Mục lục
Trạm Lam Huy Chương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giáo đình có thần thuật, có thể làm xương trắng sống lại. Dực khô lâu nói muốn Ma đạo sĩ nguyên tố này chết hoàn toàn, búa lớn cắt xuống, đầu của Ma đạo sĩ đã nằm trong tay hắn. Dực khô lâu cầm đầu của Ma đạo sĩ, quay lại nhìn, chỉ thấy Beatrice còn đang dùng tứ chi và đuôi liều mạng đập những pháp sư cấp bốn kia. Công kích ngốc nghếch nhưng hiệu quả!

5 tên pháp sư bị Beatrice công kích cuồng bạo, chấn đến nội tạng vỡ nát, Băng Văn Khải Giáp do nguyên tố hình thành còn đó, nhưng người ở bên trong đã không còn hơi thở.

Binh lính Tần nhân hoảng sợ, bọn họ nhìn thấy ác ma cao tới 8m ném thân thể pháp sư đập ra mấy trăm cái hố to trên mặt đất, biến thành một bãi bừa bộn.

Xác chết Ma đạo sĩ phía sau Dực khô lâu bốc lên làn khói, sau đó phần cổ bắt đầu ăn mòn, hóa thành vũng máu. Thế này thì dù cho Giáo hoàng Diniteo có tới, cũng không cứu được pháp sư kia.

Hòa tan, linh hồn vỡ vụn, đây mới là hoàn toàn chết đi.

- Beatrice, đi thôi!

Dực khô lâu gọi một tiếng, gắn đầu của Ma đạo sĩ bên hông, nhảy tới cạnh Beatrice, kéo đuôi hắn, Đại ma pháp sư quấn trên đuôi hắn rơi ra, sau đó chém xuống một búa.

Áo giáp lạnh lẽo đã tràn đầy vết rạn bị búa lớn chém vỡ, pháp sư bên trong bị bổ làm hai đoạn.

Hai mắt Beatrice đỏ rực, cái đuôi lớn muốn quấn lấy Dực khô lâu, Dực khô lâu há mồm rít lớn một tiếng, thân thể Beatrice chấn động, khôi phục một chút tỉnh táo. Hắn quét nhìn qua, thấy chiến xa to lớn ở xa đã chuyển hướng, vây quanh bên

Hắn không thể bay được, bị chiến xa kia vây quanh, bắn tên chùm là sẽ bị thương nặng, thậm chí còn chết ở chỗ này. Nỏ luyện kim của Tần nhân có sức sát thương rất lớn, Beatrice lập tức bỏ lại 4 tên pháp sư đã không còn tánh mạng, thân thể từ từ thu nhỏ lại.

Lúc này Beatrice còn không quên đánh vào doanh trại, nhặt lấy cây roi, đạp một cái nát đầu doanh tướng. Doanh tướng này chết thật là oan, nếu hắn trực tiếp né tránh, không dùng trường kiếm đánh với roi mềm của Beatrice, cũng không đến mức một chiêu liền bị thương nặng.

Thấy Beatrice thu nhỏ thân thể, Dực khô lâu mở rộng cánh xương, bắt lấy đai lưng Ma thần giáp của Beatrice, bay vụt lên không. Binh lính Tần nhân lại tràn lên, nỏ luyện kim xung quanh không kịp điều chỉnh góc độ, chỉ có thể bắn lung tung lên trời, căn bản không có pháp sư khóa chặt bóng dáng Dực khô lâu và Beatrice.

Tên luyện kim thật lớn xẹt qua người Dực khô lâu, quét qua áo giáp của hắn để lại khe nứt. Dực khô lâu thầm hô may mắn, nếu có Đại ma pháp sư điều khiển nỏ luyện kim này, sợ là mình phải kéo về mấy cái lỗ thủng, chưa chắc sẽ chết, nhưng tuyệt đối sẽ làm chậm trễ đại sự của Sarin.

Thuyền luyện kim Bàn quy còn ở trên người hắn, chiến đấu trên biển đều trông cậy vào vong linh thủ hạ của hắn. Quận quốc Grievances ở trong đất liền, Lex không có mấy thủy thủ để sử dụng.

Dực khô lâu bay lên trời, còn kéo theo Beatrice, tốc độ cũng không giảm chút nào, mấy người ẩn nấp trong quân Tần nhân cũng không làm gì được. Hơn 20.000 người, quy mô một quân đoàn chủ lực, đương nhiên bên trong còn có một chút cường giả.

Chỉ là lại không quá hai người biết bay, những người còn lại đều không đuổi kịp tốc độ của Dực khô lâu.

Đại quân không vây khốn được cường giả biết bay, trừ khi có số đông nỏ luyện kim loại nhỏ áp chế khoảng cách gần. Uy lực chiến xa luyện kim đủ để phá hủy tường thành thông thường, nhưng không cách nào nhắm vào một cái chấm nhỏ trên bầu trời.

Dực khô lâu bay cực cao, đã gần ngàn mét, vẽ một đường cong trên bầu trời,

thẳng đến thành lầu.

Chém đầu Ma đạo sĩ, lần hành động này cực kỳ nhanh chóng, Dực khô lâu mang theo đầu Ma đạo sĩ trở lại tường thành, Woodan mới hồi thần lại, nghe theo Dực khô lâu điều khiển, hét xuống tường thành.

- Các ngươi! Cuồng đồ! Chủ tướng các ngươi đã bị lấy đầu, còn không lui ra!

Nói xong, Woodan ném đầu người mà Dực khô lâu giao cho bay lên trời, đầu

của Ma đạo sĩ lơ lửng giữa không trung, ảo hóa ra ảnh ảo rất lớn, miệng rên la đau đớn.

- Woodan đại sư, tha mạng! Ta không dám nữa...

- Đại sư tha tội, tha tội!

Sáu bảy âm thanh khác nhau cùng vang lên từ một cái miệng, những binh lính dưới thành còn muốn xông vào, trong đầu nghe được tiếng kêu la đau đớn của chủ tướng bọn họ cùng Ma pháp sư bình thường trịch thượng tự cao. Đúng lúc này, trong quân Tần nhân xa xa cũng thổi hồi kèn rút quân.

Tổn thất nhiều Ma pháp sư như vậy, đã không thể tiếp tục chiến đấu. Nếu không rút quân, binh lính còn lại đều sẽ tổn thất ở trấn nhỏ này.

Ầm ầm một cái, mặt đất run lên, vị trí sát tường thành xuất hiện một cái hố cát thật lớn, xe đâm kim loại cũng rơi xuống. Binh lính ngoài thành mất đi chủ tướng, xe đâm hư hại, binh lính bên ngoài lại nghe tiếng kèn rút quân, liền quay đầu chạy trối chết. Chiến đấu trên đầu tường cũng không kịch liệt, binh lính leo qua tường thành rất ít, liền bị vong linh cùng binh lính quận quốc Grievances đâm bị thương, bắt giữ.

Lần này Sarin không hạ lệnh giết hại, đối tượng chiến đấu lần này là người Tần nhân, Sarin phải để ý cảm nhận của Tần nhân đế quốc. Giết chủ tướng là đủ rồi, đây là những binh lính bình thường, nếu quân địch không chuộc về, có thể hợp nhất làm binh phụ trợ, thu được chiến công còn có thể trở thành quân chính quy.

Trên đại lục từ hơn ngàn năm trước cũng thế, Sarin cũng không muốn hoàn toàn thay đổi gì cả.

Chỗ cửa thành bị Địa hãm thuật lấp kín, hơn 1000 binh lính tiến vào trong thành bị bao vây, người trong thành cũng nghe được tiếng kèn lui về. Cửa thành bị lấp kín, hạ đá lớn xuống, những binh lính này chống cự vô ích, đều bỏ vũ khí ngồi xổm xuống. Nếu kẻ địch là người Tanggulas. những binh lính này sẽ liều chết một trận, chiến đấu tới cùng, nhưng kẻ địch là minh hữu của quận vương Lex. đánh tới lúc này, nhuệ khí trong lòng bọn lính cũng bị mài sạch, tốt nhất là đầu hàng.

Cũng lường trước đang ở trên địa bàn quận vương Lex. kẻ địch sẽ không tiến hành giết hại được?

Khô lâu binh đi tới cạnh các binh lính Tần nhân, thu lại vũ khí, lúc này thân binh của Bá tước Besta mới ra mặt, bảo 1300 binh lính gỡ áo giáp. Mặt khác tân binh trong trấn nhỏ cũng lấy ra áo thường trong kho hàng, phân phát cho các binh lính đầu hàng.

Binh lính đầu hàng mới yên tâm lại, bọn họ gỡ bỏ áo giáp, quần áo lót bên trong trở nên mỏng manh giữa gió thu, nếu không ai phát quần áo, có nghĩa là họ sẽ chết rất thảm.

Dực khô lâu thấy chiến sự đã xong, vươn tay triệu hồi chiếc đầu còn treo giữa không trung. Hắn còn có chỗ sử dụng cái đầu này, đây là tài liệu luyện khí tự nhiên, có tác dụng rất lớn với Vong linh pháp sư. Bởi vì Ma đạo sĩ có tinh thần lực mạnh mẽ, đầu lâu đã biến dị, thích hợp chứa đựng ma pháp tinh thần, hoặc là ma pháp khống chế vong linh.

Dực khô lâu vớt được rất nhiều xương ma thú trong biển, nhưng đầu lâu loài người thì quá ít, có mấy cái đầu lâu con người rất mạnh, bây giờ Dực khô lâu chưa có năng lực luyện hóa.

Cái đầu còn mới của Ma đạo sĩ vừa lúc cho Dực khô lâu dùng để luyện tập luyện kim thuật vong linh, sau khi chế tạo thành trượng ma pháp, có thể chứa đựng trên 6 cái vong linh ma pháp, tốt vượt xa bất cứ tài liệu chế tạo trượng ma pháp

Tinh thần Beatrice có chút uể oải, trực tiếp về bên cạnh Sarin. Tuy rằng hắn không phải sinh vật vong linh hay sinh vật hắc ám, nhưng mấy trăm mũi tên ánh sáng nhỏ kia cũng tạo thành tổn thương không nhỏ đối với hắn. Ma pháp con người hay thay đổi, giết một Ma đạo sĩ cấp bảy là không thể không có trả giá. Đến bây giờ Beatrice còn không nghĩ ra được cách đối phó mũi mâu ánh sáng kia, dường như chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình chống đỡ.

- Điện hạ, 1300 hàng binh này phải xử lý như thế nào?

Bá tước Besta lúng túng, bảo hắn trông giữ những người này, không nói tiêu hao lớn, nhân thủ còn không đủ. 1300 hàng binh, tố chất cao hơn tân binh ở trấn nhỏ này quá nhiều, một khi gặp chuyện, không ai áp chế được.

Sarin đi ra quảng trường nhỏ, nhìn một chút, liền nói:

- Đều là binh lính không tệ. Ừ, ta đưa đi thành Girders là được, Lex sẽ có cách xử lý bọn họ, ngươi viết thư cho thành Girders, nói 5 ngày sau ta sẽ đến.

Lúc này Sarin cũng không vội đi ngay, còn 10 ngày nữa đến cuối tháng, dù là 5 ngày sau mình mới đến, cũng hoàn toàn kịp lúc.

- Vậy thì cảm ơn điện hạ!

Besta thấy Sarin giúp mình giải quyết vấn đề, cũng yên lòng.

Không nói thu dọn tàn cuộc trận chiến trong thành, Sarin quay lại phòng mình, gọi Beatrice vào.

- Beatrice, nghe nói ngươi bị thương không nhẹ?

- Còn không phải bởi tên Binh kia.

Beatrice không thể không oán hận, Dực khô lâu đánh cược với nó căn bản là một cái bẫy. Để cho hắn dùng thân thể to lớn thu hút công kích mạnh nhất của kẻ địch, Dực khô lâu ở bên cạnh thuận tiện chiếm tiện nghi.

Sarin cười, không có ý khuyên bảo Beatrice. Dực khô lâu là thuộc hạ trung thành nhất, lần này làm rất tốt, trực tiếp chém giết Ma đạo sĩ đối phương, lại chạy thoát nguyên lành, không bị cường giả ẩn trong quân giữ lại, càng không bị nỏ luyện kim bắn trúng. Dùng mấy phút chiến đấu, làm tan rã thế tiến công của phe địch, năng lực như thế đại biểu cho trí tuệ của Dực khô lâu. về phần để cho Beatrice làm quỷ chết thay, cái này cũng là chính xác, dù sao tới lúc cuối cùng Dực khô lâu cũng không bỏ qua Beatrice, mà kéo hắn trở về theo.

- Ta trị liệu cho ngươi. Beatrice.

Beatrice bất đắc dĩ quỳ rạp xuống, hiện ra bản thể ác ma, may là phòng của Sarin đủ lớn, Beatrice quỳ xuống cũng không phải co rút. Hắn mở rộng cánh, bên trên vỡ nát, Sarin lấy ra ma dịch nhỏ lên vết thương.

Ma pháp sư trị liệu không kém hơn Thần thuật sư, ma dịch được Sarin khống chế, rót lên vết thương nhanh chóng được Beatrice hấp thu. Sarin vừa dùng ma dịch trị liệu, vừa thả ra thuật xuân sương thúc giục, vết thương đang co rút của Beatrice mới chính thức khép lại.

- Đáng tiếc không có lão sư, ta chỉ là Ma pháp sư cấp sáu, bằng không có thể làm ngươi lập tức khỏe lại, tạm thời đừng bay.

Sarin xử lý xong vết thương, ý bảo Beatrice đứng lên.

- Beatrice, Binh làm như vậy không có sai, ngươi cũng không phải không có lợi, bây giờ ngươi đã hiểu được chênh lệch với Ma đạo sĩ loài người rồi chứ?

Sarin giúp Beatrice trị liệu xong, lúc này mới nói đến cách làm của Dực khô

Beatrice không tức giận, mà nghiêm túc suy nghĩ một lát, nói:

- Ta hiểu được, nếu để cho một mình ta đối mặt với Ma đạo sĩ cấp bảy, ta có nắm chắc giết hắn, nhưng bản thân ta cũng có thể sẽ chết, hoặc là bị thương nặng. Nếu đối mặt với trên 2 Ma đạo sĩ cấp bảy, ta chết là chắc.

- Nếu không có lần bị thương này, lúc ngươi đối mặt với Ma đạo sĩ loài người sẽ có khinh thường. Ma đạo sĩ này chỉ có một tấm quyển trục cấp tám, đã làm ngươi bị thương. Nếu là sư phụ của ta, có thể giết ngươi không tốn chút sức. Trang bị của loài người mới là chỗ mạnh nhất. Ngươi không rõ, không chỉ ác ma phải chiến đấu mỗi ngày, chiến đấu giữa con người vẫn chưa từng ngừng lại, hơn nữa càng tàn khốc hơn vị diện ác ma.
Beatrice đồng ý sâu sắc, nó thăng cấp đến đại ác ma, nghĩ rằng sẽ nắm giữ ưu thế tuyệt đối đối với Ma đạo sĩ loài người, ít nhất Ma đạo sĩ dưới cấp chín sẽ không cần để ý tới. Nếu không phải Dực khô lâu đùa giỡn hắn một lần, nó còn không biết sự lợi hại của Ma đạo sĩ loài người.

Lần này nó cùng Dực khô lâu 2 đánh 1, nếu về sau nó bị 1 đánh 2, kết cục sẽ rất thảm.

Sarin không nhẹ không nặng chỉ điểm Beatrice một chút, sau đó bắt đầu chuẩn bị hành trang. Hơn 1300 tù binh, không thể nào trang bị chiến mã khô lâu cho bọn họ, Sarin lấy ra linh kiện trang bị, cho thủ hạ ráp lại thành chiến xa, vận chuyển các tù binh này. Dù sao sau khi xâm nhập quận quốc Grievances, sẽ không còn gặp phải tập kích như vậy nữa.

Một doanh tinh nhuệ Tần nhân, ở một trấn nhỏ biên giới quận quốc Grievances đụng tới đầu rơi máu chảy, chết trận 1000 kỵ binh hạng nặng, 2000 kỵ binh nhẹ, tổn thất trên 4000 bộ binh. Không xong nhất là doanh tướng tử trận, 1 Ma đạo sĩ, 5 Đại ma pháp sư theo quân cũng mất mạng toàn bộ, không một ai đoán trước kết cục như thế.

Trong các kỳ đoàn trưởng chọn ra doanh tướng lâm thời, mọi người ủ rũ lui ra hướng bắc. Phía trước do chiến xa mở đường, lần này nỏ luyện kim đã gắn tốt, khóa chặt mấy góc độ, miễn cho đụng phải mục tiêu biết bay mà không thể chống

Trong quân chỉ còn một Ma pháp sư cấp bốn, vốn phụ trách hậu cần phía sau, bây giờ điều phối tới trung quân. Gió thu quét qua, hơn 10.000 quân đội chầm chậm đi giữa cánh đồng hoang, thật là vô cùng tiêu điều.

Đi vào khu vực Tần nhân khống chế, phía trước có đồi núi cao, quân đội điều chỉnh đội hình, đi qua giữa hai ngọn núi thấp. Lúc này, trong rừng rậm xa xa có tiếng nổ lớn làm mặt đất rung chuyển, vô số cây to bay lên, lá cây bị gió lớn xé thành phấn.

Mùi tanh tràn ra mấy chục dặm, trên chiến xa phía trước, các binh lính trở nên hết sức khẩn trương, đặt tay lên nỏ, ma pháp học đồ không chút do dự khởi động ma pháp trận trên nỏ luyện kim.

- Gắn tên! Gắn tên!

Các sĩ quan cũng hò hét, đội ngũ chầm chậm ngừng lại, kỵ binh hạng nặng nhanh chóng phủ thêm một tầng giáp ngoài, tất cả binh lính đeo nỏ bắt đầu gắn tên

Tốc độ phản ứng của người Tần nhân hết sức nhanh, đây là quân đội chuyên nghiệp hóa. Không tới 3 phút, cả đoàn quân đội này biến thành con nhím, cũng là bị Dực khô lâu kích thích, mọi người lại sợ gặp phải loại sinh vật khủng bố này.

Đồi núi bằng phẳng phía trước có cây to mọc cao, trong rừng rậm, một con sinh vật to lớn lao về phía quân đội Tần nhân. Sinh vật này có 2 cái đầu, sau gáy phun máu đen, thân cao hơn lOm, toàn thân mọc đầy vảy kim loại lớn.

Hai cái đầu là mặt người, trên đầu có mọc sừng, toàn bộ khuôn mặt có hoa văn màu đen. Ở giữa các hoa văn thẩm thấu ra tia máu, giống như bị người ta lột mất da mặt. Sinh vật này lao ra từ trong rừng, thẳng về phía quân đội Tần nhân, nháy mắt lao ra mấy trăm mét.

- Chuẩn bị!

Sĩ quan Tần nhân run giọng, không biết cái sinh vật cổ quái kia là gì, bản năng của bọn họ cảm thấy sợ hãi. Nhưng quân nhân đều hiểu được đạo lý, chỉ có tập hợp lực lượng lại mới là mạnh mẽ nhất. Nếu chạy trốn tứ tán, căn bản chỉ có dựa vào may mắn mới sống sót được.

Trên 12 chiếc chiến xa, 12 cây nỏ luyện kim dẫn đầu, bắn ra tên luyện kim dài tới 2m. Có pháp sư cấp thấp cùng học đồ khống chế, 12 mũi tên lớn này như có mắt, bắn về phía quái vật kia.

Loại tên luyện kim dài 2m này có giá trị chế tạo rất cao, là vũ khí chuyên dùng đối phó cường giả cấp bảy trở lên. Quái vật kia vung tay, trực tiếp chộp lấy 12 mũi tên, tên kim loại bị bóp nát.

Tên bắn đầy trời, binh lính hoảng sợ cũng không ảnh hướng động tác của họ, nháy mắt quái vật bước vào khoảng cách 100m, binh lính có nỏ đều bóp cò.

Rống!

Quái vật há to hai cái miệng rộng, phun ra đoàn khói đen dày đặc về phía trước. Khói đen này nháy mắt bao trùm kỵ binh nhẹ tiên phong, hơn nữa còn tiếp tục lan tràn.

Quái vật phun ra khói đen, nhảy một cái thẳng vào giữa đội hình Tần nhân. Sau đó nó mở bàn tay to, quét qua quét lại trong binh lính, bắt được binh lính liền trực tiếp nhét vào mồm ăn sống.

Giết!

Kỵ binh hạng nặng ở hai cánh sợ muốn chết, nhưng vẫn theo bản năng vung kỵ thương, triển khai xung phong. Kỵ binh nhẹ ở đằng trước đã nằm xuống, khói đen kia rõ rằng là kịch độc.

Thiết kỵ Tần nhân bi kịch đánh vào người quái vật, hóa thành một bãi máu thịt. Quái vật này nhìn không quá khỏe mạnh, sau gáy còn đang chảy máu, nhưng kỵ binh hạng nặng đập vào, cả người lẫn thương như đụng vào núi.

Mọi người cảm thấy lạnh buốt tận đáy lòng, tóc gáy dựng thẳng. Quái vật này tung hoành ngang dọc giữa binh lính, mỗi lần vươn tay là chộp lấy hai binh lính nhét vào miệng, cái miệng rộng của nó giống như không thấy đáy.

Doanh tướng lâm thời thấy cảnh này, hoảng sợ hô:

- Mau! Kỳ đoàn số ba đưa pháp sư trốn đi, mau trốn!

Hắn không dùng chữ lui, nói ra chữ trốn, dựa theo quân pháp thì hắn đã đủ chặt đầu. Chỉ là doanh tướng lâm thời này căn bản không nghĩ tới mình sẽ sống sót, đã không biết nói lựa lời nữa.

vết thương sau cổ quái vật kia đã ngừng chảy máu, chầm chậm mọc ra cái đầu thứ ba. Thì ra vị trí vết thương kia còn có một cái đầu, bị người ta mạnh mẽ chặt bỏ.

Pháp sư cấp bốn duy nhất cũng sắc mặt trắng bệch, căn bản không có ý bỏ chạy, hắn hoảng hốt nhìn quái vật, trong lòng trống rỗng.

- Đó là...

Quái vật kia nhìn sang đây, một bước đạp nát một chiến xa, nhảy tới trước mặt Đại ma pháp sư, bàn tay to vung lên. Pháp sư theo bản năng phóng ra Băng Văn Khải Giáp, lại bị quái vật này trực tiếp bóp nát. Pháp sư áo bào tro bị quái vật ném vào miệng, trước khi chết hô lên nửa câu:

- Hắc Thiên Ma Thần...

Chiến trận Tần nhân đã rối loạn, không có mấy người nghe được lời của pháp sư. Dù là nghe được, cũng rất ít người thường biết Hắc Thiên Ma Thần là cái gì.

Đó là Thần linh do Hắc ma pháp sư chế tạo, có được sinh mệnh vô cùng vô tận. Chỉ cần có một người tín ngưỡng hắc ma pháp còn tồn tại, vậy Hắc Thiên Ma Thần sẽ vĩnh viễn không chết. Đừng nói một doanh tinh nhuệ Tần nhân, dù là 10 doanh cũng không thể nào giết được quái vật này, tối đa là dựa vào pháp sư cùng tất cả trang bị mạnh mẽ đuổi nó đi.

Cho dù có đông đảo Ma đạo sĩ cấp chín đánh nó thành cát bụi, Hắc Thiên Ma Thần cũng sẽ sống lại trong tế đàn của Hắc ma pháp sư. Trừ khi đồng thời giết tất cả tín đồ hắc ma pháp, hơn nữa luyện hóa linh hồn Hắc Thiên Ma Thần thành nguyên tố thuần túy nhất. Ngay cả như thế, nếu trong tương lại có kẻ mang lòng ác niệm nhớ tới thứ Hắc Thiên Ma Thần khủng bố này, hơn nữa phát ra nguyện vọng khẩn cầu, Hắc Thiên Ma Thần sẽ trưởng thành trong lòng người này, dần dần cắn nuốt hắn.

Hắc ma pháp khủng bố ở chỗ, ngươi vĩnh viễn không thể làm cho mọi người đều lương thiện, lòng người là đen tối, dù là Chúa tể ánh sáng cũng không thể diệt trừ hoàn toàn.

Cái đầu thứ ba của Hắc Thiên Ma Thần không ngừng lớn lên, mỗi lần nuốt một người, thương thế của nó sẽ khôi phục một chút. Hắc Thiên Ma Thần bị thương nặng hiển nhiên là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, quân đội gần 10.000 người cũng không thể làm thương thế của nó tốt hơn được.

Kỳ đoàn số 3 là kỵ binh nhẹ duy nhất bảo tồn đầy đủ, nghe lời của tướng doanh lâm thời, những kỵ binh nhẹ dẫn theo pháp sư áo bào trắng còn lại trong quân đội

bỏ chạy khắp nơi.

Hắc Thiên Ma Thần chụp tảng đá, bóp một cái, hóa thành mấy trăm mảnh vụn, phất tay ném ra. Mấy trăm hòn đá bắn ra từ phía sau, mỗi một viên đều đánh trúng một binh sĩ.

Tốc độ Hắc Thiên Ma Thần càng lúc càng nhanh, hắn lao về phía kỵ binh bỏ chạy, điên cuồng tàn sát.

Sau khi bị thương nặng, nó vẫn trốn trong lòng đất, không dám đi ra, thẳng đến lúc đoàn binh lính này đi ngang, nó mới lao ra khỏi lòng đất, muốn dùng máu thịt của binh lính Tần nhân giúp hắn mọc lại cái đầu thứ ba.

Thương kỵ, kiếm nặng, mũi mâu, nỏ hạng nặng... tất cả vũ khí tấn công lên vảy Hắc Thiên Ma Thần đều chỉ bắn ra tia lửa, trượt sang một bên. Hắc Thiên Ma Thần bị thương qua nặng, nếu không những vũ khí này có thể phản kích lại, hắn không cần ra tay cũng có thể giết những binh lính mất đi Ma đạo sĩ.

Ăn sạch mấy ngàn binh lính, cái đầu thứ ba của Hắc Thiên Ma Thần cuối cùng cũng lớn bằng hai cái đầu khác. Hắn vung bàn tay to, trong đống xác chết, phần lớn binh lính chưa bị nó ăn mất đầu liền lăn sang một bên, chia nhau đứng lên.

Tốc độ chế tạo Kỵ sĩ không đầu của Hắc Thiên Ma Thần nhanh gấp trăm ngàn lần so với Hắc ma pháp sư.

Linh hồn của binh lính bị giam trong đầu, đau đớn gào thét, thân thể của họ lại cầm lấy đầu mình, đeo lên chiến mã gần nhất. Trong mắt chiến mã này đã thành màu đen, không có màu sắc khác.

Giết sạch tất cả binh lính, bên cạnh Hắc Thiên Ma Thần đã có hơn 2000 Kỵ sĩ không đầu, ba cái đầu của nó lắc lư, quan sát cẩn thận mọi nơi, xác định khí tức của hai người kia không xuất hiện trong phạm vi trăm dặm, lúc này mới chỉ tay cho 2000 Kỵ sĩ không đầu đi về phía nam, còn chính nó lại điên cuồng chạy hướng

Khí tức của 2000 Kỵ sĩ không đầu, hẳn là có thể thu hút sự chú ý của hai tên loài người kia.

Hắc Thiên Ma Thần nhanh chóng biến mất trong rừng rậm, 2000 Kỵ sĩ không đầu đi không mục đích xuống phía nam. Phía nam, là trấn nhỏ vô danh mà bọn họ từng rời đi, biên giới quận quốc của Lex.

5ngày sau, thành Ferragamo trung bộ Kya Loulan, Hầu tước Antoshi mới biết được quân đội của mình bị diệt sạch.

Ở trong phủ Hầu tước lâm thời, Antoshi nổi giận, đập nát tất cả đồ vật trong tầm tay mình.

- Lex! Ngươi làm thật tuyệt! Ta muốn giết ngươi!

Bên cạnh Antoshi, một người lùn mặc quần áo nâu, đôi mắt màu tím, hắn nhìn Hầu tước Antoshi, nói:

- Chủ công, trấn nhỏ kia chỉ có 500 tinh binh, không thể nào giết toàn bộ người doanh 86 được.

- Đây là cạm bẫy!

Antoshi gào thét, nói với người lùn:

- Ma pháp sư truyền về hình ảnh, trong đội ngũ 200 người đến từ thành Mesterlin có một Vong linh Đại ma đạo sĩ. Ở dưới thành, Vong linh Đại ma đạo sĩ kia giết Angie cùng 5 Đại ma pháp sư, sau đó nhất định là họ mai phục trên đường doanh 86 rút lui, mới giết hết mọi người.

- Chủ công, người Mesterlin không thể mai phục nhiều binh lính ở trong này được?

- Nhất định là Lex mai phục người từ trước, để cho 200 người kia làm mồi dụ!

Antoshi muốn điên lên, hắn thu phục một Ma đạo sĩ phải hao tổn tâm cơ, kết

quả bị người ta chém giết trên chiến trường, hơn nữa là giữa chục ngàn người.

- Như vậy, chủ công ngài muốn ai chết? Là Lex, hay là Vong linh Đại ma đạo sĩ kia?

Tên lùn nhắm mắt lại, hỏi một cái vấn đề kỳ quái. Dường như chỉ cần Antoshi muốn, hắn có thể vì Antoshi giết bất cứ mục tiêu nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK