• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- A...Không...Tô Hàn...em..em khó chịu..ư..

Cảm giác giống như điện giật tê dại lan khắp toàn thân vào tận xương tủy cô, để cho cô khó tự khống chế mà phát ra một tiếng rên rỉ thật thấp.Tử Kiều ngại ngùng nhưng cảm giác lạ lùng bức cô muốn điên.

Tử Kiều bật khóc nức nở thành tiếng, ngón chân co quắp lại với nhau, thân thể nhũng ra chẳng còn sức lực.

Tô Hàn nhìn Tử Kiều bị cao trào vây lấy, anh nhồi người lên chống một nửa thân thể cao lớn lên hôn lên môi cô dỗ dành..

- Ngoan, đừng khóc..Ôm anh, để anh đi vào nhé..

Tử Kiều hít hít cái mũi đỏ au, nhìn vào mắt anh cảm nhận sâu sắc sự dịu dàng yêu thương từ anh.Cô đưa tay ôm lấy lưng anh, khiến hai cơ thể khít chặt với nhau.

Tô Hàn mỉm cười, yêu thương hơi hạ người xuống, tà tứ nói với cô.

- Tử Kiều chúng ta đã lỡ nhau ba năm, bây giờ em chính thức là của anh.Anh sẽ không để lạc mất em nữa..

Tử Kiều mỉm cười tiếp nhận nụ hôn của anh nhưng chưa kịp vui sướng, vòng eo đã bị nắm chặt lại bị chế trụ nặng nề. Tô Hàn cũng không còn cách nào ẩn nhẫn, thân thể tiếp tục trầm xuống đi thẳng vào nơi nữ tính.

Đau đớn kịch liệt tràn ngập thân thể cô.

Lập tức một đôi môi đặt lên, đang lúc cô kêu đau đem nuốt hết vào trong cổ họng.

Trong nụ hôn là có vị mặn của nước mắt, Tử Kiều đau đến thở không nổi,cơ thể như bị xé rách..

Tô Hàn thở hỗn hển, bên trong của cô quá tốt đẹp khiến anh phải run rẩy.Anh áp sát người mình vào Tử Kiều,nén lại cơ thể muốn động đậy..

Khàn giọng hôn lung tung lên mặt Tử Kiều.

- Tử Kiều..anh yêu em...

Tử Kiều vừa đau vừa hạnh phúc khiến cô bật khóc. Cô nhìn Tô Hàn nhẫn nhịn vì cô mà khiến Tử Kiều cảm động.Cô đưa tay lau mồ hôi hơi lấm tấm trên trán anh, hít thở thật sâu..

- Em..em không đau nữa..anh...

Câu sau cô không thể buộc ra khỏi miệng, nói được nhiêu đây là quá giới hạn của cô rồi.

Tô Hàn thử cử động nhè nhẹ,đổi lại tiếng than nhẹ khoái cảm dâng trào của hai người.

Anh hôn lên chóp mũi đỏ ửng của Tử Kiều.

- Tử Kiều nói yêu anh được không?

Cơ thể Tô Hàn lắc lư trước mặt Tử Kiều,mỗi cái đi vào của anh khiến đầu óc Tử Kiều trở nên mụ mị..

Cô cong người choàng tay ôm anh, vùi mặt vào cổ anh, chiều theo ý anh nói ra lời trong lòng.

- Em..em yêu anh..

Tô Hàn cười tươi hạnh phúc, anh không nhẫn nhịn nữa.Tô Hàn thật sự xúc động, lại ôn nhu hôn lên mặt cô, cổ cô. Bởi vì nhẫn nại, toàn thân hơi phủ nhẹ lớp mồ hôi trông càng quyến rũ chết người.

Nhìn cả bộ dáng thẹn thùng của Tử Kiều, tim anh đập kịch liệt, cổ họng khát khô, động tác ở thắt lưng cũng nhanh hơn, lửa nóng kích động mà ma sát.

- Ôm chặt lấy anh..

- Hức..a....nhẹ..nhẹ..thôi anh..

Tử Kiều thở dốc không nói được gì, miệng nhỏ ngâm nga những tiếng không rõ ràng.

Cao trào không ngừng ập đến, từng cú thúc mạnh mẽ nhưng nụ hôn sâu nồng nàn.Ân ái hòa hợp như nuốt chửng hai người họ.

Cả một đêm nay, hai thân thể không rời khỏi nhau, trên giường rồi vào phòng tắm,mỗi nơi đều có dấu vết của hai người.Tiếng sóng biển hòa vào ánh trăng đều lui bước nhường lại không gian cho hai người bên trong căn phòng. Chỉ khi trời hừng đông không gian trong căn phòng mới trở nên yên ắng,còn lại tiếng hít thở đều đều say giấc của đôi tình nhân..

????????????????⬅️⬅️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK