“Ở giai đoạn đầu virus bùng phát, tại sao tổ chức này không khống chế Viêm Hoàng. Nếu như bọn họ tham gia, quân đội có thể trở nên mạnh mẽ hơn?”
Vưu Tiềm tò mò xen mồm vào hỏi.
Phạm Hương Ngữ ưu nhã gác chân lên, nói:
“Ngươi thì biết cái gì. Các hạng mục nghiên cứu của tổ chức này chính là thí nghiệm y học, sinh hóa, vũ khí nguyên tử, đều là những thứ vô cùng nguy hiểm. Mà ở thủ đô đông người như vậy, hơn nữa toàn là cao tầng chính phủ, rồi có hàng nghìn tỉ phú. Một khi thí nghiệm có gì sai lầm, chẳng phải là sẽ tạo ra hỗn loạn hay sao? Ngươi có thấy quốc gia nào đem căn cứ thí nghiệm xây dựng ở khu vực đông dân không?”
Lâm Thi Vũ khẽ gật đầu nói:
“Bình thường những thí nghiệm nguy hiểm đều xây dựng ở những khu vực hoang vu, cách xa khu dân cư.”
“Trụ sở của tổ chức nghiên cứu này xây dựng cách thủ đô khoảng 1000km, được xây dựng bên dưới lòng đất trong một khu vực hoang vu, vô cùng bí mật. Bởi vì lo lắng tính báo nước ngoài do thám phát hiện ra, cho nên phía bên trên được ngụy trang như một trụ sở công vụ bình thường. Chỉ có một đội lính đặc chủng làm nhiệm vụ bảo vệ, tuần tra 24/24h. Còn trụ sở trong lòng đất, không gian cũng có hạn, chỉ có mấy trăm lính bảo vệ.”
“Mà Tằng Phi Vũ chính là đội phó của một đội bảo vệ, có trong tay thẻ ra vào mỗi phòng thí nghiệm ở tầng 1. Cho nên mới có cơ hội ăn trộm được những tài liệu này.”
“Thời điểm virus bùng phát, bên trong trụ sở chính xảy ra hỗn loạn, rất nhiều người bị virus biến đổi. Lúc trước ta từng nói, nhân viên của tổ chức này đều là những nhân vật hàng đầu trong mỗi nghành nghề, điều này có nghĩa là như thế nào!”
“Là sao?”
Vưu Tiềm lên tiếng hỏi.
“Điều này có nghĩa là bọn họ sở hữu rất nhiều tri thức! Phần lớn thành viên trong tổ chức này đều từ 60 tuổi trở lên. Tuy bọn họ là những người vô cùng thông minh thế nhưng dù sao cũng đã già yếu, không có sức đề kháng với virus. Mà virus thì không phân biệt ngươi thông minh hay ngu ngốc.”
“Bởi vậy, thời kỳ đầu virus bùng phát! Tổ chức này gặp phải biến cố gây ra một cơn hỗn loạn lớn, cho nên không có thời gian bận tâm đến phương diên quân đội. Mà người này nhân cơ hội đục nước béo cò, ăn cắp phần tài liệu này.”
“Cô nói sao, phần tài liệu này có trước khi virus bùng phát?”
Lâm Thi Vũ giật mình nói.
“Không sai!”
Phạm Hương Ngữ vỗ tay đánh đét một cái, nói:
“Dựa theo ký ức của người này, sau khi chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc được 10 năm đã được nhà vật lý học đưa ra. Từ đó về sau bí mật nghiên cứu. Chuẩn bị cho chiến tranh thế giới trong tương lai!”
“Thử nghĩ mà xem, nếu như binh lính được mở khóa Gen cấp 5 xuất hiện trên chiến trường, thì sẽ xảy ra chuyện gì? Bọn họ hoàn toàn có năng lực trong vạn quân lấy đầu tướng địch! Đã thế, có khả năng sẽ xuất hiện vũ khí nguyên tử, sẽ lại xuất hiện một cuộc chiến tranh thế giới lần thứ ba!”
Lâm Siêu bình tĩnh nói:
“Trụ sở của tổ chức này ở đâu?”
“Ngươi muốn lẻn vào đó, lấy trộm phần tài liệu còn lại?”
Phạm Hương Ngữ lập tức đoán ra ý định của Lâm Siêu, lắc đầu nói:
“Ta rất tin tưởng năng lực của ngươi. Thế nhưng, căn cứ vào ký ức của người này, sức mạnh của tổ chức này sâu không lường được. Bên trong tổ chức có rất nhiều quái vật, bọn họ có đủ loại năng lực. Hơn nữa, sở hữu hệ thống phòng ngự có kỹ thuật tiên tiến nhất. Cho dù người đột nhập vào có bản lĩnh cao đến đâu cũng sẽ không thể nào đánh lừa đươc hệ thống đó.”
Lâm Siêu cau mày lại, hắn biết Phạm Hương Ngữ không phải là người thích làm phức tạp hóa vấn đề.
Vưu Tiềm kinh ngạc, nói:
“Làm sao có khả năng đó. Cô nói lão đại không có cách nào đối phó với tổ chức đó? Không phải cô nói, rất nhiều người trong tổ chức này bị virus biến đổi hay sao?”
“Đúng vậy, đã chết rất nhiều người.”
Phạm Hương Ngữ ngẩng đầu nhìn Vưu Tiềm, vẻ mặt hờ hững nói:
“Thế nhưng, những người còn sống sót….tất cả bọn họ đều là quái vật! Bọn họ có vẻ bề ngoài trẻ trung, nhưng sở hữu một lượng tri thức khổng lồ. Có người chỉ mới mười mấy tuổi thôi mà đã là nhân vật đứng đầu một ngành nghề. Bọn họ đều là thiên tài trong nước, có người có khả năng từ bé nhìn qua thứ gì thì sẽ không bao giờ quên, có người mới năm sáu tuổi biết làm toán cao cấp, hiểu về vi phân, tích phân, hàm số, lượng giác... Mười tuổi tốt nghiệp đại học Cambride…”
“Chỉ nói riêng về trí thông minh, phỏng chứng tất cả chúng ta tập trung lại cũng không phải là đối thủ của bọn họ.”
Mấy người Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Phạm Hương Ngữ nhìn bộ dạng của bọn họ, hé miệng cười, nói:
“Có điều, cũng không cần phải lo lắng quá mức. Thông minh không có nghĩa là vũ lực mạnh mẽ. Hơn nữa, những người thông minh là những người giỏi suy tính. Không thích động thủ, năng lực chiến đấu của bọn họ cũng không lợi hại cho lắm.”
“Tuy nói như thế, nhưng những người này đều có đầu óc, biết tính toán, tôi ghét nhất là giao thiệp với dạng người này. Không cẩn thận sẽ bị đối phương cho vào tròng.”
Vẻ mặt Vưu Tiềm buồn bực nói.
Phạm Hương Ngữ liếc hắn một cái, không thèm để ý, mà nói với Lâm Siêu:
“Thành viên trọng yếu của tổ chức này có khoảng 30 người. Mà số lượng thành viên nội bộ lên tới mấy vạn người. Sau khi virus bùng phát, bọn họ tiến hành liên lạc với một căn cứ gần nhất, đồng thời khống chế toàn bộ binh lính trong căn cứ này. Vì thế, sức mạnh tổng thể của căn cứ đó vô cùng mạnh mẽ!”
“Hơn nữa, thời kỳ đầu virus bùng phát, bọn họ vẫn trốn trong căn cứ. Trong thời gian ngắn đã nghiên cứu phát hiện ra tác dụng của nguồn năng lượng tiến hóa. Vì thế, những thành viên trọng yếu của tổ chức này có thể chất rất cao, không hề thua kém Thập đại Chiến sĩ của Viêm Hoàng! Điều quan trọng nhất, dường như bọn họ cũng biết được bí mật về di tích. Trụ sở bọn họ có sở hữu siêu cấp vũ khí có thể dễ dàng xé nát quái vật cỡ lớn.!”
“Ta đoán chừng, nếu như bọn họ muốn xâm chiếm căn cứ Viêm Hoàng thì Viêm Hoàng sẽ không có sức mà chống lại. Tuy số lượng binh lính của Viềm Hoàng có tới mấy trăm nghìn người, nhưng sức chiến đấu của giới cao tầng quá yếu. Thập đại Chiến sĩ ở trước mặt tổ chức này chỉ như con kiến mà thôi.”
Vưu Tiềm nói:
“Vậy thì tại sao bọn họ không mạnh mẽ chiếm lấy Viêm Hoàng?”
“Ta không phải là thủ lĩnh của bọn họ, làm sao ta biết được.”
Phạm Hương Ngữ nhún vai nói:
“Nhưng khẳng định là có nguyên nhân, nói không chừng là vì bọn họ có lòng yêu nước.”
“Yêu nước? Cô tin sao?”
Vưu Tiềm tức giận nói.
Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, hai mắt lấp lóe nói:
“Chỉ có một trường hợp. chính là thợ săn không muốn ăn thịt con mồi của mình.”
“Chuyện đó là như thế nào?”
Phạm Hương Ngữ cảm thấy hứng thú nhìn hắn nói.
Lâm Siêu chậm rãi trả lời:
“Người thông minh đều sẽ đợi được đến lúc trái cây chín thì mới hái. Lúc đó quả mới ngọt, ăn mới ngon.”
Mấy người Phạm Hương Ngữ, Hắc Nguyệt ngẩn người ra.
“Nói như vậy, căn cứ Viêm Hoảng chẳng phải là đang gặp nguy hiểm sao?”
Hắc Nguyệt liền vội vàng lên tiếng hỏi.
Lâm Siêu nhìn Hắc Nguyệt, bình tĩnh trả lời:
“Từ sau khi virus bùng phát, tôi nghĩ trên địa cầu đã không còn tồn tại cái gọi là quốc gia. Không chỉ có Viêm Hoàng mà tất cả chúng ta, thậm chí tất cả những căn cứ khác ở Châu Âu đều đã trở thành con mồi của bọn họ. Chỉ là, hiện nay vẫn đang trong quá trình chăn thả, đợi thời cơ chín muồi, mới bắt đầu thu lưới!”
Vưu Tiềm gãi gãi đầu, nói:
“Không thế nào khủng bố được như vậy, thủ lĩnh của bọn họ biết đâu lại là một người không có tham vọng?”
“Người không có dã tâm sẽ bị người có dã tâm thay thế.”
Phạm Hương Ngữ nhún vai một cái, lạnh đạm nói:
“Những người hiền lành sẽ bị những người xấu đè vai cưỡi cổ leo lên. Nếu như không muốn người khác giẫm lên người mình thì làm sao có thể chứng minh được mình là ngươi là người hiền lành? Nhân loại các ngươi chính là những kẻ vô cùng đáng thương.”