Người dich: Whistle
“Ba trăm kim tệ, đây là con số cực hạn mà ta có thể chấp nhận. Hudson, ngươi nên biết đây đã không phải là một con số nhỏ, đều đã sắp vượt qua số thu hoạch nửa năm của lãnh địa.”
Nam tước phu nhân cố gắng tranh thủ. Tiếc rằng Hudson vẫn chỉ cười không nói, căn bản không thèm cò kè mặc cả.
Nếu như là chủ cũ thì không chừng bà ta đã thật sự gạt được. Thu hoạch nửa năm của Lãnh địa nghe thì rất cao lớn, nhưng thực tế thì trong chuyện này có rất nhiều tin tức sai.
Nếu như thật sự chỉ có chừng này thu nhập thì sợ là toàn bộ Nam tước phủ đã phải ăn vỏ trấu hết rồi. Phải biết là thời đại này rất ít dân tự do, đại bộ phận lĩnh dân đều là nông nô dựa dẵm vào quý tộc.
Toàn bộ Nam tước lĩnh có hơn một vạn nhân khẩu, cho dù là một người có trình độ toán học không phải là trung học như Hudson cũng biết là thu nhập của gia tộc mình sẽ không chỉ có những con số ở trên bề mặt này.
Khai man thu nhập cũng là quy tắc ngầm của tập đoàn quý tộc. Mặc dù Quốc vương chỉ trưng thu thương thuế, nhưng giáo hội cũng sẽ thu một thành thuế nha!
Là tín đồ trung thành thì đương nhiên là sẽ không thể chống cự giáo hội thu thuế. Như vậy thì việc nghĩ trăm phương ngàn kế để đè thấp thu nhập liền trở thành lựa chọn tốt nhất.
Một năm thu nhập của Lãnh địa còn chưa đến một ngân tệ, dù là ăn cỏ cũng khó khăn, vậy mà lại có giao nộp một thành thuế đúng thời gian, gia tộc Koslow rõ ràng là tín đồ trung thành nhất của Thần Hi chi chủ.
“Ba trăm kim tệ, cộng thêm một thớt chiến mã thượng hạng và một bộ khôi giáp. Hudson, con đã trở thành kỵ sĩ, cần phải có trang phục Kỵ sĩ của chính mình.” Nam tước phu nhân lại đưa ra hứa hẹn.
Nghe đáp án này, Hudson liền trực tiếp trợn trắng mắt. Đây rõ ràng là xem hắn như một đứa con nít nha, đúng là trở thành Kỵ sĩ cần phải chuẩn bị trang bị, nhưng hắn tin là vị phụ thân hờ kia của mình đã chuẩn bị xong rồi.
Nam tước Redman là một vị quý tộc truyền thống, ông ta rất quan tâm đến thể diện của mình, cho nên tuyệt đối sẽ không để cho chuyện này trở thành một trò cười.
Mặc dù ông ta có rất nhiều con trai, hầu bao cũng hơi xẹp, nhưng chẳng phải Lesul đã bị phế rồi sao?
Không chỉ có thể tiết kiệm được một bút chi tiêu, còn có thể hòa hoãn thêm mấy năm thời gian, muốn tích lũy lại cũng không khó lắm.
Cũng chỉ có Nam tước phu nhân thấy không rõ tình thế, còn đang cố gắng tranh thủ dùm Lesul, trên thực tế, ngay vào cái ngày xảy ra chuyện thì nó đã bị từ bỏ rồi.
Đừng có mơ mà đụng đến tài nguyên của gia tộc. Cho dù là Nam tước Redman rất thích đứa con trai này, nguyện ý tiếp tục đầu tư, nhưng những thành viên khác trong gia tộc Koslow cũng sẽ không đồng ý.
“400 kim tệ!”
“Hudson, đây là toàn bộ tiền mặt mà ta có thể vận dụng, nhiều hơn nữa thì sẽ bị phụ thân con phát hiện.”
Nam tước phu nhân nói.
Mặc dù bà ta là người chưởng quản tài chính trong phủ ở trên danh nghĩa, nhưng thực ra người làm chủ lại là Nam tước Redman, Nam tước phu nhân cũng chỉ có thể vận dụng tiểu kim khố của mình, tiền mặt quả thực không nhiều.
“Còn lại một trăm kim tệ phải đổi sang vật thật! Ma hạch, Tinh thạch đều được, chắc là phu nhân sẽ không đến nỗi phải quỵt một số tiền nhỏ này.” Hudson ra vẻ rộng lượng.
Cái vẻ mặt muốn ăn đòn của hắn làm cho Nam tước phu nhân vừa kiềm nén cơn giận lại bắt đầu dâng lên. Không đợi bà ta bão nổi, Hudson đã nói:
“Phu nhân nhanh đi lấy tiền đi, thuận tiện liền mời Nam tước tới, ta phải đi thăm Lesul đáng thương trước. Cũng đã sắp ba ngày rồi, trên người nó còn bị thương, lỡ mà kéo dài thêm thì không ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì.”
Nói xong hắn liền trực tiếp quay người rời đi, không cho Nam tước phu nhân cơ hội mở miệng, giống như là đã ăn chắc bà ta.
Nam tước phu nhân chợt dậm chân rồi đột nhiên bình tĩnh lại. Có thể lấy thân phận con gái của một thương nhân để gả vào nhà quý tộc, đồng thời còn ngồi vững vàng trên vị trí chủ mẫu, có lẽ đầu óc chính trị của bà ta không có gì để bàn, nhưng tâm kế lại tuyệt đối không kém.
Bây giờ mà xảy ra xung đột, mặc kệ là bởi vì chuyện gì thì người thua thiệt cũng chỉ là mình, ai bảo con mình hố mẹ chứ?
Vạn nhất để cho người ngoài hiểu lầm lần tráo đổi sinh mệnh Nguyên Dịch này là do nàng chỉ điểm thì toang. Ở trên Aslante này, muốn ly hôn rất khó, nhưng ở goá thì lại vô cùng đơn giản.
Không giống với các quý tộc thông gia khác, mẫu tộc của Nam tước phu nhân rất bình thường, không chịu được giày vò.
......
Hudson đi dạo trong tòa lâu đài cổ xưa này, thẳng đến khi kim tệ vào tay thì hắn mới chậm rãi đi đến trước mặt cây cột mà Lesul đang bị treo lên đó.
Rõ ràng là từ “treo” là cách nói khuếch đại. Mặc dù Nam tước đã hạ lệnh như vậy, nhưng vệ binh thi hành cũng không phải người ngu.
Chung quy đều là con trai của Nam tước, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì người xui xẻo sẽ là bọn hắn.
Nguyên bản là “treo trên cây cột” đã trực tiếp thay đổi thành “ngồi ở bên cạnh cây cột”, bên cạnh có một thị nữ đang đuổi muỗi, cách đó không xa còn có một dĩa hoa quả.
Nếu như không phải sợi dây thừng trên người Lesul đang cột vào cây cột, cộng với hình tượng tóc tai bù xù, sợ là rất khó để cho người ta tin rằng nó đang bị phạt.
Hai tên vệ binh trông giữ nhìn thấy Hudson đi tới liền lập tức tỏ ra lúng túng. Chăm sóc một vị thiếu gia thì lại đắc tội với một vị thiếu gia khác, rõ ràng đây không phải là lựa chọn sáng suốt.
Hudson cũng không phải quả hồng mềm gì đó, ở trên hắn còn có hai người anh trai bảo bọc, thiếu gia của Nam Tước phủ chia làm hai phe, đây cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.
Một phe có được quyền kế thừa, một phe có chủ mẫu làm chỗ dựa, nếu như không phải Nam tước Redman kiềm chế thì chuyện này sớm đã ầm ĩ rồi.