặp phải chiến hạm bình thường, đối phương mà muốn đi lên boong tàu thì cũng không có khả năng, chỉ có thể dựa vào có pháp sư thể phi hành để đi lên công kích.
Chính là bởi vì Thái cổ chiến hạm có cấu tạo kỳ dị như thế, người Vân Lưu mới không nghĩ tới Long Hài chiến hạm có ý đồ đánh lên. Long Hài chiến hạm bay lên hơn bốn mươi thước, xông lên boong tàu, trong mắt của người Vân Lưu thì đó quả thực chính là thần tích.
Long Hài chiến hạm dài không đến hai trăm thước có hình dáng kỳ lạ, nhưng cự ly từ mép thuyền tới mặt nước cũng mới chỉ khoảng mười thước mà thôi, đối mặt với Thái cổ chiến hạm, thì một cú nhảy kia cũng đã dọa cho người Vân Lưu sợ vỡ mật.
Bên cạnh Thái cổ chiến hạm là lớp kim loại bọc thép dày nửa thước. Những kim loại bọc thép này trên thực tế là do trên trăm tầng kim loại mỏng, trộn lẫn ma pháp tài liệu mà nén cùng một chỗ, trong lượng không bằng một phần mười kim loại, nếu không thì thì cho dù khoảng không bên trong Thái cổ chiến hạm có nhiều đi nữa, thì nó cũng không di động nổi.
Những miếng kim loại này được khảm trên thân tàu, chồng lên nhau, cho dù bị phá hỏng thì cũng có thể đổi lớp bọc thép mới. Mép thuyền cao bốn mươi thước khẳng định sẽ gặp phải vô số loại phương thức công kích, không có tầng bọc thép này, thì chiến hạm có chắc chắn đi nữa cũng sẽ bị đánh thủng.
Người Vân Lưu cũng không hề động tới những bọc thép này, bọn họ không tìm ra trang bị phòng ngự tốt hơn nữa.
Sarin quan sát mặt trong của mép thuyền, nơi này có cách bệ cao đại khái rộng khoảng ba thước, ngoài việc dùng để bố trí ma pháp pháo ra, thì còn có một số lượng không đồng đều giá đỡ bằng kim loại. Những thiết kế này thì Sarin cũng không thấy có gì tân kỳ lắm, có một số phương thức chiến đấu thì cả mấy vạn năm cũng sẽ không thay đổi.
Đại khái cách sáu mươi thước thì sẽ có một khu vực khá rộng rãi, Sarin nhìn thấy nó giống như cánh cửa thành nhỏ, có thể bắn ra ngoài các ván cầu, phỏng chừng là dùng để đi lên trên chiến hạm của địch nhân.
Sarin đi lại trên Thái cổ chiến hạm, trong lòng luôn cảm thấy không quá thoải mái, bởi vì thiết kế Ma võng khác với lý tưởng ma pháp của hắn. Nhân loại vương triều thứ nhất đã cường đại như thế, vì cái gì còn phải thiết kế ra loại này nữa?
Sarin lại không biết, nhân loại trên chủ vị diện cường đại, nhưng sinh linh trên rất nhiều vị diện lại trời sinh đã gầy yếu, tu luyện đến cấp chín đã là cực hạn, căn bản không thể tiếp tục tiến thêm một bước được nữa. Nhân loại sử dụng sinh linh trên các vị diện khác để đi chinh chiến, đương nhiên phải thiết kế trang bị làm cho các sinh linh này có sức chiến đấu mạnh hơn mới được.
Ngay cả một ít ma pháp trang bị hiện nay thì cũng đều là do khi trước nhân loại thiết kế cho các sinh linh khác mà có.
Nhờ có những thiết kế này lưu truyền tới nay, thì nhân loại có thể tiếp tục thống trị Myers đại lục vị diện ngay cả khi lực lượng đã suy yếu, không bị sinh linh khi trước lưu lại trên thế giới này chiếm được chủ động, cuối cùng hoàn toàn tiêu diệt những sinh linh kia.
Tuy nhiên vương triều thứ ba cũng vì vậy mà tan rã, vương triều thứ bốn được thành lập, trên thực tế, thì cũng đã là huy hoàng cuối cùng của nhân loại.
Trên thực tế, bên trong kim loại ma pháp tháp thì vốn được dùng để cấp cho Chu nho, thân thể Chu nho chỉ bằng một phần ba nhân loại, không cách nào tu luyện ra ma huyền, nhưng trời sinh lại có tinh thần lực cường đại. Trong mỗi một tháp kim loại đều có thể chứa được hai mươi bốn Chu nho, tương đương với hai mươi bốn Ma đạo sĩ.
Ma võng trên Thái cổ chiến hạm có thể làm cho ba ngàn bốn trăm năm mươi sáu Chu nho trở thành binh sĩ cấp chín, phóng ra vài vạn ma pháp cấp chín.
Cho dù là cường giả cấp mười như Francis, Roy tới đây, thì cũng sẽ bị trực tiếp đánh thành bụi phấn.
Chinh chiến dị vị diện, Thái cổ chiến hạm vẫn chỉ là tàu bảo vệ, chủ lực chiến hạm chân chính còn dài hơn mười dặm, có hệ thống Ma võng khổng lồ, bất kỳ Chu nho, Tinh Linh, U linh, ác ma, chỉ cần đi lên trên chiến hạm, thì có thể nhanh chóng được bồi dưỡng thành Ma đạo sĩ. Ở thời kì viễn cổ, Ma đạo sĩ tuyệt đối chỉ là binh sĩ đủ tư cách.
Sarin đi một vòng, không phát hiện ra Thái cổ chiến hạm có bất kỳ lỗ hổng phòng ngự nào, tuy nhiên dựa vào Máy móc vong linh khống chế Thái cổ chiến hạm, thì sức chiến đấu sẽ không đạt được một phần mười Thái cổ chiến hạm, có thể chỉ đạt được khoảng một phần trăm mà thôi.
Vũ khí mà những Máy móc vong linh kia làm ra thì có lực công kích rất thấp, khoảng cách công kích gần, tiêu hao nhiều ma hạch, còn phải là ma hạch từ cấp chín trở lên. Hiện tại tuy rằng Sarin còn có hơn một ngàn ma hạch cấp chín, nhưng cũng không chịu nổi tiêu hao như thế. Cần phải tìm được mộ địa của Cá voi trắng một sừng thì mới có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề nguồn sinh lực cho Thái cổ chiến hạm.
Cũng may Ma lực lò luyện cũng không cần ma hạch cấp cao, bất kỳ ma hạch, ma tinh, thậm chí một ít ma hạch mảnh nhỏ cấp thấp đều có thể ném vào, sẽ được tinh luyện ra nguyên tố chi hỏa, làm cho Ma lực lò luyện vận chuyển thuận lợi.
Trong lòng Sarin thập phần mâu thuẫn, nếu hắn muốn khởi động tất cả Ma lực lò luyện, như vậy tiêu hao của Thái cổ chiến hạm cũng không tính là nhiều, còn có thể làm cho rất nhiều học đồ trở thành tồn tại giống Ma đạo sĩ.
Khởi động Ma võng thì Thái cổ chiến hạm chính là tồn tại vô địch. Nhưng để cho ai tiến vào trong Ma võng đây? Con dân của mình ư? Sarin tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh. Sinh linh dị vị diện ư? Chỉ có ác ma là đủ tư cách, cũng không biết đám ác ma có thể tuân theo hay không.
- Huyễn Nha, Thái cổ chiến hạm này có bao nhiêu Ma lực lò luyện?
- Hai trăm bốn mươi mốt tòa, trong đó hai mươi bốn tòa Ma lực lò luyện là dùng để cung cấp năng lượng cho Ma võng. Ma lực lò luyện trong trung tâm động lực có thể tự mình vận chuyển, hai trăm mười sáu tòa Ma lực lò luyện còn lại được phân bố trong mười tám tầng Thái cổ chiến hạm. Rất nhiều trang bị phòng ngự và trang bị tiến công đều dựa vào Ma lực lò luyện để khởi động.
Máy móc vong linh thật thà trả lời, hiện tại hắn coi như đã rõ ràng rồi, Sarin tuyệt đối không để cho hắn có cơ hội nghĩ này nọ, chỉ cần biểu hiện kính cẩn nghe theo, đối với hắn cũng không có gì là xấu cả.
- Ta đã biết, ngươi phục chế cho ta bản vẽ Ma lực lò luyện, nếu không làm được, hiện tại hãy nói luôn cho ta biết.
- Chủ nhân, ta khẳng định là không làm được, bản vẽ Ma lực lò luyện quá mức phức tạp, toàn bộ là lập thể ma văn, bộ phận phức tạp nhất thì đều dùng từng nguyên tố làm đơn vị. Trừ khi ta thăng cấp thành cấp mười bốn, nếu không...
- Hiểu rồi!
Sarin cũng không thất vọng, nếu Ma lực lò luyện này có thể chế tạo ra, thì người Vân Lưu cũng đã thống nhất vị diện rồi.
Hiện tại những Ma lực lò luyện này rời khỏi Thái cổ chiến hạm thì sẽ hỏng ngay, ngay cả tháo dỡ mà hắn cũng không làm được. Sarin âm thầm nghĩ, nếu Ma lực lò luyện và trung tâm của “Thiên không chi thành” giống nhau thì tốt rồi, đáng tiếc a!
Điều này cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, “Thiên không chi thành” là thành tựu ma pháp đỉnh cao của nhân loại, sau khi tất cả “Thiên không chi thành” rơi tan thì không còn có pháp sư nào có thể thiết kế ra luyện kim máy móc tinh xảo mà cường đại như thế nữa. Mà Ma lực lò luyện thì cho tới thời kì cuối của vương triều thứ hai mà vẫn còn có thể được kiến tạo ra rất nhiều, cho tới khi vương triều thứ bốn thành lập thì mới tuyệt tích trên Myers đại lục.
Trở lại Long Hài chiến hạm, Sarin không nói được một lời, vài Máy móc vong linh phân thân vẫn đi theo hắn, chờ đợi Sarin đưa ra câu hỏi. Sarin đang âm thầm suy nghĩ xem có nên tháo dỡ Thái cổ chiến hạm hay tiếp tục duy trì như thế này thì tốt hơn.
Suy nghĩ hồi lâu, Sarin vẫn quyết định để cho Thái cổ chiến hạm giữ lại hình thái hiện tại. Dù sao thì sau khi Máy móc vong linh cắn nuốt, phân giải, thì Sarin cũng chỉ có được một đống tài liệu, không nghiên cứu ra được quá nhiều thứ.
Trọng yếu hơn là, Thái cổ chiến hạm không chỉ có một cái, mà trên Long Đảo còn có một cái nữa. Chiến hạm này bị mình bắt được, Đại công tước Jagged tuyệt đối sẽ bắt đầu dùng một cái khác. Khi đo thì mình sẽ không có cơ hội tốt như vậy để làm cho Long Hài chiến hạm nhảy lên trên boong tàu Thái cổ chiến hạm thế này.
Nếu tháo dỡ Thái cổ chiến hạm, những bọc thép kia chế tạo thành tấm thuẫn, thì cũng đủ để võ trang cho tất cả quân đoàn chủ lực của Sarin, còn có chế tạo chiến hạm bằng các khối kim loại đặc biệt, mỗi một khối đều có giá trị vượt qua tất cả ma pháp kim loại hắn đã từng biết.
Ma võng a Ma võng, chờ khi mình tìm được mộ địa của Cá voi trắng một sừng, có đủ ma hạch, sẽ hoàn toàn vận chuyển Thái cổ chiến hạm này. Ma võng a! Để cho ác ma tiến vào, tinh thần lực của ác ma cũng đủ cường đại, trở thành ác ma Ma đạo sĩ thì còn cường đại hơn nhiều so với một ác ma Kiếm Sư cấp cao.
Ba ngày thời gian trôi qua, hải lưu bí ẩn đột nhiên xuất hiện, từ nam hướng bắc. Dực khô lâu lập tức chỉ huy hạm đội rời khỏi tiểu đảo vô danh, một đường đi về hướng bắc.
Long Hài chiến hạm thật cẩn thận đi theo hải lưu, trong hải lưu có vật chất không biết tên, những nơi dòng hải lưu này đi qua thì trong hải dương màu đỏ này, các vi sinh vật có thể cắn nuốt tất cả lại tự động né tránh ra, hình thành một khu vực an toàn rộng mười mấy dặm.
Nghe ra thì mười mấy dặm đối với chiến hạm mà nói là rất rộng, nhưng tốc độ chiến hạm là tám mươi dặm, một khi đi hơi nhanh một chút thì chiến hạm sẽ nhảy vào trong hải dương màu đỏ, bị vi sinh vật phân giải.
Nhất là Thái cổ chiến hạm, chiều dài còn có hơn một dặm, hơi chút lệch lạc thì sẽ làm cho chiến hạm quý báu này bị hủy diệt.
Thuyền luyện kim bàn quy ở cuối cùng của hạm đội, phóng ra cốt linh, giám thị phía sau, Long Hài chiến hạm ở phía trước không dám có chút lệch lạc nào, thật cẩn thận đi theo hải lưu về phía trước.
Đi ra hơn ngàn dặm cũng không phát hiện có người nào theo dõi, Dực khô lâu lo lắng an nguy của Long Hài chiến hạm, nhanh chóng đuổi theo đội tàu. Dòng hải lưu này chảy liên tục khoảng một tuần, tốc độ đội tàu là tám mươi dặm, một ngày có thể chạy gần hai ngàn dặm, có thể theo hải lưu tiến vào hải vực an toàn, chỉ là tại vùng này thì ma pháp la bàn mất hiệu lực, Dực khô lâu cũng không dám sơ suất chút nào.
Thật cẩn thận đi tới được hai ngày thời gian, đội tàu mới được coi như xuyên qua hải dương màu đỏ, Sarin cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tiếp tục đi về hướng bắc một vạn dặm thì chính là bên ngoài Biển đóng băng, màu đỏ hải dương này càng về phía bắc thì số lượng ma thú nguy hiểm càng ít tới mức đáng thương.
Tất cả chiến hạm đều kiểm tra trang bị, Dực khô lâu cũng triệu tập ra vong linh mới, bổ sung vào trong mỗi một chiếc chiến hạm. Tới bên ngoài Biển đóng băng chính là khởi đầu, lần này, mục tiêu của Sarin không phải là Tôm vỏ đỏ, nên lần chiến đấu sắp tới này sẽ vô cùng gian nan.
Sarin rất chờ mong, không biết Thái cổ chiến hạm sẽ phát huy bao nhiêu tác dụng. Nếu có thể sử dụng tốt Thái cổ chiến hạm, thì độ khó của lần săn bắn này sẽ không quá lớn.