Mục lục
Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phiên ngoại về thời kỳ niên thiếu của các đại thần Xuyên, Lam, Dạ, Tiêu, Tô v… v… tại khu Điện tín Một.

Lưu Xuyên bắt đầu chơi Võ Lâm vào khoảng tầm 17 18 tuổi, khi đó bản open beta sắp mở của game cổ phong Trung Quốc này được quảng cáo tuyên truyền rất rầm rộ, poster “Game mới hè này Ngày X Tháng X sẽ ra mắt bản open beta” được treo đầy khắp nơi. Đó là một ngày hè trời trong gắt nắng, Lưu Xuyên vừa thi đại học xong, trên đường xách cặp từ trường về nhà lại thấy poster quảng cáo to đùng dán ở trạm xe bus, nhất thời tò mò liền ghi nhớ tên của game này.

– Võ Lâm, vừa nghe qua đã biết là game cổ phong võ hiệp, có vẻ khá thú vị.

Nghỉ hè đúng lúc cha hắn là Lưu Bác Viễn ra nước ngoài hội thảo, mẹ hắn Dương Thu Ninh lại tất bật chuyện kinh doanh, em gái Lưu Hiểu Mông thì đăng ký lớp học đàn tranh, một mình Lưu Xuyên ở nhà rảnh đến phát ngán, liền đăng ký một cái account trong game, tiện tay gõ xuống cái tên “Hải Nạp Bách Xuyên”, sau khi đăng nhập thì nhận được thông báo của hệ thống: “Người chơi đang online quá nhiều, xin chờ một lúc, số xếp hàng hiện tại là 1237…”

Xoay người rót cà phê, ăn miếng bánh xong còn đi tắm nước lạnh, khi quay lại số người xếp hàng vẫn còn tới 500 người. Lưu Xuyên nhịn không được nói: “Sao vẫn xếp hàng thế này, bên làm game không biết đường mở nhiều server à?”

Vừa nói xong, trên màn hình hiện ra một hàng chữ to: “Người chơi đang online quá nhiều, khẩn cấp mở server thứ ba, người chơi sẽ được chuyển tới server Ức Giang Nam, nhấn 8/9/10 để vào trò chơi.”

Lưu Xuyên nhanh tay lẹ mắt lập tức nhấn chuột vào số 10.

So với server mới mở bây giờ chật ních người, server Ức Giang Nam tại khu Một Điện tín năm đó còn náo nhiệt hơn nhiều, biển người tấp nập tại thôn tân thủ, dù Lưu Xuyên có tốc độ tay nhanh, nhưng dưới tình huống bị bao phủ trong biển người, làm nhiệm vụ đánh quái nhỏ cũng khó hơn lên trời. Vì thế Lưu Xuyên nhanh trí nhảy cóc qua toàn bộ nhiệm vụ giết quái, chỉ làm mấy nhiệm vụ đối thoại đưa tin đơn giản, mau chóng lên level 10 ra khỏi thôn tân thủ.

Dù sao cũng đã biết chơi game, lại thêm năng lực lý giải cực mạnh, Lưu Xuyên làm nhiệm vụ rất nhanh.

Có điều khi khiêu chiến khinh công lại gặp khó khăn, ngã chổng vó chẳng khác gì mấy người mới bên cạnh.

Có một người chơi Đường Môn gần đó thấy hắn ngã liên tục, nhịn không được nhắn tin hỏi: “Người mới à? Có muốn tôi thu cậu làm đồ đệ kéo cậu qua nhiệm vụ không?”

ID của người nọ là “Nhất Đại Tông Sư” (Làm thầy cả đời), mới vào game đã đặt tên như thế nhìn qua đã thấy rất ngu ngốc – đây chính là ấn tượng đầu tiên của Lưu Xuyên về sư phụ, sau này Lưu Xuyên vẫn không dám nói ra trước mặt chủ tịch Lý.

Lưu Xuyên có cảm giác tên người này quá ngu, quyết đoán trả lời: “Không được, tôi quen chiến đấu một mình rồi.”

“Ha ha.” Người nọ gửi tới một icon mặt cười hiền lành, nói: “Vậy cậu cứ chiến tiếp đi nhé.”

Lưu Xuyên ngã nửa giờ, cuối cùng cũng trầy trật làm xong nhiệm vụ khiêu chiến khinh công, Lưu Xuyên năm đó giống y hệt như Ngô Trạch Văn, mới vào game làm nhiệm vụ khinh công ngã lên ngã xuống.

Vất vả mãi mới chính thức được gia nhập môn phái Đường Môn, khi đang nói chuyện với Môn chủ hắn lại trông thấy cái người có ID “Nhất Đại Tông Sư” kia, nhìn qua cao hơn hắn những mười level.

– cao thủ nha!

Lưu Xuyên nhanh chóng đoán ra, sáng suốt gửi tin nhắn: “Tôi nghĩ lại rồi, vẫn nên bái anh làm sư phụ.”

Lý Hán Tông không biết nói gì: “Chẳng phải bảo thích tự chiến đấu một mình à?”

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Khiêu chiến thất bại, cầu sư phụ bảo kê:)”

Lý Hán Tông: “…”

Sự mặt dày của Lưu Xuyên thực ra đã lộ ra từ rất sớm.

Lý Hán Tông vốn không muốn để ý tới hắn, nhưng tên này bám dai như đỉa, Lý Hán Tông đi đâu hắn liền theo đó – sau này mới nhận ra tên này cài đặt chế độ “Tự động đi theo”, nhưng khi ấy Lý Hán Tông cũng không phát hiện việc này, còn cảm giác người mới rất có thành ý, muốn bái mình làm sư phụ, vì thế liền mềm lòng, kết bạn rồi thu hắn làm đồ đệ.

Mang theo con gà Lưu Xuyên làm nhiệm vụ môn phái Đường Môn, nhìn hắn theo đuôi ngã suốt cả một đường, không để ý giá trị khí lực khinh công mà bay loạn cào cào, lúc thì ngã xuống sông, khi thì chết ở khe núi, thậm chí rơi từ trên mái nhà xuống… Lý Hán Tông cảm thấy cực kỳ lo lắng cho tương lai của tên đồ đệ này.

Có điều đối với Lưu Xuyên thì bái sư đúng là chuyện tốt, có sư phụ mang theo, tốc độ lên cấp của hắn nhanh hơn rất nhiều.



Mãi mới kéo được đồ đệ gà mờ lên level 30, Lý Hán Tông bảo hắn tự đi tìm đội đánh phó bản lên cấp, Lưu Xuyên nhanh tay xin vào một đội đang tuyển người trên kênh thế giới, ai ngờ sau khi đi vào, bởi vì hắn chạy loạn mà OT đoàn diệt mấy lần, bị đội trưởng đá ra khỏi đội.

Lưu Xuyên nhắn tin kể khổ với Lý Hán Tông: “Sư phụ, con bị đá.”

Lý Hán Tông nói: “Tôi đang đánh phó bản level 40 nên không giúp được cậu đâu, bị đá thì đi tìm đội mới đi.”

Lưu Xuyên bị nuôi thả có chút thất vọng, đành phải tự đi tìm đội. Có điều đang đánh dở boss mà bị đá ngang sẽ rất khó tìm lại đội mới, Lưu Xuyên ngồi ở cổng Danh Kiếm Các rất lâu mà chẳng ai thèm để ý tới hắn, buồn bực đành vào nghiên cứu phó bản một mình.

Kết quả khiến Lý Hán Tông không ngờ tới, vậy mà tên này sau mười lần chết lên chết xuống, một mình vượt qua phó bản!

Tuy rằng chỉ là phó bản đơn giản Danh Kiếm Các level 30, là phó bản dễ nhất trong game, một cao thủ trong liên minh đánh bừa cũng có thể qua ải, nhưng vấn đề là hồi ấy đây vẫn là server mới, trang bị của mọi người rất kém, cũng chẳng có hướng dẫn cách đánh phó bản cho mọi người tham khảo, ai cũng phải tự tìm tòi, dưới tình huống này mà một mình vượt qua phó bản thì chắc chắn là thiên tài!

Cũng từ lúc đó Lý Hán Tông mới nhận ra có lẽ mình đã thu được một đồ đệ rất giỏi, vì vậy gọi Lưu Xuyên lại, hai thầy trò cùng đánh một lần, nhìn Lưu Xuyên thả diều đánh quái nhỏ trên nóc nhà, giết hết đợt này đến đợt khác, Lý Hán Tông nhịn không được nói: “Sao cậu nghĩ ra cách chơi này?”

Lưu Xuyên nói: “Một mình con bị đám quái nhỏ đuổi đánh, chết nhiều lần quá nên mới thử bay lên mái nhà, phát hiện ra nơi này có thể đứng đánh quái.”

Cũng nhờ phát hiện này mà khiến cho Lưu Xuyên hứng thú điên cuồng với việc nghiên cứu phó bản, những phó bản lên cấp tiếp theo cũng vượt qua vô cùng thuận lợi, qua được nhiều phó bản lấy được bao nhiêu kinh nghiệm và phần thưởng, đẳng cấp cũng theo đó mà nâng cao.

Sau khi max level, Lưu Xuyên và sư phụ cùng nhau thành lập bang hội Hoa Hạ, lúc đó Lý Hán Tông đã có gia đình, tan tầm còn phải chăm con, thời gian chơi game không nhiều, Lưu Xuyên liền đảm đương chức vụ hội trưởng bang hội. Bang hội Hoa Hạ giành được rất nhiều kỷ lục phó bản, vì thế lúc mới đầu đã mời chào được rất nhiều cao thủ PVE, trở thành bang hội nổi tiếng và có quy mô lớn nhất tại khu Điện tín Một.

Thời điểm đó, Tô Thế Luân còn đang rối rắm lần mò làm nhiệm vụ dã ngoại, Tiêu Tư Kính còn chưa chơi game, thôn tân thủ lại xuất hiện một ID tên là “Lam Lam Lam Lam”.

Cha mẹ Lam Vị Nhiên ra nước ngoài tham gia triển lãm tranh, một mình ở nhà nhàn rỗi liền tạo account chơi game “Võ Lâm” lúc đó đang rất hot. Lý do cho cái tên Lam Lam Lam Lam là vì anh rất lười nhớ tên, tùy tiện đánh một chuỗi “Lam” thành tên mình.

Là newbie, Lam Vị Nhiên cũng mất rất nhiều thời gian mới làm xong nhiệm vụ ở thôn tân thủ.

Tính anh khá lười, khi người khác đang liều mạng thăng cấp thì Lam Vị Nhiên chỉ ngồi ngắm cảnh cap màn hình, giống như một vị khách du lịch trong game. Đồ họa game này rất hợp thẩm mỹ của anh, Lam Vị Nhiên híp mắt nghĩ, dòng nước chảy qua cây cầu cổ kính, đình viện, lầu son, cảnh sắc trong game đẹp như tranh vẽ, có thể cho anh rất nhiều linh cảm vẽ tranh.

Khi dòng chữ màu vàng “Chúc mừng bang hội Hoa Hạ phá kỷ lục của phó bản XXX” hiện lên trên kênh thế giới, Lam Vị Nhiên còn đang chậm rãi làm nhiệm vụ ở tít dã ngoại, không hề gấp gáp chuyện thăng cấp.

Lam Vị Nhiên mất một tháng mới max level, tốc độ này nếu ở hiện tại chắc chắn sẽ bị mắng là đồ con gà, anh vừa làm nhiệm vụ vừa cap màn hình vô cùng thoải mái, khi nào lười không muốn làm nhiệm vụ, anh thậm chí có thể ngồi trên bờ tường thành Trường An ngây ngốc nửa giờ.

Có một lần Lưu Xuyên mang đội đánh phó bản đi ngang qua thành Trường An, thấy có một Tiêu Dao ID là Lam Lam Lam Lam đang ngồi trên cổng thành, phe phẩy quạt trong tay phơi nắng, bộ dáng nhàn nhã vô cùng, tò mò xem trang bị của anh, phát hiện ra người này mặc một thân trang bị được tặng sau khi làm nhiệm vụ loạn cào cào, thuộc tính rối tinh rối mù.

Lúc ấy trong đội thiếu người, Lưu Xuyên liền gửi tin nhắn cho anh: “Đi phó bản không?”

Lam Lam Lam Lam trả lời: “Hỏi tôi à?”

“Ừ.” Lưu Xuyên kiên nhẫn nói, “Đội cố định đánh phó bản này của bọn tôi đã qua ải vô số lần rồi, qua dễ lắm, hiện tại phó bản đúng lúc cần một Tiêu Dao mở cơ quan, cậu vào đội, tôi mang cậu đi.”

Lam Lam Lam Lam trả lời: “Không muốn đi, tôi lười.”

Lưu Xuyên: “…”

Bảo kê cho đánh phó bản mà còn không đi! Lười chết đi!

Lưu Xuyên không nói gì mang đội rời đi, Lam Vị Nhiên vẫn ngồi trên bờ tường, nơi này có tầm nhìn rất rộng, có thể thấy hết cảnh tượng thành Trường An. Những thành viên Hoa Hạ đi qua trước mắt, cả đám người cưỡi ngựa, thoạt nhìn cực kỳ hoành tráng. Lam Vị Nhiên còn tiện tay mang họa cụ ra, định thử vẽ một chút.

Anh không quan tâm mấy thứ như trang bị hay đẳng cấp, chơi trò này vốn là vì chán quá tìm vui. Nhưng tối hôm đó, có một người ID là “Đại Hồ Tử” (Râu quai nón) đột nhiên kết bạn với anh, nói: “Cậu ngồi cả ngày trên tường có phải vì chán quá không? Tôi cũng thế, chẳng có người bạn nào chơi cùng.”

Đại Hồ Tử nói xong liền nhảy lên ngồi cạnh Lam Vị Nhiên, oán giận nói: “Phái Tiêu Dao này yếu quá, tôi chơi Vũ phiến, đi đánh phó bản chẳng ai cần, hôm nay đi tìm đội cũng mất cả tiếng đồng hồ, vào được đội xong lại bị đá ra, đau trứng điên lên được!”

Người này rất hướng ngoại, nháy mắt đã hàn huyên như quen biết đã lâu.

Lam Vị Nhiên quay đầu nhìn một cái, thấy bên cạnh có một người cũng chơi Tiêu Dao. Thiết lập cho Tiêu Dao vốn là môn phái phong nhã đậm chất văn nghệ. Cái người này thì cài đặt cho nhân vật của mình hình thể cơ bắp cao lớn, thêm một bộ râu quai nón, trên mặt còn có một vết sẹo dài, cầm cây quạt màu đen trong tay… hình ảnh ấy thực sự không muốn nhìn thẳng.

Lam Vị Nhiên kiềm chế không hỏi “Thẩm mĩ của anh có vấn đề phải không”, chỉ nhắn lại: “Tiêu Dao khó tổ đội lắm à? Vừa này có người ở Hoa Hạ mời tôi vào đội, nói là phó bản cần Tiêu Dao kích hoạt cơ quan, anh vào mấy đội ngũ kiểu đó là được mà?”

Đối phương nói: “Phó bản kia là phó bản đoàn đội 30 người cao cấp, trang bị hiện tại của tôi không phù hợp yêu cầu.”

Có rất nhiều người oán giận trong kênh môn phái Tiêu Dao: “Tiêu Dao sắp thất nghiệp rồi, đến phó bản cũng không được vào, bao nhiêu đội trưởng cứ thấy Tiêu Dao là đá ra.”

“Đúng thế, hiện tại dame to nhất là Đường Môn Cung tiễn, dame của Tiêu Dao căn bản chẳng đáng bao nhiêu.”

Có người đề nghị nói: “Nếu cứ thế chẳng phải người chơi Tiêu Dao sẽ càng ngày càng ít sao, hay là chúng ta gửi feedback đi? Nói là thiết lập môn phái của bên thiết kế game không công bằng.”

Lam Vị Nhiên thấy mấy lời bàn tán trong kênh môn phái, nhịn không được nghi hoặc nói: “Chẳng phải là có kỹ năng hợp kích à?”

Những lời này khiến cho những người cùng chơi Tiêu Dao cười ầm ĩ.

“Cậu đừng hài hước thế, cái hợp kích đó khó chơi nát óc, tôi với bạn thử đánh mà đánh có được đâu?”

“Hợp kích kỹ giống như kỹ năng vợ chồng ấy, chỉ trông đẹp thôi, ngắm được chứ không dùng được.”

“Toàn lừa người đấy, làm gì có lắm Tiêu Dao dùng được hợp kích thế!”

“Cũng không hẳn là vô dụng, nhưng thao tác khó lắm, làm không tốt sẽ rất dễ OT diệt đoàn.”

“Hiện tại chẳng ai muốn Tiêu Dao vào phó bản, kỳ thị Tiêu Dao dame thấp, cả đoàn cùng lắm chỉ có hai Tiêu Dao thôi, hơn nửa là chơi Vũ phiến phụ trợ, rất ít người có thể chơi theo kiểu hợp kích này.”

Lam Vị Nhiên đọc được liền đánh chữ nói: “Người khác đánh phó bản không cần Tiêu Dao, chúng ta tự lập một đoàn không được à?”

“…”

Đồng môn chỉ gửi đi một chuỗi ba chấm, vì mọi người đều có cảm giác Lam Lam Lam Lam này quá ngây thơ!

Mà Hồ Lượng ngồi bên cạnh lại sáng bừng hai mắt, lập tức mời Lam Vị Nhiên vào đội, nói: “Cậu nói đúng! Nếu bọn họ không cần Tiêu Dao, Tiêu Dao chúng ta tự lập một đoàn, đặt tên là ‘Đoàn Tiêu Dao tự cường’!”

Hồ Lượng lập tức lập đoàn, còn thét to trong kênh môn phái: “Thành lập đoàn Tiêu Dao tự đánh phó bản! Đánh phó bản Đào Hoa Đảo cấp 30, anh chị em nào nhàm chán thì mau vào đội! PM tôi vào đội!”

Tuy rằng rất nhiều người cũng chẳng hi vọng gì vào một đoàn đội toàn đồng môn máu mỏng đi đánh phó bản, nhưng người chơi nhàn rỗi trong game rất nhiều, chưa kể Tiêu Dao dame thấp không tìm được đội, Hồ Lượng mở đoàn lại nhanh chóng gom đủ 20 người.

Còn thiếu vài người, Hồ Lượng lại bắt đầu hăng hái spam trên kênh thế giới, dưới sự spam điên cuồng của hắn, cuối cùng cũng có đủ một đội 30 Tiêu Dao.

Trong đội có người nói: “Toàn Tiêu Dao à? Đây là Đội Tiêu Dao diệt đoàn sao? Làm trò cười đấy à?”

“Đúng thế, main tank không có thì ai kéo boss? Buff không có thì ai kéo máu cho?”

Thực ra trong lòng Hồ Lượng cũng không nắm chắc, chẳng qua nhất thời muốn quật khởi lập hẳn một đội đánh phó bản thuần Tiêu Dao, lập đoàn xong phải làm gì hắn cũng không biết rõ, vì thế nhường chức đội trưởng cho Tứ Lam, nói: “Người anh em, giờ làm thế nào?”

Lam Vị Nhiên rất bình tĩnh nói: “Tôi biết đâu được, đã đánh bao giờ đâu.”

Mọi người: “…”

Rất nhiều đồng bào Tiêu Dao đang đi đường thấy câu này thiếu chút ngã chết.

Mấy người có thể đáng tin một chút được không?!

Tứ Lam không đáng tin tổ đội 30 Tiêu Dao, dựa theo nguyên tắc “Dù gì cũng lập đội rồi thì thử xem sao”, mang đội phó bản trùng trùng điệp điệp chạy tới cổng Đào Hoa Đảo.

Lời tác giả:

Phiên ngoại 5 [Ức Giang Nam] viết về chuyện thời niên thiếu của các đại thần, sẽ có Lưu Xuyên, Tiêu đội, Tứ Lam, Tần Dạ ở những bang hội khác nhau đấu đá điên cuồng, vua OT Tô Thế Luân và buff diệt đoàn Tần Dạ, newbie Tứ Lam không đáng tin, còn có Lưu Xuyên sớm biết kéo cừu hận, thực sự là một server gà bay chó sủa.

Phần [Lời tác giả] cuối phiên ngoại này coi như là phúc lợi tặng kèm cho mọi người, nhớ kéo tới cuối cùng nha, miễn phí được xem kịch tình đó.

Sau khi viết xong Ức Giang Nam sẽ tới phiên ngoại tình cảm của Diệp Thần Hi và Lam Vị Nhiên, kế đó là Thiệu Lộc, Tiêu Tô, Phương Dương, cuối cùng còn có mấy chương come out của Xuyên Văn nữa, coi như hoàn thành hết câu chuyện của các nhân vật chính.

Chắc tầm khoảng trước ngày 20 sẽ viết xong hết, gần đây bận quá, tôi sẽ cố viết nhanh hơn, yêu cả nhà!

PS: Nhóm đọc VIP nếu như bị kick nhầm thì xin vào lại lần nữa nhé, accept nhiều quá nên quản lý hơi loạn, phúc lợi Sách Sách và Thiếu Khuynh tối mai lên sàn.
Hết chương 400.

OT mình đã giải thích trong Chương 301. Còn dame cao dame thấp là chỉ trị số sát thương.

Cái định mệnh đây mới là Ức Giang Nam chứ hôm trước đọc phải cái gì không biết nữa =”=

Anw chuyện cũ mấy thằng này cười ói =)))t01c13278aff1ad51b7

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK