Những chiến hạm này tốn ba ngày thời gian, rốt cục rời khỏi được tiểu đảo không tên, hướng về phía bắc đi tới, Ma đạo sĩ trên chiến hạm sử dụng ma pháp, khôi phục tất cả hình ảnh ở trong này trong mấy ngày trước, lúc này mới tìm được hạm đội của Sarin.
Chính là đúng lúc này, hải lưu thần bí biến mất, chiến hạm của Luyện Kim Thành nhảy vào hải dương màu đỏ, mấy giờ sau, toàn bộ trở nên yên tĩnh lại. Mười hai Ma đạo sĩ bay lên khỏi chiến hạm, bởi vì không thể phân rõ phương hướng, nên phải phi hành trên biển mấy ngày thời gian, cuối cùng kiệt lực rồi rơi xuống biển.
May mắn bọn họ không rơi vào hải dương màu đỏ, mà là gần tiểu đảo không tên, cũng không có ma thú gì tồn tại. Chỉ có một số lại cá nhỏ và sinh vật biển vô hại. Đám Ma đạo sĩ có thân thể cường hãn, hơn nữa còn xuất thân từ Luyện Kim Thành, nên hiểu biết về hải lưu cũng không kém, từ đó mới một đường mò mẫm bơi về phía tiểu đảo không tên được.
Hàm lượng kim chúc trong thổ nhưỡng trên tiểu đảo không tên cao tới mức đáng sợ, căn bản không có thực vật gì. Mười hai Ma đạo sĩ lưu lạc hoang đảo, chỉ có thể dựa vào thực vật được chứa trong không gian trang bị để sống qua ngày.
Những Ma đạo sĩ này chưa từng nghẹn khuất như thế bao giờ, Đại ma pháp sư trên chiến hạm không có một người đào thoát được, còn có cả Hắc Thiết Kiếm Thánh, Bạch Ngân Kiếm Thánh, tất cả đều bị hải dương màu đỏ nuốt chửng. Mà những chiến hạm của thành Mesterlin kia, tuyệt đối không có khả năng chìm nghỉm, Mesterlin nhân khẳng định đã tìm được biện pháp thông qua phiến hải dương màu đỏ này.
Trong phạm vi ngàn dặm xung quanh tiểu đảo không tên này thì ma pháp la bàn mất hiệu lực, không nhìn ra vị trí chính xác của các ngôi sao, các loại ma pháp phân biệt phương hướng của Ma đạo sĩ cũng đều mất tác dụng, bọn họ không biết làm thế nào mới có thể rời đi được.
Khi tới đây thì có thể theo dõi chiến hạm của thành Mesterlin, nhưng hiện tại, đám Ma đạo sĩ này ngay cả hy vọng chờ đợi cứu viện cũng vô cùng xa vời. Luyện Kim Thành có tiếp tục phái chiến hạm ra, thì cũng rất khó tìm được hòn đảo vô danh này. Hơn nữa cho dù có đến đây, thì cũng không nhất định có thể rời đi nổi.
Vào đầu tháng Một, hạm đội của Sarin đi vào Biển đóng băng, trên mặt biển đã bắt đầu xuất hiện băng sơn, những băng sơn này có kích thước khác nhau, lớn thì còn lớn hơn cả Thái cổ chiến hạm, mà nhỏ thì lại chỉ khoảng mấy chục thước.
Toàn bộ hạm đội của Sarin đều là ma pháp chiến hạm, có thể tránh né băng sơn, ngẫu nhiên va chạm thì cũng rất nhẹ nhàng, lúc này, tốc độ của chiến hạm đã hạ thấp xuống hai mươi dặm, nếu đi quá nhanh, va chạm với băng sơn, thì bên chìm nghỉm nhất định là ma pháp chiến hạm.
Bên ngoài Biển đóng băng, số lượng ma thú cường đại đã nhiều lên, Bạch Cốt chiến hạm đã ở lại đây, bắt giết các ma thú loại nhỏ như Tôm vỏ đỏ. Thái cổ chiến hạm, Long Hài chiến hạm, Thuyền luyện kim bàn quy bắt đầu đi tới Biển đóng băng.
Sarin bắt đầu cung cấp cho Long Hài chiến hạm càng nhiều ma hạch cấp chín hơn, dùng để khởi động một số Ma lực lò luyện có tính phòng ngự. Nếu lần này không thể phát hiện mộ địa của Cá voi trắng một sừng, hoặc không tìm thấy nhiều ma hạch cấp chín, thì Sarin sẽ tổn thất rất lớn.
Sarin vẫn không đi lên Thái cổ chiến hạm, mà để cho Máy móc vong linh tự mình khống chế chiến hạm khổng lồ này, đi theo phía sau Long Hài chiến hạm. Không có mệnh lệnh của Sarin, hiện tại Thái cổ chiến hạm cũng chỉ mở ra một chủ động lực Ma lực lò luyện mà thôi.
Sarin đứng trong khoang thuyền chỉ huy của Long Hài chiến hạm, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh, nhìn ra trăm dặm phía ngoài. Ngoài đó vẫn có các vùng nước có băng sơn nổi lơ lửng, nhưng vẫn không nhìn thấy Biển đóng băng trong truyền thuyết.
Toàn bộ bề mặt của Biển đóng băng đã bị một lớp băng cứng bao phủ. Những băng cứng này không biết đã tồn tại bao nhiêu kỷ nguyên, càng xuống phía dưới thì lại càng cứng rắn, nếu muốn đánh xuyên qua những băng cứng này thì gần như là chuyện không có khả năng.
Cho nên chỉ khi Cá voi trắng một sừng sắp tử vong thì chúng mới có thể tiến vào Biển đóng băng. Cho dù là Cá voi trắng một sừng cường hãn đi nữa, thì cũng không cách nào đục lỗ lên trên biển tấm băng để tiến hành hô hấp được.
Phía trước hơn bốn mươi dặm, trên một khối băng thật lớn đang trôi nổi, mấy chục con ma thú đang vui đùa ầm ĩ. Kích thước của những ma thú này chỉ có mười thước, ngoài thân thể đều có bộ lông rậm rạp màu trắng, nhìn qua thì giống như là Đại Địa Chi Hùng, tuy nhiên toàn thân lại là màu trắng.
Hình thể của Đại Địa Chi Hùng cũng không khổng lồ như vậy, trừ khi là tiến vào cuồng bạo. Trong số những ma thú màu trắng này, có một con đang ở bên cạnh khối băng, đột nhiên vươn cự chưởng, vỗ lên trên mặt nước.
Hào quang màu lam lóng lánh, Sarin nhìn thấy nó tương đương với công kích của ma pháp cấp tám bị ma thú này phóng ra, một chưởng đã đánh chết một con ma thú dưới nước, sau đó trên mặt nước xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn, hút ma thú dưới nước lên, dừng trên mặt băng.
Con ma thú màu trắng này từ từ bước tới, xé rách bụng của con ma thú kia, bắt đầu ăn nội tạng. Các ma thú màu trắng xung quanh cũng ngừng vui đùa, cùng nhau xông tới. Con ma thú màu trắng này gầm rú hai tiếng, nhưng lại không hề uy hiếp đồng bạn, mà còn để cho đồng bạn đi lên chia đồ ăn. Tuy nhiên nó đã nhanh chóng đập vỡ đầu con ma thú dưới nước kia, ăn luôn ma hạch rồi.
Một đám ma thú cấp chín, lại còn có trí tuệ nữa. Ma thú cấp chín không có trí tuệ thì khi phát ra công kích sẽ đều là ma pháp cấp chín, mà con ma thú màu trắng này lại căn cứ vào cấp bậc của con mồi mà phóng ra một ma pháp cấp tám.
Sarin phóng ra Con rối nước, vài ngày thời gian, Con rối nước đã khôi phục lại, Sarin tháo Thủy tinh chỉ hoàn của Rafael xuống, cho Con rối nước đeo lên.
Con rối nước đột nhiên nói:
- Điện hạ, ta hy vọng có một cái tên của mình.
- Tốt!
Sarin có chút ngạc nhiên vui mừng, sau khi Con rối nước này bị trọng thương thì vẫn không khôi phục lại trí lực như trước. Nhưng hiện tại lại đột nhiên muốn đặt tên cho bản thân, điều này cho thấy Con rối nước lại một lần nữa sinh ra bản ngã, có lẽ, trong tương lai nó sẽ sinh ra linh hồn cũng không chừng.
- Ta muốn tên là Rosen, Rosen Mesterlin. Có thể... để cho ta mang dòng họ này không?
- Ngươi cần nói cho ta biết, vì cái gì?
- Ta không muốn làm con rối, nhưng lại càng không muốn rời xa ngài. Ta hy vọng ngài cho phép ta sử dụng dòng họ của ngài, ta sẽ vĩnh viễn trung thành với dòng họ này, mãi cho đến khi... đến khi ý thức của ta lại lần nữa biến mất!
Con rối nước trầm tĩnh trả lời.
Nerys đứng bên cạnh, không nói câu châm chọc nào một cách hiếm thấy, mà còn rất hứng thú nhìn Con rối nước.
Con rối này lại sinh ra ý thức của riêng mình, rất thần kỳ. Sarin có một Thần hợp, luyện chế thành một cái ma pháp dòng nước, gần như có thể chặt đứt bất kỳ vật chất nào, chỉ cần có đủ thời gian. Nếu dòng nước kia cũng cũng được rót vào sinh mệnh lực của Myers nữ thần, liệu no có thể cũng sinh ra ý thức của riêng mình hay không?
Trong lòng Sarin lại càng phức tạp hơn. Thì ra Con rối nước cũng biết, sau khi hắn trải qua chiến đấu kịch liệt, nếu bị thương tổn khó có thể chịu đựng được, thì ý thức sẽ biến mất, điều này chẳng khác nào một nhân loại tử vong cả.
- Tốt, Rosen. Ngươi có thể sử dụng dòng họ Mesterlin, tuy nhiên... tướng mạo của ngươi, cần thay đổi một chút.
- Đương nhiên, điện hạ, ngài hy vọng ta sẽ mang bộ dáng gì?
Con rối nước Rosen hỏi.
- Tùy ý, ngươi thích là được.
Con rối nước lộ ra một nụ cười thoải mái, gương mặt hắn bắt đầu dần dần biến hình, cuối cùng biến thành một cái bộ dáng pháp sư trẻ tuổi mi thanh mục tú, tướng mạo khác Sarin, nhưng lại cực kỳ hao hao nhau. Người nào không biết thì khẳng định sẽ cho rằng hắn là thân huynh đệ của Sarin.
- Điện hạ, ta biết, thân là pháp sư, số lượng khế ước truy tùy giả có thể ký kết là có hạn chế, ngay cả như vậy, ta vẫn hy vọng có thể trở thành truy tùy giả của ngài, hoặc là, mong ngài cho phép ta gọi ngài một tiếng chủ công!
Sarin nhìn thoáng qua Thủy tinh chỉ hoàn trên tay Con rối nước, gật gật đầu. Sau khi ký kết khế ước, bất kể Con rối nước bị thương nặng thế nào thì chỉ cần không hoàn toàn tiêu tán, kiểu gì cũng sẽ giữ lại được một tia trí nhớ. Hoặc có lẽ đây chính là điều mà Con rối nước chờ mong, không bị lần lượt tan rã, sau đó quên các chuyện khi trước, biến thành một con rối.
- Đa tạ chủ công.
Con rối nước nói xong, lấy ngón tay vẽ lên mi tâm của mình một đám ma pháp văn tự, sau đó hắn đi tới trước mặt Sarin, Sarin vươn tay trái, trực tiếp ép từ đầu ngón tay ra một giọt tiên huyết. Trong giọt tiên huyết này còn mang theo sinh mệnh lực của Myers nữ thần, có màu xanh biếc, dung nhập vào trong mi tâm của Con rối nước.
Sarin lập tức cảm giác thấy liên hệ tinh thần giữa mình và Con rối nước có chút yếu bớt, nhưng Con rối nước cũng không tiếp tục hấp thu lực lượng tinh thần của hắn, mà ngược lại còn bắt đầu trả lại cho hắn.
Trước khi khế ước được ký kết, sự tồn tại của Con rối nước là do ma văn trên Thần hợp và tinh thần lực của Sarin duy trì. Hiện tại Con rối nước lại là một con rối độc lập, tuy nhiên hắn không hy vọng mình vẫn mang thân phận như vậy.
- Rosen...
Sarin cởi hồ lô bên hông xuống, muốn giao cho Con rối nước.
- Không, chủ công, ta chỉ là hy vọng như thế mà thôi, nếu có một ngày mà ta quên tất cả lúc này, mong ngài có thể nói cho ta biết, ta tên là Rosen Mesterlin.
Con rối nước nói dứt lời, vẫy vẫy tay, mang theo mười mấy ác ma và mười mấy vong linh, rời khỏi khoang thuyền chỉ huy.
Rời khỏi khoang thuyền, vẻ mặt Con rối nước có chút bi thương. Mình chỉ là một con rối mà thôi, lần trước tinh thần lực bị tiêu hao nghiêm trọng, mình vẫn còn có một chút trí nhớ mơ hồ. Dường như mình đã quên đi rất nhiều thứ khi trước, không thể nhớ lại được. Loại cảm giác này rất không hay, ý thức bản ngã biến mất khi trước, cho dù có dùng ma pháp hình ảnh để ghi lại, thì cũng không cách nào cảm giác được bản ngã kia có quan hệ gì với mình.
- Chủ nhân, Con rối nước này sẽ không làm phản chứ?
Nerys chờ Con rối nước đi xuống Long Hài chiến hạm, nhay lên khối băng di động kia, thì mới mở miệng hỏi Sarin.
- Ngươi sẽ làm phản ta ư?
Sarin trừng mắt nhìn Nerys một cái, tật xấu của Nerys thỉnh thoảng lại phát tác, đó chính là hoài nghi tất cả những người bên cạnh Sarin.
- Đương nhiên sẽ không, ngươi là chủ nhân cơ mà!
- Rosen là ta sáng tạo ra, ta chính là phụ thân của hắn.
- Nếu như ngươi chết, hắn có thể giả mạo ngươi để làm quốc vương, quan hệ phụ tử trong vương thất, các loại nhạc kịch của nhân loại đã thể hiện rất rõ ràng rồi kia!
Nerys dùng giọng điệu trầm bổng nói.
- Nếu như ta chết, ngươi sẽ được tự do, điều này chẳng phải là hấp dẫn còn lớn hơn so với làm quốc vương hay sao?
Nerys khẽ nhăn mũi, nhìn thấy Tamuenmu ở bên cạnh đang có chút xấu hổ, đột nhiên quát lớn:
- Ngươi còn ở đây làm gì, đi giúp Rosen săn bắt. Ngươi là Ma đạo sĩ cấp bảy, chẳng lẽ không đối phó được mấy con ma thú cấp chín hay sao?
Nếu không phải tên kia đang ở đây, nàng sẽ bày trò làm nũng trước Sarin, Vân Lưu pháp sư thật là đáng ghét, thật là không có chút nhãn lực nào, cứ như vậy mà đứng một bên nhìn.
- Nerys, ngươi cũng đi, nhiều ma thú cấp chín như vậy, một mình Rosen không đối phó được!
Sarin không để cho Nerys có cơ hội làm nũng, đuổi nàng xuống Long Hài chiến hạm.
Mười mấy con ma thú cấp chín, việc săn bắt cũng rất nguy hiểm. Tuy Con rối nước không sợ bất kỳ công kích vật lý nào, nhưng mỗi một con ma thú này đều có thể phóng thích ma pháp cường đại, lại còn có trí tuệ, chỉ trông vào một mình Con rối nước thì cho dù có giết được một hai con, cũng không cách nào cầm ma hạch về được.
Lần săn bắt này chính là mâu thuẫn như thế. Bản thân mình đối mặt các ma thú cấp cao cường đại, tất nhiên là rất khó khăn, nhưng bởi vì có Thái cổ chiến hạm, nên độ khó lại giảm mạnh. Sarin chỉ cần cung cấp đủ ma hạch cấp chín, thì có thể sử dụng vũ khí trên chiến hạm, thoải mái săn giết.
Nhưng đây vẫn chỉ là ở ngoài Biển đóng băng, khu vực Biển đóng băng chân chính thì trên mặt biển là các tấm băng thật lớn, Thái cổ chiến hạm không thể tiến vào được, chỉ có thể dựa vào Thuyền luyện kim bàn quy. Nói cách khác, một khi phát hiện mộ địa của Cá voi trắng một sừng, Thái cổ chiến hạm sẽ không có tác dụng gì cả.
Con rối nước Rosen mang theo hai mươi mấy người hỗ trợ, đi trên mặt băng về phía trước, khi cách mười mấy con ma thú cấp chín kia khoảng năm dặm thì Nerys đã đuổi theo kịp.
Con rối nước không chào hỏi gì với Nerys, hắn dứt khoát nhảy vào trong nước, từ dưới nước bơi tới gần khối băng trôi kia. Cũng may hiện tại là ngược gió, nếu không ma thú cấp chín lập tức sẽ ngửi được mùi của những ác ma và vong linh này.
Nerys thấy Con rối nước không hữu hảo, trong lòng cười lạnh. Nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời thì còn được, nhưng nếu dám cùng ta đối nghịch, thì ta sẽ tìm cơ hội hủy diệt ý thức của ngươi, cho ngươi bắt đầu lại một lần nữa. Ta không tin mỗi một lần ngươi đều có tính cách như vậy.
Mười mấy con Bạch Hùng to lớn này đã phân chia xong con mồi, ngay cả xương cốt cũng không để lại. Xương cốt của ma thú trong biển kia cũng có thể dùng để chế tạo binh khí, không kém hơn vũ khí kim chúc chút nào, tuy nhiên dưới hàm răng của Bạch Hùng thì lại trực tiếp biến thành bột xương.
Ác ma mà Con rối nước mang theo đều mặc Tinh Linh áo giáp, vong linh thì đều là vong linh hoạt động trong nước, bọn họ lặng lẽ tiềm hành tới phía dưới tảng băng trôi kia, mười mấy con Bạch Hùng trên bề mặt có chút phát hiện, tuy nhiên ác ma và vong linh có cấp bậc còn không đến cấp bảy, đối với Bạch Hùng cấp chín mà nói, thì không cảm giác uy hiếp tới chúng, cho nên những ma thú này vẫn tiếp tục vui đùa ầm ĩ trên mặt băng.
Khí tức của Con rối nước gần như không thể bị phát hiện được, sau khi tiến vào biển rộng, thân thể Con rối nước cũng biến thành trong suốt, gần như hòa hợp thành một thể cùng nước biển. Về phần Nerys, nàng dứt khoát chuyển hóa thành vong linh, khi mà Tam diện cốt ma che dấu khí tức thì nhìn qua cũng chỉ giống một bộ xương khô kỳ quái mà thôi.
Nerys ngăn cản tất cả những người muốn đi theo nàng tới đây, bao gồm cả Nicolas. Những ma thú cấp chín này có thân thể dài từ mười thước trở lên, thể tích ma hạch kiểu gì cũng có thể cắt ra ba đến bốn mươi tiêu chuẩn thể tích. Nếu vận khí tốt, ma hạch của loại ma thú này đủ lớn, thì thậm chí còn có thể cắt ra trên trăm tiêu chuẩn đơn vị nữa.
Phiền toái duy nhất là, ma hạch của ma thú càng lớn, thì năng lực công kích liên tục lại càng mạnh. Nếu ma hạch của ma thú này có thể cắt ra trên trăm tiêu chuẩn đơn vị, như vậy thì chúng gần như có thể phóng ra mấy trăm lần ma pháp cấp chín. Điều này thì còn cường đại hơn cả Ma đạo sĩ.
Đương nhiên, tinh thần lực của ma thú sẽ không mạnh như vậy, vấn đề là ma thú sẽ biết trốn, tinh thần lực khôi phục cũng rất nhanh, nếu không thể đánh một kích mất mạng, thì sẽ rất khó đắc thủ những con ma thú này.
Sarin không để cho nhiều người tham dự săn bắt, mà để cho Thái cổ chiến hạm phóng ra màn sương mù cực rộng, thong thả tới gần. Đối với loại sương mù trên biển này, Bạch Hùng có vẻ có chút lãnh đạm, không có chú ý gì.
Tuy nhiên các khối băng di động tại vùng này thì có rất nhiều, tốc độ của Thái cổ chiến hạm hạ xuống còn khoảng hai mươi dặm, trong lúc nhất thời không theo kịp bước chân của Con rối nước.
Lần này toàn thân Con rối nước phủ đầy Huyền Băng áo giáp, đây là kỹ năng biến dị của Băng Văn Khải Giáp, Băng Văn Khải Giáp bảo hộ toàn thân, đồng thời có thuộc tính tự mình tu bổ được, coi như một ma pháp phòng ngự cấp cao cực kỳ cường hãn. Mà Huyền Băng áo giáp thì lại giống như một con rối, lực phòng ngự của mỗi một khối đều thập phần cường đại, nhưng lại không có năng lực tự mình chữa trị.
Con rối nước không quá sợ hãi thương tổn vật lý, cho nên mới sử dụng Huyền Băng áo giáp, năng lực phòng ngự nguyên tố của Huyền Băng áo giáp thì không khác gì Băng Văn Khải Giáp. Ma pháp Huyền Băng áo giáp được phát minh ra vốn là để cho Ma pháp sư và thích khách phối hợp sử dụng. Huyền Băng áo giáp không có nguyên tố dao động, cũng không lạnh lẽo như Băng Văn Khải Giáp, thời gian duy trì lại lâu, thích hợp để thêm vào cho thích khách khi ẩn núp.
Nerys biến hóa thành vong linh, năng lực hoạt động trong nước của Tam diện cốt ma có chút yếu, do đó nàng cũng không cậy mạnh, theo phía sau, lẳng lặng chờ cơ hội.
Bên dưới tảng băng di động, một vong linh nắm cốt mâu cực lớn trong tay, đánh về phía khối băng di động. Các ma thú cấp chín trên khối băng di động rốt cục bị kinh động, khối băng di động này là vị trí nghỉ ngơi của chúng, ma thú cấp chín ở Biển đóng băng cũng cần tận lực duy trì thể lực, miễn cho bị ma thú cấp thấp kết thành đàn tới đánh lén.
Ba con Bạch Hùng xông tới, nhìn xuống phía dưới khối băng di động. Tại vị trí này thì độ dày của khối băng di động đạt tới tám thước trở lên, vong linh cốt mâu chỉ có thể đánh ra một hố sâu, không có khả năng đâm xuyên khối băng di động này. Ba con Bạch Hùng cảm thấy lãnh địa bị xâm phạm, đột nhiên phẫn nộ rít gào, móng vuốt thật lớn đánh xuống mặt băng, làm bắn ra đầy vụn băng bay loạn.
Trong nháy mắt, lớp băng tại vị trí này bị ma thú cấp chín đập thủng, một con Bạch Hùng há mồm, ra sức hút một cái, nước biển điên cuồng xoay tròn, hút vong linh phía dưới lên trên.
Vong linh này có cấp bậc thấp nhất, chỉ có cấp bốn. Bị luồng nước cuốn lên trên mặt băng, lập tức bị móng vuốt thật lớn đập thành mảnh nhỏ. Ba con Bạch Hùng còn chưa hết giận, điên cuồn đạp lên các mảnh nhỏ của vong linh một phen, liên tục rít gào, thanh âm truyền xa mười mấy dặm.
Thủy long quyển là một một ma pháp cấp cao có khả năng thăng cấp, khi Bạch Hùng này sử dụng thì chỉ dùng uy lực cấp bảy, hoàn toàn khống chế được vong linh cấp bốn. Thủy long quyển tản ra trên mặt băng, không khiến cho đám Bạch Hùng kia chú ý, bên chân một con Bạch Hùng có rơi xuống một từng khối Huyền Băng.
Nhiệt độc của Huyền Băng thì còn cao hơn các khối băng bình thường rất nhiều, chỉ tại băng điểm phụ cận. Trong số các khối Huyền Băng rơi vãi này, có một chiếc Thủy tinh chỉ hoàn trong suốt, lẳng lặng nằm trên mặt băng.
Thấy ba con Bạch Hùng tiêu diệt kẻ quấy rối, đám Bạch Hùng còn lại một lần nữa vui đùa ầm ĩ. Đây là một đám ma thú trẻ tuổi, có thể mới từ trong tộc đàn phân liệt ra, xây dựng bầy đàn mới. Ba con ma thú trẻ tuổi này chính là thủ lĩnh lâm thời của chúng.
Nếu thủ lĩnh đã không tiếp tục phát ra cảnh báo, thì các Bạch Hùng còn lại cũng không thèm cẩn thận quan sát phía dưới tầng băng nữa. Nếu là một quần thể thành thục, thì ít nhất sẽ có trên trăm con Bạch Hùng, trong đó Bạch Hùng cao tuổi có thực lực đến gần cấp mười, tuyệt đối sẽ không phạm loại sai lầm này.
Ba con Bạch Hùng thủ lĩnh đi vài vòng quanh vết nứt, vừa định rời đi, vết nứt bỗng rung lên, đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, lần này xuất hiện không phải là vong linh, mà là một ác ma.
Ác ma là sinh linh có khí tức huyết nhục, không phải vong linh, cho nên đối với ma thú thì vẫn có lực hấp dẫn rất lớn.
Ác ma này cảm thấy có chút sợ hãi, trên mặt băng là một đám sinh vật cường đại giống như đại ác ma, hắn phải ở dưới vết nứt này mà hấp dẫn sự chú ý của những tên đáng sợ kia.
Ba con Bạch Hùng lại lần nữa đi tới miệng vết nứt, đồng thời rống giận, phóng ra Thủy long quyển. Đây là kỹ năng mà chúng dùng để bắt giữ các sinh vật trong nước, rất ít khi thất bại. Ác ma ở trong nước nên muốn giãy giụa, nhưng lại căn bản không thể thoát khỏi phạm vi khống chế của ma pháp cấp chín này. Nerys ở phía xa xa, nhìn thấy tất cả vào trong mắt, căn bản không hề có chút thương hại nào, nếu nàng khẽ ra tay, thì tên ác ma kia sẽ không bị Bạch Hùng bắt lên được.
Trong Thủy long quyển đột nhiên xen lẫn vào hơn mười thanh băng nhận, Bạch Hùng này là ma thú cấp chín quần cư, trên các khối băng di động bên ngoài Biển đóng băng thì chúng là bá chủ. Khống chế đối với thủy hệ ma pháp của chúng đã đạt tới trình độ của nhân loại Ma đạo sĩ. Gia nhập băng nhận trong Thủy long quyển chính là thủ đoạn thường dùng khi chúng đi săn.
Thanh âm “phốc phốc” vang lên, tên ác ma đáng thương kia bị cắt thành mấy chục phần đều nhau, rơi xuống từng mảnh, ngay cả áo giáp trên người cũng không ngăn cản được băng nhận này.
Lực phòng ngự của Tinh Linh áo giáp dùng tính dai là chính, nhưng hơn mười ma thú cấp chín phóng xuất ra băng nhận, uy lực tương đương với các ma pháp cấp bảy lặp lại công kích, Tinh Linh áo giáp của ác ma cũng không có tác dụng gì dưới tình huống như vậy cả.
Trên mặt băng, mười mấy con Bạch Hùng tụ tập tới đây, chúng ngửi được hương vị huyết nhục của ác ma, trở nên có chút cuồng bạo, thậm chí đã không để ý tới ba thủ lĩnh đang rít gào, mà bắt đầu cướp đoạt đồ ăn.
Thân ảnh Con rối nước chậm rãi ngưng kết, những Huyền Băng trên mặt băng kia cũng dần chạy vào trong thân thể hắn. Khi có một ngón tay hình thành, Con rối nước lập tức đeo Thủy tinh chỉ hoàn lên, sau đó làm một ma pháp thủ thế khá phức tạp.
Ma pháp cấp tám: Đêm vô tận.
Ám hệ ma pháp này thì Sarin đã nghiên cứu tương đối thấu triệt, khi Con rối nước sử dụng thì tuy rằng còn cần làm ra ma pháp thủ thế, nhưng uy lực đã không khác biệt gì cả.
Đối với Đêm vô tận cấp tám này thì Con rối nước không cần bất kỳ trang bị phụ trợ nào cũng có thể thi triển được, hiện tại Sarin không thể cung cấp tinh thần lực cho hắn nữa, cho nên Con rối nước cũng cần bắt đầu tính toán ma pháp năng lực của bản thân để chiến đấu.
Hắn không có Ma huyền, nhưng thân thể là do thủy nguyên tố tạo thành, nên điều động nguyên tố lực lượng thì còn nhanh hơn cả Sarin.
Trên mặt băng, hắc ám đã bao phủ tất cả, Đêm vô tận còn có chứa cả tinh thần công kích, khiến cho mục tiêu không thể phán đoán ra bất kỳ tin tức nào có liên quan tới chiến đấu. Con rối nước phóng thích xong kỹ năng này, thân thể cũng đã hoàn toàn khôi phục thành hình người, một ngón tay điểm về phía một con Bạch Hùng gần hắn nhất.
Phốc...
Một lỗ nhỏ xuất hiện trên ngực Bạch Hùng, lực phòng ngự cường đại ở trước mặt Thủy tinh chỉ thì không hề có tác dụng gì. Công kích lần này của Con rối nước đã hạ thấp lực lượng của Thủy tinh chỉ xuống trình độ thấp nhất, ngón tay hắn đột nhiên trở nên nhạt đi, đại bộ phận lực lượng phản phệ của ma pháp đã bị Thủy tinh chỉ hoàn của Rafael thừa nhận, nên lần này ngón tay hắn cũng không bị tan rã.
Không thể chiến đấu giống như khi trước được nữa! Con rối nước âm thầm nghĩ, lại điểm một ngón tay về phía một con Bạch Hùng khác.
Uy lực của Thủy tinh chỉ cũng không phải là không thể khống chế, chỉ là từ trước tới nay, Con rối nước đều ra sức phóng đại uy lực của nó, thường thường làm cho ngón tay, thậm chí toàn bộ cánh tay tan rã. Lần này, hắn đã khống chế tốt tiết tấu và cường độ phóng thích ma pháp này. Liên tục điểm ra ba chỉ, khoảng cách gần như thế, từng con Bạch Hùng bị hắn đâm thủ trái tim, ngã xuống.
Trong Đêm vô tận, chỉ có hắn có thể thấy rõ Bạch Hùng, mà Bạch Hùng lại không thể nhìn thấy hắn được.
Nếu muốn dựa vào chênh lệch về cấp bậc để thoát khỏi Đêm vô tận, thì Bạch Hùng cần phải trả cái giá rất lớn, chúng có trí tuệ không cao, không đến thời điểm cuối cùng thì sẽ không liều mạng.
Đây là khác biệt giữa người và ma thú, Ma đạo sĩ cấp chín của nhân loại cho dù không quen thuộc các ám hệ ma pháp, thì cũng có thể tạm thời nghĩ ra biện pháp phá giải. Mà ma thú đối với ám hệ ma pháp xa lạ này, thì lại hết đường xoay xở, chỉ có thể dựa vào việc kịch liệt tiêu hao ma hạch, phóng ra nguyên tố dao động cường đại, hủy diệt sự khống chế của ma pháp này.
Phốc...
Con rối nước lại điểm ra một ngón tay, con Bạch Hùng thứ sáu ngã xuống, phần trái tim đã có thêm một lỗ máu. Lỗ máu này chỉ lớn bằng ngón tay người, nếu Con rối nước dùng cường độ công kích như khi trước, thì Bạch Hùng có thể đã bị Thủy tinh chỉ của hắn cắt rời ra rồi.
Đối phó với ma thú thật đúng là thoải mái a. Con rối nước đang nghĩ vậy, đột nhiên một hùng chưởng cực lớn quét tới, đập bay hắn ra ngoài.