Ngày 18/08/1995…
Lupin đi đến phòng khách trên lầu hai thì trông thấy Sirius. Sirius lười biếng ngồi trên ghế với mái tóc đen rối tung. Bên cạnh là lò sưởi âm tường với ngọn lửa cháy lách tách, sắc đỏ từ ngọn lửa chiếu sáng gương mặt anh tuấn. Lông mi của anh thật dài, dường như là điểm đặc trưng của nhà Black.
Sirius dựa lưng vào ghế, hai cái chân bắt chéo gác lên tay vịn ghế. Ánh mắt vô định nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt, nơi đó đã bị một cái thảm treo tường cũ chiếm cứ hết cả bức tường.
Tấm thảm treo tường đã cũ nát, màu sắc thì ảm đạm còn có mấy chỗ bị sâu mọt làm hỏng. Nhưng những tấm ảnh tư liệu của gia tộc được thêu bằng chỉ kim tuyến thì vẫn sáng lấp lánh như cũ.
”Sylvia không có tên trên đó.” Lupin nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào một hàng phía dưới cùng, một cái lỗ nhỏ đại biểu cho Sirius, bên cạnh là em trai của hắn – Regulus Black, ngày mất là mười lăm năm trước.
”Đương nhiên là không có!” Sirius vừa nhìn thảm treo tường vừa chậm rãi nói, theo bản năng vuốt ve tấm da dê nhăn nhúm đã ố vàng trong tay “Từ trước đến nay, con riêng không được nhập gia phả!”
Lupin biết tờ giấy kia viết cái gì, vài ngày qua hắn đã nhiều lần thấy Sirius cầm trên tay và ngẩn người. Vào cái ngày mà Sylvia Hopper xâm nhập vào nhà cũ, Sirius liền suốt đêm chạy tới Hogwarts để nó lấy ra.
Ở Anh quốc, mỗi khi có một đứa trẻ có thiên phú pháp thuật được sinh ra đều được Sách pháp thuật Hogwarts ghi chép vào hồ sơ. Cho đến năm bọn trẻ mười một tuổi và đã biểu lộ ra thiên phú pháp thuật của mình, Hogwarts mới tự động ghi tên bọn trẻ vào danh sách nhập học cùng thư thông báo nhập học, sau đó được hiệu trưởng ký tên rồi gửi đến bọn trẻ trước sinh nhật mười một tuổi của chúng.
Phần tư liệu trong tay Sirius chính là danh sách những đứa trẻ được sinh ra năm 1980.
Trẻ con Muggle sở hữu thiên phú pháp thuật rất hiếm. Nhưng học trò Hogwarts đa phần đều là thuần huyết hoặc hỗn huyết. Vả lại cũng không phải những đứa trẻ Muggle có thiên phú đều phát hiện được thiên phú của mình trước mười một tuổi, và có lẽ cả đời cũng không phát hiện ra thiên phú của bản thân.
So với danh sách nhập học ít ỏi đến đáng thương, bản ghi chép thiên phú pháp thuật thực dày đến đáng sợ.
Nhưng Sirius tìm được thứ mình muốn cũng không mất bao nhiêu thời gian. Black chữ cái đầu tiên là B, nằm ở mấy tờ đầu trong bản ghi chép.
Sylvia Black, ngày sinh 27/08/1980, khu vực dân cư Muggle vùng Manchester phụ cận thị trấn Alston.
Lupin xuống lầu đi đến nhà bếp rót hai tách cà phê, trở lại phòng khách đưa cho Sirius một tách, còn mình ngồi xuống đối diện hắn.
Sirius ngước mắt nhìn Lupin.
Lupin gật gật đầu.”Sylvia đã ngủ.”
Sirius phiền muộn đem bản ghi chép vo thành một cục và ném đi. Sau đó lại đem nó trở về và vuốt thẳng lại.
Lupin làm như chẳng phát hiện ra, vẫn bình thản chậm rãi uống cà phê của mình. Vài ngày vừa rồi, cảnh tượng đó đã diễn ra rất nhiều lần vì thế không cần phải kinh ngạc nữa.
”Tôi thực ngu ngốc.” Sirius thất bại thở dài, ngửa đầu dựa vào ghế, nhìn lên trần nhà trên cao, chậm rãi nói “Tôi phải sớm phát hiện ra. Tại sao tôi không phát hiện ra sớm? Tướng mạo con bé có rất nhiều điểm đặc trưng của nhà Black, không phải sao?”
Lupin không nói chuyện, hắn biết bạn hắn cũng không cần hắn trả lời.
”Con bé ghen tị với Harry…Con bé nói bản thân vĩnh viễn đều không bằng Harry. Mà tôi lại nói với con bé như thế nào?” Sirius tiếp tục nói, “Tôi nói với con bé Harry là con đỡ đầu của tôi. Tôi không nên biểu lộ sự chán ghét với Draco vì thằng nhóc đó là con trai của Narcissa, chỉ nghĩ nó giống cha nó là một kẻ tự cao tự đại ngạo mạn khiến người chán ghét. Tôi không nên trước mắt con bé mà mắng thằng nhóc đó là nhãi con Tử thần Thực tử.”
”À. Nếu tôi là Sylvia…” Lupin nhấm một ngụm cà phê, mỉm cười nói “Quả thật, rất khó để tha thứ cho anh!”
Sirius có vẻ uể oải hơn.
”Con bé đã nghĩ tôi thế nào?” Sirius thất bại nói “Con bé có phải đã nghĩ khi tôi biết thân phận thực của nó thì tôi cũng sẽ gọi nó là nhãi con Tử thần Thực tử giống Draco không?”
Hắn đem thân hình cao lớn của mình tựa hẳn vào ghế “Sylvia…con bé không giống…con bé là…”
Con gái của Regulus.
Hắn thừa nhận hắn chưa bao giờ đem Regulus để vào mắt. Từ nhỏ hắn luôn không thích người em trai yếu đuối, luôn theo sau hắn như cái đuôi nhỏ, mỗi lần hắn định làm gì thì luôn bị tên nhóc đó uy hiếp “Em sẽ mách mẹ…”.
Bất luận mẹ nói gì cũng đều ngoan ngoãn vâng theo, luôn tuân theo quy củ, chẳng có chút thú vị gì.
Ở Hogwarts, hắn thừa nhận các phù thủy xuất thân Muggle cũng sẽ không yếu hơn phù thủy thuần huyết nhưng Regulus lại luôn tôn sùng tín ngưỡng thuần huyết đến mức cố chấp. Khi biết Regulus trở thành Tử thần Thực tử, sự kinh ngạc của hắn lại lớn hơn sự phẫn nộ. Đến tận bây giờ hắn vẫn không tin đứa em trai luôn yếu đuối của hắn thế nhưng thật sự có dũng khí cầm đũa phép lên chiến đấu. Yếu đuối như thế, chỉ vừa mười sáu tuổi, trở thành Tử thần Thực tử thì lại có thể làm được gì?
Nhưng điều này không có nghĩa là hắn không quan tâm đến em trai mình.
Tin Regulus chết không phải là bí mật. Người thừa kế gia tộc Black cho dù chết không toàn thây cũng sẽ không phải lặng im mà chết. Những kẻ sợ hãi Voldemort không hề đồng tình với cái chết của Regulus, những kẻ theo bước Voldemort lại nhạo báng sự hèn nhát lùi bước của hắn.
Hắn đã sớm biết em trai mình nhát gan, nhưng hắn thật không nghĩ đến em trai hắn lại cứ thế mà chết đi.
”Hiện tại con bé chắc đã biết anh sẽ không đối xử với nó như với Draco.” Lupin từ chối cho ý kiến.
”Chắc vậy!” Sirius phiền não xoa xoa mái tóc “Con bé sợ thân phận của tôi sẽ đem lại phiền toái cho gia đình nó…Nếu con bé đã không muốn, tôi sẽ thay nó giữ bí mật…”
”Sirius!” Lupin mỉm cười nói, “Anh nên thừa nhận…cũng không phải tất cả mọi người đều tương thân tương ái với thân nhân đột nhiên xuất hiện đâu!”
”Tôi chỉ muốn chiếu cố con bé.” Sirius nói “Con bé là thân nhân duy nhất của tôi…”
Hắn có chút ngơ ngẩn nhìn ngó bản gia phả nhà mình.
Từng là một gia tộc khổng lồ. Có nhiều thành viên và cho dù là ai cũng vô cùng giàu có. Nhưng có lẽ tài nguyên giá trị nhất của gia tộc Black là những người thừa kế vì dù sao số lượng trẻ con thuần huyết trong giới phù thủy cũng rất ít ỏi.
”Có lẽ con bé cũng không cần những thứ kia.” Lupin liếc mắt nhìn Sirius một cái “Có lẽ anh nên chăm sóc tốt cho chính mình. Anh có biết từ lúc nghỉ hè đến giờ, chúng ta đã phải thay phiên nhau giám thị Privet Drive, khả năng Hóa-thú của anh gây chú ý biết bao. Peter không có khả năng không đem hình dạng hóa thú của anh nói cho Voldemort.”
”Nếu không phải đúng lúc tôi trùng hợp ở đó.” Sirius đứng thẳng dậy “Khi Harry phải một mình đối mặt với Giám ngục thì phải làm thế nào? Tên Mundungus Fletcher chết tiệt! Hắn ta dám rời chỗ chỉ vì thứ sinh ý chết tiệt của hắn! Hắn đúng là đồ đần!”
”Kể cả là anh có ở đó, Harry cũng sẽ bị bại lộ.” Lupin nói, “Cho nên chúng ta cũng không thể để hắn đến đây vào lúc này.”
”Đúng rồi…Harry…” Sirius có chút khẩn trương nói “Anh nói xem…Harry và Sylvia…”
”Bọn họ ở chung rất tốt.” Lupin mỉm cười nói, “Harry là một đứa trẻ thiện lương, có sức quyến rũ của bản thân, cũng sẽ chẳng có ai thật sự ghen tỵ với Harry.”
Sirius lại ngồi dựa vào ghế “Nó và James rất giống nhau…”
”Chân Nhồi Bông!” Lupin thở dài, “Anh không thể thừa nhận có một số thời điểm Harry giống Lily nhiều hơn…”
Sirius nhíu nhíu mày.
”Tính cách của Sylvia không giống Regulus.” Sirius nói “Ý tôi là con bé không yếu đuối như Regulus.”
”Bộ dạng con bé giống anh nhiều hơn..” Lupin nói “Mà tính cách…hoàn cảnh cuộc sống không giống thì tính cách đương nhiên sẽ không giống…Chúng ta cũng biết Sadie tiểu thư năm nay chẳng qua mới ba mươi tuổi. Ngẫm lại đi, một cô gái mười lăm tuổi mang theo một đứa trẻ sống ở thế giới Muggle…”
”Bọn họ làm sao có thể làm như vậy?” Sirius phẫn nộ nói, “Lúc đó cô ấy chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi đầu…bọn họ phong bế ma lực rồi đưa cô ấy đến một nơi hoàn toàn xa lạ…”
”Có rất nhiều gia tộc có gia huấn cổ rất nghiêm khắc!” Lupin nói, “Bọn họ không chấp nhận một đứa trẻ sinh ngoài giá thú.”
”Nghiêm khắc! A!” Sirius nói “Gia huấn của gia tộc Black rất nghiêm khắc, nhưng cho đến bây giờ họ cũng chưa từng phong bế ma lực của tôi!”
Hắn dừng lại.